"Sư Tử gì nhát như thỏ đế!" Bánh Bao nghiêm nghị trách cứ Hoàng Thiếu Thiên.
Hoàng Thiếu Thiên nổi điên!
Ủa đang tình huống gì mà đòi solo? Phán như đúng rồi vậy ba? Kêu tui làm sao nhịn?
Một Đao Đón Gió!
Kiếm lướt vun vút thể hiện rõ tâm trạng của Hoàng Thiếu Thiên. Tuy hắn không bao giờ để lời rác rưởi che mờ lý trí, nhưng hôm nay hơi bị khéo, khởi nguồn của lời rác rưởi lại là mục tiêu cần mua hành. Thế nên Hoàng Thiếu Thiên rất đường hoàng lấy việc công trả thù tư, bao nhiêu phẫn nộ trút hết bấy nhiêu. Chiêu Một Đao Đón Gió được hắn xuất ra với thời cơ, góc độ và tốc độ hoàn hảo trên từng cm.
Trúng!
Đỡ hay né được mới là lạ.
Máu tươi văng theo lưỡi kiếm, Bánh Bao Xâm Lấn ngã lăn lông lốc. Ku cậu lăn mãi, lăn mãi, lăn mất dạng luôn.
"Khá đấy, ranh con!" Hoàng Thiếu Thiên chat lên kênh chung. Tuyển thủ chuyên nghiệp rất nhạy bén với khoảng cách, bởi khoảng cách sẽ quyết định họ dùng chiêu gì cho hợp lý nhất. Trông như bị Một Đao Đón Gió chém lăn quay, song thực tế là Bánh Bao Xâm Lấn tranh thủ mượn lực để kéo giãn cự ly. Trông thì khó coi, nhưng miễn đạt đến mục đích là được.
Nếu chỉ xét đơn kỹ năng, Một Đao Đón Gió của Hoàng Thiếu Thiên có thể nói hoàn hảo. Tuy nhiên, combo là bữa tiệc tạo thành từ nhiều món chứ không chỉ một. Mượn hit chém, Bánh Bao Xâm Lấn kéo dài khoảng cách quá nhanh. Kiếm khách tay ngắn cần đuổi theo áp sát trong khi lưu manh với tầm đánh trung có thể nhân cơ hội phản kích. Vì vậy, chiêu Một Đao Đón Gió này dẫu có hoàn hảo đến mấy cũng không giúp xây dựng combo. Nó mang đến cảm giác như một hit đánh tùy ý, thiếu suy tính kỹ càng.
Chẳng lẽ Hoàng Thiếu Thiên vẫn không tránh khỏi kích động tâm lý?
Không ít người cho rằng Một Đao Đón Gió là hành động trút giận, nhưng họ quên rằng đây là một trận đấu đoàn đội chứ chẳng phải solo. Bữa tiệc combo đâu chỉ do Hoàng Thiếu Thiên chịu trách nhiệm? Hắn có thể sơ hở, nhưng đồng đội sẽ biết cách lấp đầy sơ hở đó. Khi chọn chiêu, Hoàng Thiếu Thiên không hề tính sai vì kích động. Hắn hiểu rõ mình đang đánh cái gì, hắn tin tưởng mình sẽ nhận được trợ giúp.
Chú thuật!
Đạn dược!
Dạ Vũ Thanh Phiền tay không đủ dài, nhưng Sách Khắc Tát Nhĩ và Thương Lâm Đạn Vũ đã lập tức dồn kỹ năng lấp đầy khoảng trống ngay sau Một Đao Đón Gió. Không những vậy, họ còn rất biết phối hợp, ra chiêu đan xen lẫn nhau. Trình phản ứng cao, trình thao tác mạnh cũng không giúp Bánh Bao thoát lưới bủa vây từ hai người. Mọi không gian giãy dụa đều bị khóa kín.
Buộc phải ăn một trong hai, hoặc chú thuật hoặc đạn dược! Bánh Bao quả quyết xoay người, húc đầu vào làn đạn dưới nòng súng Thương Lâm Đạn Vũ.
Trong tình huống bình thường, kỹ năng có sát thương thấp hơn sẽ được chọn. Tuy nhiên, Sách Khắc Tát Nhĩ và Thương Lâm Đạn Vũ chú trọng ra chiêu có hiệu ứng ức chế vô cùng, một người dùng Thuật Trói Buộc với ít sát thương nhưng gây trói, người còn lại thì Đạn Băng với hiệu ứng đóng băng có xác suất.
Trong số các nghề hệ Súng, trừ bậc thầy pháo súng nã phát nào ổ gà phát nấy, ba nghề còn lại đều tấn công bằng cách xả đạn liên tục. Kỹ năng Đạn Băng của chuyên gia đạn dược có thể tính là một chiêu thiên về debuff, khi triển khai sẽ có động tác đổi băng đạn, biến viên đạn thông thường thành đạn băng. Nhờ bonus Tăng Cấp Đạn Dược sau khi chuyển nghề, lượng đạn băng bắn ra lên đến 20 phát. Do đó, xác suất kích hoạt hiệu ứng đóng băng là cực cao. Nếu trúng hết 20 phát, đóng băng toàn phần cũng không khó xảy ra.
Đạn tuôn như mưa, Bánh Bao Xâm Lấn trúng liền mấy phát. Dính debuff đóng băng, ku cậu chỉ bị giảm tốc độ chứ không đến mức đứng yên một chỗ. Đây cũng là lý do Bánh Bao chọn ăn Đạn Băng chứ không muốn chơi với Thuật Trói Buộc. Chậm một chút vẫn ngon hơn không thể động đậy mà!
Có điều, suy luận này quá đơn giản, chiến đội Lam Vũ lẽ nào không lường trước? Khi hình thành thế giáp công, Dụ Văn Châu và Trịnh Hiên đã dự đoán Bánh Bao sẽ lăn qua phía Đạn Băng rồi.
Ánh kiếm lóe lên.
Lúc Dạ Vũ Thanh Phiền ra chiêu Một Đao Đón Gió, Lưu Vân đã lao tới chuẩn bị phối hợp. Cậu nhắm thẳng mũi kiếm của mình vào vị trí Thương Lâm Đạn Vũ xả Đạn Băng. Chiến đội Lam Vũ không xây dựng combo từ một người, mà cả bốn người cùng dồn kỹ năng ào ạt xuống đầu Bánh Bao Xâm Lấn.
Lam Vũ có bốn tướng, Hưng Hân chẳng lẽ chỉ một? Sách Khắc Tát Nhĩ vừa ngừng focus, bốn tướng Hưng Hân nhẹ gánh hẳn. Mộc Vũ Tranh Phong lập tức phủ hỏa lực xuống chiến trường. Cùng nhận định với đối thủ, cô dốc toàn bộ đạn pháo vào khu vực Lưu Vân di chuyển.
Phải nói rằng, cô đã phán đoán cực chuẩn về hướng đi kế tiếp của Lam Vũ, lẫn nhận thức của dàn tướng địch.
Mộc Vũ Tranh Phong và Lưu Vân gần như đánh tới mục tiêu cùng lúc, chỉ khác ở chỗ mục tiêu của Mộc Vũ Tranh Phong chính là Lưu Vân.
Ầm!
Sóng khí bùng nổ cuộn trào, ánh kiếm vừa vút lên của Lưu Vân bị đẩy lệch đi. Mọi việc xảy ra chỉ trong vài giây ngắn ngủi mà chuẩn xác cứ như đã diễn tập trước vậy. Lưu Vân lao tới, pháo nổ, Lư Hãn Văn không kịp né.
Có khoảng trống!
Lưu Vân bị Mộc Vũ Tranh Phong phá rối, một khoảng trống lộ ra trước mặt Bánh Bao Xâm Lấn. Song, từ nãy đến giờ Dụ Văn Châu vẫn luôn tỉnh táo chú ý toàn cục, vừa thấy Mộc Vũ Tranh Phong nã pháo là biết ngay Lưu Vân không thể thành công. Sách Khắc Tát Nhĩ đã sớm ngâm xướng chú thuật hòng bổ khuyết vào khoảng trống kia.
Móng Vuốt Hắc Ám!
Giữa hư vô, một chiếc móng vuốt đen có năng lượng ma giới vây quanh xuất hiện, chộp về phía Bánh Bao Xâm Lấn. Dựa trên phản ứng đối thủ, đây cũng là một hit đánh dự đoán.
Tiếc thay, đối thủ mà Dụ Văn Châu dự đoán lại là Bánh Bao.
Móng Vuốt Hắc Ám chộp xuống, năng lượng ma giới tỏa ra như lửa. Có điều, Bánh Bao Xâm Lấn đã biến đâu mất dạng.
Ku cậu ở đâu? Một cú lăn mình, ku cậu quay về vị trí cũ.
Thật ra, Mộc Vũ Tranh Phong đã dùng hỏa lực cover cho Bánh Bao một khoảng trống đủ để thoát ly phạm vi tấn công, nhưng ku cậu lại bỏ khoảng trống nọ, bất ngờ lăn về chỗ bị vây khốn trước đó.
