Thẩm Lương Xuyên luôn luôn lạnh lùng, cho nên muốn hiểu anh, rất khó.

Kiều Luyến cũng thật sự là không có biện pháp, mới dùng một phương thức như thế.

Cô nhìn Thẩm Lương Xuyên, hỏi trước ra một vấn đề đơn giản: "Anh sợ hãi cái gì?"

Thẩm Lương Xuyên dừng một chút, mở miệng: "Hạ Diệp Hoa lải nhải."

"Phốc!" Kiều Luyến không tử tế bật cười.

Người đàn ông này, thật đúng là ranh mãnh!

"Đến phiên anh!" Cô nhắc nhở đối phương.

Thẩm Lương Xuyên nhấp môi dưới, mới mở miệng hỏi: "Em không thích rau gì?"

"Ớt xanh!"

Tròng mắt Thẩm Lương Xuyên híp lại, vẫn là giống tám năm trước, khẩu vị không có thay đổi.

Kiều Luyến nhanh chóng trả lời, sau đó liền không kịp chờ đợi hỏi thăm anh một vấn đề: " Vì sao anh lại làm diễn viên?"

Hào môn xuất đạo làm minh tinh, cũng rất nhiều.

Có là nhàn rỗi nhàm chán, có là hứng thú.

Thẩm Lương Xuyên là...

"Thiếu tiền."

Kiều Luyến:...

Nếu như trong miệng có nước, cô khẳng định sẽ phun ra ngoài rồi!

Lý do Thẩm Lương Xuyên tiến vào giới giải trí, thật không ngờ rằng, lại là cái này!

Anh không phải xuất thân hào môn sao?

Thẩm Lương Xuyên giống như cảm nhận được Kiều Luyến trợn mắt hốc mồm, hỏi thăm: "Vì sao em làm ký giả?"

Kiều Luyến mím môi: "Bời vì ký giả có thể biểu dương chính nghĩa."

Biểu dương chính nghĩa, và phóng viên giải trí, nhìn giống như không hợp lắm.

Nhưng Kiều Luyến lại nói liên miên lải nhải, bắt đầu tẩy não cho Thẩm Lương Xuyên.

Cô nhớ kỹ, Thẩm Lương Xuyên có ý kiến với chó săn, cô cũng không muốn để anh một mực hiểu lầm cô.

Cô mở miệng: " kỳ thật, cũng không phải tất cả chó săn đều đáng giận. Hiện tại Internet phát triển quá nhanh, bạo lực Internet cũng bắt đầu đa dạng hóa, rất nhiều chuyện cũng không phải là nhìn như trước mắt, từ khi tôi tiến vào nghề này, tất cả viết được 5 đầu báo cáo. Cái thứ nhất, là bảy tháng trước, chuyện ly hôn của Lưu Tinh và Trương Tuyết, trên internet đều đưa tin, là Lưu Tinh vượt quá giới hạn, mọi ngườ mắng chửi, kỳ thật, là Trương Tuyết thiết kế hãm hại, tôi báo cáo ra, là vì cho mọi người biết sự thật, thứ hai là... Cái thứ năm, cũng là chuyện lần trước của Vương Văn Hào."

Cô từng bước từng bước nói kỹ càng, Thẩm Lương Xuyên không nói câu nào, nghe rất nghiêm túc.

Chờ đến khi cô nói xong, anh mới nhàn nhạt "Ừ" một tiếng.

Kiều Luyến: "... Anh cũng không nói chút gì sao?"

"Kiều nữ hiệp anh hùng không sợ, đào nhiều tin tức như vậy, không biết hôn bao nhiêu người?"

Kiều Luyến ngẩn người, quả thực là nghĩ nửa ngày, mới chợt nhớ tới, anh đây là đang ám chỉ, lúc trốn trong tiệc rượu, cô vì tránh né Vương Văn Hào, níu lấy anh hôn!

Nhưng những cái này không phải trọng điểm?

Vả lại, trong giọng nói của người đàn ông này, sao mang theo đố kị vậy?

Cô vội vàng giải thích: "Tôi không phải bắt lấy ai cũng tùy tiện hôn."

"Ừm, vậy em làm sao sàng chọn người không tùy tiện?"

Kiều Luyến mở miệng: "Tôi chỉ mới hôn qua có mình anh!"

Lời này rơi xuống, ghen tuông của Thẩm Lương Xuyên, trong nháy mắt biến mất.

Rõ ràng đối thoại, để sắc mặt anh đỏ lên, may mắn là buổi tối, anh đành phải ho khan một tiếng, che giấu bối rối của mình.

Kiều Luyến căn bản không biết tâm tư của anh: "Tới phiên tôi! Vấn đề của tôi là, cát-sê đóng phim lần đầu của anh là bao nhiêu?"

"... 10 vạn."

Phốc!

Được tiện nghi.

Phải biết hiện tại cát-sê của Thẩm ảnh đế đều tính là mấy ngàn vạn hay hơn trăm triệu.

Cô hiếu kỳ hỏi thăm: "Vậy tiền đầu tiên anh kiếm được đã làm gì?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play