Edit & beta: Lá Mùa Thu

Sau khi hợp đồng thuê sân bãi chấm dứt vì chiến đội Gia Thế thanh lý, cung thể thao Tiêu Sơn được trả về với tên cũ. Tuy vậy, điều đó chẳng mang đến thay đổi gì cho nhân viên nhà thi đấu cả. Trải qua một năm, cung thể thao Tiêu Sơn lại tiếp tục phục vụ cho giải đấu Vinh Quang chuyên nghiệp, công việc của họ vẫn duy trì như cũ.

"Xin lỗi chị, bọn tôi sắp quét dọn đến chỗ này rồi." Một nhân viên sải bước qua chỗ một khán giả đang đứng dưới sân, muốn mời người này rời khỏi nhà thi đấu.

"Xin lỗi, tôi đi ngay." Trần Quả lúng túng quay đi. Chưa được mấy bước, cô lại không khỏi ngoảnh đầu nhìn về lần nữa.

Khán đài, chỗ ngồi dành cho tuyển thủ, sân đấu...

Từ lúc trận đấu kết thúc đến giờ đã sắp hai tiếng, nhưng chỉ cần nhìn khung cảnh xung quanh, Trần Quả vẫn có thể mường tượng lại mọi chuyện đã diễn ra. Thậm chí những khu vực nào có fan cuồng Hưng Hân đứng dậy gào thét, múa lửa cổ vũ cho đội nhà, cô cũng nhớ rõ mồn một.

"Đây chính là sân nhà của tụi mình sao?"

Trận đấu đầu tiên với tư cách đội chủ nhà của Hưng Hân đã chấm dứt từ lâu mà lòng Trần Quả vẫn chưa lắng xuống. Cô đâu phải chưa từng đến đây xem đánh giải, cũng đâu phải chưa từng cảm nhận bầu không khí trực tiếp ở nhà thi đấu, nhưng lần này cảm giác khác với hồi xưa đi xem Gia Thế lắm.

"Chị à..." Thấy Trần Quả đi được mấy bước lại đứng nghệch mặt ra, cậu nhân viên nhắc thêm một tiếng.

"Vâng vâng, xin lỗi." Trần Quả nhanh chân đi luôn một mạch ra khỏi cung thể thao Tiêu Sơn bằng cánh cửa cuối cùng còn mở.

Tụi mình sẽ còn đến đây nữa mà. Một lần, hai lần, ba lần, liên tục chiến thắng, chiến thắng hoài luôn. Trần Quả bước rất gấp, tâm trạng cũng quắn hết cả quéo.

9 - 1 đó nha!

Tuy ai mà chẳng tham lam hi vọng thắng với tỉ số 10 - 0, nhưng kết quả 9 - 1 đã dư sức để lăn lộn.

Trần Quả móc điện thoại ra bấm số.

"Alo! Đâu hết cả rồi?" Cô kêu lên.

"Tụi tui phải hỏi chị mới đúng..." Đầu dây bên kia đáp.

"Chị chỉ ngồi lâu chút trong nhà thi đấu thôi, cảm thụ thêm tí không khí sân nhà." Trần Quả nói.

"Chị lóa mắt chưa, chị chủ?"

"Ừ, chói lóa luôn. Bây giờ mình thoải mái phê pha đi, đi ăn mừng nào!" Trần Quả nói.

"Hơi khuya thì phải?"

"Phá lệ một lần đi! Hôm nay mình lần đầu tiên đánh ở sân nhà mà! Đã vậy còn thắng cực đẹp nữa." Trần Quả nói.

"Ok..." Diệp Tu bên kia cúp điện thoại.

Đêm nay là đêm thuộc về Hưng Hân, ít nhất ở nơi này điều đó đúng 100%.

Đội mới mạnh nhất lịch sử, đại thắng Bách Hoa 9 - 1.

Người đẹp tân binh Hưng Hân: Nổi tiếng chỉ sau một trận lôi đài.


Hôm sau không ngoài dự đoán, trận Hưng Hân vs Bách Hoa leo lên trang đầu của tất cả các tờ báo eSport lớn. Trần Quả sướng tê người, sáng sớm bưng ly sữa ngồi lướt web tới mức sữa nguội luôn mà quên uống, cứ dán mắt vào màn hình ahihi như khỉ.

Hí hửng với những lời khen ngập trời dành cho Hưng Hân, lâu lâu đọc thấy comment chê bai, cô cũng cười: "Đách chấp trẻ trâu." Không cần bàn cãi, người được khen nhiều nhất dĩ nhiên là Đường Nhu. Biểu hiện gây chấn động của cô khắc sâu vào tâm trí người xem, thế là bắt đầu có những bàn luận về giải Tân Binh Tốt Nhất. Trên bảng xếp hạng Tân Binh Tốt Nhất do người chơi tự tổ chức, Đường Nhu nhảy vọt lên vị trí đầu.

Trần Quả biết rõ, giải Tân Binh Tốt Nhất không phải do fan bỏ phiếu như Ngôi Sao. Liên minh sẽ căn cứ vào biểu hiện suốt cả mùa giải của các tuyển thủ, khảo sát nhiều phương diện chứ không phải cứ hot là được. Bảng xếp hạng mà cô đang xem chỉ là người chơi tự sướng với nhau, chẳng có ý nghĩa gì với Liên minh cả. Thế nhưng thấy Đường Nhu được mọi người yêu thích đến vậy, Trần Quả vẫn cứ vui vẻ.

Lướt comment cho đã, Trần Quả mới vào trang web chính thức của Liên minh Vinh Quang để xem các bảng thống kê kỹ thuật. Có rất nhiều bảng như thế: Lượng sát thương, tỉ lệ sát thương, lượng trị liệu, sát thương nhận vào, sát thương giải trừ, liên kích dài nhất, last hit, v.v...

Thực lực và phong độ của một tuyển thủ có thể được ngoại giới đánh giá thông qua các bảng thống kê kỹ thuật, có điều phần đông fan chỉ nhìn vào xếp hạng trên bảng chứ không quan tâm lắm đến việc phân tích số liệu.

Lượng view nhiều nhất xưa nay phải kể đến bảng thống kê sát thương, trong đó chia ra làm hai mục lôi đài và đoàn đội, còn mục đấu solo phân thắng bại trực tiếp thì đã có riêng bảng xếp hạng tỉ lệ thắng chứ không tính dame làm gì nữa. Đường Nhu tỏa sáng trên lôi đài nên Trần Quả cố ý lên xem thứ hạng của cô trên bảng sát thương này.

Hiện giải đấu chỉ mới qua hai lượt, tuy Đường Nhu phát huy vượt bậc trong lượt vừa rồi nhưng ở lượt đầu thì thua bởi Tôn Tường, rốt cuộc lượng dame gây ra cũng không quá cao. Sau hai lượt, thứ hạng của Đường Nhu hoàn toàn không như mong đợi của Trần Quả. Trên bảng sát thương lôi đài, người đang chiếm ghế đầu lại chính là Tôn Tường, kẻ đã đánh bại Đường Nhu.

Lượt đầu Tôn Tường suýt một chấp hai, lượng dame gây ra không kém Đường Nhu trong trận vừa rồi. Đến lượt thứ hai, Luân Hồi với tư cách đội khách hốt gọn Lâm Hải bằng tỉ số 10 - 0. Ở phần đấu lôi đài, Tôn Tường đã thật sự một chấp hai luôn. Tổng sát thương cả hai lượt đấu của cậu ta là 142.546, vượt xa 70.421 của Đường Nhu.

Thậm chí có thể nói, đem Đường Nhu so với vị trí số một bảng sát thương lôi đài là một sai lầm ngay từ phút đầu. Trong danh sách 84 tuyển thủ có mặt trên bảng này, Đường Nhu chỉ đang xếp hạng 31, thuộc khu vực giữa giữa và hơi nhích lên nửa trên một tí, lượng sát thương thua hẳn 30 tuyển thủ xếp trước.

Mà đó chỉ mới là bảng thống kê lượng dame, nếu mở bảng bình quân ra thì thứ hạng của Đường Nhu còn thấp hơn nữa: 41/84, một thứ hạng không gì đáng chú ý cả.

Không gặp kết quả như mong đợi, Trần Quả có chút thất vọng. Cô trượt chuột xuống tìm tên các tuyển thủ Hưng Hân khác, thế là tìm thấy Hại Người Không Mệt của Mạc Phàm chễm chệ hẳn vị trí cuối bảng với con số 0 tròn trĩnh.

"Giờ đã coi mấy thứ này có sớm quá không?" Giọng Diệp Tu vang lên bên cạnh.

"Coi thử thôi." Trần Quả quay đầu nhìn hắn, nói.

"Mới đánh có hai lượt, bảng xếp hạng chưa ổn định đâu. Đứng đầu là ai?" Diệp Tu bên kia cũng đang ăn sáng, bưng ly sữa vừa uống vừa nói.

"Tôn Tường." Trần Quả kéo lên đầu bảng cho Diệp Tu nhìn.

"140k, đù kinh vãi! Muốn bằng hai lần một chấp hai luôn!" Diệp Tu nói.

"Thì đó!" Trần Quả chán nản. Cô chỉ muốn mỗi mình Đường Nhu đánh được một chấp hai thôi cơ, nhưng nhìn vào bảng xếp hạng mới thấy còn nhiều tuyển thủ thể hiện xuất sắc lắm.

"Đánh ra được con số đó, vậy có phải cướp hết dame của đồng đội rồi không?" Diệp Tu cười.

Trần Quả ngớ người, vội kéo xuống dưới tìm. Chu Trạch Khải được cô phát hiện ở thứ hạng 80, không xa phía trên là hai cái tên Hoàng Thiếu Thiên và Vương Kiệt Hi.

Chu Trạch Khải, Hoàng Thiếu Thiên, Vương Kiệt Hi.

Ai dám nói ba người này gây dame bèo bọt? Nhưng họ đang tranh nhau xếp cuối bảng sau hai lượt đấu! Dĩ nhiên sự thật không phải họ bèo, mà là họ chẳng có cơ hội ra trận thể hiện. Ba người đều là đại tướng trấn thủ lôi đài của đội mình. Ví dụ như Chu Trạch Khải đi, lượt đầu gặp Quân Mạc Tiếu gần cạn máu, bắn hai ba phát xong phim. Lượt thứ hai khỏi xuất chiến luôn, Luân Hồi chỉ cần hai tuyển thủ đã dứt điểm lôi đài rồi.

Thế nên số liệu sát thương Chu Trạch Khải gây ra sao có thể không bèo?

Do đó, tuy bảng thống kê và xếp hạng kỹ thuật của giải đấu Vinh Quang có thể nói lên vài thứ nhưng cần phải phân tích bằng tình hình cụ thể, không thể chỉ xét trên số liệu. Nói chung, Vinh Quang là môn thể thao có thể thức thi đấu đặc biệt, như đấu lôi đài chẳng hạn, vì đồng đội đánh quá bá mà một số người không cần ra trận và không có thành tích gây dame là chuyện dễ thấy.

Trần Quả bèn mở thêm các bảng xếp hạng khác. Bởi lượt đầu bị càn quét, thứ hạng Hưng Hân trên bảng tổng điểm hoặc bảng bình quân đều rất thấp chứ không thật sự ngon lành như những gì đang diễn ra trên báo hoặc diễn đàn sáng nay.

"Bảng tổng sắp thế nào rồi?" Diệp Tu ngồi kế bên hỏi.

"Cậu chưa xem à?" Trần Quả vừa nói vừa click tìm.

"Chưa." Diệp Tu rướn người đến nhìn, có vẻ quan tâm hơn hẳn.

"Luân Hồi đứng đầu, tại có thêm trận toàn thắng nữa. Tổng 20 điểm." Trần Quả kéo chuột, nói.

"Ừm." Diệp Tu đáp một tiếng rồi tự kéo xuống xem.

Sau hai lượt, Luân Hồi 20 điểm đầu bảng.

Kế tiếp là Hô Khiếu, Lam Vũ, Vi Thảo đồng 18 điểm xếp từ hạng 2 đến 4 theo chữ cái.

Hạng 5 Bá Đồ với 17 điểm.

Hạng 6 Yên Vũ với 15 điểm. Từ đây đổ lên được tính là nửa khu vực trên.

Dưới Yên Vũ, Lôi Đình xếp hạng 7 có điểm số cách biệt hẳn: 11 điểm sau hai lượt.

Hạng 8 và 9 là Hoàng Phong và Hư Không với 10 điểm.

Sau đó mới đến Hưng Hân với 9 điểm hạng 10.

Hàng xóm Hưng Hân, trùng hợp thay, chính là Bách Hoa mới bị họ đánh bại. Chiến đội Bách Hoa qua hai lượt cũng được 9 điểm, xét theo chữ cái đáng lẽ phải xếp trên Hưng Hân, nhưng vì giữa hai đội có lịch sử giao thủ với kết quả Hưng Hân thắng 9 - 1, nên Bách Hoa đành cúi đầu.

Dưới Bách Hoa là Ba Lẻ Một với 7 điểm, dưới nữa là khu vực các chiến đội vừa và nhỏ, không một đội nào đánh ra được kết quả gì đáng chú ý, toàn bộ ngoan ngoãn xếp xó phía sau.

Chiến đội Nghĩa Trảm có quan hệ tốt nhất với Hưng Hân, sau hai lượt chỉ được 3 điểm, hiện đang đứng áp chót, thuộc khu vực K.O.

Đội sổ là chiến đội Lâm Hải. Triệu Dương giải nghệ, Hải Vô Lượng bị bán đi, chiến đội Lâm Hải vốn vẫn ở giữa giữa Liên minh nay trượt hẳn xuống đáy.

Nhưng thật ra mùa giải thứ mười chỉ mới đánh được hai lượt, thời điểm này bắt đầu bàn về tương lai các chiến đội hơi bị sớm. Nghĩa Trảm và Lâm Hải xếp chót ở vị thế K.O là vì đối thủ hai lượt đầu của họ đều quá mạnh. Nghĩa Trảm gặp Bách Hoa và Lam Vũ, Lâm Hải gặp Yên Vũ và Luân Hồi, thua thảm đến vậy cũng khó thể trách.

Có điều Nghĩa Trảm thua Bách Hoa 2 - 8, quay qua thấy Hưng Hân hốt Bách Hoa 9 - 1, trong lòng thiệt ngổn ngang mà.

"Sao khác biệt quá vậy trời?" Lâu Quan Ninh ngửa cổ than van.

"140k, đù kinh vãi! Muốn bằng hai lần một chấp hai luôn!" Diệp Tu nói.
Hỏi: Liệu có thể từ câu này mà đoán ra cây máu trung bình của một nhân vật chuyên nghiệp cấp 75?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play