Ngao Dật Nguyệt quả nhiên không giống bình thường, một chiêu này khiến cho kiếm khí của Dương Kỳ đánh nhâm mục tiêu, sau đó bàn tay chân khí lớn hạ xuống, đây là tuyệt học của học viện Hải Thân.
Trấn Hải Đại Thủ Ấn.
Nghe đồn, một khi tu luyện thành công Trấn Hải Đại Thủ Ấn có thể trấn áp tất cả cơn lôc, cự ma trên biển.
Bởi vì tu luyện môn đại thủ ấn này cần phải đứng trong những cơn lốc biển, hấp thu lực lượng của nó, cả ngày lẫn đêm rèn luyện chân khí, dần dà, thân hình của họ liên kết với biển, lực lượng cuồn cuồn của biển không ngừng tiến vào trong cơ thể, tu luyện thành đại thủ ấn tuyệt thế.
Một chưởng đánh ra, cơn lốc của biển ầm ầm kéo tới, mênh mông rộng lớn vô cùng.
Dương Kỳ không ngờ rằng, Ngao Dật Nguyệt trông thì như một cô gái yếu đuối, nhưng công kích lại mạnh mẽ tới mức nào. Trấn Hải Đại Thủ Ấn đánh vờ vòm trời, khiến cho hắn cảm thấy như bị biển cả bao phủ, không còn chỗ mà xoay người.
"Tùy Phong!"
Không chút nghĩ ngợi, Dương Kỳ thi triển ra kiếm thuật tuyệt sát, tuyệt học của Đại Vô tướng kiếm tông, một trong 7 chiêu kiếm thuật Tùy Phong.
Một kiếm đâm tới, cả người hắn dung nhập vào trong gió, mặc cho Trấn Hải Đại Thủ Ấn hung mãnh vô cùng, hắn hợp nhất với trời, vừng chài đứng trong cơn lốc.
Đinh đinh đang đang...
Bảo kiếm trên tay Dương Kỳ va chạm với đại thủ ấn của Ngao Dật Nguyệt, chưởng kiếm gặp nhau biển hóa theo môi một lần đánh, tia lửa tóe khãp không trung.
Đây là chân khí của hai người va chạm nhưng trông lại giống như dùng bản mệnh chân khí thi đấu.
"Định Hải Chỉ..."
Đột nhiên, bàn tay to kia biến mất, thay vào đó là một ngón tay, một ngón tay của Ngao Dật Nguyệt đột nhiên xuất hiện giôngs như một cây Định Hải Thần Châm, điểm luôn vào mũi kiếm của Dương Kỳ.
Kiếm khí của Dương Kỳ lập tức bị một ngón tay này nghiền nát, hiển hiện ra bản thể của Băng Phách thân kiếm, một thanh trường kiếm màu xanh lục, tinh mỳ tuyệt luân, hàn khí tỏa ra giống như muốn đóng băng xung quanh.
Keng!
Ngao Dật Nguyệt bấm tay bắn ra, lấy lực lượng định hải đánh vào thân kiếm của Dương Kỳ:
"Buông tay đi! Một thanh Băng Phách thần kiếm rất tốt, chi tiêc tu vi của ngươi không đủ đê năm giữ này thanh thân kiếm này."
"Khiến cho ngươi thất vọng rồi."
Kiếm khí của Dương Kỳ đột nhiên xoay tròn, giống như một con quay, làm cho ngón tay của Ngao Dật Nguyệt điêm không trúng, thực sự là xảo đoạt thiên công.
Là "Vô Pháp". Pháp, chính là pháp tắc. Một chiêu Vô Pháp này của kiếm thuật Đại Vô tướng kiếm tông có thể phá tan mọi quy tắc, làm điên đảo càn khôn, tất cả pháp tắc đều do kiếm thuật của người dùng kiếm chế định, kiếm thuật là cao nhất, vô pháp vô thiên.
Tu vi hiện giờ của Dương Kỳ mặc dù chưa đạt tới Truyền Kỳ, không thể nào làm được cảnh giới "một kiếm phá vạn pháp", nhưng mà có thể tránh né tất cả chân khí của địch nhân.
"Kiếm thuật tuyệt diệu!"
Một chiêu kiếm thuật này thi triển ra, toàn bộ những người đang xem trận đấu này, bao gồm cả một sô cao thủ Truyền Kỳ cùng nhịn không được than thở một tiếng, trận chiến này đúng là một trận chiến đỉnh cao.
Phong Vân nhị tổ và một số cao thủ đánh cuộc với Bách Hoa thánh nữ đều sầm mặt, bởi vì bọn họ cảm thấy Dương Kỳ thật sự là một tên quái thai, không thể dùng ánh mắt bình thường là ước lượng.
Thế nhưng, khi kiếm thuật dùng chiêu kiếm thuật này hóa giải Định Hải Chi của Ngao Dật Nguyệt, một chiêu kiếm thuật kinh thiên nữa lại được xuất ra.
"Sư tỷ, tiếp chiêu Vô Thiên của ta!"
Sau Vô Pháp chính là Vô Thiên.
Đây là kiếm thuật của Đại Vô tướng kiếm tông, kiếm ý bài trừ tất cả quy tắc, sau đó kiếm chi trời cao, kiếm chi lão thiên, kiếm diệt lão thiên, một kiếm phá thiên, vân phá thiên mở (mây tan trời hiện), duy ngã độc tôn.
Đại Vộ tướng kiếm tông thời thượng cổ làmột môn phái cực lớn, đáng tiếc khi đại lục Hồng Hoang tan biên, nó cũng biên mất trong dòng sông lịch sử, nhưng mà kiếm thuật nó lưu lại tuy rằng chỉ mấy chiêu ít ỏi, nhưng cũng đủ để tung hoành thiên hạ.
Một kiếm Vô Thiên. Trong lúc đó tất cả mọi người đều cảm thấy, một kiếm này của Dương Kỳ đã tước đi toàn bộ ánh sáng, che toàn bộ bầu trời lại, ánh sáng của nhật nguyệt đều bị một kiếm này tước đoạt.
Ông trời tạo ra nhật nguyệt chiếu sáng thiên hạ, nuôi dường chúng sinh, thế nhưng một kị ếm này của Dương Kỳ lại tước doạt đi ánh sáng nhật nguyệt, đúng là đã khiêu chiên ông trời, thê hiện uy lực diệt thê.
Một kiếm lăng không, kiếm khí vô song bao phủ quyền trận, khắp nơi đều là bóng kiếm.
Thân hình Dương Kỳ đã biến mất, chỉ còn lại một kiếm này đang đánh tới Ngao Dật Nguyệt, chiêu kiếm này giống như đà thôn phệ Dương Kỳ, đây là một kiếm vô địch, một kiếm nhập ma, ngay cả chính bản thân mình cũng không thể khống chế được.
Trong hư không dường như có quỷ thần đang khóc, sát khí vô biên bị một kiếm này dân động, tập trung lại ở giữa sân hình thành lên một cái bóng của ma quỷ.
Dường như một kiếm này đã làm một nhân vật cực kỳ lợi hại của Đại Vô tướng kiếm tông - Kiếm ma sống lại, hăn đang triệu tập quân ma đánh lên thiên đường, khiêu chiến uy nghiêm của thân linh.
Sắc mặt Ngao Dật Nguyệt lập tức thay đổi, thân thể liên tiếp lui về phía sau, đột nhiên lóe lên rồi nô tung, chân khí bùng nô.
"Hải Thần Thất Thức! Trấn Hải Thức, Định Hải Thức, Bình Hải Thức, Tĩnh Hải Thức, Náo Hải Thức, Phân Hải Thức, Vô Hải Thức!"
Bây chiêu liên tiếp xuất ra, trên bầu trời xuất hiện 7 cái vùng biển, cô gái này giâu mình trong biên, muôn công kích nàng ta phải vượt qua được bảy tầng biên câ.
Chiêu này giống như Dương Tố Tố có 7 cái Khí Hải.
Thế nhưng, một kiếm này của Dương Kỳ khi bị biển lớn cản trở, khí tức của nó càng thêm mạnh, một chiêu đi tới từ trong hư không giúp hắn lĩnh ngộ được kiếm ý sâu xa của Đại Vô Tướng kiếm tông.
Một kiếm Vô Thiên càng thêm thâm ảo, u huyền.
Keng, keng, keng, keng, keng, keng, keng...
Bảy vùng biển đã bị phá.
Kiếm phong nhắm thẳng vào yết hầu của Ngao Dật Nguyệt, một kiếm phong hầu.
Trên người Ngao Dật Nguyệt đột nhiên xuất hiện một bầu trời, bao phủ lấy bản thân hãn, trong nháy mắt này nước biên đã có biên hóa hình thành 72 dòng nước, ngăn chặn kiếm thê.
Pháp bảo "Huyền Thủy Thiên Mạc" có thể triệu hồi huyền thủy vạn năm, tụ mà
không tán, trong đó ẩn chứa bảy mươi hai trận pháp, biến hóa vô cùng, cho dù loại khí công nào tấn công vào Huyền Thủy Thiên Mạc cũng bị nó hút khô chân khí.
Chiêu kiếm kia của Dương Kỳ chém vào Huyền Thủy Thiên Mạc thì giống như chém vào một quả bóng cao su, hoàn toàn bị ngăn cản, chân khí tiêt ra ngoài.
"Dương Kỳ sư đệ, ngươi thua rồi, nhưng mà ngươi có thể bức ta sử dụng Huyền
Thủy Thiên Mạc thì ngươi cũng có thể tự hào rồi." Trong Huyền Thủy Thiên Mạc truyền ra thanh âm của Ngao Dật Nguyệt.
"Chưa chắc!"
Đột nhiên, kiếm khí của Dương Kỳ hoàn toàn biến mất, toàn bộ thân thể lui về phía sau, một cô chân khí cường đại một lân nữa biên thành kiếm ý, mạnh hơn chiều kiếm lúc nãy không ít, giông như thiên thân hạ phàm tung ra một kiếm.
Mỗi một kiếm đều thu nhỏ lại tới cực điểm, biên độ dao động rất nhỏ, hơn nữa thời gian xuất chiêu cực ngắn.
Bụp!
Huyền Thủy Thiên Mạc đã bị đánh thủng, kiếm của Dương Kỳ chi vào người Ngao Dật Nguyệt, chân khí biên thành một điêm sáng lan toản ra xung quanh, rắc một tiêng, trên người Ngao Dật Nguyệt có một cái gì đó vỡ vụn.
Kiếm khí của Dương Kỳ thu về, thân hình giống như chưa từng động thủ, đứng ở một nơi khác nói: "Sư tỷ, ngươi thua rồi, lệnh bài trên người ngươi đã bị ta đánh nát!"
Tiếng rắc vừa rồi chính là thanh âm vỡ nát của lệnh bài.
"Kiếm thuật tuyệt diệu."
Qua một lúc lâu Ngao Dật Nguyệt mới hồi phục tinh thần lại, nhìn Dương Kỳ một chút, sau đó nói:
"Dương Kỳ đúng không? Sư đệ, lần này tuy rằng ta thua, nhưng mà cũng thu được ích lợi không nhỏ, nếu như tương lai có thể tấn chức truyền kỳ, nhất định là do công lao hôm nay đánh một trận với đệ, sau này ta sẽ tới tìm đệ."
Sau khi nói xong, thân hình Ngao Dật Nguyệt biến mất.
Dương Kỳ đánh bại Ngao Dật Nguyệt, một lần nữa khiến cho đa số mọi người chấn động.
Ngao Dật Nguyệt là ai? Là hoàng tộc trong biển cả, là cao thủ của học viện Hải Thân, là nhân vật chín lần Đoạt Mệnh.
Nàng là một trong những người có hy vọng nhất tấn chức cảnh giới Truyền Kỳ trong học viện Hải Thân, vậy mà lại bị một đệ tử tinh anh bình thường đánh bại.
Thế nhưng, tất cả người đều biết, Dương Kỳ tuyệt đối không phải may mắn, chiêu kiếm thuật cuối cùng là tông hợp của nhiều chiêu đoạt mệnh, mạnh mẽ không cách nào tưởng tượng, mỗi một chiêu đều mang theo kiếm ý vô địch của Đại Vô Tướng kiếm tông.
Kiếm thuật này đủ để vang danh thiên hạ.
"Thú vị, sự tình càng lúc càng thú hiến thắng Ngao Dật Nguyệt là Dương
Kỳ có thê tiên vào trong 10 người dân đã Ở trên đài cao, Uy thân vương cười cười: "Chiến đấu tiếp theo sẽ càng lúc càng kịch liệt, cao thủ càng lúc càng lợi hại, Dương Kỳ này rốt cuộc có thể đi tới vòng nào?"
"Dương Kỳ là cháu của đồ nhi ta, đúng là làm cho ta vô cùng bất ngờ, đã mang lại cho ta thể diện cực lớn."
Bách Hoa thánh nữ cũng nhìn Dương Kỳ, thầm nghĩ:
"Nhưng mà, ta đã nhìn ra, bảy chiêu liên hoàn vừa rồi tuy rằng kinh diễm, thế nhưng hắn vẫn còn ẩn giấu lực lượng của mình, thực lực thực sự của hắn nhất định kinh thiên động địa. Vậy thì hãy thể hiện cho ta thấy thực lực chân chính của ngươi đi, làm cho tất cả mọi người khiếp sợ đi."
Bách Hoa thánh nữ nhận xét vô cùng chính xác, bản thân nàng ta cũng là một nhân tài hiếm thấy, mới 40 tuổi đã bước chân vào cảnh giới Truyền Kỳ, với thọ mệnh dài đăng đăng của nàng ta thì 40 năm chỉ là một đứa trẻ.
Tướng mạo của nàng ta trông còn trẻ hơn Dương Kỳ, chỉ giống như một tiểu cô nương. Nhưng mà, không ai dám coi khinh cô gái này, nhất là khi nàng ta đã tấn chức Truyền Kỳ.
Nàng ta đã sớm nhận ra, thực lực của Dương Kỳ rất cường đại, tuy rằng không biêt tới mức nào, thê nhưng băng vào trực giác nàng biêt nó không bình thường.
Lúc Dương Kỳ chiến thắng Ngao Dật Nguyệt đi xuống, đám người Lý Hạc không biêt nên nói cái gì cho phải, họ nhìn trân trân người huynh đệ của mình.
Coong! Một vòng nữa lại bắt đầu. Hiện giờ số người ti thíchỉ còn lại 10 người.
Mười người này là cao thủ trong nghìn vạn đệ tử của bốn đại học viện, họ là cường giả chân chính, trong đó có một người chính là Dương Kỳ.
Đây là một kỳ tích, tất cả mọi người đều nhìn Dương Kỳ với cặp mắt khác xưa, họ muốn xem con “hắc mã” này có thể đi tới bước nào.
Đối thủ tiếp theo của Dương Kỳ là Tạ Phong!
Người này là một trong những đệ tử hạch tâm cường đại, là một trong những người lãnh đạo của Thái Tử hội, người có hi vọng đoạt giải nhất trong đại hội luận võ lần này.
Hắn đã chiến thắng không biết bao nhiêu cao thủ của học viện Nhật Nguyệt, Hải Thần, Chân Long, thậm chí là cao thủ của học viện Thiên Vị cũng thua dưới tay hăn.
Hắn được gọi là "Phiên Thiên Thủ".
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT