Unicorn.

Cái tên đó dường như là của một con quái vật hoặc một loài sinh vật kỳ bí, nhưng khi nghe đến nó,người ta lại nhớ đến tập đoàn Unicorn.

Công ty duy nhất phát triển và quản lý Royal Road!

Cũng không quá lời khi nói rằng họ đã thu về hàng tấn tiền từ cái thế giới ảo mà họ tạo ra. Tập đoàn này sở hữu các tổ hợp công nghiệp khổng lồ dựa trên các capsule và máy tính nhỏ.

Ngay cả sau khi đã trừ đi chi phí điều hành Royal Road, lợi nhuận hàng tháng của họ vẫn cao kinh khủng khiếp hoảng hốt.

Không chỉ vậy, sức ảnh hưởng của Unicorn còn lan tỏa sâu rộng đến các lĩnh vực như mạng lưới truyền thông, kinh doanh nhân vật hoạt hình, hình ảnh và video văn hóa, du lịch, công nghiệp giải trí và nhiều lĩnh vực khác nữa.

Trong quá trình kiến tạo ra một ‘tân thế giới’, tập đoàn này đã gây nên một hiệu ứng toàn cầu, phủ khắp hành tinh, để rồi nhanh chóng mở rộng quy mô Unicorn trong quá trình ấy.

Có thể thấy rằng, điềurất quan trọng trong Royal Road, mà hầu hết việc kinh doanh của Unicorn dựa vào, tập trung chủ yếu trong công tác bảo trì và thu hút những người chơi mới.

Hiện nay trong phòng họp của Unicorn, cuộc họpquan trọng giữa các nhà lãnh đạo chủ chốt của tập đoàn đang được diễn ra.

Jang Yoon-soo, người đứng đầu bộ phận chiến lược marketing vĩ mô, đã đề xuất cuộc họp.

“Giám đốc Kim, nếu anh muốn cuộc họp này diễn ra suôn sẻ, chúng tôi cần anh cung cấpmột vài thông tin. Mức độ tăng trưởng level của người chơi hiện giờ như thế nào?”

Giám đốc Kim Han-seo lướt qua các dữ liệu, lấy ra một cái khăn tay và bắt đầu lau mồ hôi trên trán. Với một ánh mắt sắc bén, ông nhìn thẳng vào tất các các thành viên có trong cuộc họp và bắt đầu nói.

“Vâng, tôi hiện chính là giám đốc phụ trách chương trình Versailles’s Goddess.”

Versailles’s Goddess.

Tên của AI (Artificial Intelligence - trí thông minh nhân tạo) đang điều khiển toàn bộ lục địa Versailles.

Kim Han-seo đã tập hợp một đội ngũ gồm 17 nhà khoa học xuất sắc, họ làm việc cùng với ông để phát triển nó.

Một phần mềm AI có nhiệm vụ quản lý mọi sự kiến tạo trên khắp lục địa Versailles và mọi thứ khác trong thế giới Royal Road.

Người sáng tạo game Royal Road thật sự đang nắm quyền sinh sát trong tay!

Bây giờ khi nó đã bắt đầu đi vào ổn định và có thể tự vận hành, các nhà quản lý đã có thể nghỉ ngơi và để chương trình AI xử lý mọi thứ trên lục địa. Những người chơi được báo cáo bởi Goddess of Versailles chỉ có thể được thấy thông qua bộ phận quản lý hệ thống của Kim Han-seo.

“Các bạn có thể đã biết điều này nhưng… Những gì tôi sắp tiết lộ thực sự là dữ liệu mật của công ty, và thông tin này không thể để công chúng biết đến”

“Bao gồm cả gia đình của các bạn. Do đó, nghiêm cấm mọi người kể lại cho đồng nghiệp hoặc cấp dưới. Từ thời điểm này, các bạn sẽ buộc phải giữ im lặng.”

Các thành viên của cuộc họp đã tuyên thệ giữ bí mật ngay từ trước khi bước vào.

Tất cả những người có mặt ở đó đều gật đầu.

Chủ đề được thảo luận tại cuộc họp này quan trọng đến nỗi, nó có thể thay đổi cục diện lục địa Versailles. Những người này không ngờ nghệch đến nỗi không nhận ra là sẽ có một sự hỗn loạn đến mức nào nếu một thông tin như vậy bị rò rỉ.

“Vậy tôi xin bắt đầu. Đasố các Top Playerhiện nay đều có level dưới 430.

“Chính xác hơn là có 890 người chơi. Ít nhiều con số này cũng thấp hơn dự kiến ban đầu của chúng ta.”

Game Royal Road, hiện nay nhắm đến các đối tượng trên toàn thế giới chứ không riêng chỉ Hàn Quốc.

Sự phát triển của dòng game này diễn ra khá thuận lợi. Tuy nhiên, đa số người chơi vẫn đến từ Hàn Quốc.

Game nào cũng vậy, đều có những người chơi tham gia để biết kết thúc của game.

Chính bởi sự tham gia của những người chơi như vậy, lịch sử của lục địa Versailles đã bị thay đổi vài lần.

Phòng điều hành cũng như phòng quan hệ công chúng cũng không thể làm ngơ trước những xu hướng của người chơi.

Phó phòng chính sách đối ngoại, Soo In-hae, người tham gia cuộc họp, giơ tay lên.

“Tôi có một câu hỏi. Level đạt được của những người chơi đến từ các khu vực ngoài Hàn Quốc như Nhật, Mỹ và Khựa là bao nhiêu?”

“Level của họ vẫn còn khá thấp. Vào thời điểm Royal Road vẫn còn trong giai đoạn non trẻ, họ cũng không có nhiều hình thức để truy cập game, và ta thường bắt gặp họ khởi đầu game quanh các vùng rìa các thành phố cũng như trên các đảo.”

Khi biết về Royal Road, những người Mỹ và Khựa thực sự giận dữ. Họ vẫn không thể tin Unicorn lại có thể tạo ra một thế giới ảo như vậy.

Mặc dù Unicorn đã phát triển một hệ thống lý thuyết khá tỉ mỉ, và thực tế họ đã có những dự án chứng minh về thực tế ảo, người Mỹ và Khựa vẫn chỉ tập trung vào các khía cạnh trái chiều.

- Vẫn còn quá sớm cho một thế giới ảo đầu tiên.
- Một tập đoàn Hàn Quốc phát hiện ra một khía cạnh công nghệ, thật không thể tin nổi!
- Các nhà khoa học Quốc gia thẩm định rằng nó không đáng để chú ý đến.
- Khoa học không phải sự lừa dối.



Mọi người trên thế giới đều có thể chơi Royal Road, nhưng các người chơi nước ngoài gia nhập muộn hơn, đem lại khởi đầu tốt cho những người chơi ở Hàn Quốc.

Có rất nhiều người chơi ở các quốc gia khác, nhưng bởi lẽ họ bắt đầu khá muộn nên không có cơ hội “đua top”. Những người chơi này thường xuất hiện ở các ngôi làng hay đảo nhỏ ở khu vực Trung tâm lục địa, và nhờ chương trình tự động chuyển ngữ, nên quốc tịch của họ không hề lộ ra.

Tất cả đều nói chung một thứ tiếng ở Royal Road nên quốc tịch của người chơi không ảnh hưởng gì cả.

Trưởng phòng quản lý điều hành, Son Il-jang bật cười.

“Nhẹ cả người. Vậy sẽ khó mà có một cơ hội nào cho những người chơi đến từ các quốc gia khác trở thành Hoàng đế.”

“Dù nhìn theo khía cạnh nào đó, nó có vẻ đúng là như vậy.”

Nụ cười chợt hé trên môi của Jang Yoon-soo.

Royal Road.

Hoàng đế của lục địa Versailles sẽ được nhận 10% lợi nhuận hàng tháng của công ty như một phần thưởng.

Đó thực sự là mục đích tối thượng của toàn bộ trò chơi, và người đạt được giấc mơ trở thành Hoàng đế sẽ nhận được những đặc quyền đáng kinh ngạc.

Báo chí chỉ tập trung khai thác về khoản tiền thưởng khổng lồ này.

Tuy nhiên, vẫn còn một phần thưởng đặc biệt khác ngoài tiền: 5% cổ phần của Tập đoàn Unicorn.

Các nhà khoa học và nhà nghiên cứu tham gia dự án, cùng với các cổ đông hiện hành khi biết thông tin trên đều cực lực phản đối ý kiến này. Dù thế, bộ phận chiến lược cũng như hệ thống điều hành game đã đưa vấn đề này lên một lần nữa và giúp nó được thông qua như một phần thưởng phụ.

Người trở thành Hoàng đế sẽ nắm trong tay quyền sử dụng một sức mạnh đáng kinh ngạc. Người đó có thể sáng tạo hay phá hủy bất cứ thứ gì theo ý muốn của mình.

Thậm chí ngay cả công ty đã tạo ra một hệ thống kinh tế sáng tạo dựa trên Goddess Versailles. Đến Unicorn, cũng khó mà có thể an toàn trước bàn tay của vị Hoàng đế này.

Thậm chí ngay cả chương trình Goddess of Versailles cũng không thể theo luật mà động đến người cai trị.

Vị Hoàng đế của thế giới ảo mà vô số người chơi đang sống trong đó.

Đó là một giải thưởng bí mật không thể đo đếm so với những phần thưởng được công khai.

* * *

Một hội nghị khác đã được tổ chức ngay vào sáng sớm liên quan đến chiến lược quan hệ công chúng trong Royal Road cũng như hỗ trợ cho các công nghệ mới và các đối tác kinh doanh.

Dù vậy, các thành viên thậm chí còn không nhắc đến BadRay, hay những người chơi có level cao hay các chủ guild. Thay vào đó, họ tập trung vào các chủ đề quan trọng khác.

“Nhà chiến lược Yoon Young-sil sẽ xây dựng dự án này. Gần đây, các NPC từ Vương quốc Horde đã trở nên khá nổi tiếng với vẻ ngoài dễ thương của họ. Tôi đã gửi tài liệu phân tích các nhân vật. Các anh đã thử ngó qua chúng chưa?”

“Vâng, chúng tôi đang gấp rútviệc lập trình các NPC phổ biến.”

“Ngày càng có nhiều người sử dụng xe ngựa cho chuyến du lịch của mình. Chúng  đang ngày càng trở nên phổ biến vì giá cả, tốc độ và độ an toàn. Liệu các ngài nghĩ thế nào nếu ta sử dụng chúng ở các khu resort?”

“Phương tiện vận chuyển ở resort à? Chúng sẽ làm việc tốt đấy dù là khi leo núi, trượt tuyết hay chơi golf. Tôi sẽ cân nhắc về vấn đề này.”

Đó là một cuộc họp với những ý tưởng khá sáng tạo.

Những ngườiphụ trách mỗi đơn vị cùng ăn sandwich trong khi thảo luận về các vấn đề.

Sau khi kết thúc bữa sáng, bầu không khí xung quanh giám sát viên Jang Yoon-soo bỗng thay đổi.

“Vâng… Có vẻ như cán cân quyền lực trong Royal Road cần được xét đến.”

Trưởng phòng Son Il-jang đứng dậy và bậtmàn hình ở giữa phòng.

Lãnh địa của mỗi Guild, các thành trì và thị trấn đều hiện ra trên bản đồ.

“Sức mạnh ở Versailles hiện được phân chia như thế này. Trung tâm lục địa chiếm 66%, miền Tây 8%. Đông 10%, Nam 13% và phía Bắc 3%.”

Jang Yoon-soo chỉ vào những lá cờ trên màn hình đang hiện diện ở các khu vực khác nhau.

“Khu vực phía Đông lại lớn mạnh một cách bất ngờ. Hiện có một Guild với những người chơi có level rất cao đang chiếm đóng một ngôi làng.”

“Dựa vào những người mới chơi, các vương quốc nằm sâu trong khu vực Plains of Despair (Vùng đất tuyệt vọng) cũng đang phát triển mạnh, tộc Orc là nguyên nhân chủ yếu của sự phát triển này.”

Đó là một cảnh tượng lớn - các chủng tộc giao lưu và kết hợp với nhau, cùng sự trỗi dậy của tộc Orc, điều đó sẽ làm thay đổi cán cân sức mạnh ở lục địa.

“Từ các Vương quốc truyền thống sẵn có ở phương Nam, mọi người chỉ ưa phiêu lưu với chính sức mạnh của họ; ở miền Tây, thì chỉ có một vài người chơi, tuy nhiên, do các xung đột leo thang phát sinh từ nguồn tài nguyên khan hiếm ở đây, các chiến binh mạnh mẽ đã được trui rèn. Vậy nên vào thời điểm này, khu vực thật sự cần được chú trọng nhất chính là Trung tâm lục địa.”

Trưởng phòng Son Il-jang hướng về phía bản đồ khu vực trung tâm lục địa Versailles.

Vương quốc Kallamore và vương quốc Haven vẫn luôn là hai thế lực mạnh mẽ nhất tập trung ở khu vực này.

“Dựa vào nền kinh tế chính trị của hai quốc gia, khu vực trung tâm luôn được nhìn nhận là có khả năng phát triển. Tuy nhiên, mức độ tăng trưởng ở khu vực này lại quá áp đảo, không thể so sánh với các khu vực khác. Chúng tôi đã có một danh sách khoảng 149 người chơi có ảnh hưởng ở khu vực này cần chú ý.”

Jang Yoon-soo hỏi lại một cách nhẹ nhàng.


“Vâng, vậy ngài dựa theo tiêu chí nào để quyết định những người chơi cần lưu tâm?”


“Họ được xác định bởi mức độ ảnh hưởng đến người chơi khácvà level của mình.”

“Ồ vậy thì nhóm đó sẽ phải có rất nhiều các chủ Guild, quí tộc và lãnh chúa nhỉ.”

Ngay cả giám sát viên Jang Yoon-soo cũng không được nhận tài liệu này trước khi tham gia cuộc họp. Tất nhiên, khi rời phòng họp các tài liệu nghiên cứu cũng sẽ không được mang ra ngoài. Vì vậy, chúng được phát tại cuộc họp theo yêu cầu của các thành viên

“Đúng vậy. Mặc dù vẫn còn một số người chơi thật sự nổi bật ngay cả khi solo, nhưng nhìn chung, ảnh hưởng của họ vẫn bị hạn chế. Đầu tiên, xin các vị hãy nhìn vào những người chơi trong các Guild có uy tín nhất ở lục địa này.”

Các thành viên của cuộc họp bắt đầu chú ý vào dữ liệu của 149 người chơi được nhắc đến trước đó. Trong phòng họp, chỉ có tiếng giấy sột soạt vang lên.

Thông tin này thật sự khác biệt so với thông tin được đăng tải bởi các trang game trên internet.Chúng được thu thập bởi chính phòng hệ thống chiến lược, nên hiển nhiên chúng sẽ có độ tin cậy cao hơn.

Bất cứ ai nhìn vào tập hồ sơ, họ cũng có thể thấy sự đa dạng cả về chủng tộc và giới tính của người chơi.

Bình thường, nếu một Guild đáng chú ý trở nên mạnh hơn phần còn lại, ngay lập tức từ 5 đến 6 guild xếp phía dưới sẽ thành lập một liên minh nhằm chống lại guild này. Trong một số trường hợp, thậm chí là có hơn mườiGuild với sức mạnh tương đương cùng tranh giành tầm ảnh hưởng trong một vương quốc.

Bởi vì số lượng lớn người chơi ở lục địa Versailles, nên điều đó cũng là lẽ tự nhiên.

Mỗi khi sự cân bằng bị phá vỡ, kẻ yếu sẽ bị thôn tính và kẻ chiến thắng lại trở nên mạnh hơn, nhưng khi việc đó xảy ra, đồng nghĩa rằng kẻ mạnh sẽ tạo ra thêm nhiều kẻ thù.

Đã có nhiều trận chiến lớn cố gắng làm đảo lộn sự cân bằng vốn đã rất mong manh, tuy nhiên vẫn chưa hề có một trận chiến lớn đến nỗi có thể làm tình hình ở lục địa hoàn toàn thay đổi.

Giám đốc phụ trách phát triển của tập đoàn, Ha Yun-ji, tỏ vẻ khá quan ngại khi nhìn vào hồ sơ, bà nói.

“Sức mạnh của BadRay và Guild Hermes dường như đã vượt quá những gì tôi dự kiến. Các anh dựa vào cơ sở nào để có những thông số này?”

“Bà đã đưa ra một câu hỏi khá thú vị.”

Mọi con mắt từ từ hướng đến Son Il-jang.

Bản thân cuộc họp này, tự nó phải được diễn ra trong bí mật hoàn toàn. Cho đến giờ, báo cáo xếp hạng toàn diện của những người chơi, bao gồm các hoạt động như giao dịch hay tiến độ quest, đều đã được chia sẻ một các công khai, ngay cả đối với Tập Đoàn Unicorn. Tuy nhiên, bản báo cáo đặc biệt này chỉ dành riêng cho một số người có vai trò quan trọng hay các thành viên đặc biệt trong tập đoàn được đọc nó.

Trong bản báo cáo, chúng hé lộ về tình hình quân sự, tài chính và năng lực sản xuất của Guild Hermes cũng như các vùng lãnh thổ đang chiếm đóng và trình độ các skill của người chơi, đều vượt trội hơn gấp 5 lần các Guild có uy tín khác ở vương quốc Haven.

 “BadRay thật sự là một người chơi tài giỏi. Kể từ những ngày đầu mới ra mắt game Royal Road, anh ta đã vượt lên đứng đầu, và cũng là người sáng lập ra guild Hermes. Có những thời điểm anh ấy chững lại vì phải thành lập và quản lý guild, nhưng ngay sau đó lại trở lại đứng top đầu. Có lẽ đây cũng là lần đầu tiên tất cả quí vị biết được rằng level của BadRay đã đạt đến 447.”

Tất cả mọi người trong phòng họp đều gật đầu một cách chán nản.

Dù rằng level của BadRay cũng là một vấn đề đáng lưu tâm. Nhưng họ không nghĩ rằng có nhiều người đạt đến level từ 400 trở lên đến thế.

Các đài truyền hình và người chơi ước chừng level của BadRay dao động trong khoảng 410.

Tuy vậy, sự thật là anh ta đã vượt xa level dự tính của mọi người, và vượt cả đối thủ của anh ta nữa. Dù họ không có level như BadRay, nhưng sự chênh lệch đó cũng khiến cả tá người phải gato.

Ngay cả những người tham gia cuộc họp cũng đang khá shock với những gì họ thấy trong bản báo cáo.

“Các top player khá là tuyệt vời. Sức mạnh của họ, không kể số level mà cách sử dụng skill, giác quan chiến đấu cũng như khả năng thực tế của họ đều quá tầm với của những người chơi thông thường.”

Lý do video của những người chơi đứng top trở nên phổ biến, bởi vì chúng đều rất đặc biệt. Hơn nữa là vì trong thời đại Joseon (tức Choson - dân chơi AoE ắt hiểu Choson với Z điên :v), các chiến binh mô phỏng theo thời đại Goryeo nhờ khả năng chiến đấu nhanhvà hiệu quả của họ.

Lường trước được sự khác biệt giữa kỹ năng cá nhân, họ sử dụng các phương pháp tiếp cận mới để săn quái.

Cảnh họ cày các dungeon hay quét sạch một thành trì đầy quái vật cũng tương tự như xem một bộ phim hành độngbom tấn Hollywood vậy.

Có một người chơi Assassin thậm chí đã đơn độc làm cỏ một pháo đài quái vật khét tiếng ở vương quốc Baimar và lấy đi hơn 10 mạng sống mỗi tối.

Sau khi làm bọn quái sợ hãi, người chơi phá hủy lâu đài, và tự giương cờ của chính mình lên nóc của lâu đài ấy. Đó chính là sự ra đời của người cai quản lâu đài, và thông qua các đoạn video, một lực lượng lớn mạnh đã được tạo ra.

Đó không phải sự kiện xảy ra một cách ngẫu nhiên, nhưng cũng không phải hiển nhiên như trong các video, mà chúng tốn rất nhiều sự chuẩn bị trước đó nhằm có thể thực hiện cuộc chinh phục trong một lần duy nhất.

“Dù vậy nỗi sợ hãi thực sự của họ nằm ở chỗ khác. Trong khi có những người chơi chỉ thích tận hưởng việc khám phá và chiến đấu một mình, đa số mọi người thường lập guild rồi chiếm đóng một làng mạc hay thành trì, rồi cai trị nơi ấy. Sau đó, các Guild này sẽ không hề từ bỏ âm mưu chính trị nào, cố gắng làm yếu đi mắt xích trong các liên minh khác nhằm mở rộng quyền lực của chính họ. Đặc biệt như trong trường hợp của Guild Hermes, họ luôn cởi mở về các phương thức cũng như phương tiện cho việc mở rộng quyền lực của họ. Guild Hermes hiện đại diện cho một nửa sức mạnh cạnh tranh nhằm kiểm soát vương quốc Haven. Trong khi chúng ta biết đến thực tế này nhờ vào cuộc điều tra, có khoảng 3~4 Guild cũng bí mật có quan hệ với Hermes trong các đối thủ cạnh tranh.”

“…”

Đây không phải một Guild dựa vào tình hữu hảo mà vào uy quyền!

Bởi giá trị to lớn của lục địa ảo Versailles, nhiều người chơi tương tự đang cố gắng chạy đua quyền lực.

Các giám đốc đã nắm rõ suy nghĩ của họ trong lòng bàn tay.

“Có rất nhiều người tuyệt vời.”


“Những thông số này đủ làm tui sởn da gà, làm sao họ có thể làm được nhiều điều đến vậy nhỉ?”


Giám đốc Kim Han-seo nói.

“Không có gì đáng ngạc nhiên cả. Chúng tôi đã trông chờ vào sự tiến triển như vậy ngay từ khi phát triển Royal Road.”

 “…”

“Không phải mọi người đã tiên đoán về việc thực tế ảo sẽ tạo ra một thế giới mới được cai trị bởi một uy quyền tuyệt đối hay sao?”

Khi họ dự đoán về điều này, người chơi ngay lập tức đã gây hoang mang cho họ với những hành vi không chính thống.

Trên màn hình đang diễn ra một trận chiến của những người chơi có đẳng cấp cao, nhưng chúng thú vị đến độ có thể làm bạn há đến rụng cả hàm! Các pha hành động diễn ra liên tục và nhiều đến độ giống như họ đang chiến đấu với một con quái vật trong thế giới giả tưởng. Họ trông thật sự thách thức, sắc bén như một lưỡi dao, và cho thấy một trình độ sử dụng vũ khí cũng như sử dụng skill vô song.

Ban đầu họ nghĩ chỉ có một vài người chơi thực sự mạnh hoặc cực kỳ tập trung, nhưng trên thực tế, có một số lượng đáng kể những người chơi khủng và có tham vọng tụ tập lại với nhau! 

Họ chả biết nói gì nữa về Royal Road, thế giới mà họ đã tạo ra.

“Đó là một thế giới mới. Đó là cách mà chúng ta phải nhìn vào Royal Road. Và bất kể người cai trị Versailles có là ai, hay anh ta làm gì, anh ta có kiên định trong việc đứng về phía chúng ta hay không, chúng vẫn phải mũ ni che tai. Đó chính là mục đích của buổi họp này.”

Các thành viên của cuộc họp lặng lẽ gật đầu khi nghe Kim Han-seo phát biểu.

Son Il-jang nhấn mạnh lại.

“BadRay và những các người chơi có level đứng top khác không tiết lộ tất cả các thông tin họ có cho bên truyền hình và truyền thông. Nếu các bạn nhìn vào số liệu công bố công khai, chúng đều bị giới hạn để những người chơi khác không cảm thấy chán nản với khoảng cách không thể san lấp giữa họ.”

Trưởng nhóm – Giám đốc phụ trách Jang Yoon-soo rên rỉ.

“Tôi thật sự muốn tuyển họ vào phòng Truyền Thông.”

Cộng đồng đánh giá BadRay là một người chơi có vai trò chủ chốt trong guild.

Ngay cả những sự thật cỏn con như thế cũng có thể dễ dàng bị thao túng.

Cổ họng của những người tham gia cuộc họp bỗng chốc trở nên khô kiệt.

“Tôi nghĩ vấn đề này cần được nêu ra: có 149 người kiểm soát hơn 10.000 người chơi khác thông qua sức mạnh của họ. Tuy nhiên, trong số 149 người chơi đó, chỉ có khoảng 13 người vượt trội so với phần còn lại. Như một cơn sóng khổng lổ, dữ tợn, họ là những người mạnh nhất và khôn ngoan nhất. Trong tương lai, dù sẽ còn nhiều khó khăn và đổi thay, nhưng hiện tại, trong số 149 người, cũng có đến 70% cơ hội rằng một trong số những người chơi này sẽ vượt qua tất cả để trở thành Hoàng đế.”

* * *

Cuộc họp kéo dài đến tận khuya.

Cuộc thảo luận về động lực sức mạnh, tầm ảnh hưởng của các Guild ở Versailles kéo dài không thấy hết.

Nhiều hoạt động của người chơi gây ra một cú sốc lớn đến nỗi, những người tham gia cuộc họp trở nên khó chịu.

Và dù cuộc họp đã kết thúc hoàn toàn, nhóm của giám đốc phụ trách Jang Yoon-soo, Trưởng phòng Son Il-gang và Giám đốc Kim Han-seo vẫn tiếp tục ở lại.

“Whew! Cuối cùng cũng kết thúc. Cậu làm tốt lắm Trưởng phòng Son.”

“Đừng nói gì về nó nữa. anh cũng đã rất vất vả để giữ công việc đi đúng tiến độ, trưởng nhóm Jang.”

Khi truyện trò với nhau, họ nhâm nhi một ít cà phê.

Trong lúc ấy, Jang Yoon-soo đột ngột nhớ lại việc gì và hỏi.

“Trưởng phòng Son, tôi có thể có vài lời được chứ?”

“Vâng?”

“Tôi hỏi điều này bởi vì có một người chơi tôi đặc biệt quan tâm đến. Tuy nhiên, tôi nhận thấy hồ sơ cá nhân của cậu ta không có trong này”

“Không có lí do gì mà trường hợp đó lại xuất hiện cả. Chúng tôi đã thu thập đầy đủ mọi báo cáo về những người chơi có thể trở thành Hoàng đế… Vậy tên của người chơi đó là gì?”

“Weed.”

“Nếu anh nhắc đến Weed, vậy chắc anh nhắc đến người đã giành chiến thắng trong cuộc chiến chống lại Quân đoàn bất diệt mới đây.”

Trưởng phòng Son Il-jang đã cùng xem bộ phim ấy với Trưởng nhóm Jang Yoon-soo.

Từng có một thời gian mà từng đường đi nước bước của quân đoàn Undead và nhữngthứ tương tự được lan truyền với tốc độ chóng mặt.

 “Weed… Dựa theo level và tầm ảnh hưởng, cậu ta không nằm trong diện đáng chú ý của cuộc điều tra này.”

“Đúng như tôi dự đoán.”

Trưởng nhóm Jang Yoon-soo đã khá là hối hận. Tuy nhiên, giám đốc Kim Han-seo cười và tiếp lời.

“Ngay cả khi Weed có nằm trong số 149 người đi chăng nữa, câu ta vẫn sẽ là người có tầm ảnh hưởng và sức mạnh thấp nhất.”

“Thật ư? Tại sao lại thế?”

Kim Han-seo trả lời với một giọng điệu bình tĩnh và sắc bén.

“Bởi cậu ta chả có mục đích quái gì cả.”

Trưởng nhóm giám sát Jang Yoon-soo, vẫn không thể hiểu nổi, tiếp tục chất vấn Kim Han-seo.

“Anh nói là không có mục đích à. Weed đã làm các quest gây chấn động cả thế giới. Anh có nhận ra cậu ấy mới chỉ tham gia Royal Road trong một khoảng thời gian ngắn hay không?”

Tuy nhiên, ngay cả Son Il-jang cũng đồng tình với Kim Han-seo.

“Tôi cũng không kỳ vọng nhiều vào Weed.”

“..?”

“Thực tế là, ngay cả chúng ta, ở phòng quản trị chiến lược, cũng đã theo dõi rất sát sao. Qua điều tra, chúng tôi phát hiện cậu ta đã tham gia vào cuộc chiến Palrangka lịch sử, và có vẻ như cậu ta cũng đã đến vương quốc Vampire và trở về.”

Kim Han-seo gật đầu.

“Tôi cũng rất quan tâm đến người chơi này. Tôi cũng từng là một người chơi Continent of Magic.”

Mọi kỹ sư ở phòng quản lý hệ thống đều đã theo dõi quest của Weed.

Director Son Il-gang tiếp tục nói.

“Tuy nhiên, còn một số vấn đề nữa. Tôi chỉ không biết liệu cậu ta có còn làm thêm nhiều quest gây ảnh hưởng trực tiếp đến thế giới hay không… Đó là tất cả. Và nếu các anh để ý xem những quest cậu ta đã hoàn thành, thái độ, skill, và khả năng chiến đấu của cậu ấy, nó khá là giống với lãnh chúa Morata.”

“Cái gì cơ? Có phải anh nói rằng Chiến Thần Weed chính là lãnh chúa Morata, không, một Sculptor???”

“Dữ liệu này nó đúng đến 99% thưa anh.”

Trưởng nhóm Jang ngay lập tức nhận được tiếp một cú sốc lớn của đời mình.

Ngay cả trong những giấc mơ điên rồ nhất anh cũng không nghĩ Weed là một Sculptor.

Là một Sculptor, cậu ta đã án ngự trên Hall of Fame chỉ trong vòng dưới một năm, và thực tế việc cậu đã hoàn thành quest Quân đoàn bất diệt đã đi ngược lại logic thông thường và gây ra khá nhiều tranh cãi.

“Nó rất chính xác. Các kỹ năng phòng thủ và phép thuật cơ bản mà cậu ta thể hiện quá cùi bắp để khẳng định rằng cậu ta có một class liên quan đến chiến đấu. Cậu ta đã bù vào những khuyết điểm đó bằng giác quan cũng như khả năng chiến đấu liên quan.”

Trưởng nhóm Jang Yoon-soo thật sự không thể tin nổi. Tuy vậy, giám đốc Kim Han-seo, đã nói cho anh ấy sự thật trong khi gật đầu chắc nịch. Chẳng còn cách nào khác ngoài việc chấp nhận sự thật.

Bởi lẽ giám đốc Kim Han-seo là một nhân vật quan trọng có quyền truy cập vào mọi thông tin có trong tập đoàn Unicorn.

“Tôi hiểu rồi; chính bởi class của Weed là một Sculptor, ta thường khó mà kì vọng nhiều vào cậu ấy.”

“Có vẻ như anh lại đánh giá sai rồi.”

Bất ngờ rằng, Giám đốc Kim Han-seo đã phủ nhận điều đó.

“Ngay cả trong phòng điều hành, cũng có rất nhiều đồng nghiệp thích cậu ấy. Chiến Thần Weed, trong khi trở thành một Dark Gamer huyền thoại, ghi dấu ấn trong các quest gây ảnh hưởng lớn, như anh thấy đấy, cũng đã khoe ra khả năng của mình. Trong khi tôi cũng rất quan tâm chú ý đến cậu ta, bây giờ tôi lại rất thất vọng.”

 “Sao lại đến nỗi thế?”

“Cậu ta… Ừ thì, ta có thể nói rằng cậu ta đã sống một cuộc sống khá kín đáo trên một số khía cạnh.”

“…”

“Cậu ta chỉ đi săn và làm nhiệm vụ với một số người mà cậu ta biết, và cũng chẳng phải là hình tượng của công chúng. Khi chỉ hưởng trái ngọt trong cái nhà kính của chính cậu ta, Weed sống một cuộc sống bị nuốt chửng trong sự tham lam. Đó là sai lầm mà đa phần Dark Gamer mắc phải. Tôi còn chả hiểu tại sao từ đầu chúng ta lại ban cho họ tự do làm bất cứ điều gì họ muốn trên cái lục địa Versailles nữa không biết?”

Trưởng nhóm Jang trả lời trong khi thu thập lại các kế hoạch chuẩn bị ban đầu.

“Đó là bởi vì người chơi là công dân của lục địa Versailles? Thêm vào đó, cũng là vì họ phải tuân thủ luật pháp và qui định…”

“Chính xác. Chúng ta không coi người chơi như một con số đại diện cho tổng thu nhập của tập đoàn. Bất kể họ nói gì, miễn sao họ có tham vọng, chúng ta không được can thiệp vào việc cai trị của họ.”

Royal Road đã mở ra một cánh cửa để người chơi có thể trở thành những người cai trị, Hoàng đế của một đế chế thống nhất. Nó mang lại cho họ sự tự do để thử làm những điều không thể, biến giấc mơ của họ thành hiện thực.

Tuy nhiên, nhiều Dark Gamer có thể kiếm được số tiền khá lớn nhờ bán các vật phẩm hay tham gia đánh thuê hoặc thực hiện các yêu cầu. Họ rất hạnh phúc với tình trạng của họ và không cần thêm gì nhiều.

“Cậu ta có lẽ đã kiếm tiền từ việc phát sóng và từ Hall of Fame, chứ không chỉ bán đồ. Cậu ta có vẻ như cũng đã thu về một khoản kha khá. Có thể nói rằng Weed đã khá thành công trong vai trò một Dark Gamer.”

Giám đốc Kim Han-seo nói như đã quen quen với thể loại này.

Nếu tất cả nhìn vào các bản thu lại những cuộc đi săn, các quest, và fame, ai cũng có thể ước lượng Weed đã kiếm nhiều tiền hơn cả một Trưởng bộ phận tầm tầm của một công ty lớn.

“Tuy vậy, đây là một bí mật…. Tôi cũng không thể theo dõi cậu ta mãi được. Có một thực tế rằng tôi không muốn là người đầu tiên công khai về cậu ta, và sự thật là tôi muốn bảo vệ bí mật cho cậu ấy, bởi nếu như phòng quản trị chiến lược tìm cách biết được về thông tin này, người khác cũng sẽ biết được về thông tin này ngay.”

Nói cách khác, trong khi Weed giấu mình trong một nơi an toàn, cuối cùng thì việc danh tính của cậu bị bại lộ cũng chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

Trưởng nhóm Jang Yoon-soo cố bao biện.


“Ngay cả vậy, chả phải rất ngạc nhiên khi cậu ta có thể tiến xa đến vậy khi chỉ là một Sculptor?”


Phản ứng của giám đốc Kim Han-seo khá là khắc nghiệt.

“Cậu ta tuyệt đó, là một Sculptor. Nhưng tôi thật sự không hiểu điều đó có nghĩa lý gì sau câu hỏi này. Liệu kẻ địch của cậu ta có thương cảm cho điều đó không?”

“Không hẳn, nhưng….”

“Tôi biết Morata đang phát triển với một tốc độ khủng khiếp. Đúng chứ?”

“Chính xác, nó đang trở thành thủ đô của phương Bắc. Thành phố này chỉ lối cho những cuộc phiêu lưu ở đây, và gần đây các khoản đầu tư cực lớn cũng đã được thực hiện.”

“Theo tôi thấy, sau khi sự bảo hộ của Giáo hội Freya kết thúc, và nếu như tỷ lệ người chơi tăng lên ở phương Bắc, sẽ có nhiều kẻ tham lam bu đến nơi này. Những kẻ thù có ý xâm chiếm Morata, liệu họ có quan tâm việc cậu ta có phải là một Sculptor hay không?”

 “…”

“Tầm ảnh hưởng của Weed lan rộng hơn khi trở thành một “Chiến thần”. Để bảo vệ một danh tiếng như thế, cậu ta sẽ phải bỏ ra rất nhiều công sức. Nếu như cậu ta chỉ đơn giản giấu mình trong cái vinh quang của danh tiếng, rồi cái ngày cậu ta không gánh nổi sức nặng ấy sẽ đến.”

Trưởng nhóm Jang cũng không còn lời nào để bảo vệ lập trường nữa. Giám đốc Kim đã đánh đúng trọng tâm vấn đề.

“Người ta sẽ thấy rằng ‘khi du hành lên phía Bắc, tôi có thể hoàn thành ước nguyện’. Nếu họ chỉ cố gắng bảo vệ thành phố và tuyên chiến với cậu ta, họ sẽ khó mà có thể đạt được điều gì. Nếu như bạn không có giấc mơ, bạn sẽ chết vì bị xã hội nghiền nát. Còn nếu không phải thế, kết cục củabạn cũng giống như một người chơi bình thường… Lục địa Versailles không chào đón những kẻ không đủ năng lực.”

Lần đầu tiên anh trông thấy giám đốc Kim bị xúc độngmạnh đến thế.

Đó là quá đủ để đe dọa trưởng nhóm Jang Yoon-soo.

Thành viên điều hành chủ chốt của Unicorn, một kỹ sư có bộ óc thiên tài. Kể từ khi trở thành giám đốc, người mà tiếng nói về học thuật của ông được biết tới trong khắp mọi lĩnh vực, người ta tin mọi thứ mà Kim Han Seo nói đều có thể thành sự thật.

Trưởng phòng Son Il-gang thìsơ ý, hỏi một câu nhằm khiến bầu không khí nhẹ đi.

“Nếu như… Weed thật sự nhắm đến lục địa Versailles; các ngài nghĩ rằng điều gì sẽ xảy ra?”

Không hề suy nghĩ, anh ta hỏi mà không hề có ý định gì đằng sau đấy cả.

Giám đốc Kim nhắm mắt lại và im lặng trong chốc lát. Do ông đứng đó một lúc lâu, mọi người nghi ông có thể đã ngủ gật, nhưng ngay lập tức ông mở mắt ra và nói.

“Vậy thì có thể toàn bộ lục địa Versailles sẽ rơi vào tay cậu ta…”

 “…”

“Nếu cậu ta thật sự bắt đầu nhắm đến ước mơ lớn hơn, khi đó tình thế sẽ hoàn toàn đảo ngược. Đưa tài năng ẩn giấu của mình ra ánh sáng, cùng với danh tiếng khủng khiếp được lan truyền, khi đó,với giấc mơ của Chiến Thần Weed…. Lục địa Versailles sẽ tái sinh một lần nữa.”

* * *

Trong khi Daymond săn các boss ở khu vực phía bắc, anh cũng tình cờ tìm thấy một mảnh bản đồ chỉ dẫn đến đền thờ của Church of the Dead. Trong quá trình thu thập các mảnh bản đồ, Guild Predators of the Land cũng đã phải chịu nhiều tổn thất.


“Chết cũng không sao hết. Hi vọng cuối cùng của chúng ta phụ thuộc vào cái quest này… ngay cả khi chúng ta phải dồn hết tiền dự trữ, chúng ta phải thành công!”


Mọi người cười nhạo vì họ cứ cố làm những điều bất khả thi.

Lý do mà các con boss lại nguy hiếm đến vậy không chỉ bởi sức mạnh, mà còn bởi phương thức tấn công không thể dự đoán của chúng.

Kết quả của việc thiếu thông tin sẽ là một tổn thất vô cùng lớn!

Đối với những con quái mà họ thất bại hết lần này đến lần khác khi săn, số thành viên của Guild thường chết đến 10 lần. Tuy nhiên, những người chơi ở khu vực phương Bắc biết kết hợp thành công sức mạnh của mọi người và chiến đấu vì những người đã hi sinh.

“Yayyyyyyy Guild Predators of the Land!”

“Guild đi săn tuyệt nhất quả đất đây rồi!”

“Guild của những chiến binh chuyên săn boss.”

Sau khi đánh bại 12 con boss, số lượng người hâm mộ Guild Predators of the Land đã trở nên nhiều hơn. Tuy nhiên, không có giây phút nào hối tiếc, Daymond cùng Guild của anh ẩn mình.

Bảy mảnh bản đồ mà Guild nỗ lực có được cũng bắt đầu được ghép lại.

Mặc dù Guild được tôn vinh như những người đầu tiên tiêu diệt các con boss ở khu vực phía Bắc, họ cũng không cảm thấy gì cả. Bởi lẽ họ chết quá nhiều, họ không xem đó là một thành tựu gì đó lớn lao. Daymond cùng Guild Predators of the Land đi vào tầng hầm tối tăm và ảm đạm của họ.

“Thưa thủ lĩnh.”

“Ừ?”

“Tại sao, lúc nào không biết, giờ ta lại phải chui vào cái tầng hầm vào lúc này?”

Daymond trả lời câu hỏi của Nardo với một thái độ thoải mái.

“Bởi vì nó phù hợp cho chúng ta trong việc tính toán thứ gì đó nham hiểm.”

“Chà! Tôi nói với ngài rồi, đừng có nhập tâm quá mà ngáo đấy!”

Daymond chỉ cười nhạo những lời quở trách của Nardo. Sau đó, anh lấy ra những mảnh bản đồ để trong người mình.

 “Bây giờ tôi sẽ thử sắp xếp chúng lại với nhau.”

Anh nói với một giọng điệu đầy căng thẳng.

Daymond lấy 7 mảnh được hướng dẫn, và bắt đầu tinh chỉnh vị trí của chúng, giống như đang giải đố xếp hình vậy.

Hwa-reu-reu-reuk!

Tấm bản đồ đột nhiên bùng cháy.

“Ah!”

Và rồi cơ thể của Daymond và những người trong Guild trở nên cứng đờ. Một đoạn video bao gồm vô vàn hình ảnh dần hiện ra trong ngọn lửa.

Một đoạn video với vô vàn hình ảnh hiện lên trong ánh lửa. 

 Sau khi vượt qua vùng đất trũng, vượt qua nơi có những đống xương quái vật nằm đó; leo núi và băng qua những cánh đồng, và rồi đi qua một vách núi chỉ đủ đặt một bàn chân xuống, họ vượt qua khu rừng Sương Mù. Cây cối chết khô như đưa đường chỉ lối cho họ.

Sau khi vượt qua cánh rừng, Church of the Death xuất hiện. Khu vực này đã bị phong ấn hàng trăm năm. Sau khi thấy cánh cửa nặng nề ở ngôi đền, hình ảnh bỗng kết thúc.

Chỉ còn chút tro tàn như những gì sót lại của bản đồ, phần còn lại biến mất vào hư vô.

Daymond ngước đôi mắt rực cháy nhìn vào các đồng đội của mình.

“Có ai nhớ những gì mình thấy không?”

“Có, chúng tôi đều nhớ rất rõ.”


“Chúng ta sẽ đi đến nơi đó ngay bây giờ!”


Daymond cùng Guild Predators of the Land lập tức khởi hành. Đó không phải là một nơi cách quá xa Morata. Họ cưỡi những con ngựa khỏe và nhanh nhẹn, khởi hành liên tục 3 ngày về phía nam rồi hướng về phía tây, băng qua vùng đất hoang. Vì vùng đất hoang ấy chủ yếu gồm nhiều dungeon  khác nhau, nên đó là một nơi mà hiếm khi các Adventurer nào mò đến.

“Hoang mạc Deriam à…ôi trời ới chúng ta phải băng qua nơi này!”

“Đây chính là nơi mấy con boss mà chúng ta đi săn đang cư ngụ.”

“Tớ vẫn còn nhớ y nguyên những ký ức về việc phải vượt qua vô vàn khó khăn để tìm nơi mà mấy con khốn ấy trốn.”

Các nhà thám hiểm và phiêu lưu ở khu vực phương Bắc đã tìm ra một số lượng đáng kể các địa điểm mới. Tuy nhiên, thường họ chỉ dám đi lướt qua những địa điểm như vùng đất bỏ hoang (Wasteland) hay khu rừng Sương Mù. Bởi lục địa Versailles rộng đến nỗi mà, nếu ai đó không biết vị trí cụ thể của mình, họ thậm chí đi qua luôn các dungeon mà không hay biết gì.

Dù rằng Wasteland khuyến khích việc khám phá ngay từ đầu, cũng chỉ có một vài dungeon được  phát hiện bởi khó có cách khả thi nào để khám phá toàn bộ khu vực.

Nhằm tìm ra địa điểm được hiện ra trong hình ảnh ấy, Guild Predators of the Land chỉ băng qua Wasteland và những vách đá được mô tả. Họ gần như không xác định được những cây cối chết khô và cạn nước ở khu rừng sương mù, và rồi phải vừa đi vừa đoán mò phương hướng.

Vượt qua mọi khó khăn, họ cuối cùng cũng tìm đến điện thờ của Church of the Death. Điện thờ toát ra một không khi bí ẩn và ma quái, giống như các mảnh bản đồ đã mô tả.

Đó là một chuyến khám phá có thể đi vào lịch sử của lục địa Versailles.

Daymond đã dành hàng giờ liền và cuối cùng cũng tìm thấy cái ngôi đền bụi phủ đầy, hoang sơ mà lộng lẫy ấy.

“Trên cửa viết cái gì thế?”

Một Magician của Guild giải thích thay cho họ.

“Nó viết ‘Cánh cửa Địa Ngục’ theo một ngôn ngữ cổ đại.”

“Điều đó có nghĩa cánh cửa đó không nên mở ra.”

Trong một vài giây, Daymond đấu tranh nội tâm vô cùng. Họ không biết điều gì sẽ xảy đến nếu họ mở cánh cửa của ngôi đền; họ không hề biết sự kinh hoàng nào đang chờ đón họ phía trước.

Ngay cả khi họ không muốn nhìn vào cánh cửa – hoàn toàn khít khung cửa và không để lại một vết nứt nào, họ vẫn có cảm giác tốt nhất là không mở nó ra thì hơn.

“Dù thế nhưng chúng ta không thể cứ từ bỏ khi đã tiến xa đến như vậy.”

Daymond nghiến chặt hàm răng của anh. Quest này chắc chắn không chỉ dừng lại ở việc tìm ra Church of the Death.

“Dù nó có kết thúc như thế nào, mình cũng muốn xem đến tận cùng.”

Daymond mở rộng cánh cửa sắt.

Anh ngay lập tức được đón chào bởi hàng tá lũ ác quỷ khủng khiếp và to lớn. Chúng là những sinh vật ghê tởm giống như chui ra trực tiếp từ trí tưởng tượng của loài người.

Các con boss họ phải săn để tới nơi này cũng đang ở đây.

“D-D-Daymond!! CẨN THẬN!”

Trưởng nhóm chiến binh của họ, một người không hề biết sợ hãi là gì, nói một cách run rẩy.

Nardo quan sát những con quỷ ác độc.

“Có vẻ như chúng không  có ý định tấn công.”

“Huh?”


“Hình như chúng đang rất bình tĩnh theo dõi chúng ta.”



Mỗi khi Nardo di chuyển, đôi mắt của hàng ngàn ác quỷ như chuyển động và dõi theo anh. Chúng không quá hung hăng, nhưng lặng lẽ bảo vệ vị trí của mình. Lũ quỷ xếp hàng ở hai phía, tạo ra một lối đi cho con người len lỏi ở giữa chúng.


Họ cảm giác như chúng có thể mần thịt ngay khi họ thò nhầm một ngón chân vô trong, nhưng Nardo chẳng hề chần chừ.

“Hãy thử lối đi này.”

“Yeah, có vẻ như chúng mình nên đi theo lối này.”

Daymond cùng Guild Predators of the Land bước đi một cách nặng nề.

Họ không hề biết trước điều gì sẽ xảy ra khi họ cố gắng thu thập đủ mảnh ghép của Quest có độ khó S. Họ bắt đầu nghi ngờ nhiều hơn khi tới gần Church of the Death, tuy nhiên giờ đây, áp lực thực sự xâm chiếm họ hoàn toàn.

Daymond vươn vai và tiến về phía trước.

“Cuộc sống này, dù sao ta cũng đã chẳng màng đến từ lâu.”

Con chuột bị dồn đến đường cùng, ắt liều mạng cắn mèo.

Lũ quỷ đã tụ tập tại Church of the Death. Họ lúc này chẳng khác gì những miếng mồi ngon cho lũ quái vật không tên và đủ loại hình dáng kích thước, đang bòn rút sự can đảm từ họ.

‘Kể từ khi chúng ta đã tới đây, liệu còn gì lại, ngoài cái chết?’

Một tác phẩm điêu khắc chân thực của một ngôi làng, mà trong cái hình ảnh đáng phỉ nhổ của ngôi làng đó, họ thấy ở lối vào, có một thứ, và cũng như ở trên bàn thờ, những biểu tượng không thể hiểu nổi cùng những cổ ngữ được khắc ghi.

Ta đã đợi chờ cho một nơi mà người chết trong hối tiếc có thể tồn tại.Sức mạnh của sự phục sinh là quyền lực thứ 11 của Giáo hội Embinyu.Càng nhiều xác chết, số lượng những người anh em của giáo hội Embinyu càng tăng lên.
Đây là nghĩa vụ của ngươi. Hoặc cứu nhiều người nhất có thể, hoặc tiêu diệt tất cả.



Câu chữ viết trên phiến đá thật sự khó hiểu. Daymond cũng không nghĩ quá sâu về những câu từ ấy.

'Giáo hội Embinyu à? Đây là lần đầu tiên mình nghe về nó, nhưng đây là đoạn văn mình cần phải biết, rốt cuộc mình cũng tìm hiểu được chúng có ý gì sớm thôi.'

Kể từ khi ở trong nơi giáo hội Embinyu, họ tò mò về rất nhiều điều.

Căn phòng đóng kín, các đồ trang trí và những vật phẩm được gói ghém xung quanh.

Sức chịu đựng của họ đã đến giới hạn, và có rất nhiều nơi mà họ có thể khám phá. Tuy nhiên, Daymond cùng những đồng đội trong Guild vẫn không hề bất cẩn.

“Vì chúng ta đã tìm thấy Church of Death, đã đến lúc chúng ta tìm hiểu thêm về các Priest ở đây. Hãy đến nhà xứ trước.”

Trước đó Daymond cùng Guild của anh đã quyết định chuẩn bị chiến đấu

Nhà xứ của Resurrection Priest – Priest Phục sinh.



Khi họ đến và biết nơi đây là Church of Death, thì hai chữ "phục sinh" hiện hữu nơi này như một sự tương phản về niềm tin nơi họ.

“Anh có chắc là không còn nhà xứ nào nữa không?”

“Làm gì còn. Tôi chả tìm được chỗ nào nữa; đây là chỗ chết tiệt duy nhất ghi chữ ‘Nhà xí', à 'Nhà xứ'!”

“Vậy ta hãy vào trong nhà xứ này. Anh em! hãy sẵn sàng!”

Họ đạp đổ cánh cửa giăng đầy mạng nhện và bụi bặm rồi bước vào. Không có một ai sống trong nhà xứ, và có một vài xác ướp khô cong héo hắt đang nằm gần đấy. Ngoài ra, mọi người phát hiện một cuốn sách cũ nằm gọn trước ngực một cái xác.

«Kinh Thánh Phục Sinh».

Cuốn sách được trang trí bằng chỉ thêu vàng. Daymond đưa tay về phía cuốn sách.

Vì anh nhận nhiệm vụ từ Church of Death, nên các Priest sẽ phải tìm hiểu những bí mật có trong này.

Khi đang trong quá trình điều tra xác chết, các Priest vốn đã mang theo một lượng item cần thiết, tuy vậy, họ không thể cưỡng lại lòng tham và cố gắng chiếm đoạt các vật phẩm.

“Giám định!”

Cuốn sách của sự phục sinh.
Độ bền: 58/60
Bản thảo của giáo đoàn thứ 11 của giáo hội Embinyu. Chứa đựng các phép thuật cơ bản về Phục sinh, Dịch bệnh, và Ma thuật Bất tử .
Các phép thuật Phục sinh được coi như phép thuật hắc ám quỷ quyệt nhất và bị coi là dị giáo.
Nếu Necromancy là việc biến người chết thành Undead, thì Phục sinh buộc người chết trở lại từ địa ngục thông qua một sự hiến tế khủng khiếp.
Đây không phải sự hồi sinh hoàn toàn. Nó giống như một hợp đồng tồi tệ kéo lũ quái vật khỏi địa ngục, buộc người chết phải đứng lên một lần nữa, và điều khiển tất cả họ.
Đây là một cấm thuật làm sống lại một nền tảng nghiên cứu khác của Undead Magic!
Cuốn sách là minh chứng cho sự tồn tại của Mệnh lệnh Phục sinh.
Giới hạn: Chỉ các Resurrection Priest mới học được. Chỉ có thể sử dụng nếu bạn từ bỏ class trước đó.
Mỗi khi sử dụng phép thuật, bạn phải lấy đi sự sống của một sinh vật.

Hiệu ứng:
Kháng mọi phép thuật +50
Tất cả chỉ số +10
Tốc độ phục hồi mana tăng 25%
Khi Sự sống Bất tử được kích hoạt, HP sẽ không giảm.
Có thể điều khiển các sinh vật được phục sinh.


Phục sinh: Yêu cầu 20 mạng. Bằng cách hiến tế các sinh vật sống khác, có thể triệu hồi một sinh vật từ cõi chết và sử dụng chúng như đệ của mình.
Dịch bệnh: Yêu cầu 150 mạng. Với việc sử dụng mana, tạo ra một dịch bệnh mạnh mẽ áp dụng lên một khu vực. Khu vực bị ảnh hưởng bị giới hạn trong một không gian nhất định. Tốc độ lây lan được xác định bởi phương tiện lây nhiễm.
Sự sống bất tử: Chỉ có thể sử dụng một lần. Không thể hủy bỏ. Mang lại sự sống bất diệt cho người chơi. Nhưng khi người chơi không thể nhận được nguồn cung cấp sinh mạng từ những sinh vật bị hiến tế, sự sống bất tử ấy sẽ bị vô hiệu và sự sống của người chơi sẽ biến mất vĩnh viễn.



Giáo hội Embinyu. Giáo đoàn bí mật thứ 11 của giáo hội Embinyu. Họ là những người liên tục hiến tế và điều khiển cái chết. Trên thế giới, họ được biết đến như Bộ lạc của cái chết.

Ding!

Bạn có thể trở thành một Resurrection Priest. Bạn có muốn thay đổi class bây giờ? 
Sau khi thay đổi công việc, kỹ năng và chỉ số của bạn vẫn không đổi.
Bạn sẽ có thể sử dụng các skill trong cuốn sách Phục sinh.
The Resurrection Priest có nghĩa vụ tạo ra và đem các sinh vật Phục sinh chiếm lấy lục địa Versailles.
Việc lập giao ước với cái chết, bạn sẽ chống lại việc cung cầu tự nhiên. Bởi vậy, khi bạn ra đi, bạn sẽ yên nghỉ mãi mãi.



Daymond có thể trở thành Resurrection Priest. Một khi anh làm chủ bọn quái vật và tùy tùng của chúng, sức mạnh của Guild Predators of the Land sẽ mạnh mẽ trở lại một lần nữa.

Lũ quái vật của bóng tối hứa sẽ phục tùng không hề đòi hỏi, và cũng sẽ như thế đối với các Guild đồng minh và lính đánh thuê được tuyển mộ. Ngoài ra, anh cũng có thể sử dụng phép thuật Phục Sinh.


Tuy vậy đổi lại, nếu Daymond chỉ chết một lần thôi, anh sẽ đối mặt với cái chết vĩnh viễn.


Một cuộc sống ngắn ngủi, mà lớn lao.

Anh đang ở trước ngã rẽ. Hoặc buộc tất cả người chơi ở Royal Road hướng sự chú ý về phía Daymond, hoặc đơn giản tiếp tục nhiệm vụ của anh mà không công bố về bí mật của Priest.

"Tôi muốn trở thành một Resurrection Priest!"

Daymond đã lựa chọn thay đổi class của mình.

* * *

Daymond cùng Guild Predators of the Land chiếm giữ quyền kiểm soát lũ ác quỷ.

Không có quá nhiều kho báu, nhưng lại có một số viên ngọc và đồ liên quan đến các phép thuật nguyền rủa.

Những thành viên còn lại của Guild cũng bắt đầu từ bỏ class của mình và lựa chọn trở thành một Resurrection Priest.

“Đây có thể là khoảnh khắc vui vẻ cuối cùng của chúng ta.”

Daymond nói trong khi mỉm cười một cách yếu ớt.

Resurrection Priest; nhằm mục đích duy trì sức mạnh và quyền lực, họ phải không ngừng hiến tế giết hại một ai đó. Họ có thể hồi sinh người chết dựa vào những chú cừu họ giết để hiến tế.

Rõ ràng Lục địa Versailles sẽ rơi vào hỗn mang hoàn toàn. Tuy nhiên, đã không còn đường lùi nữa. Suban, người vừa trở thành một Resurrection Priest, cười nhạo.

"Thôi thì cứ có gì xài nấy anh em ạ."


Nardo cởi áo choàng phù thủy, quẳng nó sang một bên, và bồn chồn khoác áo choàng Priest lên người dù cô không thoải mái.


"Chả có luật nào bắt chúng ta phải tạch sớm cả. Chúng ta sẽ sống, không, chúng ta sẽ tồn tại và giương cao ngọn cờ của mình!"

Daymond gật đầu: "Đó không phải là một ý kiến tồi đâu."

Một quest tìm kiếm bí mật của Priest of Death đã bị hủy bỏ. Thay vào đó, một quest nhằm quảng bá tên tuổi của Resurrection Church dần hiện ra...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play