Edit & beta: Lá Mùa Thu

Chiến đội Hô Khiếu không kịp thực hiện bất kỳ vụ giao dịch nào trong đợt chuyển nhượng mùa đông để giải quyết vấn đề hiện hữu, và rồi cứ thế mà bước tiếp vào nửa chặng đường sau vòng bảng. Nửa chặng đường đầu, tuy nhiều lần quỳ trước cường đội, nhưng Hô Khiếu vẫn rất mạnh mẽ khi gặp các đội tầm trung và thấp. Do vậy, mọi người vẫn ôm chút ít tin tưởng vào Hô Khiếu.

Nhưng bây giờ, chiến đội Thần Thoại ấy à...

Cứ cho là đội mới này cũng gây nhiều bất ngờ, nhưng điều đó chỉ nói lên rằng họ có thực lực nhất định. Đi hơn nửa vòng bảng với tổng điểm 102, xếp hạng 12, thành tích này không đủ để gắn mác cường đội cho Thần Thoại. Đây chỉ là thành tích điển hình của các chiến đội tầm trung.

Hô Khiếu, đã thua dưới tay một chiến đội tầm trung như thế.

Chẳng còn gì để bào chữa.

Rốt cuộc Hô Khiếu có sẽ làm nên cơm cháo? Dấu chấm hỏi ấy càng lúc càng to. Trong buổi họp báo, đội trưởng Đường Hạo lại nổi trận lôi đình, chỉ trích cả đội không chịu nỗ lực.

Vấn đề Hô Khiếu đang gặp phải, liệu nỗ lực có thể giải quyết?

E rằng không đơn giản vậy đâu! Vinh Quang không phải chỉ có nỗ lực. Ngoài nỗ lực, bạn cần chọn một con đường đúng đắn để đi. Hiện tại, thứ mà chiến đội Hô Khiếu thiếu thốn không phải sự cố gắng đến từ đội viên, không phải lòng tin chiến thắng, mà là phương pháp.

Nhất là phần đấu đoàn đội. Ngày xưa ở Hô Khiếu cũ, chìa khóa đảm bảo chiến thắng là đấu pháp chơi zâm. Giờ đây Hô Khiếu vứt mất chiếc chìa khóa đó, nhưng lại chưa thể đập ra một chiếc khác đủ tầm. Một đám thợ khóa giày vò lẫn nhau đến mấy chăng nữa, cũng không cách nào mở được cánh cửa thắng lợi.

"Cố lên", "nỗ lực lên", "lên tinh thần nào", "chúng ta không được thua", bao nhiêu lời động viên, cổ vũ sĩ khí liệu có thể giải quyết vấn đề từ gốc rễ?

Lối đi nào cho Hô Khiếu?

Trên tuần san mới phát hành trước lượt đấu, Hô Khiếu thình lình leo lên trang đầu bằng tiêu đề như trên. Sau vụ An Văn Dật hơi bị yếu và Bạch Thứ hơi bị mạnh, người ta bắt đầu quan tâm đến câu chuyện về trình đoàn đội Hô Khiếu.

Bản thân Hô Khiếu cũng liên tục đón nhận những chất vấn từ fan ruột. Họ cần kíp một trận thắng thuyết phục. Cơ hội đang ở trước mắt, khi lượt đấu thứ 25, Hô Khiếu sẽ nghênh chiến Luân Hồi trên sân nhà.

Ờm... Mức độ thuyết phục hơi bị cao!

Vài tuyển thủ Hô Khiếu bắt đầu muốn nhai thẻ.

"Đây chính là cơ hội tốt nhất." Đội trưởng Đường Hạo lại kiên định đứng ra, với một thái độ không run sợ.

"Còn gì có thể đủ sức thuyết phục hơn đánh bại Luân Hồi?" Đường Hạo nói.

"Mọi người phấn chấn lên! Bằng trận đấu này, cho tất cả bọn họ thấy chiến đội Hô Khiếu chúng ta trình thế nào." Trong phòng chờ, hắn động viên đồng đội.

Có điều, những câu như thế tuyển thủ Hô Khiếu nghe đã quá nhàm tai rồi.

Hô Khiếu vào trận. Kết quả solo: Thua, thua và thua.

Tiếng la ó đả đảo vang dậy khắp nhà thi đấu. Mới solo thôi mà đã bết bát đến vậy rồi ư?

Đường Hạo tái mặt. Nhưng hắn có thể làm gì bây giờ? Hắn không biết...

Phần lôi đài nhanh chóng chấm dứt với không chỉ những tiếng phản đối. Đã có khán giả ra về, thậm chí trận đoàn đội quan trọng cũng chẳng buồn xem. Họ đang dùng thái độ để thể hiện kháng nghị với chiến đội.

Hai phần đấu cá nhân kết thúc, Hô Khiếu bị dẫn trước 0 - 5.

Lẽ nào đây lại là một trận tan tác 0 - 10 sau trận Hưng Hân? Ít nhất lần đó là sân nhà Hưng Hân, còn hôm nay Luân Hồi người ta đến tận cửa hốt sạch. Mặt mũi để đâu?

Đến phần đoàn đội, tiếng hô hào từ fan Luân Hồi đã át cả fan Hô Khiếu. Như chưa đủ nhục, một bộ phận fan Hô Khiếu cũng cất giọng cổ vũ Luân Hồi chiến thắng. Họ đã thất vọng đến mức nào, phẫn nộ đến mức nào mới có thể làm thế?

Trong bối cảnh đó, trận đoàn đội Hô Khiếu vs Luân Hồi bắt đầu.

Cùng thời điểm, ở một nhà thi đấu khác.

"Nữa hả..." Bao nhiêu khán giả trợn tròn mắt, chứng kiến trị liệu chiến đội Chiêu Hoa ở phút thứ 2:34, bị thích khách Phong Cảnh Sát của chiến đội Ba Lẻ Một một hit cứa cổ, về làng.

Liều Mình Một Hit!

Kinh dị hơn, lần này Phong Cảnh Sát liều mình xong vẫn không chết! Anh được kị sĩ Thủy Triều khiển bởi Bạch Thứ bảo vệ kín cẩn, rồi lại được trị liệu nhà mình là sứ giả thủ hộ 007 xối cho một rổ máu, HP tăng vọt.

Một thích khách Liều Mình Một Hit thành công, tiễn vong đối thủ, mà không chết?

Toàn lục địa Vinh Quang rúng động. Suốt chiều dài lịch sử Liên minh, đây tuyệt đối là lần đầu tiên.

Chiến đội Ba Lẻ Một này còn muốn đẩy chiến thuật ám sát đến tầm cỡ nào nữa?

Chiến đội Chiêu Hoa vốn trình không bằng Ba Lẻ Một, đoàn đội mất trị liệu, liền ngã rạp như cỏ dưới giày. Thắng thua nhanh chóng quyết định. Ba Lẻ Một toàn thắng với tỉ số chung cuộc 10 - 0.

Ít phút sau, trận Hô Khiếu vs Luân Hồi cũng đã có kết quả. Luân Hồi "như mong đợi", đánh bại Hô Khiếu tan tác 10 - 0.

Ba Lẻ Một chỉ kém Hô Khiếu 8 điểm nên thứ hạng lập tức hoán đổi. Chiến đội Hô Khiếu liệu có thể ở lại top 8 hay không thì phải xem kết quả một trận đấu khác: Bách Hoa vs Khinh Tài, sân nhà Bách Hoa.

Vâng, một cặp đấu khiến Hô Khiếu nhìn mà tuyệt vọng.

Bách Hoa cuối cùng chiến thắng Khinh Tài 8 - 2, leo lên hạng 7. Ba Lẻ Một tăng một hạng lên 8, chính thức bước chân vào khu vực tứ kết. Đây quả là một quá trình kịch tính. Lúc nửa đầu vòng bảng kết thúc ở lượt 19, Ba Lẻ Một mới có tổng điểm 98, mà hôm nay qua sáu lượt, họ đã tích được 150 điểm. Sáu lượt giành 52 điểm, bình quân mỗi trận 8.7 điểm, vượt mặt cả thủ lĩnh bảng tổng sắp là Luân Hồi với bình quân điểm 8.3 mỗi trận.

Ở lượt thứ 19, chiến đội Ba Lẻ Một nhờ pha Liều Mình Một Hit tiễn đưa Tay Nhỏ Lạnh Giá của Hưng Hân mà thắng trận đoàn đội, nhưng thực tế họ chỉ bắt đầu tăng tốc đáng kinh ngạc từ lượt thứ 20. Sự gia nhập của tuyển thủ Bạch Thứ giúp Ba Lẻ Một dựng nên hệ thống chiến thuật xoay quanh Liều Mình Một Hit của thích khách, một điều chưa từng xảy ra trong lịch sử Liên minh. Tốc độ hòa mình vào chiến đội mới cho thấy rõ IQ Vinh Quang cực cao của Bạch Thứ. Chưa kể, hệ thống chiến thuật hắn mang đến cho Ba Lẻ Một đến nay vẫn chưa sử dụng hết tiềm năng. Ba Lẻ Một vẫn đang mày mò nghiên cứu mà đã có thể đạt được hiệu suất đáng gờm nhường này. Đến khi triệt để khai thác nó toàn bộ, họ sẽ gây thêm bao nhiêu sát thương lên cả Liên minh?

Người ta bắt đầu phát hiện, đi theo bước chân Bạch Thứ về Ba Lẻ Một không chỉ là một cao thủ chưa biết ngọn nguồn. Hắn còn mang tới một chiến thuật chưa ai hay, chưa ai rõ, Ba Lẻ Một cũng từ đó trở thành một chiến đội mới toanh cần nghiên cứu.

"Điên đầu thiệt chứ!" Toàn dân Vinh Quang than oán.

Nhưng lúc này, một số người lại không có thời gian than oán cho lắm.

"Điên đầu thiệt chứ, giờ tính đánh đến khi nào?" Diệp Tu hỏi.

"Mấy anh lẽ ra thua từ sớm rồi, tại anh mắc zại chạy tới chạy lui chơi trốn tìm thôi, nếu không đánh xong từ lâu rồi! Vui không, giải trí không? Cùng lắm anh ra đây tui với anh solo? Đường đường chính chính phân thắng bại, dám không, anh dám không?" Hoàng Thiếu Thiên bên phe kia tức giận nói.

Khi các trận cùng lượt nối đuôi nhau kết thúc, trận Lam Vũ vs Hưng Hân trên sân nhà Lam Vũ đã đánh hơn 40 phút. Hiện Lam Vũ chết mất một mạng, còn năm mạng trong trận, mà bên Hưng Hân thì chỉ còn hai. Ấy thế nhưng hai người Hưng Hân lại chưa chịu GG, cũng không chịu chạy ra feed, cứ thế mà cù nhây với Lam Vũ một cách rất chì.

"Khốn nạn!" Thấy tình cảnh ấy, đám lão đại không ít các công hội lớn bỗng nhói lòng.

Quá khứ đau đớn chưa trôi xa, quân đoàn nhà họ cũng từng bị hai tên này troll khắp mọi miền Thần Chi Lĩnh Vực. Giờ thấy chiến đội Lam Vũ bị chơi lầy, họ đột nhiên thấy hả hê đôi chút.

Quân Mạc Tiếu và Hại Người Không Mệt.

Đó là hai mạng Hưng Hân còn đứng trong trận. Khỏi bàn cãi, Hưng Hân làm gì còn cửa thắng với đội hình năm người tề chỉnh của Lam Vũ? Thế nhưng hai người cứ nhất quyết níu kéo, trốn bên Đông núp bên Tây, khiến một trận đấu vốn nên kết thúc ở phút 31 kéo dài đến tận phút 42 vẫn chưa xong.

"Chưa đến phút cuối, chưa biết thắng thua." Diệp Tu nghiêm nghị răn dạy Hoàng Thiếu Thiên, "Solo? Solo là cách để đánh đoàn đội à?"

"Cái... anh! Ủa chứ giờ anh núp lùm, trốn chạy đủ chỗ thế mới là cách?" Nhét dấu ba chấm vào giữa câu chửi tục, Hoàng Thiếu Thiên lách luật như thần.

"Đang train đó, ok? Vào vòng chung kết là bắt đầu tính điểm đầu người rồi, Hưng Hân bọn anh đang thích nghi dần với vòng chung kết! Phục đi chú em!" Diệp Tu nói.

"Phục cái... anh!" Hoàng Thiếu Thiên tiếp tục thể hiện trình lách luật, "Hai người các anh lấy nổi đầu ai nữa?"

"Chưa chắc! Có bản lĩnh chú em ra đây 1v2 với bọn anh!" Diệp Tu kêu lên.

"Chơi luôn! Tui một mình chấp hai người!" Hoàng Thiếu Thiên nói.

"Tất cả những người khác lùi về phía sau 100 ô." Diệp Tu nói.

"Lùi rồi." Hoàng Thiếu Thiên nói.

"Lùi gì nhanh vãi?" Diệp Tu nghi ngờ.

"Đang lùi." Hoàng Thiếu Thiên trả lời.

"Ok để anh xem." Diệp Tu nói.

Người Lam Vũ lập tức vào thế phòng bị. Đội hình năm người phủ tầm nhìn khắp 360 độ, ma nào lướt qua chắc chắn sẽ bị phát hiện ngay.

"Lùi đâu mà lùi? Xờ lờ nhau à?" Diệp Tu nổi giận.

"Anh xem đâu mà xem? Xờ lờ nhau à?" Hoàng Thiếu Thiên cũng nổi giận. Lam Vũ họ không phát hiện bất cứ ai ló đầu lên quan sát cả. Quân Mạc Tiếu vốn không ở quanh đây.

"Anh dư sức đoán!" Diệp Tu nói.

"Mắc zại!" Hoàng Thiếu Thiên gào.

"Thôi đừng phí thời gian nữa, mau tìm cho ra bọn anh đi. Đánh có mỗi trận mà siêu lâu luôn, các chú không thấy phiền hả?" Diệp Tu nói.

Mọi người ôm đầu. Ủa, chứ ai gây nên tình huống hiện giờ?

"Sắp rồi, họ ắt hẳn đang ở khu vực quanh đây." Trên kênh Lam Vũ, Dụ Văn Châu cũng đưa ra phán đoán.

"Chia quân hai ngả, tôi và Thiếu Thiên rẽ qua chỗ hẹp cánh trái. Tống Hiểu, cậu với Trịnh Hiên đi cánh phải, vòng qua tảng đá lớn kia." Anh tiếp tục bố trí.

"Ý? Còn tui?" Từ Cảnh Hi, người cầm sứ giả thủ hộ, kinh ngạc khi không nghe thấy tên mình trong kế hoạch.

"Ừ, hai cánh trái phải là mai phục, cậu thì đi thẳng, dụ tình." Dụ Văn Châu nói.

"Trời ơi ác quá." Từ Cảnh Hi khóc ròng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play