“Tốt rồi.” Diệp Tu thở phào một hơi, Tay Nhỏ Lạnh Giá cuối cùng cũng xác nhận gia nhập. Thuyết phục loại người như cậu ta, nói khó không khó, nói dễ cũng chẳng dễ. Khó, là vì nói dai nói dài thế nào cũng chẳng tác dụng; không khó, vì chỉ cần phân tích lợi hại rõ ràng, rồi ngồi đợi cậu ta đưa ra quyết định thỏa đáng. Tất nhiên, ở đây cần một điều kiện tiên quyết, chính là quyết định này có lợi với cậu ta. Nếu không có lợi ích, chém gió thành bão cũng đừng hòng thuyết phục một người lí trí như vậy nghe lời.
“Về sau mấy chuyện này giao cho cậu làm!” Trần Quả cảm thấy bản thân vô cùng thất bại, trong lòng không vui.
“Tui cũng đâu biết cậu ta là người như vậy đâu...” Diệp Tu bất đắc dĩ. Hắn lúc trước làm MT trong phó bản, tình cờ phát hiện Tay Nhỏ Lạnh Giá trong đám mục sư có thao tác hồi máu khá nhịp nhàng chuẩn xác. Chỉ là trong tình huống cả đống mục sư nhào vào MT như ong vỡ tổ, khiến cậu ta không khỏi lu mờ.
May có đại thần như Diệp Tu, dù đứng giữa hiện trường hỗn loạn vẫn phát hiện ra sự đặc biệt này. Sau, Diệp Tu điều tra được thao tác nọ xuất phát từ tay mục sư Tay Nhỏ Lạnh Giá mới bắt đầu lặng lẽ quan sát, cũng thường chú ý dò la tin tức của Tay Nhỏ Lạnh Giá từ cuộc trò chuyện giữa những người chơi trong đoàn.
Tay Nhỏ Lạnh Giá chỉ là một thành viên thông thường trong đội. Dù có thao tác tốt, nhưng khuyết điểm cũng nổi trội. Vì tốc độ tay, phản ứng và nhiều mặt khác vẫn chưa theo kịp, nên nếu bảo Tay Nhỏ Lạnh Giá buff một đối tượng đứng đờ ra như gỗ, cậu ta có thể làm cực tốt, nhưng lúc xảy ra chuyện, chẳng hạn như OT rồi thù hận bay nhảy lung tung, phản ứng và tốc độ tay chậm chạp khiến cậu ta không cách nào ứng phó nổi.
Một cao thủ muốn gây được chú ý, cách đơn giản nhất là trong trường hợp này có thể xông pha gánh team. Kết quả sự thiếu hụt của Tay Nhỏ Lạnh Giá khiến cậu ta không có dịp phô bày thực lực. Mà khả năng chớp thời cơ trị liệu với mục tiêu tĩnh, cũng bị đoàn mục sư đồng thời ném buff che đi mất. Nên đến nay vẫn chưa ai phát hiện điểm đặc biệt của Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Cho nên vị trí trong đoàn của Tay Nhỏ Lạnh Giá, vẫn chỉ là một mục sư như bao người, khiến lúc Diệp Tu cố tình dò la cũng chẳng được bao nhiêu tin tức. Mà bây giờ Diệp Tu lại cảm thấy thật may mắn, may mắn vì cậu ta là một người lý trí. Nên Tay Nhỏ Lạnh Giá dù có là fan của Bá Đồ, cũng không nhiều thành kiến với thân phận Diệp Thu của hắn, trái lại chỉ để ý những yêu cầu và điều khoản để trở thành thành viên chiến đội.
Nếu đổi lại một người như Trần Quả, có thể vì thần tượng mà không do dự out khỏi công hội, mới thật là khó xơi. Diệp Tu e ngại tình huống như vậy, nên trước mới cho Trần Quả đi thăm dò. Nếu người kia quyết làm thanh niên cứng anti đến cùng, có dụ dỗ lừa bịp thế nào cũng vô dụng, dù sao rồi một ngày cũng bại lộ chân tướng.
Nhưng người lí trí như vậy cũng có chỗ không hay. Từ những nghi vấn về việc lựa chọn chiến đội mà Tay Nhỏ Lạnh Giá đề cập, cậu ta có thể phớt lờ xích mích giữa Diệp Thu với Bá Đồ mà gia nhập, chứng tỏ người này rõ ràng không bị tình cảm ràng buộc. Loại người như vậy, lòng trung thành với chiến đội chỉ có thể tạo dựng bằng cách khác, bằng không có một ngày, vì vinh dự hoặc lợi ích, cậu ta sẽ dễ dàng dứt áo ra đi.
Nhưng dù sao, hiện tại kéo được tên này vào đội, cũng coi là một chuyện đáng mừng.
Diệp Tu không nói nữa, lời nên nói cũng đã nói hết, tiếp theo hắn chỉ thăm hỏi dăm câu về hoàn cảnh của Tay Nhỏ Lạnh Giá.
Tay Nhỏ Lạnh Giá vẫn còn khá trẻ, đang là sinh viên đại học. Diệp Tu cũng từng nghe điều này từ đội đánh bản. Nếu không có điều kiện tiên quyết này, e rằng hắn đã bỏ qua Tay Nhỏ Lạnh Giá. Dù sao người chơi bình thường đều cần bồi dưỡng thêm, không phải ai cũng có nền móng vững sẵn như Ngụy Sâm. Tuổi quá lớn, khó lòng mà phát triển, nói chi đào tạo thành tuyển thủ cao cấp. Diệp Tu biết Tay Nhỏ Lạnh Giá còn nhỏ, mới bắt đầu để tâm dòm ngó.
Mà bây giờ hắn hỏi, cũng để xác nhận nó.
Tay Nhỏ Lạnh Giá 20 tuổi, qua hè này là sinh viên đại học năm ba, tên thật là An Văn Dật, gia đình và trường học đều ở thành phố B. Bởi không cùng thành phố, đôi bên trao đổi QQ, số điện thoại để liên lạc. Còn chuyện cậu ta sẽ giải quyết việc game, việc học với gia đình thế nào, Diệp Tu không hỏi. Với những vấn đề này, tính cách lý trí của An Văn Dật khiến người ta an tâm không ít.
Trần Quả cũng log QQ add An Văn Dật, sau đó sáng kiến nảy lên tiện tay tạo luôn một group chat, tên là “Chiến đội Hưng Hân”. Diệp Tu bị kéo vào đầu tiên, rồi lần lượt thêm An Văn Dật, Đường Nhu, Ngụy Sâm vào, hai người sau nghe Diệp Tu xác nhận vào đội nên Trần Quả cũng kéo nốt.
Sau đó chủ đề câu chuyện không còn xoay quanh việc hợp tác, Diệp Tu đầu tiên phân tích sơ bộ vài vấn đề về kỹ thuật của An Văn Dật do hắn quan sát được. Còn cụ thể khắc phục thế nào, vẫn phải tìm hiểu kỹ càng hơn. Diệp Tu đăng xuất Trai Ngầu Cầu Bại, login Quân Mạc Tiếu, lập đội cùng Tay Nhỏ Lạnh Giá của An Văn Dật rồi chui vào một bản năm người.
Buff kiểu một kèm một, sau đó Diệp Tu cố tình tạo ra vài tình huống để kiểm tra An Văn Dật, rất nhanh đã hiểu thấu đáo trình độ cậu ta. Vừa đánh quái vừa phân tích chi tiết, tỉ mỉ vạch ra cho An Văn Dật. BOSS cầu Bắc chưa đánh xong bên chân trời kia đã bị hắn lãng quên từ lúc nào. Kết quả cuối cùng ở cầu Bắc, màn comeback hoành tráng của Hoa Nhạt Mê Người không ai cản nổi, người chơi Bách Hoa Cốc tập hợp, giành lại quyền chủ động. Không còn Trai Ngầu Cầu Bại ngăn trở, Bách Hoa Cốc vượt bao gian khó cuối cùng cũng giành được BOSS vào tay mình.
Trai Ngầu Cầu Bại bá đạo chen ngang, mục sư thình lình xuất hiện ngay thời khắc then chốt, người đàn ông chỉ huy Luân Hồi bày trận xuất sắc rồi hèn mọn lội sông chạy mất, trước kết quả sau cùng, tất cả đều không có nghĩa.
Các công hội lớn đau thương giải tán, mình Tưởng Du lơ ngơ như người mất hồn.
Chiến đội cướp không được BOSS hoang dã, mục đích Diệp Thu đến công hội làm việc thiện nằm vùng hai tuần vẫn là bí ẩn. Hai chuyện này gộp lại, đủ để Tưởng Du thức trắng đêm nay.
“Tình hình của cậu hiện tại cơ bản là vậy, để sau anh tìm thêm tài liệu rồi chỉnh sửa, sắp xếp gửi cậu luyện tập!”
Phó bản bên đây, một người là cội nguồn tội ác khiến Tưởng Du thống khổ không thôi, một người trên danh nghĩa vẫn là thành viên Mưu Đồ Bá Đạo, thế mà chẳng ai màng tới tình cảnh đớn đau của Tưởng Du. Quét bản năm người hai lần, Diệp Tu hiểu rõ trình độ An Văn Dật, liền bắt tay vào chuẩn bị giúp cậu ta nâng cao trình độ.
