Kinh ngạc qua đi, trên tay Sở Nam bỗng nhiên nổi lên một đoàn hỏa diễm, hỏa diễm hóa thành lò luyện, Sở Nam đem toàn bộ độc dược bỏ vào trong lò lửa, quán nhập thêm tử khí vào, bắt đầu luyện chế, hoàn toàn không để ý đến biểu tình kinh ngạc của những người ở đây.

Không phải gì khác, đơn giản là bọn họ nhìn thấy hỏa.

Đám tộc nhân Thần Long tộc bị vo thành một khối cầu càng thêm khiếp sợ, bọn hắn vẫn còn bảo trì trạng thái Đồ Đằng hóa, mà trạng thái này lại khiến bọn hắn vạn phần thống khổ. Thế nhưng không thể không liều mạng vận chuyển Đồ Đằng chi lực để bảo trì trạng thái Đồ Đằng hóa, bởi vì chỉ cần bọn hắn giải trừ Đồ Đằng hóa thì thống khổ sẽ càng mãnh liệt gấp vạn lần, thậm chí thân thể cũng bị xé nát.

Thần Long tộc nhân khiếp sợ sự cường đại của Sở Nam, bởi vì hắn chỉ trong chốc lát đã đem mười tám người bọn hắn chế trụ, thế nhưng khiếp sợ này còn kém xa so với việc bọn hắn nhìn thấy hỏa lô mà Sở Nam tạo ra, cả đám không khỏi hô lên:

- Hỏa Đồ Đằng! Tự nhiên Đồ Đằng!

Sở Nam ngưng thần luyện chế Độc đan, nghiệm chứng suy nghĩ của hắn, một phút sau, hỏa lò tiêu tán, Độc dược lơ lửng giữa không trung, Độc uy hung mãnh, ngay cả những Thần Long tộc nhân đang chịu đựng thống khổ cũng cảm giác được nguy cơ chí mạng mà bắt đầu run rẩy.

Hai mắt Như Nhan bắn ra tinh quang, nàng thốt lên:

- Độc này nhất định có thể độc chết tộc nhân Thần Long tộc.

Đám tộc nhân Thần Long tộc càng thêm run rẩy kịch liệt, mười tám người cùng run rẩy, cho nên “khối cầu” cũng run rẩy.

- Không ngờ rằng chỉ một ít tử khí đã khiến cho những Độc dược này biến hóa nghiêng trời lệch đất như vậy.

Trong lòng Sở Nam thầm nghĩ, sau đó lại đem Độc dược cất vào trong bình ngọc, đưa cho Tiểu Tinh rồi nói:

- Sau khi diệt mười vạn tinh binh của Cửu Sư tộc thì có thể không cần diệt tộc nữa, cho bọn hắn hai lựa chọn, thần phục thì sống. Bằng không, chết!

- Cẩn tuân mệnh lệnh đại nhân.

Tiểu Tinh cung kính nói, sau khi tiếp nhận bình ngọc, trong lòng lại nghĩ đến đại nhân vừa rồi giống như trực tiếp lấy bình ngọc này trong hư không, vô cùng thần kỳ.

Sở Nam tiếp tục nói:

- Thế nhưng, nhất định phải lấy cho bằng được bức tượng Đồ Đằng tế tự của bọn chúng, kẻ nào thần phục thì sẽ có cơ hội được cầm bức tượng Đồ Đằng của mình, thậm chí có thể ở trong địa bàn của Thỏ Ngọc tộc mà tiến hành Đồ Đằng tín ngưỡng của bọn hắn.

Tiểu Tinh liền đáp ứng, nắm chặt lấy bình ngọc giống như thứ này còn quan trọng hơn tính mạng của nàng vậy.

Sở Nam nhìn thấy ánh mắt khát vọng của Như Nhan, liền nói:

- Ngươi có thể đến chiến trường để cảm nhận loại vật chất vừa rồi.

Sau khi nói xong, Sở Nam lại trực tiếp đi vào trong gian phòng của mình, cũng không thèm nhìn thấy “khối cầu” do mười tám tộc nhân Thần Long tộc tạo thành, phảng phất như bọn họ là vô hình vậy, mặc kệ bọn chúng kêu to thế nào cũng vô dụng.

- Trên chiến trường?

Như Nhan lẩm bẩm, sau đó lập tức chạy ra ngoài chiến trường.

Sở Nam ở trong phòng lại bắt đầu điên cuồng luyện đan, lần này luyện đan cũng không giống lúc trước, linh cơ hắn khẽ động, dùng hỏa lô luyện đan mà mình ngưng tụ ra, không ngờ cũng có thể luyện chế thành công.

Lúc này, trước mắt Sở Nam hiện ra chính là mười cái hỏa lô do Ngũ Hành nguyên dịch ngưng tụ thành, hơn nữa, Sở Nam còn bất giác sử dụng “Tâm Luyện quyết” mà Tử Mộng Nhân đã dạy hắn để chuyên môn luyện khí.

“Tâm Luyện Quyết” vừa vận chuyển, trên mặt Sở Nam liện hiện vẻ kinh hỉ.

“Tâm Luyện quyết” vốn là dùng để luyện khí, vậy mà Sở Nam lại dùng để luyện đan.

Thần niệm tập trung trên mười hỏa lò, trong lòng Sở Nam nhất thời dâng lên một loại cảm giác, thần niệm của hắn được tẩm bổ, đang phát triển mạnh, mặc dù thần niệm của hắn chỉ còn lại một chút, nhưng sau khi điên cuồng luyện đan thì đã dần dần khôi phục được một ít.

Nhưng thần niệm hiện nay, lại giống như mạn đằng, lan tràn khắp bốn phía, cùng với thần niệm lúc trước có chút bất đồng, Sở Nam hiện vẫn chưa phân biệt được loại bất đồng này, chỉ cảm nhận bằng trực giác mà thôi.

- Luyện khí quyết có thể dùng luyện đan. Vậy Đan quyết hẳn cũng có thể luyện khí. Chỉ là không biết những “khí” luyện ra là loại “khí” gì.

Sở Nam không ngừng suy nghĩ:

- Lúc trọng luyện trọng kiếm, nhất định phải nghĩ biện pháp luyện hóa tám cây Chân Vũ Trụ, hơn nữa, các loại tài liệu trân quý là quan trọng nhất, những mảnh vỡ kia, và cả khối đá mà Tử Mộng Nhân nhặt được, khối hắc thạch đó chắc chắn có chút liên hệ. Lúc đúc lại kiếm, nhất định phải khắc lên đó một trận pháp, sau đó sử dụng Ngũ Hành nguyên dịch, lôi điện, cơn lốc tử khí,… để tôi luyện.

- Muốn tôi luyện như vậy phải làm thế nào? Muốn khắc trận pháp lên thì phải làm như thế nào? Dung hợp thiên hạ chư trận, trận pháp…

Sở Nam chợt nhớ đến “Trận pháp”, ánh mắt đột nhiên sáng lên, bật thốt:

- Nếu đem trận pháp luyện đan thì sẽ phát sinh tình huống gì?

Nghĩ đến là làm, Sở Nam lại đem ngàn vạn trận pháp mà hắn tích lũy được, sau đó lựa chọn ra Tụ Linh trận, chậm rãi luyện chế vào Hoạt Thiên Đan.

Hoạt Thiên Đan có thể trong nháy mắt đem nguyên lực của võ giả bổ sung đến trạng thái đại viên mãn, chỉ có điều, đó là những võ giả đẳng cấp dưới Võ Tôn, hoặc là Võ Tôn.

Về phần Võ Thánh, Hoạt Thiên Đan có thể tạo thành bao nhiêu tác dụng thì Sở Nam cũng không biết.

Mặc dù trong cơ thể Sở Nam có Ngũ Hành nguyên dịch, không cần phải lo lắng chuyện nguyên lực, nhưng chuyện gì cũng có vạn nhất, lại nói, cho dù hắn không cần, nhưng khi trở lại đại lục Thiên Vũ thì chắc chắn còn có rất nhiều người có thể sử dụng.

Trong hỏa lô, thành phần linh dược của Hoạt Thiên Đan đã dung hợp lại với nhau một cách hoàn mỹ. Lúc ngưng kết thành đan, Sở Nam lại dùng trận hình “Tụ Linh trận” để ngưng kết, Sở Nam vạn phần cẩn thận mà ngưng luyện, chú ý đến mỗi bước biến hóa.

Cứ như vậy, trọn vẹn một canh giờ sau, Hoạt Thiên Đan thành.

Sau khi triệt hồi hỏa lô, trong hư không lơ lửng vài chục viên đan dược, thoạt nhìn thì Hoạt Thiên Đan này so với Hoạt Thiên Đan không có luyện chế trận pháp vào thì không có gì khác nhau. Thế nhưng, Sở Nam lại nhạy cảm phát giác ra linh khí xung quanh đang nhanh chóng hội tụ về phía Hoạt Thiên Đan.

- Thì ra, nó lại có kỳ hiệu như vậy.

Vẻ mặt Sở Nam tràn đầy vui sướng, Hoạt Thiên Đan càng ngưng tụ nhiều linh khí thì phẩm cấp của Hoạt Thiên Đan cũng sẽ tăng lên, giống như ma thú phát triển vậy. Có thu hoạch như vậy, Sở Nam càng không biết mệt mỏi, hoàn toàn đắm chìm trong sự nghiệp đem trận pháp và đan dược dung hợp lại với nhau.

Một ngày, ba ngày, năm ngày…

Trong gian phòng, bất kể thời gian trôi qua.

Trong nháy mắt đã trôi qua nửa tháng, trong nửa tháng này, bên ngoài đã phát sinh biến hóa rất lớn, Tiểu Tinh đựa vào Độc dược mà Sở Nam đã dung nhập tử khí vào, không ngoài dự liệu đem mười vạn đại quân của Cửu Sư tộc toàn diệt.

Sau trận chiến này, không còn ai dám cho rằng Thỏ Ngọc tộc là một tộc yếu nhược nữa.

Mà con thỏ kia, còn có nam nhân ôm thỏ kia được truyền tụng càng lúc càng thần bí, thậm chí còn có tin đồn hắn chính là đệ nhất cường giả đại lục Đồ Đằng.

Cửu Sư tộc tức giận, đồng thời biết rõ nếu lại lần nữa cường công Thỏ Ngọc tộc thì sẽ gặp phải nguy hiểm rất lớn. Thế nhưng Cửu Sư tộc lại không thể vứt bỏ Thỏ Ngọc tộc qua một bên mà không để ý được, Như vậy còn gì uy danh của Cửu Sư tộc?

Trải qua một thời gian dài suy nghĩ, Cửu Sư tộc liền ban bố mệnh lệnh, tất cả Đồ Đằng tộc phụ thuộc Cửu Sư tộc, bất kể ngày đêm, bất kể mạnh yếu, toàn bộ tập trung công kích Thỏ Ngọc tộc, người nào không công kích sẽ chịu sự trả thù của Cửu Sư tộc.

Thế nhưng, lúc mệnh lệnh của Cửu Sư tộc ban xuống, Kỳ Lân tộc lại truyền ra một đạo mệnh lệnh khắp đại lục Đồ Đằng: Kỳ Lân tộc cùng Thỏ Ngọc tộc kết thành đồng minh, địch nhân của Thỏ Ngọc tộc cũng chính là địch nhân của Kỳ Lân tộc.

Kỳ Lân tộc sở dĩ truyền ra đạo mệnh lệnh này, tất nhiên bởi vì thấy được sự cường đại của Thỏ Ngọc tộc, đồng thời càng vì Đồ Đằng chiến kỹ Kỳ Lân Nộ Hống cường đại. Tộc trưởng Kỳ Lân tộc và các vị trưởng lão đều cho rằng trên người Sở Nam còn có Đồ Đằng chiến kỹ Kỳ Lân tộc khác, điều này liền khiến đại lục Đồ Đằng chấn động.

Những Đồ Đằng tộc phụ thuộc Cửu Sư tộc đều không phải người ngu, cho nên tất cả đều biết lựa chọn như thế nào, Cửu Sư tộc tuy mạnh, nhưng lại không phải đối thủ của Kỳ Lân tộc, bọn hắn lập tức vội vàng đem tộc nhân Thỏ Ngọc tộc trả về, nhất là những Đồ Đằng tộc lúc trước có người đã đắc tội với Tiểu Tinh ở trong Cửu U luyện cảnh lại càng kinh hoảng hơn, vội vàng dùng tốc độ nhanh nhất, đem những người đã đắc tội đó đến Thỏ Ngọc tộc, giao ra trước mặt Tiểu Tinh.

Sau khi tộc trưởng Cửu Sư tộc biết tin này, lập tức thổ đầy một chén huyết.

Tiểu Tinh lại nhân cơ hội này, ban ra mệnh lệnh, trong vòng ba tháng, những Đồ Đằng tộc nào không thần phục Thỏ Ngọc tộc thì sẽ đem tộc đó hủy diệt.

Địa bàn của Cửu Sư tộc bắt đầu chấn động, tộc trưởng Cửu Sư tộc hai mắt huyết hồng, lập tức ra quyết định, quyết định huyết tế Cửu Sư Đồ Đằng để đạt được năng lượng tuyệt đại.

Thần Long tộc cũng nhao nhao nghị luận, hai nhóm người bọn hắn phái đi tuyệt đối là tinh anh của Thần Long tộc, thế nhưng cả hai nhóm người đều một đi không trở lại. Theo Thỏ Ngọc tộc càng lúc chiến uy càng vang dội thì Thần Long tộc cũng chia làm hai phái, một phái chủ hòa, cho rằng Thần Long tộc và Thỏ Ngọc tộc căn bản không có thâm cừu đại hận gì, có thể bảo trì quan hệ tốt đẹp. Một phái thì chủ chiến, cho rằng phải tiêu diệt Thỏ Ngọc tộc, đem con thỏ kia cướp về mình, chém giết tên “Thiên ngoại lai khách” đó, như vậy mới có thể giữ được uy nghiêm của Thần Long tộc.

Bên nào cũng có lý, nhất thời hai phái bất phân thắng bại.

Về phần Phượng Hoàng tộc thì lại không rõ tại sao đám người Phượng Phi lại không thể thong dong rời khỏi Thỏ Ngọc tộc, sau khi thương lượng hồi lâu, tộc trưởng Phượng Hoàng tộc mới quyết định trước hết phái người đi dò xét thử một phen, xem đến cùng là xảy ra chuyện gì.

Dưới thế cục này, sự quật khởi của Thỏ Ngọc tộc, căn bản không ai có thể kháng cự.

Sự cường đại của Thỏ Ngọc tộc đối với toàn bộ đại lục mà nói chính là điều đáng sợ nhất, không chỉ Cửu Sư tộc, mà ngay cả thế lực đứng phía sau màn cũng tuyệt không muốn để Thỏ Ngọc tộc cường thịnh trở lại, vì vậy, bọn hắn quyết định… Trảm!

Tất cả biến hóa này đều do thần bí nhân kia mang đến, phải đem thần bí nhân đó loại bỏ, khiến cho Thỏ Ngọc tộc sụp đổ, khôi phục trật tự trước kia.

o0o

Ngày hôm nay, tại một tòa núi phía xa, nằm khuất trong mây trắng, xuất hiện một thân ảnh, thân ảnh này đi vào trong tòa núi, truyền bá một tin tức khắp bốn phía:

- Thỏ Ngọc tộc có một người có lực lượng lớn vô cùng, hắn còn phóng ra cuồng ngôn nói rằng trên đại lục này không ai có lực lượng lớn bằng hắn! Cũng không có ai là đối thủ của hắn!

Không chỉ ngọn núi này, mà ngay cả sâu trong biển cả, trong Hỏa Diệm sơn, trong rừng rậm,… mỗi nơi đều xuất hiện một thân ảnh, chủ đề truyền bá đều là các loại lời đồn về Sở Nam…

Lại một ngày trôi qua, trong một tòa núi lớn nằm khuất trong mây trắng, một người trẻ tuổi quỳ xuống, nói:

- Phụ thân, ta đã trưởng thành, ta muốn xuất sơn!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play