- Lão phu mười sáu tuổi xuất đạo, dương danh đại lục Thiên Vũ, tung hoành hơn ba mươi năm, chưa từng một lần bại….
Sở Nam đọc câu nói đầu tiên trên mảnh vài thì lập tức cảm thấy kinh hãi, chủ nhân của dòng chữ viết bằng máu này quả thật lợi hại, hơn ba mươi năm cũng chưa từng bại một lần.
- Mười sáu tuổi đã dương danh đại lục Thiên Vũ, ta bây giờ cũng đã mười sáu tuổi rồi, nhưng chỉ khác là từ phế vật biến thành quái vật mà thôi.
Sở Nam tự giễu một câu, tiếp tục đọc:
- Lão phu cả đời hành sự chỉ theo ý thích, nhưng vẫn luôn tuân thủ điều cấm đó là người không phạm ta thì ta không phạm người, còn người phạm ta thì đều bị ta dùng thủ đoạn tàn nhẫn diệt trừ, vì vậy mà thế nhân gọi lão phu là Ma Đạo Tử.
- Thì ra người này gọi là Ma Đạo Tử!
Sở Nam từ trong những từ ít ỏi này hồi tưởng lại cảnh tượng Ma Đạo Tử tung hoành đại lục, khí phách hiên ngang, khoái ý tần cừu thì lẩm bẩm:
- Cuộc sống là phải như vậy….
- Bốn mươi tuổi tiến vào cảnh giới Võ Đế….
- Bốn mươi tuổi đã là Võ Đế?
Sở Nam kinh ngạc há hốc mồm, hồi lâu cũng không khép lại được, tự nói:
- Ma Đạo Tử này nhất định là tuyệt thế thiên tại trong thiên tài!
- Một lần gặp hồng nhan, tên nàng là Thanh Phượng, chúng ta mơ hồ nảy sinh tình cảm, sau đó làm bạn với nhau, sáu năm sau, lão phu bế quan trùng kích cảnh giới Võ Tôn, sáu tháng sau xuất quan, chỉ còn cách cảnh giới Võ Tôn một bước nhỏ nữa! Sau khi xuất quan, lão phu phát hiện Thanh Phượng có chỗ dị thường, nhưng không để trong lòng…. Nếu như khi đó ta…. Đáng tiếc….
Sở Nam đọc đến đây thì chau mày, phát hiện có chỗ không ổn.
- Mười ngày sau, lúc bế quan lần nữa, ngay lúc lap phu muốn đột phá thì Thanh Phượng xâm nhập vào chỗ bế quan của ta, nói có người đuổi giết nàng, quả nhiên có một người xa lạ ở phía sau đuổi giết. Lão phu vô cùng tức giận, thu hồi toàn bộ nguyên lực dùng để trùng quan, không hề để ý đến việc phản phệ do từ bỏ đột phá, ngang nhiên xuất thủ, muốn đem kẻ xâm nhập giết chết…. Nào ngờ…. nào ngờ rằng ả tiện nhân Thanh Phương lại từ sau lưng đột nhiên hạ sát chiêu…. Về sau ta mới biết được, kẻ xa lạ đó gọi là Huyền Vô Kỳ, là tông chủ Thiên Nhất Tông, tu vi đạt đến trung cấp Võ Đế, mà Thanh Phượng dưới sự trợ giúp của ta cũng đã đạt đến cảnh giới sơ cấp Võ Đế, hai người bọn chúng đã sớm gian díu với nhau, bọn chúng biết phong cách hành sự của ta, sợ chuyện xấu tiết lộ sẽ bị ta giết chết cho nên thừa dịp ta đột phá rất nguy hiểm thì bày ra kế này.
- Quả nhiên độc nhất là lòng dạ đàn bà, nữ nhân này thật ác độc!
Sở Nam không khỏi lớn tiếng mắng, rồi tự nói:
- Không biết Ma Đạo Tử tiền bối sau đó thế nào.
- Lúc không hề phòng bị, tiện nhân kia đã dùng Thiên Cương Kiếm mà ta tặng ả, từ sau lưng đâm rách đan điền ta, mà trên thân kiếm lại có kịch độc, lão phu dốc sức liều mạng cùng hai người tử chiến, bị một chiêu của Huyền Vô Kỳ đánh đứt toàn bộ kinh mạch….
- Kinh mạch đứt đoạn?
Vẻ mặt Sở Nam tràn ngập kinh hãi, hắn trời sinh kinh mạch đứt đoạn cho nên rất rõ đau khổ trong đó, mà một tuyệt thế cường giả sắp tấn chức Võ Tôn lại đột nhiên đứt đoạn kinh mạch, chênh lệch cực lớn như vậy ắt hẳn tra tấn trong nội tâm so với đau đớn của thân thể còn nhức nhối hơn ngàn vạn lần….
- Mặc dù kinh mạch đứt đoạn, nhưng sau khi sử dụng bí pháp của Càn Khôn Tông, cuối cùng ta cũng trốn thoát được từ trong tay hai người.
Sở Nam lúc này đã tức giận vô cùng, phẫn nộ nện một quyền lên mặt đất, lập tức tạo thành một cái hố lớn, bụi bay tứ tán.
- Dù vậy, nhưng tên Huyền Vô Kỳ vẫn không buông tha cho ta, hắn hủy hoại thanh danh của lão phu, nói lão phu gian sát dâm tà, tội ác tày trời, còn dùng lệnh bài tông chủ của Thiên Nhất Tông hiệu lệnh võ giả Bắc Tề đuổi giết lão phu, muốn diệt cỏ tận gốc! Lão phu nhẫn nhục sống qua ngày, từ Bắc Tề trốn đến Đại Khánh Quốc, một lòng thề sống chết phục thù, nhưng lại bất lực vì kinh mạch đứt đoạn, đan điền bị hủy, nguyên lực trong cơ thể dần tiêu tán….
Sở Nam vẫn còn vì sự tức giận của Ma Đạo Tử mà phẫn nộ, nhưng khi đọc tiếp thì chợt ngẩn ra, lại thấy dòng chữ Ma Đạo Tử viết ghi rằng:
- Có được mảnh vải trắng này, người đọc đến đây hẳn là người có duyên với lão phu, sẽ trở thành đệ tử của ta, trở thành truyền nhân đời sau của Càn Khôn Tông! Càn Khôn Tông ta vẫn luôn là nhất mạch đơn truyền. Bên dưới là võ quyết chí cực của Càn Khôn Tông – Càn Khôn Cửu Chuyển, chính là võ quyết Địa cấp thượng phẩm, khi tập luyện võ quyết này hãy vì lão phu mà báo thù! Giết chết ả tiện nhân và diệt cả Thiên Nhất Tông, lấy lại danh dự cho lão phu, nếu không báo thù, ta sẽ nguyền rủa ngươi chết không toàn thây!
Nhìn thấy vết máu của hàng chữ này rõ ràng khắc sâu hơn so với những chữ khác, Sở Nam có thể cảm nhận được trong lòng Ma Đạo Tử hận thù đến mức nào, còn có một cỗ dục vọng muốn nhanh chóng báo thù….
Thế nhưng, Sở Nam chỉ có thể cười khổ nói:
- Ma Đạo Tử tiền bối, kinh mạch vãn bối đều không có, cho dù có là võ quyết Thiên cấp thượng phẩm ở trước mặt thì không thể tu luyện được, làm sao có thể là truyền nhân của Càn Khôn Tông người?
Bên dưới tấm vải trắng vẫn còn chữ, Sở Nam tiếp tục đọc, nhưng vừa đọc thì lập tức chấn động…
Thì ra, ở bên dưới Ma Đạo Tử viết rằng:
- Ngoài ra, lão phu còn một chuyện chưa thực hiện! Bởi vì không cam lòng do kinh mạch đứt đoạn mà không thể tu luyện được võ quyết vốn có, lão phu đã tự nghĩ ra một vài võ quyết, thích hợp cho người có kinh mạch đứt đoạn tu luyện, bởi vì nó là làm chuyện nghịch thiên cho nên có tên là…. Nghịch Càn Khôn.
- Nghịch Càn Khôn, Nghịch Càn Khôn….
Sở Nam không ngừng lặp đi lặp lại, hắn dường như thấy một tia hi vọng cực lớn, vội vàng mở nó ra, gấp gáp đọc:
- Kinh mạch tồn tại bên trong cơ thể, nếu như kinh mạch có thể chứa đựng nguyên lực thì tại sao những bộ vị khác trong thân thể lại không được? Giống như huyết nhục, xương cốt, mỗi một tế bào tại sao lại không thể chứa đựng nguyên lực? Lão phu cho rằng nhất định là có thể, chỉ cần tìm được phương thức kích phát nguyên lực xuất ra là được!
- Huyết nhục, xương cốt, mỗi tế bào,….
Sở Nam liền tỉnh ngộ, hắn lập tức liên tưởng đến tình huống dị thường của mình, hai mắt bắn ra tinh quang, tiếp tục đọc:
- Lão phu trải qua thực tế, người có kinh mạch hủy hết, nếu như muốn chứa đựng nguyên lực và triệu tập nguyên lực trong cơ thể để sử dụng thì phải thỏa mãn hai điều kiện, đó là thân thể phải cực kỳ mạnh mẽ, sánh ngang với thần binh lợi khí, thứ hai là phải có ý chí kiên cường, phải chịu đựng được thống khổ, thống khổ khó có thể tưởng tượng, đó là bởi vì công pháp Nghịch Càn Khôn này, muốn đả thương người khác thì trước hết phải tự đả thương chính mình, từ trong thống khổ luyện thành, phải trải qua thống khổ của năm loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. Chỉ cần thỏa mãn được hai điều kiện này thì lập tức có thể tu luyện…. Nghịch Càn Khôn….
- Thân thể mạnh mẽ, ý chí cứng cỏi, Nghịch Càn Khôn này quả thực là võ quyết vì ta mà sinh ra!
Sở Nam chìm vào trong hưng phấn, thầm nói:
- Chỉ cần không trở thành phế vật trong mắt người khác, chỉ cần có thể hoàn thành tâm nguyện trong mắt phụ thân, chỉ cần có thể biến thành tuyệt thế cường giả, thống khổ thì đã là gì? Thống khổ hơn nữa ta cũng có thể chấp nhận, dù thống khổ ra sao thì ta cũng sẽ không lùi bước!
- Chỉ tiếc, võ quyết nghịch thiên này vẫn còn chút thiếu hụt, một là tu luyện công pháp này có xác xuất tử vong rất lớn, ví dụ như phải tu luyện bên trong Tam Vị Chân Hỏa, không chống đỡ được uy lực của Tam Vị Chân Hỏa thì sẽ hồn phi phách tán, có kết cục tan thành hư vô, còn phải chịu sự tra tấn của Cực Âm Chi Thủy…. Chỗ thiếu hụt còn lại đó là lão phu còn chưa hoàn toàn sáng tạo thành võ quyết này…. Con Huyền Hỏa Huyết Mãng ngàn năm chết tiệt này không biết tại sao lại đến hang ta đang ẩn nấp nuốt ta vào trong bụng, nếu như không phải có bổn mạng pháp bảo Hỗn Nguyên Ban Chỉ chống đỡ thì đã chết ngay lập tức rồi, chỉ có điều mặc dù có bổn mạng pháp bảo, nhưng lại không có nguyên lực chống đỡ, cuối cùng vẫn bị Huyền Hỏa Huyết Mãng thôn phệ! Lão phu đem mảnh vài trắng này bỏ vào trong hộp do Canh Kim tạo thành, chỉ cần Huyền Hỏa Huyết Mạng không hóa thành rồng thì chiếc hộp này tuyệt đối không thể hư tổn. Nếu thật sự có người từ trong bụng nó lấy được chiếc hộp này, ngoại trừ báo thù cho lão phu ra còn phải tìm kiếm người có kinh mạch đứt đoạn hữu duyên, lão phu ở dưới cửu tuyền cũng muốn biết võ quyết Nghịch Càn Khôn này đến tột cùng có thể nghịch thiên được hay không!
- Ài….
Đọc đến cuối mảnh vải trắng, Ma Đạo Tử dùng máu tươi viết thành một hơi thở dài thật sâu, tràn ngập oán hận vô tận bởi vì huyết cừu chưa báo, còn có không cam lòng bởi vì tính mạng sắp kết thúc….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT