Sau khi Thiết Thương Hùng làm ra hành động quỷ dị như vậy, Cực Tiên Võ
Thần bởi vì thấy tu vi trong người chảy ra ngài phi thường thong thả cho nên không có để ý gì lắm mà vẫn nhìn chòng chọc Thiết Thương Hùng. Ngay lúc chứng kiến Thiết Thương Hùng hoá thành nam tử cao lớn như vậy, vẻ
kinh ngạc trong nội tâm nàng liền trở nên nồng đậm, không chỉ vì Thiết
Thương Hùng chiến đấu mới có thể tấn giai mà còn bởi vì nó lại có thể
tiến giai bằng cách ăn người!
"Thiết Thương Hùng này ăn xong Tôn Long Võ Thần, liền tiến hoá rồi..."
Cực Tiên Võ Thần nhìn Thiết Thương Hùng đang cùng Phong Long chiến đấu, có chút hết chỗ nói, sau lại thì thầm:
"Vừa mới tấn giai mà đã có thực lực so với Nhân Võ Thần còn mạnh hơn, nếu cứ tiếp tục như vậy..."
Cực Tiên Võ Thần lờ mờ có chút bất an.
Tôn Long Võ Thần đã hoàn toàn bị tiêu hoá dứt khoát không thể tưởng tượng
Thiết Thương Hùng sau khi ăn hết đám để tử của hắn, sau đó bản thân lại
bị nó ăn tươi, trở thành động lực để hắn tiến giai!
Quả nhiên "cật nhân giả, hằng bị cật chi"! (*)
(Chú: * thành ngữ, ý chỉ người ăn thịt động vật, động vật cũng có thể ăn người.)
Thiết Thương Hùng vẫn đang cùng Phong Long chiến đấu, Cực Tiên Võ Thần đã
chuyển chú ý lực lên trên người Sở Nam, chứng kiến vẻ tươi cười trên
khuôn mặt hắn, cảm giác bất an trong người càng lúc càng thêm nghiêm
trọng. Nhưng, tâm tư sau khi xoay chuyển một vòng nàng đích xác là tìm
không ra nguyên nhân của cỗ bất an này. Tu vi vẫn hạ xuống cực kỳ chậm,
thời gian trôi qua nhiều như vậy nhưng nàng một mực vẫn ở Võ Thần cảnh
giới...
Đang nghĩ ngợi, Sở Nam chợt ngẩng đầu lên nhìn nàng, vẻ tươi cười trên mặt càng thêm sáng lạn!
Cực Tiên Võ Thần cả người toát mồ hôi lạnh, ngay tại một khắc này, đôi mắt
thanh tú của nàng chợt trương lên, miệng cũng mở to ra, nhưng một điểm
thanh âm cũng không phát ra được.
Thiết Thương Hùng tiến hoá được một đoạn thời gian thì Sở Nam đã bố trí xong trận pháp trong cơ thể
Tiên Nguyệt. Lúc trước, tốc độ tu vi Cực Tiên giảm xuống chậm như vậy
cũng là do hắn khống chế, hắn đang không ngừng thí nghiệm, tương đương
với mở ra một con đường.
Giờ phút này, toàn bộ con đường đã thông!
Tu vi Cực Tiên Võ Thần điên cuồng giảm xuống, trong nháy mắt đã từ Võ Thần chi cảnh rớt xuống giới hạn thấp nhất của Võ Thần!
Cực Tiên Võ Thần sợ đến không phát ra nổi thanh âm nào, ngay tại lúc nàng
đang chấn kinh, tu vi liền rớt ra khỏi Võ Thần chi cảnh, kế đó là Võ
Thánh đại viên mãn, cao giai Võ Thánh vân vân, một đường giảm xuống.
Cùng lúc đó, tu vi Tiên Nguyệt từ cao giai Võ Thánh lên tới Võ Thánh đại
viên mãn, bởi vì rút lấy tu vi của Cực Tiên, tu vi của Tiên Nguyệt nhất
cử đạt tới Võ Thần không phải là không có khả năng. Nhưng mà, điều này
lại bị Sở Nam hung hăng áp chế xuống.
