Chạng vạng.

Phòng bao trong nhà hàng Sơn Thủy.

Đồ ăn đều được dọn lên, rượu trắng Kim Lục Phúc cũng có một chai.

Phó Bí thư Đảng công ủy Cảnh Tân Khoa nâng chén nói: “Đổng Chủ nhiệm, tôi đại biểu đảng công ủy đường phố hoan nghênh ngài đến nhận chức, tôi kính ngài một ly”.

Đổng Học Bân phiền, thế nào đây? Ngươi còn đại biểu Đảng công ủy? Đem tôi bài trừ bên ngoài? Ngươi đại biểu sao? Nếu Đổng Học Bân không nhận chức còn không nói, hiện tại Trưởng phòng Tổ chức khu ủy đã muốn tuyên đọc hắn nhận chức, Đổng Học Bân chính là lãnh đạo tối cao đảng công ủy, Cảnh Tân Khoa phát biểu như vậy, nghe lên như là các cán bộ kỳ cựu hoan nghênh, nhưng tinh tế cân nhắc cũng là cái này.

Đã bắt đầu rồi sao?

Quá mau đi? Thực nghĩ anh em sợ ngươi sao?

Đổng Học Bân cười cười cũng giơ lên chén rượu, “Cũng đừng ai kính ai, về sau mọi người chính là người một nhà, đều là vì dân chúng thôi, chén rượu này hẳn là tôi kính mọi người mới đúng, đến đến, mọi người đều nâng chén, có thể uống thì uống, tửu lượng thiếu cũng không cưỡng cầu, điểm đến là được, ý tứ đến là được, ha ha, tôi kính trước” Nói xong, giơ chén đưa qua một vòng, Đổng Học Bân ừng ực ừng ực uống vào bụng, chén rượu không lớn, nhưng rượu cũng không phải là ít, dựa theo trạng thái của Đổng Học Bân, chén rượu này xuống cũng kém không nhiều lắm, tửu lượng của hắn quả thật không được.

Mọi người cũng đều đứng lên, ngưỡng cổ xử lý một ly.

Đổng Học Bân nói như vậy, có mấy cái khoa viên nhất là nữ đồng chí không thể uống rượu cũng không cưỡng cầu, nhấp một ngụm tính là ý tứ, bất quá cán bộ lãnh đạo một bàn này thật ra cũng không có chỉ uống một ngụm, ngay cả nữ cán bộ như Chu Diễm Như đều thực hào sảng một hơi uống cạn. Câu cửa miệng nói cho cùng, tửu lượng có bao nhiêu lớn làm quan lớn bấy nhiêu, lời này nghe có điểm quá, nhưng trên thực tế cũng không phải không có đạo lý, lãnh đạo nâng ly, ngươi nếu chích nhấp một ngụm, ngươi làm cho lãnh đạo thấy thế nào? Tâm nhãn nhỏ sẽ cảm thấy ngươi không coi trọng hắn, cho nên rất nhiều chuyện là thành cũng bàn rượu bại cũng bàn rượu.

Một hai ly rượu, nói nhiều không nhiều nói ít cũng không ít.

Một người rốt cuộc có thể uống rượu hay không thì một hai ly cơ bản có thể đã nhìn ra.

Nhân viên công tác văn phòng đường phố hai bàn mặt sau lý có năm sáu người vừa thấy chính là không được, một hai ly thì ánh mắt đã có chút mơ hồ, khẳng định là không thể uống nữa. Trái lại một bàn cán bộ lãnh đạo này, Chu Diễm Như một ly rượu xuống trên mặt có chút ửng hồng, nhưng hoàn hảo, không có đại sự gì, các nam đồng chí thì lại càng không cần nói, trừ bỏ bí thư kỉ công ủy Khúc Nghĩa Cường tựa như có chút uống không tốt ra, Cảnh Tân Khoa cùng “ba viên đại tướng” của hắn thì vẫn đều bình thường như không có chuyện gì.

Đương nhiên còn có một cái ngoại lệ chính là Đổng Học Bân, một chén rượu này hắn uống thật sự chậm, uống không phải thống khoái, sau khi uống xong khuôn mặt Đổng Học Bân không những không hồng, ngược lại có chút trắng.

Mọi người đều đã nhìn ra, Chủ nhiệm mới tửu lượng không được!

Đổng Học Bân cũng không giả bộ, chờ một khoa viên cầm chai rượu rót đầy rượu cho các lãnh đạo, hắn liền cười nói: “Tôi tửu lượng bình thường cũng không uống được, đến, mọi người dùng bữa”.

Lãnh đạo uống không được rượu, cũng đã nói ra thì bình thường cũng sẽ không có người đi ép.

Nhưng hôm nay không giống, có chút người tựa như là cố ý làm khó với Đổng Học Bân.

Cảnh Tân Khoa đưa mắt nhìn Sở trưởng cơ sở Bành Cương.

Bành Cương lập tức hiểu ý, nâng chén đứng lên ha ha cười, “Đổng Chủ nhiệm, hôm nay nhưng là tiệc đón gió ngài, ngài nếu không uống thì cũng không có ý nghĩa, ta còn muốn uống cùng ngài một ly, ly này là ngài phải uống, ngài nếu không uống là xem thường lão Bành tôi!”

Không khí lại là chợt căng thẳng!

Đổng Học Bân nhìn nhìn hắn, ha ha cười nói: “Vậy được, nhưng thêm một ly tôi cũng chống đỡ không được”.

Bành Cương chủ động cùng Đổng Học Bân cụng ly, ngửa đầu một ngụm uống cạn.

Đổng Học Bân khó khăn lắm mới đem một ly này uống cạn.

Chu Diễm Như có chút lo lắng nhìn hắn.

Ba ly rượu, Đổng Học Bân cũng chỉ đến đó mà thôi, sắc mặt nhất thời càng trắng một ít, rượu xông lên đầu, đầu óc cũng có chút mơ hồ. Uống đến đây Đổng Học Bân đã muốn là thực cho bọn hắn mặt mũi, sau khi buông chén rượu, liền chuẩn bị động đũa ăn mấy miếng, ai cũng không nghĩ tới rượu mời lại tới nữa.

Phó Chủ nhiệm Vu Vinh Phong bưng lên chén rượu, “Chủ nhiệm tôi cũng kính ngài một ly”.

Đổng Học Bân sắc mặt lập tức khó coi, hắn đã nói trước, ngay cả nói chính mình uống không được, còn có người không biết tốt xấu lặp đi lặp lại nhiều lần, mặt mũi Đổng Học Bân đã muốn cho, nhưng vẫn có người muốn kiếm chuyện, còn dám bức tôi sao? Muốn tạo phản sao?

Chu Diễm Như lập tức đỡ cho Đổng Học Bân nói: “Tôi nói Vu Chủ nhiệm, hai ta hôm nay còn chưa có uống, đến đến, chúng ta uống một ly” Giành trước cùng hắn cụng ly, một hơi uống xuống.

Vu Vinh Phong thấy nàng cụng, cũng không tiện nói cái gì, chỉ có thể cũng uống theo.

Nhưng Phó Chủ nhiệm Quách Minh Phong lại nâng chén rượu nói: “Chủ nhiệm, tôi kính ngài một ly”.

Chu Diễm Như không có cách nào khác đỡ cho Đổng Học Bân, rượu trong cổ họng nàng còn chưa có tiêu hóa sạch sẽ, có điểm không được, chỉ có thể nhìn bọn hắn.

Đổng Học Bân thản nhiên nói: “Quách Chủ nhiệm, anh đây là chuốc tôi?”

Cảnh Tân Khoa cười cười nói: “Quách Chủ nhiệm cũng không ý tứ này, hôm nay là ngày đầu tiên ngài nhận chức, mọi người đều cao hứng thôi, ngài vừa mới cùng Bành Sở trưởng một mình uống qua, không thể nặng bên này nhẹ bên kia”.

Hắn lại nâng ly, “Đến, tôi cũng kính ngài, Đổng Chủ nhiệm không thể không nể tình chứ?”

Đổng Học Bân nhìn về phía bọn họ, không nhúc nhích cái chén.

Bên kia Bành Cương thấy thế cũng tiến lên nói: “Chủ nhiệm, cũng tính tôi một cái, chúng tôi cùng một chỗ kính ngài, một chén rượu này ngài là phải uống đó?”

Đổng Học Bân nhất thời tức giận.

Không cho mặt mũi? Hiện tại là ai không cho ai mặt mũi?

Con mẹ nó! Cho các ngươi điểm mặt mũi các ngươi còn không muốn! Lấy uống rượu để hạ mã uy anh em?

Đây là thực không để tôi vào mắt!?

Một hai người còn hoàn hảo, bốn người muốn tạo phản?

Trong phòng đột nhiên lạnh lùng, không khí hầu như đọng lại!

Khoa viên hai bàn đều căng thẳng nhìn qua, muốn xem một chút Chủ nhiệm mới xử lý như thế nào.

Chu Diễm Như cầm ly lên, kiên rót đầy rượu nói: “Tôi nói Cảnh Bí thư, chúng ta…”

Cảnh Tân Khoa đầy mặt tươi cười ngắt lời nói: “Chu Chủ nhiệm là nữ trung hào kiệt, chị uống rượu cũng thực thống khoái, ha ha, chúng tôi chính kính rượu Đổng Chủ nhiệm, như thế lại uống với chị” Ngụ ý là nói Đổng Học Bân uống rượu còn không có thống khoái bằng một nữ nhân, cái này có điểm muốn xé rách da mặt.

Chu Diễm Như sắc mặt biến đổi!

Đổng Học Bân nhìn mấy người vẻ mặt tươi cười, nhìn bọn họ giơ ly lên, trong lòng nói cái này con mẹ nó là các ngươi tự tìm nha, không phải muốn uống rượu sao?

Được! Anh em cùng các người uống!

Hôm nay các ngươi không uống đều không được!

Đổng Học Bân khoát tay gọi phục vụ tới, “Nếu mọi người hôm nay cao hứng, vậy được, tôi cấp mọi người mặt mũi! Phục vụ, cho chúng tôi ba thùng Kim Lục Phúc!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play