Bên cạnh mấy cái nô bộc đang muốn nói chuyện, bị Lăng Không ngăn cản, Lăng Không khẽ mỉm cười nói:

- Lăng Vân tông đúng là Vũ Thần Tông phụ thuộc tông môn không sai.

Nhiếp Ly khẽ mỉm cười, gật đầu. Lăng Không còn là rất nhẫn nhịn, Nhiếp Ly cười nhạt, hắn mơ hồ có một chút đoán được Lăng Không ý đồ đến.

Vũ Thần Tông bế quan lâu như vậy, ngoại giới vẫn luôn đang suy đoán, thực lực của Vũ Thần Tông có đúng hay không không được rồi, Lăng Vân tông có chút ý nghĩ cũng không ngoài ý muốn.

Dù sao như Lăng Vân tông thực lực như vậy không mạnh tông môn, dù sao cũng phải tìm cái chỗ dựa vững chắc mới có thể tại long khư giới vực tiếp tục sinh tồn được.

Vũ Thần Tông bế quan lâu như vậy, thực lực đã xưa đâu bằng nay, là thời điểm triển lộ một phần phong mang. Làm Vũ Thần Tông tông chủ, Nhiếp Ly tự nhiên phải bày ra nhất định tư thái.

- Lăng Không lần này tới Vũ Thần Tông, là có một chuyện muốn nhờ.

Lăng Không hướng về phía Nhiếp Ly hơi chắp tay nói.

- Nga? Không biết Lăng Thiếu tông chủ vì chuyện gì?

Nhiếp Ly mỉm cười hỏi.

- Là như thế này, Lăng Không trước đến Vũ Thần Tông, trong lúc vô ý thoáng nhìn một thiếu nữ, sau khi trở về từ đó mong nhớ ngày đêm, nhớ mãi không quên, lần này tới Vũ Thần Tông, chính là muốn hướng Vũ Thần Tông cầu hôn.

Lăng Không chắp tay nói.

- Nga? Không biết là kia vị cô nương, dĩ nhiên để cho Lăng Thiếu tông chủ như vậy động tình.

Nhiếp Ly cười nhạt nói.

Lục Phiêu không khỏi gắt một cái, thấp giọng lầm bầm một câu nói:

- Quả nhiên là chồn cho gà chúc tết, không yên lòng. Cô nương Vũ Thần tông ta có xinh đẹp thì có quan hệ gì tới ngươi. Vũ Thần Tông cô nương xinh đẹp, phì thủy bất lưu ngoại nhân điền, đến Vũ Thần Tông đoạt tiền có thể, đoạt cô nương xinh đẹp, không có cửa đâu!

Nghe được lời của Lục Phiêu, Nhiếp Ly không khỏi mỉm cười cười.

Lăng Không ngược lại không có nghe thấy lời của Lục Phiêu, hơi chắp tay nói:

- Nhiếp tông chủ, người ta muốn đề thân là Long ấn thế gia Long Vũ Âm!

Nghe được Lăng Không mà nói, Lục Phiêu hừ lạnh một tiếng nói:

- Con cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, lại dám mơ ước tới Long cô nương, cũng không tự soi gương xem, ngươi cảm thấy mình xứng với nàng sao?

Tuy rằng Long Vũ Âm đến nay độc thân chưa gả, thế nhưng quan hệ giữa Long Vũ Âm cùng Nhiếp Ly ở chỗ này, tất cả mọi người đã nhìn thấy. Bên ngoài sớm đã có lời đồn, Long Vũ Âm đã là nữ nhân của Nhiếp Ly, muốn cướp hắn huynh đệ nữ nhân, đơn giản là muốn chết.

Nghe được lời của Lục Phiêu, Lăng Không sắc mặt khẽ biến thành hơi trầm xuống một cái, hướng về phía Nhiếp Ly chắp tay nói:

- Nhiếp tông chủ, không biết người này là ai, cư nhiên ở chỗ này càn rỡ như vậy!

Nhiếp Ly bình tĩnh nhìn Lăng Không, cười nhạt một cái nói:

- Hắn là huynh đệ ta, gọi là Lục Phiêu.

- Nhiếp tông chủ, hắn làm huynh đệ của ngươi, không khỏi cũng quá vô lễ!

Lăng Không trầm giọng nói, lộ ra có chút tức giận.

- Thiếu tông chủ, sớm biết Vũ Thần Tông bị những người này nắm quyền, chúng ta liền đừng tới. Lăng Vân tông dứt khoát thoát ly Vũ Thần Tông quên đi!

Bên cạnh nô bộc tức giận nói, coi như là trước đây, bọn họ đến Vũ Thần Tông, cũng là chuẩn bị nhận quà tặng gặp mặt, chưa từng đụng phải chuyện như vậy?

Lăng Không vươn tay, ngăn trở này mấy cái nô bộc, nói:

- Nói lung tung, lui ra!

- Dạ!

Cái kia nô bộc khom người lui ra, trên mặt vẫn như cũ có chút không cam lòng.

Lục Phiêu cười lạnh một tiếng, hắn sao không nhìn ra, Lăng Không chỉ là giả bộ mà thôi, quả thực dối trá đến cực điểm.

Lăng Không nhìn về phía Nhiếp Ly, nói:

- Lăng Vân tông vẫn luôn là tông môn phụ thuộc Vũ Thần Tông, thận trọng bản phận, lần này đến đây, không biết đã thay đổi tông chủ, xem ra Nhiếp tông chủ đối với chúng ta Lăng Vân tông cũng không hữu nghị a!

Nghe được Lăng Không mà nói, Nhiếp Ly cười nhạt một cái nói:

- Lăng Thiếu tông chủ nói quá lời, đối đãi với người ngoài là truyền thống tốt đẹp của Vũ Thần Tông ta, các hạ thân là Lăng Vân tông Thiếu tông chủ, đến Vũ Thần tông ta cũng không thể hiện lễ nghĩa gì cả, gặp tông chủ của chủ tông (ý nói tông môn thằng kia phụ thuộc vào tông môn nó), cũng không hề bái lễ. Ta tự hỏi, rốt cuộc là Vũ Thần Tông ta vô nghĩa, hay là các ngươi vô lễ?

- Cái này...

Lăng Không sắc mặt thoáng có chút khó chịu nổi.

Quả thực thấy Vũ Thần Tông tông chủ, là phải hành lễ bái chi lễ, trước kia là Thiên Vân Thần Tôn nắm quyền, để cho hắn lễ bái ngược lại không có vấn đề gì, nhưng là bây giờ Vũ Thần Tông tông chủ là Nhiếp Ly, niên kỷ thậm chí so với hắn còn muốn nhỏ chút, thế nào đã lạy đi xuống?

- Ha ha!

Nhiếp Ly khoát tay áo, mỉm cười nói:

- Lăng Thiếu tông chủ, Lăng Vân tông thế nào cũng là tông môn phụ thuộc Vũ Thần Tông ta, ta vừa mới nắm quyền, Lăng Thiếu tông chủ có chút khách khí cũng rất như thường, ta cũng không muốn truy cứu nhiều, qua một thời gian ngắn ta chuẩn bị cùng Yêu Thần tông khai chiến, còn phải cần Lăng Vân tông giúp đỡ, không biết Lăng Thiếu tông chủ ý như thế nào?

- Cùng Yêu Thần tông khai chiến, các ngươi điên rồi!

Lăng Không vẻ mặt khiếp sợ nhìn Nhiếp Ly, trước Thiên Vân Thần Tôn lúc ta cầm quyền, thực lực của Vũ Thần Tông cùng Yêu Thần tông so sánh với, cũng đã chỗ thua kém nhiều lắm, hôm nay Thiên Vân Thần Tôn không biết đi nơi nào, Nhiếp Ly lại muốn mang theo Vũ Thần Tông hướng Yêu Thần tông khai chiến?

- Ha ha ha.

Nhiếp Ly cười to ba tiếng, nói:

- Ta đương nhiên không có điên.

Nhiếp Ly nhìn Lăng Không nói:

- Không biết Lăng Thiếu tông chủ có hứng thú theo ta đang tại Vũ Thần Tông trong đi dạo một vòng?

Lăng Không ánh mắt đen tối khó hiểu mà nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, chắp tay nói:

- Vậy thì cung kính không bằng tòng mệnh!

- Tốt, Lăng Thiếu tông chủ, mời!

Nhiếp Ly cười cười nói.

Một đám người cùng nhau, đi ra đại điện, Lăng Không đi theo Nhiếp Ly đám người phía sau, trong con ngươi toát ra một chút vẻ nghi hoặc.

Cùng đang Lăng Không sau lưng mấy cái nô bộc cũng là ngươi nhìn ta một chút, ta nhìn ngươi một chút, lộ ra có chút buồn bực.

- Nhiếp tông chủ này trong hồ lô tới cùng ẩn dấu thuốc gì?

- Ai biết được!

Mấy cái nô bộc nhỏ giọng nghị luận.

Tại Nhiếp Ly dưới sự hướng dẫn, đoàn người xuyên qua một mảnh rậm rạp rừng rậm.

Tại nơi vân vụ bao phủ trong rừng rậm, khắp nơi ngồi tu luyện đệ tử, chừng mấy trăm người hình dạng, bọn họ hoặc là ngồi trên cây khô, hoặc là ngồi một phần nhô ra trên tảng đá, nơi này linh khí nồng nặc trình độ, có thể nói kinh người, đơn giản là phía ngoài gấp mấy chục lần mấy trăm bội!

Phát hiện Nhiếp Ly đám người lại đây, những đệ tử này đều đứng lên, hướng về phía Nhiếp Ly chỗ ở phương hướng cung cung kính kính khom lưng cúc cung.

- Tông chủ!

- Tông chủ!

Các loại thanh âm chào hỏi liên tiếp!

- Ân!

Nhiếp Ly mỉm cười gật đầu, cùng mọi người tiếp tục đi trước.

Lăng Không sau lưng mấy cái nô bộc nhỏ giọng nghị luận.

- Những người này hình như đều là long đạo cảnh cao thủ!

- Vũ Thần Tông không biết là cố ý đem những người này an bài ở chỗ này cho chúng ta nhìn sao? Một chút Long đạo cảnh cao thủ như vậy có gì đáng khoe khoang, Lăng Vân tông ta cũng không thiếu!

- Các ngươi nhìn xem nơi đó!

Một người trong đó nô bộc chỉ chỉ trong rừng rậm nơi nào đó.

- Nơi đó hẳn là một cái trận pháp, hình như là dùng linh thạch tinh hoa bố thiết! Cư nhiên dùng linh thạch tinh hoa bày binh bố trận, Vũ Thần Tông cũng thực sự là hạ được vốn gốc!

Nghe những lời các nô bộc kia nói, Nhiếp Ly nhàn nhạt cười cười, tiếp tục tiến đến những đường nhỏ bên rừng rậm. Lục Phiêu đám người bĩu môi, cũng hoàn toàn không có trả lời, theo Lục Phiêu, dùng thực lực Vũ Thần Tông hôm nay, hoàn toàn không cần lưu ý Lăng Vân tông, Nhiếp Ly không cần thiết đem những người này mang tới nơi này!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play