Thẩm Lương Xuyên mặc một chiếc áo lông, quần tây, hai cánh tay tùy ý nhét vào trong túi.
Thân hình cao lớn uể oải đứng ở đằng đó, nhắn ánh mắt lạnh lùng, khóa chặt trên người Kiều Luyến.
Toàn bộ văn phòng nhất thời lặng ngắt như tờ.
Tất cả mọi người cũng không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm người ở cửa phòng hội nghị.
Trầm mặc trọn vẹn vài giây đồng hồ, Lưu Chí Hưng mới phản ứng được: " Thẩm, Thẩm ảnh đế... Sao ngài lại tới đây?"
Trên mặt hắn ta chồng chất nụ cười nịnh nọt chân chó, vọt thẳng tới cửa, vươn tay muốn bắt tay với Thẩm Lương Xuyên, khom người, khúm núm.
Nhưng hai cánh tay Thẩm Lương Xuyên, không có ý lấy từ trong túi ra.
Anh cũng không nhìn người đàn ông xông tới này, ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều Luyến đã kinh hãi đến sắc mặt trắng bệch, hỏi một câu: "Không chào đón sao?"
Câu nói này, nhìn như đáp lại Lưu Chí Hưng, nhưng Kiều Luyến hiểu được, những lời này là nói với cô!
Đương nhiên cô không chào đón!
Đang tốt, anh đột nhiên chạy đến tòa soạn làm gì?
Chẳng lẽ... Là muốn công bố quan hệ của họ?
Vừa nghĩ tới chính mình sẽ lên đầu đề, ảnh chụp xuất hiện trước mặt công chúng, nếu như vậy, người kia có thể tìm tới... Thân thể của cô run lên...
Lưu Chí Hưng không biết phun trào giữa hai người, trực tiếp cúi đầu khom lưng: " hoan nghênh, đương nhiên hoan nghênh, ngài có thể tới chúng tòa soạn chúng tôi, quả thực là vẻ vang cho kẻ hèn này! Thẩm tiên sinh, xin hỏi... Anh tới nơi này làm gì?"
Ánh mắtThẩm Lương Xuyên ảm đạm, chỉ Kiều Luyến: " tôi tới... Tìm cô ấy."
Theo ngón tay anh chỉ, tất cả mọi người đồng loạt nhìn về phía Kiều Luyến, từng người khiếp sợ tột đỉnh.
"Ngài, ngài biết cô ấy sao?" Ánh mắt Lưu Chí Hưng, lướt qua Thẩm Lương Xuyên, nhìn về phía Kiều Luyến, lộ ra thần sắc nghi hoặc.
Thẩm Lương Xuyên nói ra một câu chỉ tốt ở bề ngoài, "Nào chỉ là nhận biết, chúng tôi..." Là vợ chồng!
Lời còn chưa nói lời, liền bị Kiều Luyến phản ứng trực tiếp cắt ngang!
Cô nhanh chóng tiến lên một bước, trên mặt lộ ra bộ dạng đáng thương, nắm chặt cánh tay Thẩm Lương Xuyên: " Thẩm ảnh đế, tôi, tôi, tôi thật sự sai rồi! Tôi không dám đuổi theo anh phỏng vấn!"
Một câu, để trong phòng họp, ngoại trừ Tô Mỹ Mỹ, tất cả mọi người đều bừng tỉnh!
Có lần Vương Văn Hào đi tới tòa soạn báo tìm chuyện phiền phức, lần này, nghe lời Kiều Luyến, mọi người vô thức nghĩ đến, khẳng định là Kiều Luyến đắc tội Thẩm ảnh đế!
Chủ biên tổ 1 Trương Xuân Hoa lộ ra vẻ mặt xem kịch vui.
Mà Lưu Chí Hưng cũng chấn kinh, muốn nói điều gì, Kiều Luyến lại kéo Thẩm Lương Xuyên lại: " Thẩm ảnh đế, chúng ta nói chuyện được không?"
Cô không cho khác người cơ hội nói chuyện, dắt Thẩm Lương Xuyên đi thẳng đến phòng làm việc của mình!
Trong phòng họp, trong lúc nhất thời liền câm như hến.
Một lát sau, có đồng nghiệp thương tiếc thở dài: " Sao Kiều Luyến đắc tội Thẩm ảnh đế? Lần này... Cũng không chỉ chịu một cái tát đơn giản như vậy?"
Đắc tội Thẩm ảnh đế, cam đoan chuyến này không thể lăn lộn ngoài đời nổi!
Trương Xuân Hoa cười lạnh, lộ ra vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác: "Chỉ dáng vẻ đó cô ta, xem xét cũng là gây chuyện tinh!"
Mọi người có xem náo nhiệt, có nóng nảy thay Kiều Luyến, chỉ có Tô Mỹ Mỹ biết hiểu ra chân tướng, vẻ mặt xoắn xuýt.
Cô ta nắm lấy nắm đấm.
Lúc đầu cho là, Thẩm ảnh đế chỉ chơi một chút với Kiều Luyến, thật không nghĩ đến, tìm đến tòa soạn rồi!
Thẩm ảnh đế không sợ tuôn ra quan hệ với Kiều Luyến sao?!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT