- Nếu ngươi thắng thì bản tôn sẽ tha cho hắn!

Huyết Trạch Vũ chỉ Sở Ngạo, hét với Sở Nam cách đó gần nghìn mét, rồi nói tiếp:

- Có điều, tên phế vật như ngươi sao có thể thắng được bản tôn. Bản tôn sẽ giống như chiều tối mười một năm trước, đánh cho ngươi xương cốt gãy rời, đứng không đứng lên được!

Sở Nam không nói lời nào, giơ ra một nắm đấm, cũng giống như chiều tối mười một năm trước. Huyết Trạch Vũ không động đậy, chỉ không ngừng cười chế giễu. Thấy Sở Nam sắp tiến tới gần, hắn tóm lấy Sở Ngạo chắn đằng trước.

Đồng thời hắn tế ra một quầng lửa bắn thẳng về phía Sở Nam. Quầng lửa có màu huyết quang, chính là huyết hỏa, bên trong tỏa ra thứ uy năng kinh người. Nhìn thấy nó, lần đầu tiên Sở Nam cảm giác thấy máu trong người mình có dị động, nhưng không phải sợ hãi mà là hưng phấn!

Sau khi bắn ra quầng lửa, công kích của Huyết Trạch Vũ không hề dừng lại, ngược lại lấy Sở Ngạo làm vũ khí ném thẳng về phía Sở Nam, sau đó hắn nhổ ra mấy ngụm tinh huyết, làm ra một tư thế quỷ dị.

Sở Nam không hề dừng lại, tay trái tóm lấy huyết hỏa, nó cũng rất kì lạ, vừa chạm vào tay Sở Nam thì nôn nóng muốn chui vào cơ thể hắn. Chỉ là nhục thể của Sở Nam quá cường hãn, huyết hỏa căn bản không thể chui vào được.

Sở Nam lại cảm thấy máu trong người thêm hưng phấn, chỉ hận không thể nuốt chửng huyết hỏa. Nghĩ một chút hắn cho huyết hỏa một đường thông đạo để vào trong. Huyết Trạch Vũ thấy huyết hỏa chui vào cơ thể Sở Nam thì ánh mắt không che giấu được sự hưng phấn, nghĩ bụng:

- Phế vật, ngươi chết chắc rồi! Bản tôn sẽ lại biến ngươi thành phế vật!

Vào khoảnh khắc Sở Nam chủ động nuốt huyết hỏa vào, Sở Ngạo bay đến trước mặt hắn, Sở Ngạo kinh sợ hét lên:

- Thiếu chủ, cứu ta, ta biết lão tổ, đại bá ở đâu, bọn họ vẫn còn sống…

Nghe thấy câu nói ấy, nghe thấy cha mẹ vẫn còn sống, Sở Nam thở phào, vận lực đón lấy Sở Ngạo định để hắn đằng sau. Nhưng khi Sở Nam bắt được Sở Ngạo, ánh mắt sợ hãi của hắn bỗng biến thành sự đắc ý, đồng thời một thanh huyết đao cắm thẳng vào đan điền Sở Nam, Sở Ngạo cười điên cuồng:

- Phế vật, ngươi đi chết đi! Chỉ cần ngươi chết thì ta sẽ được ban họ Huyết, Huyết Ngạo, ha ha ha…

Ánh mắt Sở Nam đầy sự tiếc nuối và thấy thương cho Sở Ngạo, hắn lắc lắc đầu, huyết đao đã đâm tới đan điền Sở Nam nhưng không cắm vào trong được. Tiếng cười của Sở Ngạo ngừng lại, hắn hét lên:

- Không thể nào, thiếu tộc trưởng vĩ đại anh minh đã nói, thanh huyết đao này là siêu cấp thần khí, sao có thể không đâm vào được? Phế vật, ngươi đi chết đi!

Đúng lúc đó, Huyết Trạch Vũ hô:

- Nổ!

Huyết đao nổ tung, Sở Ngạo một lòng muốn đổi họ Huyết cũng phát nổ.

Cùng lúc ấy, Huyết Trạch Vũ cũng bắt đầu công kích, hàng mấy nghìn con huyết điệt (đỉa) tấn công về phía Sở Nam. Huyết Trạch Vũ tay cầm một thanh đại đao được bọc quanh bởi huyết hỏa chém xuống Sở Nam.

Uy năng của vụ nổ không hề nhỏ, nhưng nhục thể của Sở Nam không bị tổn thương nhiều, chỉ là dị động trong máu càng kịch liệt, bọn đỉa bám lên người Sở Nam muốn hút máu của hắn. Hơn nữa, khi chúng bám lên người, huyết hỏa trong cơ thể Sở Nam lại càng trở nên kích động.

Sở Nam hút huyết hỏa vào trong đan điền, điều động mọi loại năng lượng, dùng Âm Dương Ngư luyện hóa. Trước khi luyện hóa Âm Dương Ngư, Sở Nam đã luyện hóa máu của mấy chục vạn Huyết Ma tộc nhân, nhưng không xuất hiện huyết châu như trong bí cảnh.

Huyết hỏa bị Âm Dương Ngư luyện hóa, mấy nghìn con đỉa náo động, nhưng lại không chui vào cơ thể Sở Nam được. Huyết Trạch Vũ không hiểu tình hình, hắn chỉ tưởng mọi kế hoạch, từ công kích tâm lý đến công kích tinh thần, công kích nhục thể, tất cả đều thành công.

Huyết Căn Tử nhìn cảnh đó cũng gật đầu đắc ý, Huyết Hắc Vân cũng nói:

- Thiếu tộc trưởng quả nhiên là anh tài đại lược, tên huyết nô này có lẽ sẽ trở thành bàn đạp cho thiếu tộc trưởng của chúng ta

- Phế vật, giờ ngươi thấy khó chịu lắm đúng không? Cho ngươi hay, phía sau còn khó chịu hơn nữa cơ!

Huyết Trạch Vũ quát lên, chém hỏa đao xuống, nắm đấm không hề thay đổi của Sở Nam đánh ra.

Huyết hỏa của Huyết Trạch Vũ bị phá, huyết đao gãy vụng!

Một quyền đấm mạnh lên ngực Huyết Trạch Vũ, rồi xuyên thẳng ra sau lưng tạo thành một cái huyết động!

- Cái này…

Huyết Trạch Vũ vẫn đang chìm đắm trong mơ tưởng bắt được Sở Nam rồi giày vò hắn, hoàn toàn không dám tin sự thay đổi này. Rõ ràng hắn đã chiếm ưu thế, là hắn dồn ép Sở Nam mà đánh, từng bước ép Sở Nam vào con đường chết, vậy sao ngực hắn lại có một cái huyết động?

- Ngươi đã chúng Huyết Ma Hỏa, sao có thể bình an vô sự, sao có thể vẫn điều động được năng lượng, còn những con đỉa kia, máu của ngươi phải bị hút cạn mới đúng, còn cả cú phát nổ của Huyết Thần Đao, sao ngươi có thể không bị thương?

Huyết Trạch Vũ hét toạc cả hỏng, hắn tưởng đầu hàng Huyết Ma tộc là biến được Sở Nam thành phế vật, nhưng…

- Trong mắt ta, ngươi chỉ là một trò cười, chỉ vậy thôi.

Sở Nam rút tay về, nhưng không tha cho Huyết Trạch Vũ, lại nói:

- Ngươi muốn làm Huyết Ma tộc nhân, ta cứ không cho ngươi toại nguyện. Để cha mẹ được bình yên dưới cửu tuyền, hãy trả lại họ những gì thuộc về Huyết Ma đi!

- Ngươi muốn làm gì? Ngươi không thể giết bản tôn, thiếu tộc trưởng sẽ báo thù cho ta…

- Huyết xuất!

Lập tức, máu trong người Huyết Trạch Vũ bắn ra ngoài.

- Không, Sở Nam, ngươi tha cho ta đi, ta không muốn chết, ngươi không phải phế vật, ta mới là phế vật…

- Nhãn hủy!

Bùm bùm hai tiếng, mắt của Huyết Trạch Vũ nổ tung.

- Sở Nam, ta biết cha mẹ ngươi ở đâu, ngươi mau thả ta ra, nếu không ta sẽ bảo thiếu tộc trưởng bắt cha mẹ ngươi lại…

Sát tâm của Sở Nam càng thêm mạnh mẽ, lạnh lùng nói:

- Phát hủy! (hủy tóc)

- Nhục tiêu! (thịt tiêu tan)

- Bì lạc! (da bong)

- Cốt toái! (xương vỡ)



Mọi thứ được Huyết Ma tộc cải tạo của Huyết Trạch Vũ đều bị phá hủy, Huyết Trạch Vũ mãi mãi biết mất khổi thế gian. Mắt Huyết Hắc Vân, Huyết Căn Tử ánh lên thần sắc sợ hãi:

- Công kích như vậy mà không hề gây tổn thương cho hắn?

Huyết Hắc Vân lại nhìn mấy nghìn võ giả, giờ còn lại nhiều nhất là năm sáu trăm vạn, cả đám người chen chúc bị người mình giẫm chết. Những người muốn phá vỡ Huyết Đầu Trận của Sở Nam, chưa chạm đến huyết đầu thì đã nổ tung.

Máu tươi be bét, cộng với cái chết của Huyết Trạch Vũ, cuối cùng cũng khiến những võ giả còn lại sực tỉnh, nhớ ra sát thần kia không phải dễ đối phó!

Sở Nam thả Ngọc Chi San Hô Trùng ra cho chúng ăn đám đỉa. Trong đan điền của hắn, Âm Dương Ngư vẫn đang luyện hóa Huyết Ma Hoa. Sở Nam tiến lên trước, Cửu Võ theo sát đằng sau, Huyết Trần Đại Đế quát:

- Sở Nam, ngươi có giỏi thì tỷ thí trận pháp với bản đế, xem ngươi có phá vỡ được trận của ta không?!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play