Sở Nam cũng đã phỏng đoán như
vậy, lúc này lại tìm kiếm trong nhẫn trữ vật một phen, sau đó tìm ra một tấm lụa cũ kỹ, đưa cho Tam Vĩ Hồng Hồ rồi nói:
- Cái này có lẽ có tác dụng với ngươi, ngươi hãy từ từ mà tu luyện.
Tam Vĩ Hồng Hồ nghi hoặc, tiếp lấy tấm lụa cũ kỹ, thoáng chốc lập tức khiếp sợ, sau đó lại cuồng hỉ, trong lòng mặc dù nghi hoặc đại nhân tại sao
lại có bí pháp bực này, nhưng ngoài miệng lại vội vàng nói:
- Đa tạ Đại nhân, đa tạ Đại nhân, ta nhất định sẽ tu luyện thật tốt, nhất định không khiến Đại nhân thất vọng…
Lúc trước, Tam Vĩ Hồng Hồ đối với Sở Nam chỉ cảm thấy sợ, ngoài sợ vẫn là sợ, bây giờ lại có thêm một phần cảm ân.
- Vẫn là lợi ích mới thực tế nhất.
Sở Nam nhìn thấy bộ dạng mừng rỡ của Tam Vĩ Hồng Hồ, trong lòng thầm nghĩ
một câu, đồng thời càng thêm khẳng định quê hương hoang xơ của mình cũng tuyệt đối không đơn giản như vậy, tấm lụa cũ kỹ vừa rồi chính là bí
pháp “Mộng chi nguyên” mà lúc trước hắn trảm sát Thiên Tư thu được.
Xử lý xong chuyện của Tam Vĩ Hồng Hồ, Sở Nam lại phát hiện vẻ mặt của đám
người Thiên Nhiên tương đối trầm trọng, không khỏi truyền âm hỏi:
- Làm sao vậy?
- Ngôi sao vẫn lạc, loạn tượng xuất hiện.
- Có ý gì?
- Tinh thạch…
Lúc này Thiên Nhiên mới đem hậu quả do ngôi sao vẫn lạc tạo thành nói qua
một lượt, sau khi nói xong, Sở Nam cũng lâm vào trầm mặc, thầm nghĩ:
- Lợi ích, chỉ cần có đủ lợi ích thì cho dù Vụ Cấm Hải có nguy hiểm hay
cấm kỵ cũng không thể ngăn cản được lòng tham của mọi người.
- Ngươi định thế nào?
Sở Nam mỉm cười, nói:
- Loại chuyện này làm sao có thể thiếu ta được?
Sở Nam tất nhiên phải đi, luyện “Tinh thạch” vào pháp bảo, có thể ngăn cản không gian chi lực, như vậy còn không phải là tài liệu tốt để luyện chế trọng kiếm sao? Hơn nữa Sở Nam còn muốn nhìn ngôi sao vẫn lạc một chút, liệu có thể dùng để bố trí Tinh Thần trận hay không, dùng ngôi sao để
bày trận, không biết kết quả sẽ như thế nào?
- Đúng vậy, cho dù chúng ta không đi tìm phiền toái thì hôm nay phiền toái cũng đã tự tìm tới cửa.
Thiên Nhiên nói xong, quét mắt nhìn ba người nam tử đầu tóc rối bời đang bị Thiết Thương Hùng coi chừng, nói:
- Ta cảm thấy mục tiêu của bọn chúng không phải là ta, mà là gia gia của ta.
Sở Nam nói:
- Mặc kệ mục tiêu của bọn chúng là gì. Bọn chúng đã chọc vào ta, hơn nữa
ta còn hết lần này đến lần khác hủy kế hoạch của bọn hắn, mối thù này đã kết rồi.
Thoáng dừng lại một chút, Thiên Nhiên đang muốn xin lỗi Sở Nam vì đã gây liên lụy đến hắn thì ssn đã cười nói:
- Thật ra ta rất cao hứng khi bọn hắn chọc vào ta, cũng rất hoan nghênh
bọn hắn tới tìm ta báo thù, theo kinh nghiệm của ta, những kẻ này đều là sứ giả đến dâng tiền! Pháp bảo đan dược các loại cũng không ít.
Lúc nói đến đây, Sở Nam vừa vặn điều tra đến chiếc nhẫn trữ vật của Văn
Phiến Tử, trong nhẫn trữ vật có một tấm da thú rách nát, trận pháp bên
trên tấm da thú chính là trận pháp 24 ngôi sao.
- Võ Thần tại Nam Xuyên châu không chỉ có ba người, trong đó còn có dòng chảy ngầm.
Thiên Nhiên thầm nhắc nhở, Sở Nam gật đầu nói:
- Con đường của ta còn rất dài, phải trở về tiếp tục rèn luyện để chờ đến Đại hội tấn quốc thôi.
- Không biết Đại hội tấn quốc này có thể cử hành đúng thời hạn hay không?
Thiên Nhiên thở dài một hơi, sau đó khôi phục lạnh nhạt, nói:
- Đến lúc đó đem tin tức về Thần thượng truyền trở về, hỏi gia gia một
chút sẽ biết, đúng rồi, Sở Nam, ngươi chuẩn bị lúc nào thì đến Vụ Cấm
Hải?
- Không cần lo lắng, đợi mọi người đều đi hết rồi nói tiếp.
Sở Nam đang nói thì trong đầu chợt vang lên thanh âm của tiểu Hắc:
- Phụ thân, ta buồn ngủ quá, phải ngủ một giấc đã.
Sở Nam vội vàng kiểm tra, liền phát hiện vật chứa năng lượng đã trống
rỗng, mà Sở Nam cũng lâm vào ngủ say, Sở Nam không khỏi bật cười, nói:
- Theo kinh nghiệm lúc trước, cứ mỗi lần ngủ thì thực lực của tiểu Hắc
lại tăng trưởng một khoảng lớn, tiểu Hắc so với ta còn yêu nghiệt hơn,
ít nhất thì ta phải lăn lộn từ bên bờ vực sinh tử mới có thể nhanh chóng phát triển, còn tiểu Hắc thì chỉ cần ngủ là được.
o0o
Lúc ngôi sao vẫn lạc, không chỉ đoàn người Sở Nam khiếp sợ không thôi,
người tại Nam Xuyên châu nhìn thấy ngôi sao vẫn lạc cũng đều chấn kinh,
còn có một vài tồn tại vốn không nhìn thấy, nhưng trong tích tắc ngôi
sao vẫn lạc, bọn họ liền mở bừng mắt ra, sau đó nói một câu khó hiểu:
- Nam Xuyên châu, bắt đầu dấy lên tràng huyết tinh rồi.
Tin tức điên cuồng truyền đi, tất cả đều tìm kiếm ngôi sao vẫn lạc ở nơi nào.
Không bao lâu sau, địa điểm ngôi sao vẫn lạc đã bị tra xét ra, không ngờ lại nằm ở Vụ Cấm Hải.
Điều này khiến mọi người không khỏi trầm mặc, nhưng trầm mặc cũng không duy
trì bao lâu, lại lần nữa bạo phát, không ít người hét lên:
- Vụ Cấm Hải thì đã sao?
- Ai nói tiến vào Vụ Cấm Hải thì chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ?
Lúc trước ta còn thấy một người từ trong Vụ Cấm Hải xông ra đấy.
- Lại nói, chỉ đi bên ngoài một chuyến, hẳn là không uy hiếp bao nhiêu tính mệnh.
- Nói không chừng, ngôi sao vẫn lạc tại Vụ Cấm Hải đã đem Vụ Cấm Hải phá
hủy, Vụ Cấm Hải lúc này đã không còn là Vụ Cấm Hải trước kia nữa rồi.
- Đi Vụ Cấm Hải!
- Đi Vụ Cấm Hải!
….
Vô số người đều hướng về phía Vụ Cấm Hải mà đến, bên ngoài Vụ Cấm Hải rất
nhanh liền đông nghịt người, mà hoàn toàn trái ngược với Nam Xuyên châu
chấn động chính là Sở Nam lại lần nữa trở về Ngũ Nguyên Sơn. Ngoại trừ
để Tương Hân tiếp tục đưa vật chứa năng lượng, linh thảo và các loại địa đồ ra, mọi chuyện khác bên ngoài đều mặc kệ, Sở Nam lại bố trí một trận pháp tại Ngũ Nguyên Sơn, bảo vệ Ngũ Nguyên Sơn, sau đó lại chìm vào tu
luyện.
Chỉ có điều, Sở Nam rất rõ, bình tĩnh tu luyện cũng không
thể kiên trì được bao lâu, sớm muộn cũng sẽ bị cuốn vào vũng nước đục
này.
Nhân dịp đoạn thời gian này, Sở Nam lại điên cuồng rèn luyện Diệt Thiên Quyền, không để ý gì đến việc luyện đan, ngay cả việc suy
diễn "Phù Diêu Trực Thượng Cửu Vạn Lí" cũng dừng lại, vốn Sở Nam còn
muốn cân nhắc Tinh Thần đại trận một phen, sau đó hấp thu uy năng để
cung cấp cho tiểu Hắc thôn hấp, đồng thời còn để hắn tấn thăng đến Võ
Tôn chi cảnh, nhưng tiểu Hắc bây giờ đã ngủ say cho nên Sở Nam cũng đình chỉ, không chỉ vì Tinh Thần đại trận không dễ nghĩ ra, mà tài liệu bày
trận cũng chưa đủ.
Mặc dù Sở Nam đã nhìn qua Tinh Thần cung bày
bố đại trận 24 ngôi sao, nhưng Sở Nam cũng cảm thấy đó không phải là đại trận thuần túy, mà là hỗn tạp nhiều loại trận pháp, để bớt đi một phần
cuồng bạo mà uy năng ngôi sao mang đến.
Cho dù là lĩnh ngộ về "Pháp tắc" cũng bị Sở Nam ném qua một bên.
Trong đầu Sở Nam chỉ còn lại Diệt Thiên Quyền, chỉ có hắc động, hắn bất kể
ngày đêm cùng đám người Võ Thánh đại viên mãn Minh lão tổ tông luyện
tập, hơn nữa, để phòng ngừa đám người Minh lão tổ tông không xuất lực,
Sở Nam còn ra ước định, chỉ cần đám người Minh lão tổ tông đánh hắn thổ
một ngụm huyết thì bọn hắn sẽ được tự do sớm một năm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT