Tuyển thủ trong cuộc khó lòng mà biết được tình hình cả trận. Nhiều tình huống phải dựa vào kinh nghiệm và phản xạ của mình để dự đoán.
Ngũ Thần thuộc trường hợp này. sau khi phát hiện chiến đội Hưng Hân lèo lái trận đấu theo chiều hướng ngoài tầm kiểm soát của mình, hắn nghĩ đến việc mau chóng đổi mục sư về, không thể giữ nguyên thế được.
Không có mục sư chính là sơ hở lớn nhất của chiến đội Vô Cực hiện giờ. Chuyện này chính họ còn biết, Hưng Hân làm sao lại không biết? Đối phương dư sức phát hiện họ gồm những nghề gì từ những đợt tấn công vừa nãy, có lẽ chuyện đổi mục sư cũng nằm trong dự đoán của chúng. Chúng bèn lợi dụng cơ hội này để ra tay.
Do đó, ngay khi Ngũ Thần bảo Hà An đổi mục sư về, Hiểu Thương của hắn cũng nhanh chóng tiến về phía Anh Đi Rồi của Hà An.
Sau khi Hà An báo mình gặp phải địch, Ngũ Thần càng xác định suy đoán của mình, bèn quyết định kêu gọi viện trợ sang đấy. Bởi theo kết luận của hắn, đối phương nắm được đằng chuôi ắt ra quân không ít, một mình Hà An chắn chắc đỡ không nổi, thêm cả hắn chưa chắc giúp được gì. Vì vậy hắn vội tập hợp tất cả lại, hòng đánh lui đối thủ đổi mục sư trở về.
Kế hoạch của Ngũ Thần khá chu toàn. Nhưng khi nhìn thấy Hà An chủ động kêu cứu, hắn bất chợt nhận ra vấn đề dường như nghiêm trọng hơn mình nghĩ.
Hắn rất am hiểu con người Hà An. Hà An luôn cho rằng mình có tài nhưng không gặp thời, lòng tự tin khá cao. Sau khi được Vô Cực phát hiện, chứng thực tài năng của gã, sự tự mãn ấy càng trở nên bành trướng. Với tính cách của mình, trừ khi bó tay hoàn toàn, gã sẽ không dễ dàng kêu cứu như thế.
“Mấy người?” Ngũ Thần vội vàng hỏi.
“5”
Hà An chỉ kịp gõ số, ngay cả dấu chấm câu cũng chả buồn quan tâm.
Ngũ Thần nhận được tin mà giật mình. Không ngờ đối phương lại dắt hết cả bầy sang, chuyện này thật sự quá sức tưởng tượng.
Vả lại bọn họ luôn vây công đối thủ, họ không phải không rõ hướng đi của địch. Sao chỉ trong chớp mắt năm nhân vật lại chạy sang kia hết? Mà bằng kinh nghiệm hiểu biết và phán đoán của mình, hắn lại chẳng phát hiện tẹo nào?
Đối phương rõ ràng đã chuẩn bị trước.
Ngũ Thần rút ra kết luận theo kinh nghiệm bản thân.
Đối phương lợi dụng hoàn cảnh bị vây công cực kỳ bị động, tạo ra tình thế chủ động. Chuyện này quả thực vượt xa trí tưởng tượng của Ngũ Thần.
Việc Anh Đi Rồi của Hà An cách khu viện trợ gần nhất cũng không phải trùng hợp, đối phương đã tranh thủ dẫn dắt mọi thứ trong quá trình biến bị động thành chủ động, còn sắp xếp trước nơi tập kích kế tiếp chính là chỗ này. Chiến đội Vô Cực lại cử người gần nhất đổi mục sư, cứ thế mà thuận theo kịch bản mà Hưng Hân bày ra sẵn.
Cũng vì vậy mới tạo nên cục diện như hiện nay, Anh Đi Rồi chạy về phía khu viện trợ, toàn bộ chiến đội Hưng Hân đã nhanh chân chạy đến ngăn cản gã.
“Cố chịu đựng”
Ngũ Thần chỉ có thể an ủi Hà An như vậy, sau đó lại hối thúc mọi người chạy về phía khu viện trợ bằng tốc độ nhanh nhất.
May mà vị trí bao vây của chiến đội Vô Cực không quá xa, khoảng cách của mọi người khá gần nhau, bất kỳ ai cũng sẽ đến cứu kịp thời.
Hà An cuối cùng cũng chịu được đến lúc gà nhà xuất hiện.
“Bình tĩnh, đừng vội tấn công, tìm cơ hội đổi mục sư trước đã.” Ngũ Thần là người thứ ba tới nơi, hai người tới trước đang cùng Anh Đi Rồi chiến đấu với Hưng Hân. Ba chọi năm trông lép vế vô cùng. Hiểu Thương của Ngũ Thần vừa tới đã bắn liên tiếp hai phát giải vây cho cả ba, sau khi bốn người hội họp liền nhanh chóng phản công. Tất cả đều là những nghề có kỹ năng diện rộng, trong hoàn cảnh đánh hội đồng này, bọn họ chiếm ưu thế hơn hẳn. Bốn người đồng loạt xả skill, công kích rải nơi nơi, cả năm thành viên Hưng Hân nhất thời bị ép lùi một bước.
“Hay lắm”
Hà An mới đầu còn chật vật chờ viện binh, nằm lăn ra đất không đánh trả được gì. Giờ vừa thấy đồng bọn đến nơi, đối thủ không thể làm càn nữa, Hà An lập tức dâng cao ý chí chiến đấu, tốc độ tay bất chợt bùng cháy.
Băng, lửa, điện quang.
Ba sóng kiếm lần lượt xuất hiện trùng điệp lên nhau. Đây chính là kỹ xảo nổi tiếng của ma kiếm sĩ, “Tam Sóng Trùng Điệp”.
Khán giả trong kênh đồng loạt hoan hô ầm ĩ, đa phần đều là fan chân chính của Vô Cực đang khen ngợi át chủ bài nhà mình. Thế nhưng cú “Tam Sóng Trùng Điệp” này thật sự quá tuyệt vời, ngay cả fan chân phụ cũng kích động vô cùng, nhiều người không nhịn được còn lớn tiếng hô hào bè cho kỹ năng này, chế giễu Hưng Hân nên đầu hàng.
Trước đó Hà An trông rất thảm, nhưng ai gặp trường hợp một chọi năm mà không bị dập tơi tả. Hiện giờ thành viên của Vô Cực đã tề tụ ở đây, mới bốn người lại có thể xoay chuyển tình thế. Thế thì chứng tỏ điều gì? Là chênh lệch thực lực đó, người ta có bốn mống cũng đủ đánh cho năm người tụi bây sấp mặt, chờ bên kia tề tụ đông đủ rồi, Hưng Hân chắc đỡ bằng niềm tin?
Bởi vì kênh chỉ huy được hiển thị công khai, ai xem không hiểu cũng có thể dự đoán bằng tin chỉ huy của hai phe. Tuy hiện tại chiến đội Hưng Hân nom rất có mưu lược, nhưng vì sao chúng lại không thực hiện được Đó là vì Vô Cực quá mạnh, chiến đội xuất thân từ giới chuyên nghiệp quả nhiên có trật tự và phối hợp tốt hơn nhiều.
Bốn người sóng vai chiến đấu, công kích lũ lượt ập tới, thoáng chốc, người thứ năm của Vô Cực cũng đến nơi. Lúc này, fan chân chính hay chân phụ đều vô cùng kích động, ai cũng cảm thấy hai bên chạm mặt là cuộc chiến sắp phân thắng bại rồi, có thể bắt đầu cố vũ, ném gạch, chúc mừng được rồi.
Nhưng còn tuyển thủ trên sàn đấu?
Ngũ Thần vẫn không yên tâm. Có lẽ thói quen ở một đội yếu kém đánh đâu bại đó đã tạo cho hắn sự nhảy cảm với nguy hiểm. Hắn vẫn cảm thấy tình hình hiện tại có gì đó không ổn.
“Đừng đánh nữa, qua kia đổi mục sư trước.” Hà An gõ xuống kênh tán gẫu, Ngũ Thần nhìn thấy bèn gật đầu.
Chắc hẳn vì nguyên nhân này nhở? Ngũ Thần thầm nghĩ. Cứ chém giết thế này, thế công thuộc về bọn họ, nhưng xác suất an toàn khi không có mục sư lại rất thấp, một lỗi nhỏ có thể tạo thành sơ hở không thể cứu chữa. Hơn nữa thanh máu của Anh Đi Rồi không còn bao nhiêu nữa, có khi sẽ bị đối phương dồn sức diệt gọn. Thôi trước hết cứ đổi mục sư tăng đầy máu cho an lòng cái đã.
“Dồn qua, dồn qua kia” Hà An như được trút cơn tức vì cảnh chật vật vừa nãy. Không có mục sư, sức tấn công diện rộng của năm nghề này thật sự quá bá đạo. Dù mày có là ai cũng phải dựa vào mục sư để chống đỡ, trừ khi có thể làm thế công của đối thủ rối loạn trong nháy mắt. Bằng không cứ phải hứng chịu mấy đợt AOE liên tục, thanh máu cả lũ đồng loạt giảm xuống, dựa vào một mục sư thì khó lòng kéo dài. Cho dù kỹ thuật có thừa, hao tổn quá nghiêm trọng cũng không thể bù đắp vào được.
Hưng Hân hứng chịu cơn mưa công kích từ Vô Cực, vừa đánh vừa lui, không bao lâu, bọn họ ngược lại trở thành người đến khu viện trợ đầu tiên.
Đúng lúc này, cảm giác nguy hiểm vừa thoáng qua trong đầu Ngũ Thần lại xuất hiện. Hắn chợt nhận ra vấn đề nằm ở đâu.
“Lui” Ngũ Thần chợt hô to trong kênh chat. Khán giả và tuyển thủ Vô Cực không hiểu mô tê gì, thậm chí có người còn hỏi: “Sao vậy?”
“Là chiến thuật Viện Trợ, mau đi thôi.” Ngũ Thần hô to.
Chiến thuật Viện Trợ?
Trông tình hình trước mặt, người hiểu biết nhiều về Vinh Quang vừa nghe đã sáng tỏ ngay. Nhưng chiến thuật Viện Trợ thật sự không phải được dùng trong điều kiện này. Song nếu chiến đội Vô Cực vẫn tiếp tục dằn co không lùi, họ sẽ trở thành con mồi dâng tận cửa để Hưng Hân thực hiện chiến thuật Viện Trợ.
Ngay cả khán giả còn hiểu, tuyển thủ Vô Cực dù thiếu kinh nghiệm cũng không ngốc đến vậy.
“Lùi lùi lùi, mau lùi lại” Hà An cũng bắt đầu kêu gọi trong kênh chat.
Ai dè bên Hưng Hân như ngó được mấy câu này, trong kênh tán gẫu chung, Quân Mạc Tiếu của Hưng Hân đột nhiên xuất hiện: “Giờ mới lùi có muộn quá không?”
“Qua đây, để bố mày mở cửa cho nhé”
Nối gót Quân Mạc Tiếu chính là Nghênh Phong Bố Trận, người thứ sáu của chiến đội Hưng Hân được gọi lên sân thông qua khu viện trợ, tuyển thủ mục sư Tay Nhỏ Lạnh Giá của Hưng Hân lại bị đổi ra ngoài ngay lúc này.
Đó chính là chiến thuật Viện Trợ.
Lợi dụng khu viện trợ mà thay đổi luân phiên giữa người thứ sáu và nghề trị liệu, sau khi nắm chắc tình hình, đội ngũ vừa được nâng cao sức chiến đấu vừa được buff đều, hệt như sáu người đang cùng chiến đấu.
Thế nhưng chiến thuật cần khu viện trợ này bị hạn chế rất lớn. Nếu mình bị phát hiện gần khu viện trợ, không vượt qua được đối thủ thì thế nào cũng phải khó quá bỏ qua thôi. Do đó, chiến thuật này bị hạn chế ở phần lớn bản đồ, trừ một vài bản đồ có khu viện trợ nằm ở vị trí đặc biệt, có thể dẫn dụ đối phương mắc kẹt rồi lợi dụng chiến thuật Viện Trợ để hành hạ.
Nhưng Suối Nước Nóng Phủ Cờ lại không bao gồm những đặc điểm ấy, nếu chiến đội Vô Cực sớm chú ý điểm này, họ sẽ không chạy sang đây để rơi vào tình cảnh thê thảm như hiện nay. Cuối cùng người muốn đổi mục sư lại là họ, thúc nhau chạy về khu viện trợ còn gấp hơn Hưng Hân cũng là họ. Bọn họ hoàn toàn phớt lờ chiến thuật này. Đợi đến lúc nhận ra, Hưng Hân đã chiếm được ưu thế, còn bọn họ lại vì lao quá nhanh quá nguy hiểm mà khó lòng thoát thân.
Chỉ trong thoáng chốc Nghênh Phong Bố Trận lảm nhảm, gậy trong tay gã đã vươn cao, từng luồng khí đen bắt đầu vờn quanh. Ngũ Thần giật mình, vừa điều khiển Hiểu Thương xoay người bắn pháo, vừa kêu gọi mọi người: “Là Cánh Cửa Tử Vong, cắt ngang nó.”
Một tia laser bắn ra từ họng pháo của Hiểu Thương, Quân Mạc Tiếu đứng cạnh Nghênh Phong Bố Trận chợt bước qua mở rộng tán ô.
Pháo Laser vốn có hiệu quả đẩy lùi, nhưng nó sẽ bị giảm mạnh khi gặp phải lá chắn. Ngũ Thần vừa thấy đối phương có khiên chắn, vội đẩy họng pháo lên trên hòng dùng Pháo Mảnh Đạn. Chẳng ngờ trước mặt chợt sáng lóe, tia laser hắn bắn ra đang bị phản công ngược lại…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT