Người chơi trong đoàn của Cừu Vui Vẻ lần lượt vào phó bản, Cừu Vui Vẻ nhận được tin nhắn của MT chân chính của đoàn. Đây nhất định là một người rất tốt bụng, không muốn Trai Ngầu Cầu Bại bị mất mặt, đồng thời cũng suy nghĩ về mặt an toàn.
“Ừm, trước hết cứ để hắn thử đi, có điều ông phải theo dõi hắn kỹ vào, nếu hắn không gánh nổi phải nhanh chóng thay thế, tránh phiền phức.” Cừu Vui Vẻ phân phó.
“OK!” MT ban đầu là Bảy Lá Một Hoa nghe Cừu Vui Vẻ sắp xếp thế cũng không ý kiến ý cò gì, đồng ý xong cũng không lên tiếng nữa.
Cừu Vui Vẻ hết sức hài lòng, MT Bảy Lá Một Hoa trong đoàn của họ thật sự là người rất tốt. Không giống mấy tên MT khác, đoàn bị diệt kiểu gì chúng cũng lươn lẹo cãi lý, mở miệng mắng trị liệu cùi bắp trước. Còn Bảy Lá Một Hoa? Mỗi lần cả đoàn bị diệt, câu đầu tiên nói ra đều là: “Lỗi của tui….” Sau đó sẽ bô lô ba la phân tích đủ sai lầm của mình.
Bây giờ mình giao cho gã nhiệm vụ quan sát kĩ, có thể đoán được nếu đến lúc đó thực sự xảy ra bất trắc gây tổn thất, Bảy Lá Một Hoa sẽ lại nói là lỗi do mình. Gã hiền lành thế đấy, dù với tên Trai Ngầu Cầu Bại điếc không sợ súng coi trời bằng vung kia, gã vẫn sẽ như thế.
Cừu Vui Vẻ nghĩ vậy cũng thầm than thở, trong lòng càng thêm hạ quyết tâm, nếu thật sự xảy ra sự cố, nhất định không để Bảy Lá Một Hoa chịu tiếng xấu thay. Anh em trong nhà còn không giúp thì là hạng người gì? Đã tự muốn chết thì dựa vào đâu bắt Bảy Lá Một Hoa hiền lành thật thà phải gánh giùm mày?
Cừu Vui Vẻ vừa thôi nghĩ ngợi, nhìn xung quanh đã chẳng còn ai, mọi người đều vào phó bản, gã chạy vội vào vòng dịch chuyển, dịch chuyển vào phó bản trăm người.
Lăng Mộ Trên Không, tên như mặt chữ, là một khu mộ lơ lửng giữa không trung. Phó bản có tất cả 9 BOSS nhỏ, lần lượt coi giữ chín cơ quan ma thuật. Đánh bại 9 BOSS nhỏ này, hủy xong 9 cơ quan, Lăng Mộ Trên Không sẽ mất đi khả năng lơ lửng rơi xuống đất, lúc này người bảo vệ mộ chân chính của Lăng Mộ Trên Không sẽ xuất hiện, cũng chính là BOSS cuối phó bản này. Đánh bại nó mới tính là qua cửa trăm phần trăm. Mà BOSS ẩn của phó bản này lại là âm hồn của chủ nhân lăng mộ.
BOSS ẩn của phó bản trăm người xuất hiện y xì BOSS ẩn phó bản nhỏ, đều do ăn ở cả. Khác biệt duy nhất là BOSS ẩn ở phó bản trăm người có thể chọn đánh cuối cùng hoặc không đánh. Nhất định không bất thình lình nhảy ra như ở phó bản nhỏ. Dù sao phó bản trăm người tiến độ thế nào phần thưởng thế đấy, đang đâu lại nhảy ra một BOSS ẩn mạnh gấp mấy lần BOSS cuối diệt cả lũ thì quá bực mình. Mà kể cả nếu đập chết em BOSS ẩn này nhận được thêm 20% phần thưởng, nó cũng sẽ được chia đều cho từng người dù có qua cửa hay không.
Đây là lần đầu tiên trong tuần đoàn của Cừu Vui Vẻ vào Lăng Mộ Trên Không, mọi người vừa vào phó bản đã để ý xem hệ thống có nhắc gì tới BOSS ẩn không. Cừu Vui Vẻ là người cuối cùng đi vào, nhưng trước đó đã thấy trên kênh trò chuyện ai nấy đều tiếc nuối nói không có BOSS ẩn.
Dù không có BOSS ẩn, nhưng chuyến vào phó bản lần này lại có một niềm vui khác. Trai Ngầu Cầu Bại đang vác kiếm giương khiên đứng ngay đầu, bên người chẳng có ma nào. Người chơi khác đều giữ khoảng cách với tên này như tránh ôn dịch. Cừu Vui Vẻ cũng thấy buồn cười, ai ngờ Bảy Lá Một Hoa lại bước ra khỏi đám đông, đứng bên cạnh Trai Ngầu Cầu Bại.
“Ông làm MT, tui làm T phụ, ông không chịu được nữa thì gọi tui, đừng gắng gượng quá.” Bảy Lá Một Hoa trung thực phúc hậu lên tiếng.
“Hả? Chỉ có T phụ sao? T thứ 3 và 4 đâu?” Diệp Tu hỏi.
T thứ 3 và 4 vốn là T phụ và T thứ 3, giờ Trai Ngầu Cầu Bại thăng chức thành MT, Bảy Lá Một Hoa tự giáng mình thành T phụ, hai người họ đương nhiên xuống làm T thứ 3 và 4. Thảm nhất chính là T thứ 4 ban đầu, giáng xuống thế thì thành T thứ 5 rồi…. Nhưng phó bản Lăng Mộ Trên Không cần quái gì T thứ 5 chứ! Tức thì lệ rơi đầy mặt.
T thứ 3 và 4 từng giữ chức T phụ và T thứ 3 hiển nhiên không tốt bụng như Bảy Lá Một Hoa, giờ chợt bị Trai Ngầu Cầu Bại gọi hồn, Bảy Lá Một Hoa còn quay lại tìm được hai người, họ bất đắc dĩ phải tiến lên.
“Mọi người phấn chấn lên, cố lên!” Diệp Tu hô.
“…” Ai nầy đều muốn dựng ngón giữa, nhịn nhịn nhịn.
“Mục sư chuẩn bị xong chưa?” Diệp Tu lại hỏi.
“…” Vẫn không ai hé răng, may mà Cừu Vui Vẻ là mục sư, lại còn là trưởng đoàn nữa, chung quy vẫn phải giữ bầu không khí cho cả đoàn. Lúc này đứng ra nói ‘Xong rồi’, các mục sư khác cũng trở nên nghiêm túc hơn, bước hết ra.
“Nhóm DPS…”
“OK OK OK, chuẩn bị xong rồi!”
Lần này Diệp Tu mới nói được nửa chừng, nhóm DPS đã vội ngắt lời hắn. Thằng này cứ lải nhải không dứt, xem mình là đại thần thật đấy hả?
“Tui đang định nói nhóm DPS đừng gấp gáp quá.”Diệp Tu cười bảo.
“….” Nhóm DPS câm nín.
“Tui đi dụ quái nha?” Diệp Tu hỏi.
Mày đi chết đê! Mọi người mắng chửi trong lòng. Mục sư rất muốn làm bộ đứt mạng, còn ai không phải mục sư thì chỉ muốn trói mục sư lại.
Song thực tế phũ phàng, trưởng đoàn Cừu Vui Vẻ vung tay hô “Lên”, Trai Ngầu Cầu Bại lập tức xông ra, trong ánh mắt của mọi người, cái dáng chạy bộ kia xấu không thể tả.
“Tên đó sẽ chết tươi ngay.” Có người trầm giọng nói.
“Đúng.” Nói trên kênh tán gẫu bất tiện thật, nhưng tốp năm tốp ba tụm lại âm thầm buôn dưa thì vẫn được. Thằng Trai Ngầu Cầu Bại chỉ đọc hướng dẫn phần BOSS, thế nên hẳn đã phớt lờ nhiều vấn đề, ví dụ như lúc mới vào mộ…. Nhưng chẳng đứa nào muốn nhắc cả, tất cả đều ngóng trông hắn ta bị ăn hành!
“Coi chừng cửa vào có bẫy!” Nào ngờ ai đó hô lên, giọng này chẳng ai xa lạ, là cựu MT Bảy Lá Một Hoa của họ.
“Uầy…” Mọi người thở dài, Bảy Lá Một Hoa quá hiền, quá thật thà rồi.
“Hở?” Diệp Tu lên tiếng.
“Ha ha ha, nhìn hắn cứ như bị rút gân vậy, bị gì ta?” Chỉ nghe ‘Hở’ một tiếng, Trai Ngầu Cầu Bại bỗng lắc người, lập tức có người chuẩn bị cười nhạo, nhưng hắn vừa dứt lời đã thấy một tia sáng bén nhọn nhá lên cạnh Trai Ngầu Cầu Bại, một thanh trường mâu đâm thẳng từ lòng đất.
Tưng tưng tưng tưng!
Âm vang liên tục, từng thanh rồi từng thanh chui từ dưới đất lên, chỗ nào Trai Ngầu Cầu Bại đặt chân là chỗ đó có mâu, nhưng không cây nào chọc trúng, vì Trai Ngầu Cầu Bại cứ lắc người liên tục, ai nhìn cũng thấy tởm, vậy mà mỗi cú lắc ấy lại vừa hay lướt qua từng thanh trường mâu mọc từ dưới đất.
“Hắn đang tránh đó hả?”
Mọi người kinh ngạc. Rõ là nhìn tận mắt, nhưng vẫn thấy quá ảo, biên độ cử động quả thật quá nhanh quá hiểm.
Sống sót trong bẫy mâu trận không phải chuyện hiếm hoi. Nhiều thi thể đã ngã xuống nơi đây để tìm ra cách vận hành, thành viên nào trong đoàn Cừu Vui Vẻ cũng biết cách bước qua mà không kích hoạt bẫy. Nhưng bẫy đã phát động mà vẫn lông tóc không rụng kiểu này thì mới thấy lần đầu.
“À há, tui quên mất chỗ này có bẫy.” Mọi người nghe Trai Ngầu Cầu Bại lẩm bẩm, sau đó quay lại hô to: “Chỗ này có bẫy, mấy chú cẩn thận đó!”
Đù, ai cần mày nhắc chứ! Quần chúng lại phải kiềm chế bản thân không dựng ngón giữa lên.
“Đỉnh thật, tránh được hết luôn á.” Lúc này Bảy Lá Một Hoa cũng bước tới bên cạnh Trai Ngầu Cầu Bại.
“Đâu có đâu có, ông cũng không tệ mà!” Diệp Tu nói.
“Có thể qua mà không kích hoạt bẫy đấy, ông quên thì theo tui nha!” Bảy Lá Một Hoa dẫn đường.
Bảy Lá à, sao ông tốt bụng quá vậy! Cả đoàn lệ tuôn rơi, có điều ngẫm lại mà xem, Trai Ngầu Cầu Bại, cái tên màu mè như thế, giờ phút này chỉ e sẽ vênh mặt nói: “Cần gì, anh mày giẫm phải bẫy cũng qua ngon ơ!”
Sự thật họ nghe được lại là: “Thật á? Đỡ quá vậy? Đi cho tui xem với.” Dứt lời, Trai Ngầu Cầu Bại dứt khoát bám sát gót Bảy Lá Một Hoa, mọi người lại câm nín lần nữa.
Thế nên ngoại trừ màn trường mâu ban đầu bị Trai Ngầu Cầu Bại vô ý đạp lên, cả đoàn vẫn bình yên vượt qua các cạm bẫy khác nhờ con đường an toàn được tìm ra bởi các đồng chí tiên phong hi sinh chẳng biết bao lần.
“Mọi người qua hết chưa?” Sau đó họ nghe được Trai Ngầu Cầu Bại ân cần hỏi han mình.
“Qua rồi.” Tiếng đáp lại ít ỏi vô cùng, chỉ có vài người vui vẻ trả lời.
Trai Ngầu Cầu Bại cũng không để ý, đứng nhìn giao lộ sau tầng tầng cạm bẫy, xoay hai vòng: “Hai con đường? Hừm? Chờ tui tí nha, tui đọc hướng dẫn đã.”
“Rồi rồi, ông không cần đọc, đi bên trái trước.” Cừu Vui Vẻ đuối rồi.
“OK.” Trai Ngầu Cầu Bại lập tức đi bên trái.
“Ông…” Cừu Vui Vẻ chỉ nói một chữ đã im bặt. Những người khác lập tức nhướn mày hớn hở, nhưng vẫn có tên nào đấy mở miệng: “Coi chừng!”
Cùng lúc đó, hai tượng đá kiên cố đứng hai bên đường trái đột nhiên chuyển động với tốc độ siêu nhanh.
Hai thanh kiếm đá không hề tỏa sáng, phát ra tiếng rít xé toạc không gian, cùng kề cổ tên Trai Ngầu Cầu Bại chỉ còn vài bước là đi vào phạm vi công kích của chúng.
“Á ui!” Trai Ngầu Cầu Bại kêu lên, vội vàng lăn về phía trước né đòn.
“Móa!” Kết quả, màn tránh né hoành tá tràng chỉ đổi được tiếng quát giận dữ của Cừu Vui Vẻ, vì là đoàn trưởng nên gã vẫn luôn cố gắng nhường nhịn Trai Ngầu Cầu Bại, nhưng lúc này phải mắng ầm lên. Nguyên nhân cũng vì gã là trưởng đoàn, đối với tên khốn nạn gây sự cố phải mắng nhiếc không chút thương tình.
Trai Ngầu Cầu Bại lăn lên trước, tuy tránh được song kiếm đan chéo của hai tượng đá đầu, nhưng lại lăn vào phạm vi tấn công của hai tượng đá sau, tên khốn này liền tù tì bạo động thức tỉnh cả bốn tượng đá!
Trong phó bản trăm người, mỗi tên lính quèn đều mang cấp bậc của BOSS ở phó bản nhỏ.
Tượng đá canh cửa, phải là đội ngũ mạnh chút mới dám cùng lúc đánh 4 tượng, mà bọn Cừu Vui Vẻ chỉ muốn lấy an toàn trên hết, chắc ăn thì dẫn động tiêu diệt từng con một; lúc thành thục lắm mới dám đánh hai con cùng lúc, song cũng sợ hết hồn hết vía. Nhưng lần này, cái tên mới tới, cùng cái ID ngứa đòn vô cùng lại gọi dậy luôn cả bốn.
Nghĩ bọn họ là ai hả? Đội chủ lực của Mưu Đồ Bá Đạo chắc?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT