Muốn đưa em trai cô ra nước ngoài?

Tròng mắt Thẩm Lương Xuyên co lại, lông mày nhíu chặt.

Cho nên, cô muốn mình hai trăm vạn, là muốn để em trai đi tiếp nhận trị liệu tốt sao?

Nhưng hai trăm vạn lần trước cho cô, hẳn là đủ.

Lần này cô cần hai trăm vạn, ăn khớp với số lần trước, sẽ không phải là...

Ý nghĩ này vừa ra, anh liền lắc đầu, cảm giác mình nghĩ quá rồi.

Cô vừa tỏ tình với mình, nói thích anh, cho nên nhất định là cô muốn bắt đầu sống lại với mình lần nữa.

Nghĩ đến đây, ánh mắt của anh hiện lên nhu hòa.

Không có nghi nhiều tới số tiền kia, anh cầm điện thoại di động lên, nhìn xuống thời gian.

Đã bốn giờ chiều, nhưng wechat buổi sáng anh gửi cho Kiều Luyến, cô không có đáp lại.

Cho nên, bây giờ cô đang làm gì? Đang bận sao?

Anh cầm điện thoại di động, do dự một chút, gửi một tin cho cô: 【 Đang làm gì? 】

Sau khi gửi tin nhắn này ra, anh liền nhìn chằm chằm điện thoại di động.

----

Lúc điện thoại Kiều Luyến rung lên, cô đang cùng Thi Niệm Diêu trò chuyện công việc, cho nên không có để ý.

Chờ đến khi trò chuyện xong, phân chia vài việc cho Thi Niệm Diêu, lúc này mới trở về phòng làm việc của mình.

Bời vì làm việc có chút bận rộn, tất cả mọi việc đều đặt ở trên người cô và Thi Niệm Diêu, cho nên cô không để ý điện thoại di động.

Chờ đến cuối cùng bận rồn qua, lúc này mới cầm điện thoại di động lên nhìn thoáng qua, phát hiện Thẩm Lương Xuyên gửi hai tin nhắn cho cô?

Một cái hỏi cô đang làm gì, một cái khác chỉ có hai chữ: 【 Trả lời. 】

Điều này nói rõ, Thẩm Lương Xuyên không vui rồi.

Cô rất lâu không có trả lời tin tức, nên anh không kiên nhẫn được nữa?

Cô vội vàng cầm điện thoại di động lên trả lời đối phương: 【 đang bận làm việc 】

Tin nhắn đối phương trả lời rất nhanh: 【 thời gian trả lời tin nhắn cũng không có sao? 】

Cho dù là một tin nhắn, nhưng sự lạnh lẽo, vẫn truyền ra từ điện thoại.

Cái oán niệm này rất sâu!

Kiều Luyến chớp mắt, nếu như cô trả lời không để ý điện thoại di động, khẳng định đối phương càng không cao hứng, cho nên...

Cô suy nghĩ, gõ vài chữ: 【 Xin lỗi, anh biết, cái điện thoại rách này của tôi cứ luôn tự tắt. 】

Lời này của cô cũng mang theo oán niệm.

Những năm này sinh hoạt gian khổ, cô chưa từng có mua cho mình qua hàng xa xỉ.

Lần trước trong công ty ban thưởng cho cô điện thoại di động mới nhất, không có bán đi đổi tiền, bởi vì làm việc cần camera HD, thế nhưng! Cái điện thoại di động này lại bị anh làm hỏng!

Cái tin này vừa ra, quả nhiên đối phương không có nói gì.

Kiều Luyến nhìn chằm chằm điện thoại di động của mình, nhìn trọn vẹn hai phút đồng hồ, ngay lúc cô cho là Thẩm Lương Xuyên sẽ không trả lời, điện thoại di động lại rung lên một cái: 【 Tôi dưới lầu 】

Kiều Luyến sững sờ, lúc này mới ý thức được, Thẩm Lương Xuyên lại tới đón cô tan việc.

Hiện tại là sáu giờ chiều, hôm nay cô bất tri bất giác, tăng thêm một lát.

Mà anh dưới lầu, chờ bao lâu?

Cô ngây ngốc một chút, điện thoại di động rung lên lần nữa, cô vội vàng cầm điện thoại di động lên, liền thấy có thêm tin nhắn: 【 Em còn bao lâu nữa? 】

Kiều Luyến vội vàng thu dọn đồ đạc, sau đó chạy ra bên ngoài.

Chờ đến cửa thang máy, lúc này cô mới phát hiện hôm nay tất cả mọi người tăng thêm một lát, lúc này tụ tập một chỗ.

Thấy được cô sốt ruột chạy tới, Tô Mỹ Mỹ nhất thời híp mắt, mở miệng cười: "Kiều Luyến, tôi nghe nói nhiều lần cô tan tầm, đều có bạn trai tới đón cô thì phải? Không bằng, để cho đám người chúng tôi xem bạn trai cô thế nào đi!"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play