Đốt cháy giai đoạn đối với
Tiên Nguyệt mà nói cũng không phải là chuyện gì tốt đẹp gì, trái lại còn có hại. Lần đột phá này, vẫn là tự nàng tích luỹ, tự cảm thụ, như vậy
con đường võ đạo sau này sẽ tiến xa hơn.
Tuy nói tu vi của nàng
không có đột phá Võ Thần chi cảnh nhưng mà năng lượng tồn trữ trong cơ
thể nàng so với Nhân Võ Thần đỉnh phong còn muốn lớn nhiều hơn, bất quá
nó lại bị Sở Nam phong bế lại, đợi cho nàng ngày sau chậm rãi khai phá.
- Ngươi...
Rớt khỏi Võ Thần chi cảnh, Cực Tiên rốt cục mới có thể nói ra được một chữ. Chỉ là, nàng rốt cuộc không thể nói ra tiếp cái gì được nữa.
Không phải nàng không muốn nói mà là nàng không còn có khả năng phát ngôn
được nữa, năng lượng thiếu thốn, khiến cho nàng cảm thấy vô cùng hư
nhược (không khoẻ).
Không chỉ tu vi cùng năng lượng thiếu hụt mà
ngay cả khuôn mặt của nàng cũng bắt đầu xuất hiện nếp nhăn, ngay cả nổi
giận cũng vì không có năng lượng ủng hộ mà bị dập tắt đi. Không những
thế, một đầu tóc đen cũng dần dần chuyển sang màu trắng!
Là do Sinh mệnh lực của nàng cũng trôi đi.
Sinh mệnh lực trôi đi này tự nhiên cũng tiến vào trong thân thể Tiên Nguyệt, hơn nữa nó lại không bị phong toả mà ngấm vào từng khoả tế bào của
nàng.
Sở Nam hỏi Cực Tiên:
- Có phải hay không muốn ta dừng lại?
- Ngừng!
Cực Tiên Võ Thần gian nan đáp một chữ.
Sở Nam thực sự ngừng lại, bởi vì Cực Tiên Võ Thần đã không còn là Võ Thần
nữa mà là Võ Hoàng, thậm chí là sơ giai Võ Hoàng, cho dù bây giờ tiếp
tục thôn phệ, đối với Tiên Nguyệt mà nói cũng không có bao nhiêu tác
dụng.
Sau đó, Sở Nam lại hỏi Tiên Nguyệt:
- Tiên Nguyệt, như vậy, nàng có hài lòng?
Cực Tiên Võ Hoàng nghe Sở Nam hỏi như vậy, một cỗ ý nghĩ muốn tự bạo đột
nhiên xuất hiện trong lòng. Đạt được thiên đại chỗ tốt như thế nếu còn
bất mãn vậy thì còn chuyện gì mới có thể khiến ngươi hài lòng?
Tiên Nguyệt từ trong chấn kinh tỉnh lại, rối rít mà nói:
- Cám ơn công tử, Tiên Nguyệt không cho rằng...
Sở Nam ngăn trở lời nàng sắp nói ra lại, hắn nói:
- Nàng là nữ nhân của ta, tự nhiên ta sẽ không để nàng chịu uỷ khuất!
Trong mắt, trên mặt Tiên Nguyệt đều biểu lộ vẻ cảm kích nồng đậm, còn có hạnh phúc, còn có cái ý nghĩ tồn tại chút chút kia, chỉ loáng một cái, nàng
liền hạ quyết định, nàng sẽ nguyện ý vì Sở Nam mà chết!
Suy nghĩ trong lòng nàng Sở Nam tự nhiên không biết, lúc này Sở Nam đang hướng Cực Tiên Võ Hoàng nói:
- Tiên Nguyệt không hề trách ngươi nữa, mà ta cũng miễn cho ngươi tội
chết, giờ lại cho ngươi một cơ hội, thần phục ta, như thế nào?
Cực Tiên Võ Hoàng không có cự tuyệt tại chỗ mà hỏi:
- Ta chỉ là một Võ Hoàng nho nhỏ, đối với ngươi còn có chỗ nào hữu dụng sao?
- Ta có thể biến ngươi thành Võ Hoàng, tự nhiên cũng có thể để ngươi trở
thành Võ Thần lần nữa. Hơn nữa, nói không chừng ngươi còn có thể tiến xa hơn!
Thanh âm nhàn nhạt của Sở Nam rơi vào trong tai nàng tự nhiên nhấc lên sóng to gió lớn.
Từng là nhân vật đứng đầu tại Nam Xuyên châu, sợ nhất là cái gì?
Không phải là tử vong mà là mất đi tư cách "điên phong" (đứng đầu), mất đi Võ Thần tu vi, đó cũng là lý do trực tiếp nhất vì sao nàng không có lập
tức nói ra hai chữ "không thể"!
- Ngươi thật có thể để ta khôi phục đến Võ Thần chi cảnh?
- Ngoại trừ tin tưởng ta, ngươi không còn con đường nào khác.
Cực Tiên Võ Hoàng tưởng tượng cũng thế, nội tâm chỉ vùng vẫy mấy cái xong liền nói ra:
- Tốt, ta thần phục với ngươi, sau này, ngươi chính là đại nhân của ta.
Cực Tiên thần phục, tự nhiên là đã đem cái tư thái cao cao tại thượng bỏ
qua mà cúi mình xuống, dù sao nàng cũng từ trên người Thiết Thương Hùng
tìm được một cái kết luận!
Sở Nam cười cười, tựa hồ đã nhìn thấu chủ ý bên trong nội tâm của nàng nhưng hắn tịnh không có để ý, hắn chỉ cười nói:
- Thần phục ta, còn cần giao ra một giọt máu huyết!
Sở Nam đưa ra yêu cầu này, chỉ là muốn nghiệm chứng suy đoán trong lòng của bản thân.
Cực Tiên sững sờ, ngay lập tức liền hiến ra một giọt máu.
Hôm nay, nàng chỉ là một Võ Hoàng, cho dù nàng muốn phản kháng cũng không
thể, đã không thể phản kháng, đã quyết định thần phục thì cũng nên thống khoái mà chấp nhận đi thôi.
Sở Nam tiếp lấy giọt máu này, dưới
Sinh Tử Quyết vận chuyển, bây giờ Sở Nam đối với khống chế một Võ Hoàng
nho nhỏ đã hoàn toàn không phí một chút khí lực nào.
Sinh tử ấn ký xuất hiện, đối với chấn kinh trên mặt Cực Tiên, Sở Nam chỉ nói:
- Cứ theo những gì ngươi nghĩ mà làm, ngươi rất nhanh sẽ có thể quay trở lại Võ Thần.
Cực Tiên sững sờ, lời này Sở Nam nói ra mang đến cho nàng chấn kinh không
nhỏ, so với cái Sinh tử ấn ký trong đầu còn muốn nồng đậm hơn.
Sở Nam xoay người, hướng Tiên Nguyệt nói:
- Hảo hảo tham ngộ, củng cố một chút đi!
- Ân.
Thanh âm của nàng, càng nhiều thêm một chút ôn nhu.
Bên kia, Thiết Thương Hùng cùng Phong Long chiến đấu đã tới hồi kết, Phong
Long quả nhiên hoàn toàn không phải là đối thủ của Thiết Thương Hùng, bị Thiết Thương Hùng đánh cho rối tinh rối mù cả lên, nhưng Thiết Thương
Hùng lại không có vẻ hưng phấn như lúc trước mà lại là nhíu mày.
Cửu Võ nói:
- Muốn trở thành Chiến Thần chính thức, ngươi còn kém một điểm gì đó, một điểm trọng yếu phi thường, tuyệt không thể bỏ lỡ! Ngươi trước tiên có
thể suy nghĩ thật kỹ, cơ duyên tới, ngươi sẽ tự minh bạch!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT