Nghe Sở Nam nói, Ngũ Quan dâng lên cảm giác không ổn trong lòng, sau đó hắn lại nghĩ Sở Nam cố ý lừa hắn, cứ vậy mà tưởng tưởng ra, cảm giác bất an kia liền tiêu tán đi không ít, hắn cười hỏi:

- Làm sao ngươi biết chúng ta còn người đây?

- Ngày đó, ta nhìn thấy rồi.

- Nhìn thấy?

Ngũ Quan bị lời lẽ mơ hồ của Sở Nam khiến cho thập phần không bình tĩnh.

"Hắn nhìn thấy? Nhìn thấy cái gì? Là nhìn thấy mưu đồ của chúng ta hay vẫn là lừa ta sao?"

- Khi nào? Nơi nào?

- Ta dựa vào cái gì mà phải nói cho ngươi?

Ngũ Quan nghe được câu trả lời như vậy liền cho rằng Sở Nam thực sự đang lừa hắn, đang muốn nói cái gì thì Thương Giác một bên lại nói ra:

- Dong dài cái gì? Ai dám phản đối liền diệt hắn, hắn có nhìn thấy hay không thì có tác dụng gì.

- Khẩu khí lớn thật, ngươi tên họ là gì?

Sở Nam tự nhiên nhận ra Thương Giác, Thương Giác nói ra:

- Đan dược của ngươi, xác thực là không tệ, ta cho ngươi một cơ hội giữ mạng! Thần phục ta, bằng không thì...

- Ấn ký trên Địa Tâm Chu là ngươi lưu lại?

Sở Nam cắt đứt lời của Thương Giác mà nói thẳng ra, lần này, đến phiên Thương Giác bắt đầu cảm thấy không thể bình tĩnh được. Hắn nhìn Sở Nam, trong nội tâm thầm nhủ:

"Không có khả năng, là hắn đoán mò, nếu hắn thật sự biết rõ, như thế nào còn chưa diệt trừ ta đây?"

Thương Giác đang suy nghĩ thì Sở Nam lại nói ra:

- Nếu không phải ta cho các người theo dấu tới đây, các ngươi làm sao có thể tới đây được?

Nói xong, Sở Nam trực tiếp lấy Địa Tâm Chu từ trong Không Gian Sáo trận ra, lực lượng cuồng mãnh nhập vào, sau một cái chấn động mạnh mẽ, cái ấn ký kia lập tức bị chấn cho nát bấy, một tia cũng không còn.

Ấn ký huỷ diệt, Thương Giác toàn thân run lên, tự nhiên là hắn cảm ứng được, bất an trong lòng dâng lên, tiếp ngay đó sắc mặt Ngũ Quan âm trầm xuống, Sở Nam cười nói:

- Có phải hay không các ngươi đem ta biến thành dê béo rồi hả?

- Động thủ!

Ngũ Quan gặp thế cục không ổn, quyết định thật nhanh mà hô lên một tiếng giết lên.

Thương Giác hoàn hồn, hai tay hư không áp xuống, hắn quát:

- Tất cả đều ngã xuống cho ta.

Theo tiếng quát, một cỗ khí lưu từ trong lòng đất vọt ra, lập tức tràn ngập bốn phương tám hướng, đám người Minh lão tổ Võ Thánh đại viên mãn một chút phản kháng cũng không có, lập tức ngã vật ra mặt đất, Tăng Soả, Tiên Nguyệt, Tam Vĩ Hồng Hồ, Khôi Ô Hổ cũng không ngoại lệ, trực tiếp ngã ra.

Phong Long dù sao cũng là Nhân Võ Thần, mặc dù không ngã xuống nhưng sức chiến đấu cũng đại giảm, vốn muốn xuất thủ cướp tiên cơ, Sở Nam lại ngăn hắn lại. Cùng lúc đó, Cốc Hi Đan dùng tốc độ nhanh nhất nuốt đan dược xuống, đồng thời cũng đưa đan dược cho Sở Nam, hắn nói:

- Sư tôn, đây là Ích Độc đan đệ tử luyện chế, bất kể là độc gì, đều có thể ngăn cản một hồi.

- Ta không cần.

Sở Nam cười nói, Cốc Hi Đan sững sờ, khí lưu từ đất xông ra này rõ ràng là độc khí, ngay cả Cự Lực Viên cường hãn như vậy mà cũng vô lực phản kháng, có thể thấy được độc này đã đạt tới một loại cảnh giới rất cao, nhưng sư tôn lại nói không cần?

Sở Nam quay đầu hỏi Cửu Võ:

- Ngươi muốn dùng không?

- Ngươi xem, bọn hắn thoải mái sao?

Cửu Võ không đáp thẳng, một tay chỉ sáu người Ngũ Quan mà hỏi.

- Khó chịu!

- Chết? Có phải là sống?

Sở Nam cười nói:

- Cứ như vậy giết bọn hắn, bọn hắn sẽ không cam lòng đấy.

- Vậy thì tốt, coi như xem trò vui a.

Cửu Võ mặt không chút biểu tình mà đứng một bên Sở Nam, tinh tường cảm giác được trên người Cửu Võ có kiếm khí vờn quanh, tương đương với một cái không gian độc lập, độc khí vô sắc vô vị kia căn bản là xuất nhập không được.

Sở Nam có chút bội phục trong lòng, những độc khí trước mắt này hắn có thể dễ dàng đoán được, hơn phân nửa là một loại Độc pháp tắc, giống như Thiên Ngã Tây Độc trước kia, chỉ có điều, Tây Độc là dụng độc dung vào Mộc pháp tắc mà không giống như Thương Giác này, hoàn toàn là Độc pháp tắc!

Độc pháp tắc lợi hại, chỉ cần nhìn đám Cự Lực Viên, Thiết Thương Hùng vân vân ngã ra mặt đất Sở Nam liền nhất thanh nhị sở (rõ ràng), nhưng Độc pháp tắc lợi hại vô cùng này trước Cửu Võ mà nói, căn bản là vô dụng, ngay cả tiến vào thân thể Cửu Võ còn chưa được, đương nhiên không độc được Cửu Võ.

Đồng thời với Sở Nam giật mình, Cửu Võ lại khiếp sợ, hắn khiếp sợ Sở Nam dùng cái gì mà ngăn Độc pháp tắc?

Thương Giác thấy Sở Nam cùng Cửu Võ không có việc gì thì rất là giật mình, độc khí do hai cỗ Độc pháp tắc cấu thành bắn thẳng tới Cửu Võ, ngay lúc độc khí thổi tới trước mặt Cửu Võ lại lập tức bị trảm cho nát bấy.

Thấy một màn như vậy, Thương Giác liền trở nên cực kỳ âm trầm.

Có thể đem Độc pháp tắc trảm nát, dùng đầu ngón chân mà nghĩ cũng biết đó là một nhân vật phi thường khó giải quyết, nhưng lúc hắn nhìn về phía Sở Nam, hoàn toàn là ngây ngốc rồi.

Thương Giác thấy rõ ràng, một cỗ khí lưu khác quả thật đã nhập vào thân thể Sở Nam, nhưng Sở Nam không có ngã xuống mà còn cười cười, khiến cho hắn thực hoài nghi Độc pháp tắc của hắn có phải hay không mất hiệu lực rồi!

Bốn người Ngũ Quan đang giết tới, mắt nhìn Cửu Võ, trong nội tâm lại thầm nói:

"Sở Nam từ nơi nào tìm được trợ giúp như vậy?

Nam tử tuấn tú kia lại đi tới bên người Tiên Nguyệt, đang muốn đem Tiên Nguyệt cưỡng ép bắt vào tay thì một đoàn hoả diễm không hề báo trước vọt tới trước mặt hắn!

- Ngươi tốt nhất là nên nhắm vào ta, bằng không thì, ta sẽ để cho ngươi chết rất là thảm!

- Hoả diễm, có thể làm khó được ta?

- Hoả diễm không được, ta đây liền đổi thứ khác, thế nào?

Sở Nam tiếp tục hỏi, công kích của bốn người Ngũ Quan đã hướng Sở Nam đánh tới, không chỉ thế bên người Sở Nam lại xuất hiện dao động, một thanh huyết sắc đoản kiếm không chút báo trước đâm thẳng tới hắn, trong miệng Ngũ Quan lại còn quát lên:

- Tiễn!

Vẻ tươi cười của Sở Nam không đổi, Ngũ hành hồn vực đều xuất ra mà xoay quanh thân hắn, Huyền Thuỷ Vực kia ngăn cản lấy chính là thanh đoản kiếm kia. Xa xa, cái đoàn hoả diễm kia bắn về phía nam tử tuấn tú, ngay lúc muốn ngăn cản hoả diễm hừng hực đột nhiên vang lên tiếng "xì xì", nam tử tuấn tú cảm giác không ổn, nhưng tay lại xuất ra màng da hướng đoàn hoả diễm kia chụp tới, mà màng da vừa mới được lấy ra thì đoàn hoả diễm kia lại nổ tung, một đạo Lôi đình thiểm điện nho nhỏ bổ thẳng vào mặt hắn, mặt hắn theo đó mà cháy đen một mảng.

- Còn dám đánh chủ ý lên nàng, ta biến ngươi thành nữ nhân!

Sở Nam nói ra, Phong Lôi, Thuỷ Hoả, Sinh Tử ba loại long quyển phong nghênh đón ba người Ngũ Quan, còn người còn lại Sở Nam cái gì cũng không làm, Sở Nam chỉ cười cười với hắn mà nói ra:

- Ngươi tu luyện chính là Hoả pháp tắc?

- Đúng vậy, thức thời thì giao đồ ra, nếu không, ta liền đốt ngươi thành tro bụi!

Người này thấy được Sở Nam cũng chơi với lửa, cũng được chứng kiến một màn bên ngoài Vụ Cấm Hải kia nhưng hắn lại xem nhẹ, bởi vì là người kia hay Sở Nam, tu vi tất cả đều thấp hơn hắn, hắn cho rằng Sở Nam khống chế không được Hoả pháp tắc của hắn.

Sở Nam lắc đầu.

- Thật đáng tiếc!

- Đáng tiếc?

- Ngươi đã muốn bị đốt thành tro bụi, ta sẽ thành toàn cho ngươi.

Dứt lời, Sở Nam liền hét lớn một tiếng:

- Hoả lệnh, thiêu đốt hắn!

Lời vừa dứt, người này cảm giác được hoả diễm trong thân thể hắn bắt đầu bạo động, hắn đại sợ hãi, há mồm muốn nói ra cái gì đó nhưng miệng há ra lại phun ra một đoàn hoả diễm, hoả diễm cuốn ngược lại, ngay sau đó, thất khiếu hắn, lỗ chân lông đều có hoả diễm xông ra.

Đúng lúc này, Tăng Soả vốn co quắp ngã ra đất kia lại hướng trữ vật yêu đái Sở Nam trảo tới!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play