Trần Quả không lâu trước đấy còn vì Diệp Thu giải nghệ mà lẳng lặng lau nước mắt, lúc này đã bình thường trở lại, sau khi giới thiệu tường tận cho Diệp Tu những thứ hắn cần biết thì tìm máy tính chơi Vinh Quang.

Diệp Tu đứng cách đấy không xa dòm ngó vài lần, nhìn thấy Trần Quả bước vào đấu trường PK với người ta, nhưng trong lòng rõ ràng không yên, khi PK luôn xuất hiện một vài sai lầm quan trọng, cấp thấp cấp cao đều có. Thua liên tiếp ba trận, Trần Quả đập bàn phím thoát game, quay đầu nhìn Diệp Tu đang đứng xỉa răng vờ như không có chuyện gì, trừng hắn xong thì chạy về tầng hai.

Diệp Tu nhìn đồng hồ, cách 11 giờ ca đêm của mình không lâu nữa.Em gái trực quầy hiển nhiên không chế thời gian khá điêu luyện, tiến độ cày phim Hàn vừa chuẩn. Một tập vừa hết, thời gian đúng lúc nhảy sang 11 giờ, cô đứng lên cười với Diệp Tu: “Anh Diệp em tan ca nhé?”

“Đi đi, đi đi!” Diệp Tu chờ chiếc máy tính này cả buổi rồi. Nhân viên tiệm net tan ca giờ này không chỉ mình em gái nọ, dù sao ban ngày và gần tối sẽ không quạnh quẽ như ca đêm, một người chắc chắn không lo hết được. Tuy nhân viên tiệm net vẫn chưa thân thiết với Diệp Tu, nhưng đã quen biết nhau, khách sáo chào hỏi rồi lũ lượt rời khỏi.

Tiệm net trở nên vô cùng yên tĩnh, tiếng chuột và phím âm vang rõ rệt, hoàn toàn khác xa một trời một vực với sự náo nhiệt của khu mới mở tối qua. Nghĩ đến việc này đều do chuyện mình giải nghệ mà ra, Diệp Tu khẽ thở dài, ngồi vào quầy.

Đút thẻ tài khoản vào, bước vào trò chơi. Vừa lên mạng đã nhận được tin nhắn liên tiếp, Diệp Tu mở ra xem, là hỏi thăm từ Điền Thất và những người đã từng chung đội.

“Cao thủ đại ca, tới rồi à!”

Điền Thất, Mộ Vân Thâm, Thiển Sinh Ly, ba người đều chào hỏi, không có Nguyệt Trung Miên.

“Đầy đủ hết rồi?” Diệp Tu trả lời mỗi người một câu.

“Ách, Nguyệt Trung Miên không đến.” Bốn người cùng đáp.

“Lại giận dỗi à?” Diệp Tu nhớ đến tên nhóc nào đấy.

“Không có, tâm trạng nó không tốt lắm, hôm nay chẳng phải Diệp Thu tuyên bố giải nghệ sao? Nó rất thích Diệp Thu, thế nên có chút sa sút, buổi tối không chơi.” Điền Thất nói.

Diệp Tu thật sự dở khóc dở cười, không thể tượng được tên kia lại là fan mình. Để gã biết mình là Diệp Thu, để gã biết bản thân đã từng đê tiện và vô sỉ với chính thần tượng của mình thì không biết sẽ có suy nghĩ gì.

“Nếu thiếu người, đến Huyệt Động Nhền Nhện mà gặp BOSS ẩn thì không ổn.”Diệp Tu nói.

“Thêm đại một người?” Điền Thất hỏi ý kiến của cao thủ đại ca.

“Không thì chúng ta đi Mộ Địa Xương Khô?” Diệp Tu nói.

“Được chứ được chứ!!”Điền Thất vội vàng đáp ứng.

Mộ Địa Xương Khô là phó bản từ 15 – 20 cấp, thật ra đám Điền Thất sớm muốn đi rồi, còn hi vọng dưới sự dẫn đầu của Diệp Tu lấy thêm được vài cái đầu bảng nữa. Thế nhưng suy nghĩ của Diệp Tu lại khác với nhu cầu của họ, đối với vinh quang khi đoạt được lần đầu phá bản, Diệp Tu căn bản không hề để trong lòng. Hơn nữa muốn chiếm được lần giết đầu tiên, phải luôn bảo trì đẳng cấp luôn đứng đầu. Điều này Diệp Tu không thể làm được, không phải kỹ thuật của hắn không đủ, mà là thời gian không đủ.

Buổi sáng vừa rời mạng, Quân Mạc Tiếu với đẳng cấp 18 rõ ràng đang xếp thứ 5 trong bảng xếp hạng khu 10, nhưng hiện tại đâu rồi? Diệp Tu mở bảng nhìn thử, tên của Quân Mạc Tiếu đã mất tăm mất tích, trên bảng xếp hạng đang thuần một hàng cấp 22 rồi.

Tại sao? Bởi vì công hội nhà người ta là tranh đoạt lần giết đầu tiên có tổ chức, hai ba người đồng thời sử dụng một tài khoản, nhân vật lên mạng suốt 24 tiếng, thay phiên nhau chơi, lấy cần cù bù khuyết thiếu. Kỹ thuật của Diệp Tu có mạnh mẽ đi nữa cũng đọ không nổi người ta.

Bởi đủ loại nguyên nhân, cho nên chiếm được lần đầu qua bản ở mấy khu thường cứ như bắt được vàng. Ngoài việc được đề tên trông rất oách thì còn phản ánh kỹ thuật và thực lực trong tốc độ thăng cấp của đội ngũ này khủng quá mức.

Nếu so sánh, càng thể hiện kỹ thuật và thực lực của một đội ngũ, chính là kỉ lục qua cửa phó bản.

Kỷ lục lấy thời gian là mức đo, lúc đầu mức thời gian kỷ lục sẽ được hệ thống quy định chung, có đội ngũ phá vỡ thời gian này thì đề tên và mức thời gian phá kỷ lục lên, phá tiếp thì đổi tiếp. Phần thưởng phá kỷ lục có thể nhận được nhiều lần, khen thưởng còn rất phong phú, không giống như mấy thứ kinh nghiệm, tiền tài như chiếm lần đầu, mà chính là tặng cho đội ngũ ít nhất một món trang bị từ đồ tím trở lên, ngẫu nhiên sẽ khen thưởng vài thứ khác nữa.

Kỷ lục lấy thời gian làm chuẩn phải sau cấp 20 rời thôn tân thủ mới bắt đầu có. Diệp Tu thuận tay nhìn thử, lần đầu phá phó bản Rừng Rậm Băng Sương đã hoàn thành, kỷ lục của hệ cũng đã bị đổi mới, ghi phía sau chính là số lần đổi mới. Trước mắt bị đã đổi 3 lần, lên bảng là đội ngũ của công hội Trung Thảo Đường, kỷ lục là 26 phút 12 giây 48, thời gian phá là buổi chiều 18 giờ 23.

Diệp Tu gãi gãi đầu, có hơi xấu hổ. Ấn tượng của hắn với phó bản này khá mờ nhạt, nhưng hắn biết kỉ lục này chắc chắn sẽ bị phá. Hiện tại người chơi có cấp cao nhất mới 22, thành tích cuối cùng sẽ do một đội toàn cấp 25 lấy được. Cơ mà trong đội chỉ cần có một người chơi vượt quá cấp 25, thành tích của phó bản sẽ vô hiệu.

“Cao thủ đại ca, chúng ta đến Mộ Địa Xương Khô rồi.” Điền Thất lúc này gửi đến một tin. Đẳng cấp của mấy người này đều giữ vững như lúc thoát game, xem ra thuộc dạng ngủ ngày như Diệp Tu.

“Được, tui đến ngay.” Diệp Tu vội vàng điều khiển Quân Mạc Tiếu chạy về phía Mộ Địa Xương Khô, lẽ ra lúc vừa lên 15 bọn họ đã có thể đánh phó bản này rồi, nhưng Ô Thiên Cơ của Diệp Tu trước mắt rất cần “tơ nhện cường lực” để nâng cao. Hôm qua thể hiện nhu cầu của mình với bọn Điền Thất, ý là sau cấp 15 hắn không định đổi phó bản, bốn tên kia thế mà vẫn ở lại, cùng với Diệp Tu chết dí trong Huyệt Động Nhền Nhện.

Cứ càn quét như vậy, “tơ nhện cường lực” vẫn không đủ, đây là vật mà BOSS ẩn Lãnh Chúa Nhền Nhện chắc chắn rơi ra, BOSS thường Nhền Nhện Vương và hai con BOSS nhỏ cũng có tỷ lệ rơi nhất định. Bọn Diệp Tu cực khổ đánh đến 11 giờ, BOSS ẩn xuất hiện ba lần, một con trong đấy là Lãnh Chúa, lấy được 5 cái “tơ nhện cường lực”, hai con kia là Chiến Sĩ Nhền Nhện, trăm phần trăm không rơi món này. Còn lại đều do đám BOSS nhỏ linh tinh rơi ra, tổng cộng 7 cái, thêm 4 cái lúc đoạt lần đầu giết lấy được thì mới ra 16 cái, cách nhu cầu 40 cái của Diệp Tu thì còn thiếu 24 cái.

Theo tiến độ ngày hôm qua, bản thân phải cày thêm hai ngày nữa. Diệp Tu âm thầm tính toán, đám Điền Thất này vẫn luôn theo hắn dừng chân tại Huyệt Động Nhền Nhện đến cả khi sắp lên cấp 18, chờ khi 20, lại phá bản Huyệt Động Nhền Nhện sẽ kém 5 cấp. 5 cấp trong Vinh Quang luôn là một mức rất trọng yếu, ví dụ như trang bị, như kỹ năng hay như kinh nghiệm giết quái. Hơn phó bản 5 cấp, kinh nghiệm đạt được giảm mạnh, khi đó việc “luyện cấp” sẽ không được thành lập, Diệp Tu chắc chắn sẽ ngại dẫn đám Điền Thất làm không công cho mình.

Dựa vào hên xui mà cày đồ thế này không ổn rồi, xem ra phải tìm biện pháp khác. Diệp Tu lo nghĩ, Quân Mạc Tiếu đã đến Mộ Địa Xương Khô, tìm Điền Thất trong danh sách Bạn tốt xin tổ đội, sau khi nhanh chóng vào đội, tin nhắn của Điền Thất gửi đến: “Cần thêm người không?”

“Không thêm cũng được.” Diệp Tu trả lời. Nói tới đây, Mộ Địa Xương Khô thật ra cũng có vật liệu cần thiết, đến bây giờ vẫn chưa kiếm nữa. Cái Ô Thiên Cơ này cầm chưa uy vũ được bao lâu đã trở thành gánh nặng rồi. Acc nhỏ khai hoang thật không dễ nha, Diệp Tu thở dài, cất bước vào khu vực Xương Khô.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play