“Cũng không thế này lâu đâu.” Diệp Tu trả lời Ngụy Sâm xong lại tiếp tục bận rộn lo trong lo ngoài. Đường Nhu cũng gắng sức hơn, dù gì thì cũng vì cô nên trận đấu mới rối thêm. Cô dứt khoát bỏ qua chuyện tranh tấn công mà xưa giờ cực để ý, tập trung né đòn, hiển nhiên đã giúp trị liệu giảm bớt gánh nặng. Không lâu sau, điểm thù hận của Quân Mạc Tiếu lại vượt chuẩn, cả đoàn lại OT lần nữa như người người mong đợi. Quân Mạc Tiếu xoay người bước vào phòng. Hàn Yên Nhu cũng đồng thời sóng vai chui ra, vung chiến mâu quất tới Lãnh Ưng.
Trận chiến với Nhân Hùng ở trong phòng khiến Đường Nhu thấy vô cùng áp lực, để giảm gánh nặng cho đội mà cô đã bỏ qua tấn công, quả thực không phải tính cách thường ngày của cô. Hiện giờ không cần lo tới mấy thứ này, thỏa sức phát huy, Lãnh Ưng bỗng chốc trở thành nơi để cô trút giận. Chiến mâu trong tay Hàn Yên Nhu xoay nhanh như chong chóng, các kỹ năng bắn ra lia lịa, quất Lãnh Ưng tới tấp khiến nó đang ở cửa không thể không ra giữa sân.
Đường Nhu đánh đến hăng máu, khiến nguyên đám còn lại cũng thả lỏng hơn. Bởi vì có vài nghề không phù hợp đi vào phòng solo với Nhân Hùng, nên đều cố gắng khống chế thù hận của mình. Giờ đã có Hàn Yên Nhu bùng nổ nên bọn họ cũng không cần gò bó quá, chỉ cần không vượt qua cô là được rồi nhờ?
Hiệu suất tấn công cao hơn hẳn. Khi Hàn Yên Nhu lần nữa đổi chỗ với Quân Mạc Tiếu, máu của Lãnh Ưng đã tụt cả đoạn dài.
“Được đó.” Lúc Quân Mạc Tiếu đi ra, Diệp Tu nhìn tốc độ giết Lãnh Ưng thấy mừng vãi hà. Cổ vũ lẫn nhau như vầy khiến ai nấy hưng phấn bừng bừng, cộng thêm chiến thuật thỏa đáng, giúp phát huy hết ưu thế kĩ thuật của bọn họ, cuối cùng cũng thành công đập nát màn song kiếm của hai thằng BOSS.
Sau 5 lần Quân Mạc Tiếu và Hàn Yên Nhu lướt qua vai nhau, Lãnh Ưng đang bị dập tơi bời trong sân cuối cùng cũng ngã xuống. Một mình con BOSS này thôi khá dễ đối phó, kể cả khi cuồng bạo cũng không có gì khó nhằn. Lãnh Ưng lúc cuồng bạo liền tăng tốc độ di chuyển, còn cưỡi chổi bay tán loạn khắp nơi hòng đánh lén. Đáng tiếc sau khi chiến đấu lâu như vậy, trận thế vây nó trong sân đã gần như hoàn toàn kín kẽ. Lãnh Ưng biết đánh lén kiểu gì đây? Rất nhanh đã cạn 10% máu còn lại.
Lãnh Ưng vừa ngã xuống, hệ thống lập tức thông báo lên kênh thế giới. Tuy lực chiến của nó hơi kém nhưng dù gì cũng là con BOSS theo quy định của hệ thống.
Nhưng mọi người chưa kịp thở phào vì đã xử xong BOSS đã nghe một tiếng gầm giận dữ trong phòng. Sau khi Đường Nhu hô to cẩn thận liền nghe thấy tiếng động rất lớn, thì ra Nhân Hung đã đục xuyên nóc nhà, từ trong phòng nhảy thẳng ra ngoài.
Hai mắt nó đỏ ngầu, quanh thân đầy huyết khí, chính xác là hình thái cuồng bạo rồi. Nó đứng trên nóc phòng vung lang nha bổng nện xuống, nhìn cái tốc độ này ai nấy đều biết thuộc tính của thằng BOSS này chỉ e cũng đã tăng lên một đống.
“Cuồng bạo sớm hả?” Ngụy Sâm kinh ngạc kêu lên.
Nếu vậy, chiến thuật ban đầu tính hơi sai rồi. Cây máu của Nhân Hùng giờ vẫn còn đầy ắp, nếu nó cứ giữ trạng thái cuồng bạo này luôn thì đừng hỏi độ khó nữa.Thường thì BOSS sẽ cuồng bạo khi chỉ còn 10% máu, lúc đó trận chiến cũng đã đến hồi kết, người chơi có thể xông lên đầy bất chấp. Nhưng giờ BOSS vẫn còn hơn 95% máu mà đã cuồng bạo, mọi người phải hành động hết sức cẩn thận, hạn chế phạm lỗi tối đa.
“Chắc vậy rồi” Diệp Tu đáp. Giờ không phải lúc tám nhảm, phải kéo được BOSS trước đã.
Nhân Hùng là BOSS sức mạnh, người chơi không thể nào thao tác dùng công kích để đỡ công kích của nó được. Lang nha bổng vừa nện xuống, Quân Mạc Tiếu né qua, Ô Thiên Cơ trong tay biến thành chiến mâu cũng đâm sượt qua.
Những người khác tạm thời chống mắt coi kịch, xem xem BOSS sau khi cuồng bạo biến hóa kiểu gì.
Tiếng gầm rú đầy giận dữ của Nhân Hùng đinh tai nhức óc, lại còn công kích hết sức mạnh mẽ, khiến góc nhìn của mọi người không ngừng rung lắc. Quân Mạc Tiếu chạy sát bên nó, từ mọi nơi mọi góc độ không ngừng dụ nó tung đủ loại skill, cốt là để mọi người nhìn coi thằng Nhân Hùng này rốt cuộc có mánh khóe gì.
“Nghề tầm xa đi lên chỗ cao đi.” Diệp Tu vừa quần nhau với BOSS vừa sắp xếp vị trí cho đội.
Hiểu Thương, Trục Yên Hà, Nghênh Phong Bố Trận và triệu hồi sư Muội Quang đều nối đuôi nhau nhảy lên chỗ cao. Mục sư Tay Nhỏ Lạnh Giá đương nhiên cũng có thể đi theo, nhưng sau khi nghĩ kĩ, cậu quyết định ở lại. Bởi vì cách chiến đấu của mọi người là dựa nào né tránh để giảm bớt gánh nặng cho trị liệu, thế nên chắc chắn không đứng yên một chỗ, phạm vi di chuyển sẽ rất rộng. Mà trên cao lại không có vị trí nào là hoàn toàn không góc chết cả. Cho chắc ăn, An Văn Dật bèn để Tay Nhỏ Lạnh Giá ở lại bên dưới.
Sau khi bố trí ổn thỏa, Diệp Tu phát lệnh, màn dập hội đồng bắt đầu!
Nhân Hùng tuy đang cuồng bạo nhưng mọi người đã sớm phát hiện nhược điểm của nó là kháng phép kém. Vì thế tiếp theo đây sẽ lấy thuật sĩ của Ngụy Sâm và quỷ kiếm sĩ của Kiều Nhất Phàm làm chủ.
Hai nghề này đều có kĩ năng khống chế thích hợp. Trong lúc Nhân Hùng đuổi đánh Quân Mạc Tiếu, Một Tấc Tro đã giăng quỷ trận đầy sân, Nhân Hùng ăn một đống debuff. Nghênh Phong Bố Trận của Ngụy Sâm tất nhiên cũng không kém phần, lúc thì trói buộc, khi thì thao túng, tí lại Lục Tinh Quang Lao.
Dùng sở trường của mình để đối phó với sở đoản của địch.
Nhân Hùng tuy cuồng bạo nhưng ngập ngụa trong một đống debuff thế này, có mạnh nữa cũng không phát huy được. Kẹt trong đống debuff làm giảm phòng ngự của Một Tấc Tro, cột máu của nó tụt nhanh không kém Lãnh Ưng bao nhiêu.
“Cứ thế phát huy, giữ vững tiết tấu” Sau khi xem xét mức độ tiêu hao của mỗi người, Diệp Tu cảm thấy đội có thể chịu được nên cũng không thay đổi tiết tấu tấn công. Nhân Hùng bị áp chế đến thê thảm, gánh nặng của trị liệu tất nhiên nhẹ hẳn, An Văn Dật còn rảnh đến nỗi để Tay Nhỏ Lạnh Giá quăng ra Ánh Sáng Thánh Giới, một loại kỹ năng thôi miên để giúp đỡ mọi người. Phương diện phụ trợ của mục sư vốn là thiên về tính debuff đối thủ.
Cuối cùng máu của BOSS cũng giảm xuống gần 10%. Khoảng thời gian này quả nhiên nó vẫn giữ nguyên năng lực chiến đấu kinh người đó. Nhưng giờ đến máu đỏ, liệu có cuồng bạo lần nữa không trời?
Đương nhiên là phải đề phòng chuyện này, bọn Diệp Tu vẫn theo lối chiến thuật cũ. Khi máu giảm tới 10% quả nhiên vẫn có biến hóa. Vẫn điên cuồng như trước nhưng tựa hồ như có bình tĩnh hơn một chút, lực kháng phép yếu kém dường cũng khá khẩm hơn.
Nhưng tí xíu biến hóa sau khi máu đỏ này hiển nhiên chẳng gây ra sóng gió gì. Một con BOSS đã cuồng bạo cả buổi rồi, người lập trình xem ra cũng không định để nó bùng nổ gì nữa.
Chỉ còn có 10% máu, bọn Diệp Tu thậm chí không cần tung ra các skill khống chế mạnh mẽ gì nữa. Chút biến hóa của Nhân Hùng xuất hiện lúc này, đã muộn màng rồi.
Nhân Hùng vừa ngã xuống, hệ thống cũng lập tức phát ra thông báo bóc tem.
Vừa bóc tem Lãnh Ưng xong, kế đó lập tức bóc tiếp Nhân Hùng, quá sít sao rồi. Những người chơi không biết tới màn song kiếm của phó bản này, đương nhiên là vô cùng thán phục.
Sơn trại Ấn Sơn có tổng cộng 5 BOSS. Giờ đã xơi hết 4 con rồi, chẳng lẽ đội của công hội Hưng Hân định đánh xuyên luôn hả?
Đám người chơi lòng dạ rối bời, đủ loại tâm tình, rủ nhau bàn tán trắng trợn trên kênh thế giới.
Đám Diệp Tu cũng chẳng hề quan tâm mấy chuyện xàm xí về họ. Đập xong 2 con BOSS, đã đến lúc công bố bảng thống kê rồi.
Thật ra từ trước đến này Diệp Tu không có thói quen này, với trình độ như hắn, so sát thương đánh phó bản với người khác có gì vui?
Hôm nay đột nhiên lôi bảng thông kê ra hết lần này đến lần khác, mọi người đều hiểu hắn có mục đích khác. Lôi bảng thống kê ra chủ yếu là cho Mạc Phàm xem. Cái tên đã cùng ăn cùng ngủ cùng chơi game nhưng vẫn luôn xa lánh mọi người này, nói với hắn thì như nước đổ đầu vịt. Bây giờ có số liệu đâu ra đấy, chả cần phải nói nữa, cứ để hắn tự ngẫm nghĩ lại đi.
Bảng thống kê sát thương vừa xuất hiện, không ai quan tâm điểm của mình, ai cũng đều căng mắt tìm Hại Người Không Mệt. Kết quả không khác gì lần trước, Hại Người Không Mệt lại xuất hiện gần bét bảng, nằm cùng chỗ với hai người không đủ trình là Trục Yên Hà và Muội Quang.
“Nếu ai đó không lót bảng, thì chúng ta đã xong nhanh hơn rồi.” Sau khi Diệp Tu phun ra một câu, Quân Mạc Tiếu đã xách đít chạy tới ải tiếp theo.
Cả đám vừa điều khiển nhân vật chạy theo vừa ngoái đầu dò xem phản ứng của Mạc Phàm.
Thật ra mọi người đều biết, với tính của Mạc Phàm, không hợp tác với nhau thì thôi chứ hợp tác rồi thì chắc chắn không lót bảng.
Hắn chắc chắn là rất cố gắng nhưng chả hiểu sao sát thương lại không cao, đến nỗi đứng cùng chỗ với bộ đôi trình gà như Trục Yên Hà và Muội Quang. Việc này khiến mọi người cảm thấy vô cùng kỳ lạ.
Tại sao lại thế nhỉ?
Mạc Phàm nghiến răng kèn kẹt nhưng hắn cũng thật không hiểu nổi. Hắn chơi nghề ninja này đã vô cùng thuần thục, bất kể là PVP hay PVE đều rất ngon lành. Hồi còn lăn lộn với những đội tạm bợ, sát thương của hắn đều cao tới kinh ngạc, đáng để người quỳ lạy, sao chơi với cái đội này lại thành lót bảng??
Tuy nhóm này không phải là người chơi bình thường trong game nhưng hắn cũng không thê thảm đến vậy chứ.
“Con BOSS cuối cùng rồi.” Diệp Tu thông báo.
Câu này lọt vào tai Mạc Phàm lại nghe thành như: “cơ hội cuối cùng rồi đấy” vậy. Nhưng phải nâng damage thế nào đây? Mạc Phàm nghĩ tới nghĩ lui vẫn không hiểu cách đánh của mình có vấn đề chỗ nào. Không lẽ là do tốc độ tay của mình không nhanh?
Cũng không đúng. Dẫu sao Mạc Phàm cũng sớm tối bên nhau với mọi người. Dù bình thường không chuyện trò gì nhưng vẫn nắm được tình trạng mỗi người, như tốc độ tay gì gì đó. Đây chắc chắn không phải là nguyên nhân khiến hắn bị tụt lại được.
Nhóm Diệp Tu rất nhanh đã đi đến trung tâm Sơn Trại Ấn Sơn: Sảnh Ấn Sơn. Trấn giữ chỗ này là trùm của Sơn Trại Ấn Sơn, Trại Chủ Ấn Sơn Hổ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT