Nhắc tới hiện tại, cuối cùng có thể hỏi đã hỏi rồi, “Tiểu Hạo, tại sao cậu cũng tới? Chị cậu cho cậu đến? Sự tình thế nào?” Tạ Hạo hắc hắc ha ha ngồi xuống trên ghế sofa, “Đổng ca, ngày hôm qua anh đi, sau đó chị của em liền mang theo em đi nhận lỗi với ông nội, nhưng ông nội của em một câu cũng không nói, chỉ uống trà không nói, về sau chị của em bào em về nhà, nàng một mình đàm luận cùng lão gia tử, như thế nào em cũng không biết”.

Ngày hôm qua cùng chung mối thù khiến cho quan hệ Đổng Học Bân và Tạ Hạo lại tới gần, nghe vậy, Đông Học Bán không khỏi nói: “Vậy cậu đến chỗ tôi làm gì?”

“Hắc hắc, không phải là em muốn nói lời cảm tạ với anh sao”.

“Được rồi được rồi, chuyện này hoàn toàn chính là tôi gây ra, tạ ơn cái gì!”

Tạ Hạo nói: “Anh nói lời này rất không đúng, nếu không có anh, chị của em qua hai tháng cũng phải đính hôn cùng Ngụy Nam kia. Anh là giãi vây cho chị của em, đại ân giúp chị của em, Đổng ca, anh thật sự là quá con mẹ nó lợi hại, lúc trước em ở nhà của chị em nghe đồng sự đơn vị anh nói anh làm cái gì có thể cứu hòa, làm cái gì không gì làm không được. Em còn không tin, nhưng ngày hôm qua đánh bàn cờ... đều làm cho em xem đến choáng váng. Đổng ca, sau này anh sẽ là thần tượng của em, chính là mục tiêu theo đuổi trong cuộc đời của em, đến đây, anh nhanh ký cái tên cho em!”

Đổng Học Bân bị hắn trêu chọc nở nụ cười, “Thôi đi cậu, làm cái gì!”Tạ Hạo cười hắc hắc, “Đổng ca, em là thật bội phục anh, nói ngày hôm qua nrong thời khắc chỉ mành treo chuông, nếu thay đổi người khác, ở trước mặt lão gia tử tuyệt đối đến cái rắm cũng không dám phóng, ai không sợ ông nội của em!? Nhưng chỉ có anh, vì chị của em anh cũng dám trừng mắt ồn ào cùng lão gia tử, cũng dám khiêu chiến đấu võ mồm cùng lão gia tử, đến công tác còn không sợ bị mất, cái khí thế kia, chậc chậc... hoạn nạn thấy chân tình, chuyện ngày hôm qua khiến cho đã Tạ Hạo nhìn ra, Đồng ca là người rất trọng tình cảm”.

Đồng Học Bân khinh khinh, “Cậu đừng khen tôi được không? Còn không biết Tạ lão làm sao dọn dẹp tôi!”

Hắn là đang buồn chuyện này. Tạ Hạo giảo hoạt xoay xoay mắt, “Cái đó cũng chưa chắc, lão gia tử chính miệng nói qua, chỉ cần anh thắng ván cờ, chuyện điều động công tác và cùng chị của em yêu nhau này ông đều đồng ý, ông nội của em không thể lời nói của mình cũng không thừa nhận? Hơn nữa, anh là đối tượng của chị của em, là bạn trai chị của em, ông nội của em còn có thể thu thập anh sao?”

Đổng Học Bân chóng mặt, “Cái gì đối tượng, là giả đó, lúc ấy không phải tình thế bắt buộc sao, chị cậu cũng không tin là thật”.

“Hắc, đối với người nhà chúng em, đều tưởng thật, đại thầm em đêm qua còn gọi điện thoại cho em hỏi chuyện của anh”.

Đổng Học Bân a một tiếng, “Đại thẩm của cậu? Mẫu thân Tạ tỷ? Hỏi tôi cái gì?” Đây chính là phu nhân bí thư thị ủy kinh thành đó!

Tạ Hạo nói: “Hỏi ngài làm sao nhận thức cùng chị của em, hỏi một chút tình huống ngày hôm qua, huyên náo cùng lão gia tử chúng tôi hung như vậy, chỉ sợ người trong nhà cũng biết”.

Đồng Học Bân vỗ gáy, xong đời, người cả nhà Tạ tỷ đều hận tôi rồi? Cái họa này hơi bị lớn đó!

Tạ Hạo chơi cùng Đổng Học Bân trong chốc lát, tiếp điện thoại đồng học đi quán bar rồi.

Trong phòng khách, Đổng Học Bân mặt mày sầu khổ ngồi ở trên ghế sofa, tiếp tục chờ đợi tin tức Tạ tỷ, đến bữa tiệc Lưu Phó Chù nhiệm phòng chính trị đơn vị mời cũng cự tuyệt, không có biện pháp, chuyện này chưa giải quyết, Đổng Học Bân nào có tâm tình làm cái khác, cái này liên quan đến đến vận mệnh mình, có thể tiếp tục ở trên con đường làm quan phát triển hay không đều xem ý tứ Tạ lão.

Reng reng reng, chuông điện thoại di động vang lên!

Đổng Học Bận xem xét dãy số, là Tạ Tuệ Lan gọi tới, hắn vội vàng bắt máy, “Tạ tỷ, thế nào rồi?”

“...Ha ha, cái gì thế nào?” Âm điệu Tạ Tuệ Lan ưu nhã thanh tịnh nhẹ nhàng truyền tới.

Đổng Học Bân nói: “Ngài đính hôn cùng Ngụy Nam, có hủy bỏ hay không?”

“Tôi nói từ đầu cho cậu, ha ha, ngày hôm qua cậu và Tiểu Hạo vừa đi, tôi một mình nói chuyện cùng lão gia tử, tiện thể cũng đã hỏi quan hệ yêu đương giữa hai chúng ta, lão gia tử không trả lời thuyết phục, cũng không nói không, nhưng về sau Ngụy Nam lại muốn gặp lão gia tử, lão gia tử lại không muốn gặp, vậo lúc ban đêm phụ thân Ngụy Nam Ngụy thúc thúc tự mình đến, tôi không biết hắn và lão gia tử nói gì đó, nhưng lúc Ngụy thúc thúc đi ra một mực đều là cười khổ, sau đó mang Ngụy Nam về”.

Đổng Học Bân nháy nháy con mắt, “Nói như vậy, đính hôn hủy bỏ?”

“Có thể nói như vậy, Tiểu Đổng, nhờ có cậu!”

“Ngài đừng khách khí”.

Một khối tảng đá lớn trong lòng Đổng Học Bán rơi xuống đất, nhưng một tảng đá lại ngăn ở ngực, công tác của hắn...

“Về phần điều động công tác của cậu...” Tạ tỷ tựa như biết hắn đang suy nghĩ gì, ngay sau đó mĩm cười nói: “Lão gia tử cũng không rõ ràng nói đồng ý hay không đồng ý, nhưng đêm qua tôi thừ dùng quan hệ lão gia từ giúp cậu thử thăm dò hoạt động, kết quả lão gia từ mở một mắt nhắm một mắt không có bất kỳ phản ứng nào, tôi rõ ràng thái độ gia gia, cái này không tệ, buổi sáng lại giúp cậu hỏi, chuyện điều động cậu này cơ bản không có vấn đề”.

Thành công? Đã thành phó cục trưởng?

Thần sắc Đổng Học Bân chấn động, đây không thể nghi ngờ là tin tức tốt nhất hôm nay, nhưng nghĩ nghĩ, Đông Học Bân vẫn không yên lòng nói: “Tạ tỷ, ngày hôm qua tôi nói chuyện cùng Tạ lão như vậy, cái này, khụ khụ, Tạ lão đối với tôi có phải là... sau này tôi sẽ không...” Hắn sợ Tạ lẫo tìm hắn đòi nợ, nhưng mà thân phận lão gia tử người ta thế kia, không đáng so do cùng mình chứ?

“Ha ha, ngày hôm qua cậu cũng là vì giúp tôi, cho dù sau này có việc, tôi cũng kéo cậu lên phía trước!”

“Ai da, cũng không cần”.

Âm thanh dừng lại, “...Đúng rồi, thiếu chút nữa quên đi chính sự, ha ha, Tiểu Đổng, nhà cũ của cậu là ở huyện Duyên Đài cậu nói muốn xuống cục công an huyện, ban đầu tôi giúp cậu nghe bên kia, kết quả cục công an huyện Duyên Đài thật là thiếu phó cục trưởng, cậu cảm thấy như thế nào?”

Huyện Duyên Đài?

Nhà cũ mẫu thân?

Đổng Học Bân vọt thoáng cái liền đứng lên từ trên ghế sofa, “Tạ tỷ, có thể quá phiền toái hay không?”

“Không phiền toái, vậy cậu thấy có được hay không?”

Đương nhiên được! Quá con mẹ nó được! Đổng Học Bân vội nói tạ ơn!

Đầu kia điện thoại, Tạ Tuệ Lan ha ha cười, “Cậu cứu được ngọn lửa nhiều năm của tôi, hẳn là tôi tạ ơn cậu mới đúng, được rồi, cậu đợi tin tức đi, không có gì ngoài ý muốn mà nói, bổ nhiệm hãn là mấy ngày nữa sẽ đi xuống đến đó”.

Để điện thoại xuống, Đổng Học Bân kích động cái này, sẽ đi huyện Duyên Đài?

Anh em đây là vinh quy bái tổ rồi!!!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play