Thuận lợi thôn phệ như vậy, trực giác mách bảo Sở Nam rằng có gì đó không đúng, vừa thu hồi Diệt Nguyên Minh Đằng thì trong đan điền chợt hiện lên một mảnh lá cây, không phải là piến lá cây vừa rồi thì là gì? Phiến lá cây này bắt đầu tự thôn phệ, điên cuống hấp thu sinh mệnh lực nồng đậm trong đan điền.

Rễ mầm cây non đâm vào đan châu, Sở Nam liền rõ ràng phát hiện mầm cây non đang cùng tranh đoạt với mầm mống Diệt Nguyên Minh Đằng, mầm cây non quả thật rất cường hãn, mầm mống Diệt Nguyên Minh Đằng căn bản không có chút lực phản kháng nào.

Thế nhưng, mầm cây non lại không thể đem Diệt Nguyên Minh Đằng tiêu diệt hoàn toàn được.

Sở Nam đối với sự ương ngạnh của Diệt Nguyên Minh Đằng, không khỏi kinh hô, rất nhanh liền suy đoán đến một vài khả năng, có lẽ ở trong đan châu, Diệt Nguyên Minh Đằng được Ngũ Hành nguyên dịch, năng lượng thần bí, lôi điện,… ảnh hưởng, cho nên có chút dị biến nào đó, vì vậy mầm cây non cường đại kia mới không thể diệt được Diệt Nguyên Minh Đằng.

Mầm cây non và mầm mống Diệt Nguyên Minh Đằng tranh đấu cuối cùng cũng kết thúc, mầm cây non hoàn toàn bao phủ lấy mầm mồng Diệt Nguyên Minh Đằng, giống như cùng dung hợp một chỗ, Sở Nam rõ ràng phát hiện, tốc độ hấp thu sinh mệnh lực của mầm cây non chợt tăng nhanh không chỉ gấp mười lần.

- Cái này, tính là cái gì?

Sở Nam kinh ngạc.

Lôi Vũ Quý chấm dứt, đại lục Đồ Đằng cuối cùng cũng không cần nhìn cái bộ mặt âm trầm của lão Thiên nữa, cũng không còn lo bị lôi điện bao trùm, hào quang lại lần nữa phủ xuống đất, chiếu rọi vạn vật chúng sinh

Những người có tâm đều nhìn ra Lôi Vũ Quý năm này và những năm trước bất đồng rất lớn, đối với điều này, cảm nhận sâu sắc nhất chính là Lôi tộc xa vạn dặm, tộc trưởng mặt đầy lạnh lùng nói:

- Lôi Đình đi ra ngoài cho đến nay vẫn không trở lại, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Có gia gia của hắn truyền thụ cho tuyệt chiêu, đối phó với tên đệ nhất cường giả đó hẳn là không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn. Chỉ là Y lão năm nay, người của Lôi tộc vậy mà không có ai thức tỉnh Đồ Đằng, đặc biệt là lôi điện càng khiến cho người ta có cảm giác quỷ dị. Còn cả bí mật về Vùng đất không rơi nữa, mặc kệ là thật hay giả, Lôi tộc cũng nên phái ra nhân thủ, lại để Đại trưởng lão dẫn người đi một chuyến rồi…

Lúc hào quang chiếu rọi, vô số người cũng phát hiện ra tình huống của đại lục Đồ Đằng, Thần Long Sơn không thấy đâu nữa, Phượng Ngô Sơn cũng trở thành đất bằng, theo Lôi Vũ Quý biến mất mà biến mất theo.

Mà tại tộc địa của Thỏ Ngọc tộc lại trở thành một nơi linh khí nồng đậm, thậm chí trình độ còn vượt qua Thần Long Sơn ngày trước, mọi người đều kinh ngạc, nơi này vốn không thể nào có linh khí nồng đậm như vậy mới đúng.

Được như vậy, tất cả đều nhờ Sở Nam bố trí, Sở Nam ngoài việc bố trí ở đây một cái Tụ Linh trận ra còn dùng Tụ Linh trận liên hợp với một cái Sát Ngư trận đơn giản, dùng để thủ hộ Thỏ Ngọc tộc. Sát Ngư trận này mặc dù đơn giản, tuy nhiên cũng tương đối lợi hại, lực phòng ngự tuyệt đối vượt xa Long Ngự kết giới rất nhiều. Phương pháp khống chế Sát Ngư trận, Sở Nam cũng đã truyền cho Tiểu Tinh, xem như một bảo đảm cho cuộc sống bình an của bọn họ sau này.

Bên trong Sát Ngư trận, Thỏ Ngọc tộc nhân bắt đầu tiêu hóa những thu hoạch của trận đại càn quét này, dốc lòng tăng thực lực của bản thân, Thỏ Ngọc tộc nhân trên cơ bản đã chia thành ba bộ phận, bộ phận lớn nhất tự nhiên là những chiến sĩ do Tiểu Tinh dẫn đầu. Một phần là Luyện Dược Sư do Như Nhan dẫn đầu, Sở Nam đã truyền cho nàng không ít đan phương, đồng thời còn truyền cho Sơn Lý Nhân Mãng Sơn Quyết. Một phần còn lại chính là Phụng Tri chủ trì mở rộng tín ngưỡng “Thần Thỏ”.

Ngoài ra, Sở Nam còn đem Thánh Khí tiểu chùy cho Tiểu Tinh, Tiểu Tinh vẫn thu thập những thứ mà Sở Nam giao phó.

Sở Nam lại hướng đến Vùng đất không rơi, chỉ có hắn và tiểu Hắc, tộc trưởng Thuấn Vận Đạo của Kỳ Lân tộc cũng muốn hành tẩu cùng Sở Nam, thế nhưng lại bị Sở Nam cự tuyệt, chỉ nói lúc đến dược cốc sẽ tập hợp, hiệp nghị vẫn như cũ. Thuấn Vận Đạo tự nhiên không dám nhiều lời, y lệnh hành sự, vội vàng tổ chức cao thủ trong tộc hướng đến Vùng đất không rơi.

Trên đường đi, Sở Nam không vội vàng lên đường, không nhanh cũng không chậm, đoạn đường này, phần lớn lực chú ý của Sở Nam đều tập trung tại mầm cây non kỳ dị kia, mầm cầy non kỳ dị kia đã đem mầm mống của Diệt Nguyên Minh Đằng dung hợp vào gốc, Sở Nam sau một phen thí nghiệm, Diệt Nguyên Minh Đằng vẫn có thể kích phát ra như cũ, những công năng trước kia, ví dụ như thôn phệ tu vi đều không biến mất. mà mầm cây non kia nhiều ngày qua vẫn không đình chỉ việc thôn hấp sinh mệnh lực.

Mức độ hấp thu của nó khiến Sở Nam cảm thấy có chút kinh hãi, Sở Nam thậm chí còn hoài nghi nếu như không phải có Hắc Bạch ngư tuần hoàn tạo ra sinh tử khí thì chỉ dựa vào Diệt Nguyên Minh Đằng e rằng đã bị nó hút cạn sạch rồi.

Nuốt sinh mệnh lực nhiều cũng không sao, nhưng khiến Sở Nam phiền muộn đó chính là vẫn chỉ có một cái lá cây, lá cây vẫn lớn như cũ, ngay cả màu sắc cũng không thay đổi, đồng thời, ngoại trừ điên cuồng hấp thu sinh mệnh lực ra thì tiểu thụ kỳ dị này không có thể hiện ra điều gì đặc biệt.

Cũng may, cũng không gây hại gì cho nên Sở Nam cũng mặc kệ nó.

Sở Nam còn đem một phần chú ý đặt tại Võ Đế chi "Trường", Võ Tôn "Vực", đối tượng nghiên cứu đầu tiên chính là hỏa, nói một cách công bằng thì hỏa thuộc tính chính là thứ mà hắn quen thuộc nhất, thậm chí hắn đã từng ngưng tụ ra “Hàn Viêm Trường”. Bây giờ còn luyện đan, cho nên đối với việc ngưng tụ Võ Tôn chi "Vực" cũng rất có ích. Vốn hắn định để lão quái vật làm đối tượng bội luyện, từ từ mà đem các loại năng lượng "Trường", cân nhắc một phen, nhưng kế hoạch lại không cản nổi sự tình biến hóa, chuyện xảy ra quá mức mãnh liệt, khiến hắn không có cơ hội để cân nhắc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play