Editor: Nhã Y Đình

Cả đêm này, Cố Mạc ngủ không ngon, thỉnh thoảng lại tỉnh dậy xem Tiếu Nhiễm, sợ cô đau không ngủ được hoặc tướng ngủ không tốt mà khiến vết thương trên má bị nặng hơn.

Hôm sau, khi anh mở hai đôi mắt thâm quầng, phản ứng đầu tiên là xem xét mặt Tiếu Nhiễm.

Khi anh phát hiện vết thương trên mặt cô đã bớt sưng hơn một nữa, chỉ hơi hồng hồng, lúc này anh mới thật sự thả lỏng.

Nếu trên mặt Tiếu Nhiễm có vết sẹo, chắc chắn anh sẽ không tha thứ cho Tưởng phu nhân.

Đau lòng qua đi, anh đặt một nụ hôn lên trán cô.

"Cố Mạc?" Tiếu Nhiễm mơ màng mở to mắt.

"Nên dậy thôi. Hôm nay phải đi học!" Cố Mạc khẽ vuốt má Tiếu Nhiễm, khàn giọng nói.

"A!" Tiếu Nhiễm ngồi bật dậy, lo lắng cào tóc, "Em thiếu chút nữa thì quên mất."

"Vẫn còn kịp!" Cố Mạc xuống giường, lấy đồng phục rồi đặt lên giường cho Tiếu Nhiễm, "Lát nữa anh đưa em đi học!"

"Cảm ơn anh!" Tiếu Nhiễm cười quỳ trên giường, ôm cổ Cố Mạc, hôn anh một cái.

"Còn hôn nữa thì thật sự em sẽ không kịp đâu!" Cố Mạc khàn giọng lẩm bẩm.

Tiếu Nhiễm đỏ mặt buông anh ra, nhảy xuống đất, chạy vào toilet.

Cố Mạc hít sâu một hơi, cố gắng áp chế dục vọng được khơi dậy rồi mới đi vào toilet.

Tiếu Nhiễm đang đánh răng, nhìn thấy anh đi vào, nhếch miệng cười với anh.

Anh đứng bên cạnh cô, cũng bôi kem đánh răng, vừa nhìn Tiếu Nhiễm trong gương, vừa đánh răng.

Tiếu Nhiễm dùng tay trống, vẽ một nửa hình trái tim lên gương, lùng bùng nói: "Anh vẽ nốt đi!"

Tuy Cố Mạc cảm thấy điều này rất trẻ con nhưng vẫn rất nghe lời, đưa tay phải vẽ nốt nửa hình trái tim còn lại.

Tiếu Nhiễm nhìn hình trái tim trên gương, cười sáng lạn.

"Đúng là trẻ con!" Cố Mạc cười nói.

"Anh yêu nha!" Tiếu Nhiễm kiêu ngạo trả lời.

Cô trẻ con, cô ngây thơ nhưng vẫn được Cố Mạc thích. Anh yêu cô như vậy.

Cố Mạc thả tay xuống, yêu chiều xoa đầu Tiếu Nhiễm: "Em lên mặt rồi!"

Tiếu Nhiễm đắc ý cười tít mắt.

Rửa mặt xong, Cố Mạc ôm Tiếu Nhiễm ra ngoài, ấn cô xuống ghế ở cạnh bàn trang điểm, cẩn thận bôi thuốc mỡ cho cô. "Tuy đã tiêu sưng nhưng cũng không được chủ quan. Đừng để người khác chạm vào mặt em!"

"Biết rồi!" Tiếu Nhiễm cười khẽ nói, "Anh còn lải nhải nhiều hơn ba em đó!"

"Lải nhải vì yêu em!" Cố Mạc bất mãn trừng mắt nhìn Tiếu Nhiễm.

Tiếu Nhiễm nhéo khuôn mặt lạnh lùng của Cố Mạc, cười kiêu ngạo, "Biết mà!"

Lúc này Cố Mạc mới nở nụ cười: "Buổi tối anh phải đi xã giao, anh sẽ bảo Tiểu Trương đi đón em!"

"Không cần đâu! Em cũng đang định cùng mấy người Giai Tuệ ôn tập. Thứ năm này có cuộc thi, lớp trưởng nói giống như để chúng em luyện tập đó!" Tiếu Nhiễm cười nói.

"Ninh Hạo?" Cố Mạc nhăn mày.

Tuy anh biết Tiếu Nhiễm là vợ anh nhưng một người bạn thanh mai trúc mã như Ninh Hạo vẫn khiến anh không thoải mái.

"Ừm!" Tiếu Nhiễm gật đầu. Nhìn khuôn mặt không vui của Cố Mạc, cô cười trộm một cái, "Chú à, có phải anh ghen không hả?0

"Anh là chồng em. Người ghen phải là cậu ta mới đúng!" Cố Mạc kiêu ngạo nhướng mày.

"Anh cứ mạnh miệng đi!" Tiếu Nhiễm ôm cổ Cố Mạc, cười xinh đẹp: "Lớp trưởng là lớp trưởng, vĩnh viễn không thay thế được anh mà!"

Cố Mạc thỏa mãn cười. Anh giữ mặt Tiếu Nhiễm, hôn cô, khàn giọng nói: "Tan học thì đứng chờ ở trước cổng trường. Anh sẽ kêu Tiểu Trương đón tụi em về nhà mà ôn tập!"

"Được rồi! Vì không để anh bị chết đuối trong biển dấm chua, tụi em sẽ về nhà ôn tập!" Tiếu Nhiễm cười trả lời.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play