“Giờ có cần nói một tiếng với Bánh Bao không?” Thấy Diệp Tu đã xong việc, Trần Quả đề nghị.
“OK, kéo Bánh Bao vô group đi!” Diệp Tu quen biết Bánh Bao Xâm Lấn đã lâu, hiểu biết cũng sâu sắc hơn nhiều.
“Có chuyện gì xảy ra, đây là đâu và tui là ai?” QQ của Bánh Bao Xâm Lấn cũng tên là Bánh Bao Xâm Lấn, avatar là một cái bánh bao toét miệng cười, khi được Trần Quả mời lập tức nhấn chấp nhận, mới vào đã bắt đầu ầm ĩ.
“Ồ chiến đội Hưng Hân, trùng hợp ghê, có hai chữ giống với công hội tụi mình nè.” Bánh Bao Xâm Lấn lải nhải.
“Bánh Bao là anh, Quân Mạc Tiếu.” Diệp Tu nói.
“Lão đại!” Bánh Bao Xâm Lấn vội chào.
“Nhìn nè, công hội chúng ta chuẩn bị thành lập chiến đội, em có muốn tham gia không?” Diệp Tu nói.
“Nhất định rồi.” Bánh Bao Xâm Lấn nói.
“Sau đó tụi mình sẽ đăng ký tham gia thi đấu khiêu chiến Liên minh Chuyên nghiệp mùa sau, biết là gì không?” Diệp Tu nói.
“Không biết.”
“Đọc đây nè.” Diệp Tu gửi link qua.
“Chữ nhiều phết...” Bánh Bao Xâm Lấn vừa click mở đường link dẫn sang trang chủ về thi đấu khiêu chiến của Liên minh chuyên nghiệp, lập tức phàn nàn.
“Tham gia giải này, sau khi thắng rồi chúng ta liền vào giới chuyên nghiệp!” Diệp Tu nói.
“Giới chuyên nghiệp!” Bánh Bao Xâm Lấn gửi một icon kinh ngạc.
“Em biết hả?”
“Tất nhiên!” Xem ra Bánh Bao chơi Vinh Quang lâu ngày cũng dần thoát gà, hiểu biết mở mang không ít.
“Vào giới chuyên nghiệp hốt cái quán quân về chơi không nào!” Diệp Tu nói.
“Ngầu vãi chưởng!” Bánh Bao Xâm Lấn nói.
“Quyết định vậy nhá.” Diệp Tu nói.
“Chừng nào đấu vậy?” Bánh Bao Xâm Lấn nói.
“Còn sớm, phải đến tận hè. Giải đấu Liên minh Chuyên nghiệp Vinh Quang mùa sau mới bắt đầu.” Diệp Tu nói.
“Em đợi không được nữa, có cảm giác sắp bùng cháy rồi.” Bánh Bao Xâm Lấn nói.
“Người trẻ tuổi phải nhiệt huyết năng nổ như vậy!” Diệp Tu khen ngợi.
“Nói nghe thích quá, em muốn đem thằng đệ theo để nó nghe lão đại phát biểu ghê.” Bánh Bao Xâm Lấn nói.
“Đệ nào?”
“Muội Quang đó! Lão đại anh quên rồi sao? Mà cũng phải, dù sao nó cũng là nhân vật nhỏ thôi à.” Bánh Bao Xâm Lấn nói.
“À, Muội Quang hả! Tất nhiên anh còn nhớ, giờ trình cậu ta tới đâu rồi?” Diệp Tu nói
“Một chữ: Gà công nghiệp!” Bánh Bao Xâm Lấn nói.
Diệp Tu không có vạch ra đây là ba chứ không phải một chữ, Bánh Bao Xâm Lấn lập tức gửi tin tiếp: “Nhưng cũng coi như chăm chỉ, lão đại thấy mình có nên cho nó một cơ hội, để nó vào chiến đội chúng ta, cảm nhận chút bầu không khí chiến đấu đầy nhiệt huyết không?”
“Há, tất nhiên có thể!” Diệp Tu nói, QQ của Muội Quang hắn cũng có. Từ những hướng dẫn cậu ta viết, có thể nhìn ra Muội Quang là một nhân tài. Chỉ là lý thuyết với khả năng thực tiễn của người này xa rời tới khó tin. Diệp Tu lúc trước có gửi cậu ta một ít tài liệu luyện tập, nhưng khởi điểm của cậu ta quá thấp, hi vọng của Diệp Tu với Muội Quang hiện tại cũng không cao mấy. Nếu như cậu ta kiên trì luyện tập, tương lai biết đâu có thể trở thành một tuyển thủ xuất sắc. Nhưng bây giờ, bồi dưỡng cậu ta để cho vào đội, vẫn là có chút không ổn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT