Thời gian trôi đi như thoi đưa, chỉ trong nháy mắt đã trôi qua nửa tháng.

Trong nửa tháng này, Sở Nam tập trung toàn bộ tinh lực, dùng cây Hỏa trụ kia để tôi luyện, khiến Hỏa "Pháp tắc" của mình trở nên lớn mạnh.

Cây Hỏa trụ này cực kỳ dị thường, Thiên hàng thần hỏa cũng không thể triệu hoán nó, thậm chí ngay cả chút tổn hại cũng không có. Chỉ có điều, Hỏa trụ lúc này đang không ngừng lay động, bên trên còn xuất hiện vết nứt, những thứ này đều là thành quả do Sở Nam dốc sức rèn luyện.

Đám người Minh lão tổ tông vẫn còn chìm trong tu luyện, bọn hắn đi theo Sở Nam vài tràng chiến đấu, thu hoạch cũng khá lớn, Minh lão tổ tông cảm thấy tu vi của mình đã lâu không tiến chợt có chút rung động, có dấu hiệu tiến lên, điều này khiến Minh lão tổ tông mừng rỡ không thôi, phải biết rằng, một chút rung động này, cho dù hắn có bế quan tu luyện vài chục năm cũng không đạt được, vậy mà sau khi hắn bị Đại nhân khống chế thì không đến nửa năm đã xuất hiện…

Ngoại trừ Sở Nam ra, được lợi ích tối đa nhất, chính là Thiên Nhiên, phẩm cấp Phong năng của Thiên Nhiên đã tăng lên rất nhiều, nếu như chia thành mười cấp, thì trước khi gặp Sở Nam, nàng được một cấp, còn bây giờ đã là bốn cấp rồi.

Mà Thiên Nhiên đã chạm đến vách ngăn Võ Thần, chỉ cần có một cơ hội hoặc là khổ tu mười năm thì nhất định có thể tấn thăng Võ Thần, ánh mắt của Thiên Nhiên rơi lên người Sở Nam, không dù thế nào cũng không thể chuyển đi, nàng thầm nghĩ:

- Thì ra vốn tưởng là ta giúp ngươi, kết quả là ta lại nợ ngươi một nhân tình, nhân tình này bảo ta làm thế nào trả được đây?

Chính lúc này, Sở Nam hét lớn một tiếng:

- Tán cho ta!

Ngay lập tức, cây Hỏa trụ từ trên xuống dưới tán liệt thành điểm điểm tinh quang, sau đó chui vào trong cơ thể Sở Nam, trở thành thức ăn cho Hàn Ngọc Lam Viêm Vương, "Pháp tắc" của Sở Nam cũng cường đại hơn không ít.

Dưới mệnh lệnh của Sở Nam, Hỏa trụ tán đi, nhưng Sở Nam cũng không hề lộ vẻ mừng rỡ, ngược lại vẻ mặt trở nên trầm trọng, tôi luyện trong nửa tháng qua, Sở Nam đã hiểu Hỏa trụ này sở dĩ không nghe hiệu lệnh của Thiên hỏa là bởi vì bên trong có ẩn chứa một đạo Hỏa "Pháp tắc" đặc thù. Sở Nam công phá luyện hóa đạo "Pháp tắc" này, Hỏa trụ tự nhiên không thể tồn tại được nữa.

Thế nhưng, Sở Nam lại không biết rằng đạo Hỏa "Pháp tắc" này là do ai lưu lại, và vì sao nó lại ở đây?

Sở Nam tiếp xúc với càng nhiều chuyện, liền cảm thấy trên mảnh đại lục này dường như đang cất giấu một bí mật lớn. Sở Nam cố gắng đem cảm giác nặng nề này áp chế, sau khi Hỏa trụ vỡ vụn thì lại xuất hiện một khúc xương dài chừng một thước.

Mọi người đều nhìn khúc xương này hồi lâu, vẫn không biết đây là bộ phận gì của khúc xương.

Sau khi truyền tay qua một vòng, Sở Nam lại đem khúc xương bỏ vào đai lưng trữ vật, bỏ cùng chỗ với hai khúc xương và con mắt hoàng kim, sau đó lấy ra pháp bảo toái phiến, đưa cho Thiên Quy, Thiên Quy lại lắc đầu, nói với Thiên Nhiên:

- Ta mượn của ngươi pháp bảo này được không?

Mặc dù quan hệ của Thiên Nhiên và Thiên Quy đã hòa hoãn xuống, thế nhưng, đây là lần đầu tiên Thiên Quy cùng Thiên Nhiên trực tiếp nói chuyện, Thiên Nhiên kinh hỉ vạn phần, nói:

- Pháp bảo này vốn là tặng cho ngươi.

- Như vậy thì ta có thể tùy ý xử trí?

- Tất nhiên có thể, ngươi muốn xử trí thế nào thì xử trí thế đấy!

Thiên Nhiên vội vàng nói, Thiên Quy gật đầu, sau đó bày ra biểu tình biết ơn từ tận đáy lòng, tiếp đó nói với Sở Nam còn đang nghi hoặc:

- Tỷ phu, ngươi còn cần mảnh toái phiến này hơn cả ta.

Sở Nam lắc đầu, nói:

- Nó là dùng để bảo vệ tính mạng của ngươi.

- Tỷ phu, mặc kệ ngươi nói thế nào, ta sẽ không thu lại pháp bảo này đâu!

Thiên Quy nói đến đây, trong mắt liền lộ ra vẻ kiên định, tiếp đó nói:

- Thế nhưng, tỷ phu, ta có một yêu cầu.

Sở Nam đem toàn bộ biểu lộ của Thiên Quy thu vào trong mắt, không hề từ chối, nói:

- Ngươi nói đi!

- Tỷ phu, ta muốn ngươi dạy ta, làm thế nào mới có thể dẫn đến Hỏa kiếp!

Lời này vừa nói ra, trong mắt Thiên Nhiên chợt hiện lên vẻ khiếp sợ, có một loại cảm giác như tiểu đệ cuối cùng cũng trưởng thành, nàng quyết định nhất định phải giúp tiểu đệ hoàn thành nguyện vọng này, vì vậy nàng quay đầu nhìn Sở Nam, nói:

- Sở Nam, chỉ cần ngươi đáp ứng yêu cầu của tiểu đệ ta, ta nguyện ý để ngươi hiệu lệnh mười năm!

Sở Nam cũng cảm thấy bất ngờ, nhìn Thiên Quy rồi nói:

- Nhưng ngươi là Kim thuộc tính.

- Ngũ Hành Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, tự nhiên có Hỏa kiếp, vậy thì nhất định cũng có Kim kiếp, vạn biến bất ly kỳ tông, tỷ phu, ta ta muốn biết cái “tông” này!

Thiên Quy đã quyết định, bộ dạng giống như cho dù đến Hoàng Hà cũng không hối hận.

vạn vật thay đổi đều không tách rời khỏi một gốc.

- Được!

Sở Nam đáp ứng, Thiên Quy vô cùng cao hứng, sau đó Sở Nam lại quay đầu cười với Thiên Nhiên:

- Ngươi đã làm cho ta rất nhiều rồi, cho dù không có khối toái phiền này, chỉ cần Thiên Quy muốn biết, ta đều sẽ không giữ lại mà nói cho hắn biết.

- Thế nhưng…

- Không có thế nhưng gì cả!

Sở Nam cắt ngang, lại nói:

- Chúng ta là bằng hữu cùng nhau trải qua sinh tử!

- Cùng trải qua sinh tử?

Thiên Nhiên lẩm bẩm những lời này, Sở Nam mỉm cười, lại mang mọi người trở về, chuyến đi này của Sở Nam, thu hoạch lớn nhất không phải là tập hợp đủ Ngũ Hành Hồn Vực, mà là sáng tạo ra Hỏa "Pháp tắc" chỉ thuộc về riêng hắn.

- Hỏa "Pháp tắc" đã có, tiếp theo là gì nhỉ?

Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ:

- Dựa theo Ngũ Hành tương sinh, Hỏa sinh Thổ, như vậy thì còn gì gọi là sáng tạo "Pháp tắc" đây? Hay là dựa theo Ngũ Hành tương khắc, Thủy khắc Hỏa, sáng tạo ra Thủy "Pháp tắc"?

Cả hai cách đều có lợi, Sở Nam nhất thời không biết nên chọn nên bỏ bên nào, lúc bay ra khỏi phạm vi Phong Hỏa Sơn, Sở Nam chợt nghĩ đến Thủy Hỏa lốc xoáy, lại nghĩ đến Thủy Hỏa "Long quyển"…

Thủy Hỏa "Long quyển" xoay tròn như Hắc Bạch ngư, uy lực cực lớn, thậm chí còn vượt qua Sinh Tử "Long quyển", Sở Nam lập tức quyết định sẽ sáng tạo Thủy "Pháp tắc", khiến uy năng của Thủy Hỏa "Long quyển" nâng cao một bước.

Không lãng phí thời gian nữa, Sở Nam lúc này lại để cho những Võ Thánh lĩnh ngộ Thủy "Pháp tắc" dùng Thủy "Pháp tắc" công kích hắn, không người nào cảm thấy kinh ngạc, bọn hắn thấy mãi thành quen. Cho nên cũng không hề do dự, Sở Nam vừa ra lệnh thì Thủy "Pháp tắc" liền không ngừng tuôn tràn, công kích về phía Sở Nam vô cùng hung mãnh.

Sở Nam đem Hỏa "Pháp tắc" tràn ngập khắp tất cả mọi ngóc ngách trong cơ thể thu liễm lại, bằng không, những Thủy "Pháp tắc" kia vừa ập lên người thì đã trực tiếp bị Hỏa "Pháp tắc" chôn vùi rồi, lúc trước Sở Nam sáng tạo ra Hỏa "Pháp tắc", Thủy cũng không thể khắc Hỏa, hoặc có thể nói, Thủy còn chưa đạt đến loại trình độ đó.

Đồng thời để Thủy "Pháp tắc" tôi luyện, Sở Nam còn truyền âm cho Thiên Quy, đem kinh nghiệm tu luyện Hỏa "Pháp tắc" mà hắn trải qua, nói cho Thiên Quy biết, Thiên Quy nghe đến trợn mắt há hốc mồm, bởi vì trải nghiệm của Sở Nam quả thực quá chấn động, hơn nữa càng chấn động sâu sắc bởi vì tinh thần vĩnh viễn không khuất phục của Sở Nam, trong lòng hắn thầm nhủ:

- Đây gọi là nếm trải khổ cực thì mới nên người sao? Tỷ phu nếm trải nhiều gian khổ như vậy, có được ngày hôm nay cũng là điều đương nhiên.

Sở Nam lai jnois:

- Ngươi muốn dẫn đến Ngũ Hành Kim kiếp, như vậy quan trọng nhất là ngươi phải duy trì con đường của mình, không nên tin vào cái gọi là Thiên mệnh sở quy, ngươi phải tin tưởng, mệnh của ngươi là do ngươi, không phải do trời.

- Do ta, không do trời?

Thiên Quy bắt đầu suy nghĩ thật sâu, bên tai lại vang lên thanh âm:

- Được rồi, ngươi có thể từ bỏ Kim "Pháp tắc" mà lúc trước ngươi lĩnh ngộ hay không?

Thanh âm như trống trận vang lên trong lòng Thiên Quy, Thiên Quy ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm Sở Nam, Sở Nam lại nói:

- Hãy tin tưởng chính ngươi.

Sở Nam không nói gì thêm, để cho Thiên Quy tự mình suy xét, còn hắn thì lại nhớ đến chuyện của mình, trong lòng hắn lúc này vẫn còn rất nhiều nghi vấn đối với Hắc Bạch ngư…

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play