Ai cũng không thể nghĩ tới, Thánh Vương đảng trong tương lai làm cả Thiên Vị học viện khiếp sợ, cứ đơn giản như vậy được lập ra từ ước định miệng của năm đệ tử tạp dịch.

Một cái tổ chức nhỏ đến thương cảm này, chỉ có thể gọi là một hình thức manh nha nảy mầm của một đảng phái. So sánh nó với một rừng đảng phái đã lập trước đây của tại trong Thiên Vị học viện, vô luận tính về mặt nhân số hay thực lực, tư nguyên đều cực kì nhỏ bé, quả thực có thể xem như tiểu hài tử so với gia gia. Nhưng, nội tâm Dương Kỳ lại mười phần cảm giác đây là một khởi đầu rất tốt đẹp.

Mặc dù, bốn người Lý Hạc, Hoa Dần Hổ, Hà Cát Lợi, Lương Đông đều là thanh niên tuổi trẻ khí công chỉ mới đến tầng tám, nhưng gia tộc sau lưng bọn hắn hẳn không phải tầm thường. Nếu như, bốn người tăng cao tu vi, không chỉ nâng cao địa vị trong Thiên Vị học viện, mà còn lực ảnh hưởng đối với gia tộc cũng tương ứng tăng lên càng nhiều thêm, vậy họ có thể trợ giúp cho Dương Kỳ không ít sự tình.

Nghĩ lại có thể biết ngay rằng: Đã cho con em vào Thiên Vị học viện thì đều là gia tộc có thế lực sau lưng không nhỏ, nếu như có thể mượn sức những gia tộc này đồng nghĩa với được sử dụng thêm một số lớn tư nguyên, ít nhất là đối với bảo hộ Dương gia thập phần có lợi.

"Nào, chúng ta uống máu ăn thề, anh em kết nghĩa, thành lập Thánh Vương đảng. "

Dương Kỳ cùng bốn đệ tử tạp dịch quỳ trên mặt đất, lập ra minh thệ: "Năm người chúng tôi kết làm huynh đệ, nội Thánh ngoại Vương. Vinh nhục cùng hưởng, như có phản bội, trời tru đất diệt, người thần không tha! "

Thề xong năm người nhìn nhau, bật cười vui vẻ.

Dương Kỳ cảm thấy trong thâm tâm có sự an tâm nhiều hơn, vì ít nhất bí mật của hắn sẽ không tiết lộ ra ngoài, bốn người kia đều thủ khẩu như bình, bản thân hắn có thể không kiêng sợ thi triển toàn bộ thực lực.

"Lại đây, chúng ta năm người tạo thành một vòng tròn, ta bắt đầu lấy khí công bản thân để phạt mao tẩy tủy cho các ngươi, tin tưởng không lâu sau các ngươi có thể thăng lên cấp bậc Khí Tông! "

Dương Kỳ dùng chân khí vẽ ra năm phương vị trên mặt đất, Đông Nam Tây Bắc Trung.

Bốn người chia ra ngồi ở bốn phương, còn Dương Kỳ ngồi ở trung ương, bão tuyết đầy trời phủ trắng xóa. Dương Kỳ huy song chưởng, một hộ tráo chân khí chụp lên bảo vệ mọi người, sau lưng cũng xuất hiện bốn cánh tay bằng chân khí.

Hiện tại, Dương Kỳ sắp tấn thăng đến Khí Tông cảnh, sáu chiêu Bất Bại Vương Quyền khi thi triển ra có uy lực kinh thiên động địa.

Bốn cánh tay bằng chân khí biến thành hình huy vũ lên, năm ngón tay rung động, đặt ngay tại đỉnh đầu của bốn người, trong nháy mắt gây ra trong cơ thể bốn người một luồng chân khí nóng như lửa xông vào kinh mạch, khiến cả bốn lập tức nghiến chặt hai hàm răng, trong thân thể đại lượng tạp chất, các loại dị chủng chân khí đều bị luyện hóa nhanh chóng.

" Dị chủng chân khí trong cơ thể ta! "

Lý Hạc trong lòng kinh hỉ vạn phần, hắn phát hiện bản thân bởi vì trước đây tu luyện nhiều loại khí công dẫn đến dị chủng chân khí được tạo ra rồi xung đột tại kinh mạch gay gắt, hiện tại vào giờ khắc này cư nhiên biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Công pháp Dương Kỳ vốn có năng lực luyện hóa dị chủng chân khí, khiến cho nó ngưng tụ thành nhất thể.

Trên thực tế, nguyên nhân mà đa số tu luyện giả cảnh giới thật lâu không thể tăng lên là bởi vì tu luyện công pháp pha tạp, chân khí không tinh thuần dẫn đến khó khống chế.

Mặt khác, nếu như chỉ tu luyện một môn khí công, vậy thì không khỏi đơn giản quá, nhất định thủ đoạn hạ địch thủ cùng đẳng cấp cảnh giới bị khuyết thiếu tính đa dạng.

Quá trình tu luyện rất cần thiết hướng đến những người cân bằng, giữ cho tâm ý và công pháp thăng bằng.

Hiện tại, nhóm người Lý Hạc được giải quyết vấn đề dị chủng chân khí xung đột lẫn nhau, lập tức rục rịch có cảm giác tấn thăng đến Khí Tông cảnh giới.

Bản thân họ đã có thời gian học tập tu luyện rất dài lâu tại Thiên Vị học viện, một thân chân khí thâm hậu nhưng lại gặp tình trạng dị chủng chân khí xung đột.

Hư.......

Bốn người liên tục hít thở thật sâu.

Chân khí trong thể nội bọn họ không ngừng vận chuyển, như luồng hơi nóng trong lò lửa đang sôi sục.

Thật ra, Dương Kỳ trợ giúp bọn họ luyện hóa dị chủng chân khí cùng tạp chất trong thân thể không hao tổn công lực nào. Ngược lại chân khí hắn chạy tại cơ thể bốn người còn học trộm được một ít công pháp tu luyện bí mật, trợ giúp cung cấp nhiều kinh nghiệm tu luyện.

Mười lăm đầu viễn cổ cự Tượng lực hoàn toàn thúc dục tạo ra lốc xoáy trong cơ thể lần lượt sôi trào, bôn tẩu mãnh liệt.

Bốn luồng chân khí Dương Kỳ tỏa ra hỏa diễm, xoa bóp từng huyệt vị bốn người, bên trong huyệt vị thẩm thấu ra những tia huyết ứ hôi tanh.

Tuy nhiên, trên thân bốn người liền dâng lên một luồng hơi nước làm trôi máu hôi tanh rất nhanh, một hạt bụi không còn.

Đây là công dụng của Thủy hệ khí công.

Tuyết phủ khắp bầu trời, ngưng tụ hơi nước thập phần đơn giản, cũng có thể làm tinh thần tỉnh táo lại.

Một tiếng thét dài, Lương Đông là người đầu tiên tấn thăng đến cảnh giới Khí Tông, bỗng nhiên sau đột phá xuất hiện một luồng nguyên khí từ trong thân thể xông lên bầu trời, chạm đến tận mây cao cao.

Lương Đông – là người thần bí nhất trong bốn người, thâm tàng bất lộ, bất quá hiện tại Dương Kỳ đã biết được tại thể nội của hắn ẩn chứa một loại linh dược cùng loại với Nhiếp Không Thảo. Chỉ khác nhau ở chỗ, Nhiếp Không Thảo như một luồng Khí mát dịu, mà linh dược trong cơ thể hắn vô cùng cương mãnh, mãnh liệt như lửa.

"Rốt cục luyện hóa xong Liệt Dương Hoa trong cơ thể, Liệt Dương chân khí ta đã đại thành, đa tạ Dương huynh. "

Lương Đông kêu lên thật hưng phấn, khí tức miên miên bất tuyệt.

"Hảo, rất tốt. "

Dương Kỳ gật gật đầu, thu lại khí công của mình, ba người còn lại mặc dù không có thăng lên đến Khí Tông cảnh, nhưng cũng nhanh thôi, đột phá được bình cảnh thì sớm hay muộn đều sẽ đề thăng.

"Đi thôi, chúng ta tiếp tục tìm kiếm vị trí của Hấp Huyết mã tặc, nhờ vào việc chém giết để đột phá."

Lý Hạc nóng lòng muốn thử.

Năm người liên tiếp bay vút đi, biến mất giữa mưa tuyết đầy trời.

Bọn họ tinh thần phấn chấn bồng bột, hăng hái, cao hứng rong ruổi trong cả vùng đất Tây Bắc.

Ngay tại thời điểm nhân mã Dương Kỳ liên tục đột phá, kết bái huynh đệ, có một người vô cùng buồn bực, quả thực tức giận đến thiếu chút nữa tự sát, người này chính là Tống Hải Sơn.

"Đáng chết! Dương Kỳ, ta muốn giết ngươi. "

Tống Hải Sơn đứng ở trên một đỉnh núi, Sư Thứu khổng lồ phủ phục trong đống tuyết bên cạnh.

Hắn điên cuồng dùng chân khí đánh ra xung quanh, từng vòng khí công hình cầu tản ra ngoài, nổ tung tóe mặt tuyết. Âm hưởng vang lên ầm ầm loạn đi cả bốn phương.

"Được rầu, Tống Hải Sơn, ngươi im lặng một chút đi, đã phát tiết xong chưa? Không nên quấy rầy Sở Thiên Ca sư huynh quan sát thiên tượng nguyên khí."

Vân Hải Lam ở một bên, lạnh lùng nói, ngữ khí lạnh như đóng băng, khiến cho Tống Hải Sơn giật mình một cái, chân khí chậm rãi thu hồi vào lại cơ thể.

"Hải Lam, ta không cam lòng! Tiểu tử kia là một tên phế vật, ngày đó ngươi bất quá chính là lợi dụng hắn mà thôi, hiện tại bỗng nhiên quá thành tựu? Ta bị hắn làm cho nhục nhã, thù này nhất định phải trả, ta sẽ diệt toàn gia hắn, cho hắn biết kết quả dám đắc tội với ta."

Tống Hải Sơn không thể nuốt trôi cục tức này.

"Đạt được thành tựu? Vậy cũng chưa chắc."

Vân Hải Lam im im lặng lặng khoanh chân ngồi xuống, vận chuyển chân khí, ngưng tụ thành một hộ tráo khí công bao bọc toàn thân, kỳ lạ là bão tuyết không bị ngăn lại bên ngoài, mà bị Vân Hải Lam đang hấp thu.

Tuyết lớn như lông ngỗng rơi xuống tới, nàng dùng chân khí hướng dẫn, dồn dập biến thành từng dòng thủy khí phù văn, áp súc thành khỏa tròn nhỏ như hạt bụi, sau đó dung nhập vào thân thể.

Nàng tựa hồ đang hút thu băng tuyết tinh hoa từ cơn đại bão tuyết.

"Ta đoán chừng, Dương Kỳ được Dương Chiến cường hành cứu về, lấy Nhiếp Không Thảo dung hợp vào thân thể của hắn. Một gốc Nhiếp Không Thảo nếu như có thể toàn bộ luyện hóa tương đương với 4,5 vị có tu vi đỉnh cấp Khí Tông, bản thân mình còn chưa phải là đối thủ của hắn. Bất quá một trăm Khí Tông, cũng không chống lại được một cường giả Đoạt Mệnh cảnh, chỉ cần ngươi hảo hảo tu hành, được phần thưởng từ học viện, kích phát Hải Thần huyết mạch trong cơ thể thì cũng chưa chắc không thể thành tựu Đoạt Mệnh cảnh, nếu như không chịu được sự đả kích của ngày hôm nay mà tiêu ma niềm tin nội tâm, từ đó cũng chân chính là phế vật, không còn tư cách đứng ngang hàng với Dương Kỳ."

Vân Hải Lam nói chuyện, thủy chung đều không bộc lộ chút tình cảm nào.

"Ta sẽ chém cái đầu tên Dương Kỳ tiểu súc sinh xuống, treo ở trên cây chung với đầu Dương Chiến"

Tống Hải Sơn hung tợn nói: "Bất quá Hải Lam này, ngươi có cao thủ Đoạt Mệnh cảnh phạt kinh tẩy tủy cho ngươi, vừa có độ dày Hải Thần huyết mạch trong cơ thể ngươi cao hơn của ta gấp trăm lần nghìn lần, nên thăng lên Đoạt Mệnh cảnh có hi vọng chắc chắn, không giống ta luôn gặp nhiều khó khăn. "

"Yên tâm đi, chỉ cần ta thăng lên Đoạt Mệnh cảnh, địa vị trong gia tộc cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh, đến lúc đó chuẩn bị cho ngươi phục dụng một quả đan dược chứa Hải Thần huyết mạch, tăng lên độ dày huyết mạch cho ngươi là được. "

Vân Hải Lam phất tay một cái: "Hiện tại ngươi ngồi xuống tĩnh tâm tu luyện, còn về phần Dương Kỳ kia lần sau nếu vẫn xuống tay với ngươi, ta cũng đành xóa bỏ nhân tình hắn trộm cho ta Phục Long đan. Tự tay xuất thủ đối phó hắn, tinh hoa của gốc Nhiếp Không Thảo cũng muốn diễu võ dương oai? Cũng chỉ là một chuyện tiếu lâm mà thôi. "

"Hải Lam sư muội, ta chỉ nói một câu, ngươi đáp ứng thiếu ta một cái nhân tình, ta lập tức đi chém tiểu tử gây phiền não cho ngươi."

Sở Thiên Ca đứng vững trên ngọn núi cao cao rất xa nói. Hắn đang quan sát thiên tượng, trước mặt chân khí ngưng tụ thành La Bàn xoay tròn khắp bốn phương tám hướng.

"Đa tạ sư huynh, ta chưa hạ thủ Dương Kỳ không đơn thuần bởi vì quan hệ của hắn với Dương Tố tố, mà vì hắn giúp ta trộm Phục Long đan, còn lại một tia tình cảm. Ta tạm thời sẽ không giết hắn, bất quá hắn còn không giác ngộ ra, nhất nhất mong tưởng trả thù, khi tình cảm hao hết, chính là ngày chết của hắn"

Vân Hải Lam tựa hồ mọi việc đều nằm trong lòng bàn tay: "Dương Kỳ là tiểu nhân vật, không đáng cho ta quan tâm, ta hiện tại phải quan tâm là Sở Thiên Ca sư huynh thôi toán được vị trí đại đầu mục thủ lĩnh mấy mươi vạn Hấp Huyết mã tặc vùng Tây Bắc này - Kinh Vô Huyết hay chưa? Nếu như Sở Thiên Ca sư huynh muốn ta thiếu ngươi một cái nhân tình thì hãy trảm sát Kinh Vô Huyết, cấp cho ta Huyết Yêu yêu hạch của hắn được chứ?"

"Hảo, một lời đã định! "

Sở Thiên Ca vỗ vỗ tay, ánh mắt xạ qua dò xét đường cong lung linh trên thân thể Vân Hải Lam từ trên xuống dưới: "Bất quá nhân tình của ta cũng không phải là thiếu tốt như vậy, khi ta muốn đáp lại một chút, sư muội không biết có chịu hay không? "

"Chỉ cần nợ nhân tình, ta cũng không có quá khó khăn "

Vân Hải lam cười cười: "Bất quá Thái Tử chính là chính thức ra lệnh cho người trong đảng Thái Tử chiếu cố ta thật tốt, ta có thể mới là Khí Tông tu vi mà được đi vào tinh anh học viện học tập, cũng là ý tứ Thái Tử, Sở Thiên Ca sư huynh, ngươi có chủ ý với ta không sợ bị Thái Tử biết sao? "

Thái Tử!

Là một truyền thuyết của Thiên Vị học viện, là một nhân vật truyền kỳ.

Hắn là "Thánh Đồ" Thiên Vị học viện, địa vị cực cao, tu vi sâu không lường được, đến cả cao thủ Đoạt Mệnh cảnh đều phải ngước nhìn lên, ai ai cũng không biết hắn hiện đến cảnh giới gì.

Hắn là người kiến tạo Thái Tử đảng, tại Thiên Vị học viện là đảng phái lớn đệ nhất, cao thủ dưới tay nhiều như mây.

Sở Thiên Ca tu luyện tới Đoạt Mệnh cảnh, khó ai bì nổi, nhưng nghe hai chữ "Thái Tử" này, cũng nhịn không được thập phần kiêng kị.

Hắn cũng là thành viên Thái Tử đảng, thật sâu biết thực lực "Thái Tử" trong truyền thuyết kinh khủng đến bực nào.

Vân Hải Lam tiến nhập Thiên Vị học viện được nửa năm, thời điểm vừa mới tiến vào không biết tại sao được Thái Tử quan tâm ưu ái giúp đỡ, một lời nói khiến nàng vào tinh anh học viện học tập, thậm chí còn đưa vào cơ thể một đạo chân khí phạt kinh tẩy tủy cho nàng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play