Lẽ nào Bánh Bao đoán được Sách Khắc Tát Nhĩ sẽ tấn công mình?
Đây chắc chắn là ý nghĩ của những người nghiêm trọng hóa vấn đề, chứ người mà quen Bánh Bao ấy à... Cũng chẳng rõ luôn! Ủa sao nó đánh thần thánh dữ vậy ta?
"Chắc thấy bên nào tiện hơn thì lăn bên ấy?" Các tuyển thủ Hưng Hân ngồi dưới suy đoán.
Tuy nhiên, Bánh Bao có gây ngạc nhiên thế nào đi nữa thì cũng chỉ thoát Móng Vuốt Hắc Ám là cùng. Mọi thứ khác đều không hề thay đổi.
Khi trạng thái giảm tốc của Đạn Băng chưa hết tác dụng, ăn thêm đạn sẽ gia tăng tỉ lệ đóng băng toàn phần. Thương Lâm Đạn Vũ vẫn chưa bắn hết 20 phát, Bánh Bao Xâm Lân lại tự mình lùi về chỗ cũ, Trịnh Hiên còn mong gì hơn?
Mưa đạn tiếp tục bay tới xối xả.
Chỉ là một pha bất ngờ mà thôi...
Cả Dụ Văn Châu cũng cho là vậy. Bất ngờ chưa chắc đồng nghĩa với chủ động. Giả sử bạn chém một người và người đó không né, ừ thì bất ngờ thật đấy, nhưng người bị chém có bỗng nhiên chiếm ưu thế áp đảo không?
Tất cả những gì Bánh Bao Xâm Lấn làm, là né được Móng Vuốt Hắc Ám. Ngoài ra, cậu chàng hành động hơi ngu là khác.
Ô Thiên Cơ giương rộng, Đạn Băng bị chặn đứng toàn bộ. Một con đường sống trải rộng thênh thang trước mặt Bánh Bao Xâm Lấn, ku cậu lập tức dẹp mọi bất ngờ, cắm đầu chạy ngay. Vẫn trong trạng thái đóng băng cục bộ, Bánh Bao Xâm Lấn di chuyển như chiếu phim chậm. Trông hài hước vô đối, nhưng bước chân cậu rất kiên định dưới những che chở của đồng đội.
Quân Mạc Tiếu giúp chắn đạn từ Thương Lâm Đạn Vũ, Mộc Vũ Tranh Phong rải tuyến hỏa lực gần chỗ cậu, quấy rối ý định đuổi bắt của Dạ Vũ Thanh Phiền và Lưu Vân.
Một pha chập mạch bất ngờ như tự sát, cuối cùng lại mang về khả năng xoay chuyển tình thế. Nguyên nhân do đâu?
Góc nhìn Dụ Văn Châu ngừng ở Quân Mạc Tiếu.
Anh cứ nghĩ mãi lý do Hưng Hân chọn một tuyển thủ thiếu ổn định như Bánh Bao cho trận đấu quan trọng thế này. Giờ anh hiểu được chút ít rồi.
Lý do rất đơn giản, vì Hưng Hân có Diệp Tu.
Diệp Tu không giỏi hơn ai trong việc bắt sóng não Bánh Bao đâu, nhưng kinh nghiệm và ý thức cho phép hắn bổ khuyết sơ hở của ku cậu một cách tốt nhất.
Hưng Hân có thể mượn điều đó nghịch chuyển tình thế, cũng có thể chỉ lay lắt sống qua hiểm nghèo, nhưng sự thật không thể chối cãi là họ vẫn sở hữu chuyên gia gỡ bom cho quả bom hẹn giờ mang tên Bánh Bao này. Còn Lam Vũ? Ai trong Lam Vũ đủ sức bắn bể bom mọi lúc mọi nơi, trước khi nó gây hại đến chiến đội mình?
Kinh nghiệm và ý thức của người tinh thông mọi nghề như Diệp Tu không phải đâu đâu cũng có.
Hưng Hân đang cố tình lợi dụng việc Bánh Bao dễ mắc sai lầm, cho ku cậu dẫn dắt tiết tấu trận đấu, xem phe nào giỏi chơi với người sao Hỏa hơn, ít bị lạc lối hơn.
Trong đầu Dụ Văn Châu, hình bóng Quân Mạc Tiếu và Diệp Tu hiện lên rõ rệt sau lưng Bánh Bao Xâm Lấn.
Đây lại là một pha tương kế tựu kế chăng?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT