Đổng Học Bân đem mặt vùi vào trong tóc cô ấy: "Eo của em thật nhỏ"
"Thật sao? Sao em không cảm thấy?"
Nút buột thứ hai và thứ ba trên áo sơ mi của cô ấy tạo ra một khe hở trên áo, Đổng Học Bân nghiêng đầu, thì thấy được một phần thịt bên trong, không có đồ lót ngăn trở, muốn thấy rõ bao nhiêu thì thấy rõ bấy nhiều, tâm của Đổng Học Bân liền nóng, nghĩ rằng ngày hôm nay nói thế nào cũng phải khiến cho quan hệ đột phá một tầng, có khúc nhạc dạo của bắt tay và sờ chân, hôn môi hẳn cũng phải có... Ặc, hôn môi thì có vẻ hơi bị kì kì, Tạ tỷ sẽ đáp ứng sao?
"Tạ tỷ."
"Chuyện gì?"
"Em quay đầu lại."
Đổng Học Bân quyết định hoặc là không làm hoặc là làm cho tới, bầu không khí của ngày hôm nay và cơ hội tốt như vậy, sau này cũng không có, nếu như không rèn sắt khi còn nóng, phỏng chừng sau này cũng không có cơ hội quá tốt, vì vậy hắn buông eo của Tạ tỷ ra, thân thể thoáng lui ra phía sau một chút, mặt cũng rời khỏi tóc Tạ Tuệ Lan.
Tạ Tuệ Lan quay đầu lại, phong tình vạn chủng đưa mắt nhìn.
Đổng Học Bân đánh bạo lên, cái mồm nhất thời hôn lên, bất quá thấy mí mắt Tạ tỷ đột nhiên nhảy, trong lòng Đổng Học Bân cũng là máy động, vội vàng điều chỉnh phương hướng, nhẹ nhàng hôn lên trán Tạ Tuệ Lan.
Tạ Tuệ Lan nhìn hắn, khẽ cười nói: "Lúc này là trên trán của em có vết bẩn?"
Đổng Học Bân không biết Tạ tỷ tức giận hay không, xấu hổ không nhúc nhích được, môi cũng dừng trên trán.
Một giây đồng hồ...
Hai giây...
Ba giây đồng hồ...
Tạ Tuệ Lan cũng không nhúc nhích, cười tủm tỉm nhìn hắn.
Đổng Học Bân nuốt nuốt nước bọt, thử thăm dò đem miệng xê dịch xuống, vẫn ở trên con mắt phải của Tạ tỷ, môi cảm thụ được lông mi thật dài của cô ấy, rất ngứa miệng. Đổng Học Bân nghĩ con mắt của Tạ Tuệ Lan là một chỗ vô cùng có mị lực trên toàn thân, vô luận là ánh mắt hay lông mi, không một cái nào không đem mị lực của Tạ tỷ chương toát ra nhuần nhuyễn, cho nên hôn ở chỗ này lâu một hồi, đồng thời quan sát phản ứng của Tạ tỷ.
Cái tư thế này, Đổng Học Bân đương nhiên không nhìn thấy biểu tình Tạ Tuệ Lan, dù sao thân thể cô ấy cũng không có cử động.
Đổng Học Bân nổi tâm hung ác, môi tiếp tục đi xuống, hôn trên mũi của Tạ tỷ, trên khuôn mặt, cuối cùng, rốt cục tiếp cận môi rồi, Đổng Học Bân thấp thỏm bất an di chuyển bên cạnh, đã rõ ràng cảm giác được liễu độ cong khoé miệng của Tạ Tuệ Lan, đầu lưỡi đưa ra, đụng phải cái má lúm đồng tiền thật sâu, Tạ tỷ hình như vẫn cười tủm tỉm, nếu không má thì lúm đồng tiền sẽ không to như vậy.
Không tức giận?
Đó chính là hấp dẫn!
Dù sao đã tới cái bước này, Đổng Học Bân cũng liều luôn, theo khuôn mặt trơn truột của cô ấy hơi lướt đi, cái miệng càng ngày càng tiếp cận hai cánh môi tản ra mùi gợi cảm mùi đỏ rực, vài giây sau, cái miệng của Đổng Học Bân nóng lên, vẫn ở tại khóe môi của Tạ Tuệ Lan, tiếp qua vài giây, miệng của Đổng Học Bân đã hoàn toàn nhét vào trong miệng của Tạ Tuệ Lan, chăm chú hợp cùng một chỗ!
Hôn rồi!
Rốt cục đã hôn rồi!
Tâm tình Đổng Học Bân cục vui, tâm tình cũng kích động lên, đây chính là môi của huyện trưởng.
Cùng lúc đó, con mắt của Đổng Học Bân cũng nhìn thẳng Tạ Tuệ Lan.
Tạ Tuệ Lan nhìn nhìn hắn, con mắt hầu như thành một khe, khóe mắt cũng lộ ý cười như không cười.
Đổng Học Bân đắc thủ bị cái ánh mắt nhìn mà có chút chột dạ, nghĩ nên tiếp tục không tiếp tục? Lỡ như Tạ tỷ đột nhiên nổi giận, cái phần lửa giận này mình gánh chịu được sao? Bất quá nghĩ lại vừa nghĩ, hôn cũng đã hôn, Tạ tỷ muốn phát hỏa cũng đã sớm phát ra rồi, Đổng Học Bân hơi nhấp môi, tâm nói một câu mặc kệ, đầu lưỡi cũng chậm rãi vươn vào trong, mở hai cánh môi nóng rực của Tạ Tuệ Lan, dùng sức đi vào.
Lông mi của Tạ Tuệ Lan nhảy lên, nhưng không nói gì.
Đổng Học Bân bắt đầu hôn cô ấy, sử xuất thế võ cả người.
Tạ Tuệ Lan vẫn không nhúc nhích, hờ khép cánh môi, đầu lưỡi cũng không có một chút ý tứ phối hợp.
Sau vài phút, Đổng Học Bân đem đầu lưỡi rút trở về, phiền muộn nhìn Tạ Tuệ Lan một cái, trong lòng nói em đang làm cái gì vậy.
Tạ Tuệ Lan cười cười, "Sao vậy? Nhìn em làm gì?"
Đổng Học Bân choáng váng, em nói sao vậy là sao, "Tạ tỷ, cái kia, dưới loại tình huống này em có phải là nên nói chút gì không?"
"Ha ha, nói cái gì?"
"... Không có việc gì, coi như anh chưa nói."
Tạ Tuệ Lan mặt không đỏ tim không đập nhanh cười nói: "Ha ha, nói thật, em lớn tuổi như vậy, còn không có bị đàn ông hôn qua, anh đúng là không khách khí." Vỗ vỗ chổ trống bên cạnh sô pha, Tạ Tuệ Lan cười cười, "Tiểu Đổng, ngồi xuống đây có được không, cổ em đã quay hơn mười phút rồi, anh muốn em bị bệnh xương cổ sao?"
Đổng Học Bân vòng qua sô pha đi tới phía trước, ngồi xuống, tay rất tự nhiên nắm lấy tay của Tạ tỷ.
Tạ Tuệ Lan cũng nắm tay hắn, nhẹ nhàng thưởng thức ngón tay của Đổng Học Bân, "Hiện tại có vẻ giống như đang yêu nhau, đúng không?"
"Khụ khụ, anh cũng nghĩ như vậy."
Tạ Tuệ Lan cúi đầu, xoa bóp tay hắn, "Ngón tay của anh rất dài, thích hợp đàn dương cầm."
Đổng Học Bân đỏ mặt nói: "Đàn cái gì cầm chứ, ngay cả khuông nhạc anh cũng không nhận ra."
Tạ Tuệ Lan cười ha ha, nắm ngón trỏ của hắn nhẹ nhàng xoa xoa.
Nam nữ bình thường khi nắm tay, nữ thường thường hay có động tác dư thừa, nhưng Tạ Tuệ Lan hiển nhiên ngược lại, đây là một loại biểu hiện tính cách, cũng là một loại thể hiện cường thế. Từ lúc Tạ Tuệ Lan trịnh trọng nói hai người đã là quan hệ người yêu, Đổng Học Bân có dự cảm, làm bạn trai của Tạ tỷ tuyệt đối sẽ rất đặc biệt, tuyệt đối không giống với người bình thường, hiện tại, dự cảm hiển nhiên thành hiện thực, hôn môi cũng tốt, nắm tay cũng được, Đổng Học Bân không ngờ rằng loại chuyện kinh thiên động địa này, trong mắt Tạ Tuệ Lan lại hời hợt như vậy.
Nhưng mà, có thể cũng là loại tính cách này của Tạ tỷ mới mê hoặc mình thật sâu.
Đổng Học Bân nhìn thời gian, tính toán mình nên đi, quan hệ hai người vừa có đột phá, hắn thật sự luyến tiếc đi.
Tạ Tuệ Lan nở nụ cười một chút, "Buổi tối ở chổ này đi."
Đổng Học Bân kinh ngạc, nói: "Cái kia, có phải là không tốt sao?"
"Ha ha, buổi sáng đi sớm một chút là được, không phải không ai thấy anh tiến vào nhà của em sao?"
"... “ Trái tim của Đổng Học Bân nhảy dựng lên, ngủ cùng đêm đẹp với huyện trưởng, cái này là có nhiều phúc khí lắm đây..!?
...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT