Nhiếp Ly suy nghĩ một chút, nói ra: "Thế dùng vải vóc trao đổi thì như thế nào đây?" Nhiếp Ly từ bên trong Không Gian Giới Chỉ lấy ra vài thớt vải vóc, đặt ở trên mặt bàn.

Vân Linh mở to hai mắt nhìn, ngay cả Không Gian Giới Chỉ Nhiếp Ly cũng có, phải biết rằng Không Gian Giới Chỉ trong bộ lạc là cực kỳ hiếm có đấy, toàn bộ Thiên Vận bộ lạc cũng chỉ có thủ lĩnh mới có một cái mà thôi. Ánh mắt của nàng lập tức bị vải vóc trên bàn hấp dẫn, nàng nha một tiếng, thét lên kinh hãi, cầm từng thớ vải vuốt ve, những thớ vải này bóng loáng với nhiều hoa văn đẹp mắt.

Trong bộ lạc chỉ có vài thô vải bố làm gì có những loại vải tỉnh tế như thế nào, Vân Linh gần như mê muội vì những thớ vải này.

"Những vật này ngươi bán bao nhiêu?" Vân Linh ngẩng đầu nhìn Nhiếp Ly, đôi má ửng đỏ mà hỏi, nàng vẫn đang mê muội với những thớ vải trên bàn nên có chút không ý tứ.

"Một cái 200 đồng a." Nhiếp Ly khẽ mỉm cười nói.

"200 đồng? Những thớ vải này coi như là đổi 5000 đồng, cũng có rất nhiều người xếp hàng đổi!" Vân Linh kinh ngạc nói.

Vân Linh cùng tiền thế giống nhau, đối xử mọi người chân thành, thiện lương hồn nhiên, Nhiếp Ly cười nói: "200 đồng đủ cho ta ăn ở vài ngày là được rồi, những vải vóc này coi như là ta tặng cho Vân Linh cô nương, ta còn muốn nhờ Vân Linh cô nương giúp ta một chuyện."

"Cái gì?" Vân Linh nghi ngờ hỏi, đột nhiên có chút kinh ngạc, "Làm sao ngươi biết ta tên là Vân Linh?"

"Nghe người trên chợ nói." Nhiếp Ly vừa cười vừa nói, "Nơi đây ai không biết Vân Linh cô nương?"

Vân Linh tại đây, cũng coi như có chút danh tiếng rồi, nàng nổi danh là đại mỹ nữ, hơn nữa làm việc lại chịu khó, mỗi ngày đến người thăm và cầu hôn nhiều đến nổi gần như xô sập nhà nàng.

"A." Vân Linh nhẹ gật đầu.

"Vân Linh tỷ có biết nơi này có một Tảng Đá màu tím, hơn nữa có hình dạng là hình thoi." Nhiếp Ly mỉm cười khoa tay múa chân lấy nói, "Loại đá này dưới ánh mặt trời sẽ phát ra khói khí nhàn nhạt màu tím, và trở nên vô cùng nóng."

"A, ngươi nói là Tử Yên Thạch, loại Đá này chúng ta có rất nhiều, cái loại Đá này hoàn toàn không có tác dụng gì, hơn nữa có một chút độc tố." Vân Linh nói, "Loại đá này chúng ta nơi đây chẳng ai muốn."

Trong miệng Vân Linh là Tử Yên Thạch, nhưng thật ra là Tử Lăng thạch, là một loại khoáng thạch phi thường trân quý, thu thập lại sử dụng phương pháp đặc thù để xử lý, có thể giúp Nhiếp Ly tu luyện Linh hồn lực, dùng tốc độ nhanh nhất tăng lên tới Hoàng kim Tam tinh."Đúng, ta muốn Tử Yên Thạch, có bao nhiêu đều muốn, giá cả mà nói, có thể dùng lương thực trao đổi, mười khối Tử Yên Thạch đổi một túi gạo." Nhiếp Ly nói ra, lần này xuất hành, hắn đã chuẩn bị đầy đủ đồ vật.

Nghe được Nhiếp Ly nói, Vân Linh kinh ngạc, mười khối Tử Yên Thạch, có thể đổi một túi gạo?

"Đây là thật hay sao?" Vân Linh kinh ngạc hỏi.

"Đương nhiên là thật sự." Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, hắn sở dĩ dùng gạo để làm vật trao đổi, là vì chung quanh Thiên Vận bộ lạc đất đai quá cằn cỗi, lương thực phi thường hiếm. Kiếp trước đám người Nhiếp Ly, Diệp Tử Vân đến nơi này, tuy rằng cũng nhận được đi một tí đãi ngộ, nhưng cũng đã nhận được rất nhiều người hảo tâm cứu tế, dùng gạo trao đổi, xem như trả nợ nhân tình kiếp trước.

"Ta đây sẽ đi lấy Tử Yên Thạch!" Vân Linh gấp gáp nói, tranh thủ thời gian đi thu thập Tử Yên Thạch, so sánh với những cây vải vóc tinh xảo này, gạo loại vật càng thêm trân quý, một túi gạo có thể giúp một người không chết đói. Thiên Vận bộ lạc thật sự quá thiếu lương thực rồi.

Chớp mắt, Vân Linh lấy ra rồi hai mươi khối Tử Yên Thạch cùng hai trăm đồng, Nhiếp Ly cũng đúng hẹn đem lương thực cùng vải vóc trao đổi cho Vân Linh.

Tử Yên Thạch thật có thể đổi lương thực?

Vân Linh bắt được hai túi gạo, vẫn còn như đang trong mộng, các nàng ăn đều là Mộc phấn, là từ một loại cây gọi là Mục Dương Thụ, mà gạ, thì cực kỳ vật trân quý, chỉ có số ít quý tộc mới có thể được ăn.

Một túi gạo thậm chí có thể đổi một cô nương xinh đẹp trong một hộ gia đình nghèo!

Mà nàng chỉ dùng mười khối Tử Lăng thạch liền đổi được.

"Nhiếp Ly, giao dịch này vẫn luôn hữu hiệu sao?" Vân Linh mở miệng hỏi, phi thường hưng phấn kích động.

"Đó là đương nhiên." Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, "Bất quá số lượng gạo có hạn, mười khối Tử Lăng thạch cũng có thể đổi năm cân thịt!" Tuy rằng Nhiếp Ly trước khi đến tận lực mang theo rất nhiều Không Gian Giới Chỉ, bên trong chứa đầy lương thực và các loại thứ đồ vật.

"Tốt. Ta lập tức đi thông tri cho mọi người." Vân Linh vui mừng đứng lên, Tử Lăng thạch có thể đổi gạo cùng thịt, nàng đã không thể chờ đợi được mà muốn báo cho mọi người.

Nếu đổi lại những người khác, nhất định sẽ đem tin tức này giữ bí mật, sau đó tích góp cho mình để làm giàu, mà Vân Linh lại hoàn toàn không có cái tư tưởng này, nàng muốn tất cả mọi người đều đổi một ít lương thực, tất cả các gia đình sẽ có đời sống sinh hoạt tốt hơn nhiều.

Sauk hi Vân Linh rời đi, người thanh niên kia hướng về Nhiếp Ly đi tới, ngồi phía trước Nhiếp Ly."Xin chào, ta là Tiêu Dương, nghe nói huynh đệ nguyện ý dùng một túi gạo hoặc là năm cân thịt, đổi mười khối Tử Yên Thạch." Tiêu Dương nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi, hắn qua nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên chứng kiến người ngoại lai, đối với Nhiếp Ly cũng là tràn ngập tò mò.

"Không sai." Nhiếp Ly nhẹ gật đầu.

"Không biết Tử Yên Thạch, đến cùng có tác dụng gì?" Tiêu Dương có chút thăm dò mà hỏi thăm.

Người khác đều chú ý tới việc đổi Tử Yên Thạch để có gạo hoặc là thịt, mà Tiêu Dương thì lại chú ý tới công dụng của Tử Yên Thạch.

"Cái này thứ cho không thể trả lời." Nhiếp Ly lắc đầu nói.

Tiêu Dương nhẹ gật đầu, cũng không tiếp tục hỏi tới, Nhiếp Ly nguyện ý dùng gạo cùng thịt để đổi Tử Yên Thạch, như vậy Tử Yên Thạch nhất định là có công dụng rất lớn, Nhiếp Ly không chịu nói cũng ở đây hợp tình hợp lý.

Nguyên bản việc thu mua Tử Yên Thạch cũng không cần phải quá công khai, dù sao Nhiếp Ly cũng không định ở lâu dài trong Thiên Vận bộ lạc, mấy ngày nữa sẽ rời đi rồi, hơn nữa trong Thiên Vận bộ lạc mạnh nhất cũng chỉ là Võ giả Hắc kim Nhất tinh, không có người nào có thể uy hiếp được Nhiếp Ly, cho nên Nhiếp Ly cũng không có để ý.

Nếu như là Yêu Linh Sư Hắc kim Nhất tinh, Nhiếp Ly sẽ hơi kiêng kỵ một chút, nhưng chỉ là một Võ giả Hắc kim Nhất tinh, vậy hoàn toàn không cần phải để ý.

Tuy rằng tu vi của Nhiếp Ly chỉ có Hoàng kim Nhất tinh, nhưng mà các loại thủ đoạn, đủ để khiến một cái cường giả Hắc kim cấp phải nhức đầu, Ly cường giả Hắc kim cấp chết ở trong tay Nhiếp cũng đã không ít.

Sau khi tin tức truyền ra, hiệu suất đổi cũng tăng cao rất nhiều.

Tử Yên Thạch có thể đổi gạo cùng thịt, loại chuyện này rất nhiều người đều bán tín bán nghi, nhưng Vân Linh đã nói, nên vẫn có rất nhiều người tin tưởng, bọn họ thử một lần xem sao, cầm một ít Tử Yên Thạch tới, rất nhiều người đều chỉ trao đổi nhặt một hoặc hai khối, mặc dù Tử Yên Thạch có rất nhiều, nhưng mà không phải nơi nào cũng có có.

Một khối Tử Yên Thạch đổi nửa cân thịt, mười khối đổi một túi gạo, Nhiếp Ly rất nhanh đã đắt hàng.

Những người đổi được gạo cùng thịt từ Tử Yên Thạch, vẫn như đang nằm mơ, có một cảm giác không chân thực, ngay lập tức bọn hắn lâm vào trạng thái cuồng hỉ.

"Tử Yên Thạch thật có thể đổi được thịt cùng gạo?"

"Ông t...r...ờ...i...ơi, cái này dĩ nhiên là sự thật!"

Chớp mắt, tin tức này nhanh chóng truyền ra.

Sau đó có rất nhiều người mang theo Tử Yên Thạch tới đổi cùng Nhiếp Ly, rồi số lượng người đi tìm kiếm Tử Yên Thạch, cũng thoáng cái trở nên nhiều hơn.(cái kiểu này giống bọn khựa thu mua số lượng lớn cây thuốc hay cây lương thực của người nông dân mình ghê nhỉ)

Không ngừng thu thập Tử Yên Thạch, số lượng rất nhanh đạt đến hơn mấy nghìn khối. Số lượng người đến trao đổi Tử Yên Thạch càng ngày càng nhiều, đông đến mức gần như cửa ra vào của con phố đều bị chật cứng người và người.

Đám người Tiêu Dương không nghĩ tới, Nhiếp Ly lại có thể lấy ra nhiều lương thực cùng thịt như vậy, nhưng lại không có dấu hiệu muốn chấm dứt trao đổi, Nhiếp Ly quả thực là một đại phú hào.

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.

"Tránh ra, tránh ra, tất cả tránh ra cho ta!" Mấy dáng người bưu hãn đem bầy người đẩy ra, đi vào bên trong phố trao đổi, đầu lĩnh chính là một thanh niên đầu trọc, nửa người ở trần, lộ ra cơ bắp kiên cố, trên mặt cùng trên người chằn chịt sẹo, làm cho hắn thoạt nhìn phi thường dữ tợn.

"Là hắn, hắn là nhi tử Tộc trưởng đại nhân, Nhiếp Ly ngươi phải cẩn thận một chút." Vân Linh lo lắng nhắc nhở Nhiếp Ly.

Ngồi ở một bên Tiêu Dương cũng là nhíu mày, không nghĩ tới Tiêu Cuồng cũng đến. Tiêu Cuồng con trai của nhị thủ lĩnh, tu vi đạt đến Hoàng cấp Tam tinh, trong bộ lạc ngang ngược càn rỡ, đã làm không ít sự tình như đánh nhau và đả thương người.

Tiêu Dương nhìn Nhiếp Ly, không biết Nhiếp Ly sẽ giải quyết như thế nào, nếu như thật sự không được, hắn chỉ có thể từ đến tìm cách giải hòa.

"Này, người ngoại lai." Tiêu Cuồng rất là kiêu ngạo một chân giẫm trên ghế dài, bộ dạng vênh váo hung hăng, "Có biết nơi đây là địa phương nào hay không? Ở chỗ này buôn bán, là phải nộp thuế đấy!"

"Nộp thuế? Không biết ngươi muốn thu thuế gì?" Nhiếp Ly nhàn nhạt nhìn Tiêu Cuồng.

"Thuế giao dịch, ngươi đổi nhiều Tử Yên Thạch như vậy, vậy thuế ta lấy trước năm trăm túi gạo rồi nói sau, bằng không ngươi có thể dẹp buôn bán cũng được rồi." Tiêu Cuồng hừ lạnh một tiếng, trên người tản mát ra sát khí cuồng bạo, quanh năm cùng Yêu thú chém giết, trên người của hắn lộ ra sát khí máu tanh.

"Tiêu Cuồng, ngươi thật là quá đáng." Vân Linh đi lên phía trước một bước, trừng mắt nhìn Tiêu Cuồng.

"Vân Linh, ta nể mặt cha của người, nên ta không muốn làm khó ngươi, chuyện này hôm nay ngươi không cần xen vào, đứng tránh một bên đi." Tiêu Cuồng hừ lạnh một tiếng.

Nhiếp Ly đem Vân Linh đẩy sang một bên, cười cười nói: "Tiêu Cuồng công tử, năm trăm túi gạo ta có trong tay, ngươi muốn cầm thì phải xem ngươi có bổn sự hay không."

"Ôi!!! A, người ngoại lai, còn rất điên cuồng a, ngươi biết nơi đây là địa phương nào không?" Tiêu Cuồng hung thần ác sát mà trừng mắt nhìn Nhiếp Ly.

"Ta biết a, đây là Thiên Vận bộ lạc, thủ lĩnh mạnh nhất nơi đây, cũng mới ở tu vị Hắc kim Nhất tinh mà thôi." Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói.

Thấy lời đe dọa của mình không ép được khí thế của Nhiếp Ly, trong nội tâm Tiêu Cuồng âm thầm nghĩ, Nhiếp Ly cuối cùng là người nào. Dù sao cũng là con của thủ lĩnh, tuy rằng Tiêu Cuồng bình thường ngang ngược càn rỡ một tí, nhưng cũng không phải là cái loại không có đầu óc, hắn cười lạnh nói: "Tiểu tử, ngươi từ chỗ nào đến đây?"

"Quang Huy Chi Thành." Nhiếp Ly bình tĩnh nói rất tự nhiên.

"Quang Huy Chi Thành, là địa phương nào? Các ngươi có biết không?" Tiêu Cuồng quay đầu lại nhìn đám thủ hạ phía sau lưng.

"Không biết." Thủ hạ nhao nhao lắc đầu, bọn hắn đã ở Thiên Vận Cao Nguyên từ bé cũng chưa từng đi ra ngoài thì làm sao biết.​

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play