Chương 1734: Thu long thương. (1)

Không qua bao lâu, linh hồn ấn ký của hư ảnh Hắc Long triệt để biến mất, biến thành trí nhớ vô chủ tinh khiết, ấn ký linh hồn biến mất, đại biểu tử vong.

Lâm Minh vẫy tay, hắn hấp thu những trí nhớ vô chủ này!

Hấp thu một đoạn trí nhớ vô chủ đối với Lâm Minh mà nói cũng không thoải mái, hắn cần thời gian rất lâu mới luyện hóa được.

Mà trí nhớ của hư ảnh Hắc Long đã vượt qua mấy tỷ năm,, thức sự quá phức tạp, Lâm Minh không cần nhớ kỹ mà trực tiếp gạt bỏ, nếu không hắn dùng mấy trăm năm cũng không đọc hết.

Đại lượng trí nhớ bị Lâm Minh bỏ qua, tin tức phức tạp trong đó không cần thiết, Lâm Minh đang tìm kiếm đồ vật mà mình cần.

Quá trình như vậy diễn ra thật lâu, chậm rãi, Lâm Minh hiểu được rất nhiều thứ.

Kỳ thật hư ảnh Hắc Long cũng không phải là chân long chính thức, nó vốn là một loại tà linh, về sau nó tìm kiếm được Ám Long thương, dung nhập vào trong, đem Ám Long thương biến thành thân thể căn cơ của mình, sau đó tu luyện.

Sở dĩ nó hóa thành hình rồng, đó là bởi vì bên trong Ám Long thương có lưu lại ý chí của rồng, bởi vì khí linh của Ám Long thương là linh long chân chính, nhưng mà linh long này không hiểu vì sao mà biến mất.

Nếu không Ám Long thương làm sao có thể cho một tà linh như nó dung nhập vào.

Sau khi tà linh tiến vào Ám Long thương, dung nhập khí tức của Hắc Long, mang theo vài phần đặc tính của long tộc, nhưng mà bản chất của nó vẫn âm hiểm như cũ.

Qua nhiều năm như vậy, tà linh này lợi dụng địa hình của thí luyện tầng bốn thay đổi liên tục, nhiều lần tránh đi nhân kiệt có thể chính thức uy hiếp nó như Thánh Mỹ, tránh bị bọn họ phát hiện, cũng chỉ có nhân kiệt như Thần Hư thái tử xuất hiện thì nó mới hiển lộ ra, chính là dẫn bọn họ tới, sau đó dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai thôn phệ huyết nhục tinh hoa của bọn họ.

Nhìn đến đây, Lâm Minh trong lòng líu lưỡi, tà linh này quá giảo hoạt! Chính mình có thể hàng phục nó cũng có thành phần vận khí trong đó.

Hắn nghĩ như vậy trong lòng khẽ động, rốt cục Lâm Minh trong trí nhớ của tà linh tìm được phương pháp mở đại trận.

Lâm Minh dùng thời gian hai ngày luyện hóa trí nhớ của Hắc Long Tà Linh, sau khi Lâm Minh ghi nhớ kỹ những thứ mình cần, hắn thu thập năng lượng còn sót lại của Hắc Long, rồi sau đó dẫn dắt năng lượng này vào trong nội thế giới.

Trong một góc nội thế giới của Lâm Minh có một vật thể hình bầu dục, toàn thân đen bóng, đây chính là trứng Hắc Long.

Lâm Minh suy nghĩ rất đơn giản, Hắc Long Tà Linh hấp thu ý chí linh long trong Ám Long thương, như vậy nó có được lực lượng long tộc chính thống, sau khi mình giết linh long cũng không nên lãng phí, cho trứng rồng hấp thu mới tốt.

Hắc Long Tà Linh còn sót lại năng lượng hóa thành sương mù mờ mịt, ngưng tụ chung quanh trứng rồng, được Lâm Minh cố ý dẫn dắt, trứng rồng giống như bọt biển hút nước, hấp thu toàn bộ sương mù màu đen, trong lúc nhất thời đường văn của trứng rồng càng thâm thúy hơn.

Làm xong tất cả, Lâm Minh thở ra một hơi.

Trứng rồng ấp trứng là quá trình khá dài, Lâm Minh hiện tại dùng thiên tài địa bảo và khí tức thần thú không ngừng tẩm bổ cũng đã sáu mươi năm, những khí tức năng lượng này toàn bộ dung nhập vào trong trứng rồng, trở thành lực lượng của Hắc Long, lực lượng này không ngừng tích lũy xuống, sau khi ấu long nở ra sẽ vô cùng khủng bố, sẽ đạt được lực lượng vô cùng cường đại.

Sau khi trứng rồng hấp thu sương mù màu đen, Lâm Minh đi về phía Ám Long thương.

Chân đạp nham thạch màu đen, Lâm Minh đi đi lại lại nhưng có thể cảm ứng được âm phong đáng sợ ập tới, làm cho người ta sởn hết gai ốc.

Ô ô ô!

Từng tiếng kêu quỷ khóc thần sầu vang vọng, lệ quỷ, ác linh trong ma khí. Nhân kiệt năm đó bị Hắc Long Tà Linh giết chết, linh hồn nhốt trong đây, chết không nhắm mắt, tiền đồ huy hoàng năm đó biến thành mây bay.

Nghĩ tới những chuyện này, Lâm Minh cảm khái ngàn vạn.

Võ đạo chi lộ, thức sự quá hiểm ác, không cẩn thận là vạn kiếp bất phục.

Đợi cho Lâm Minh đi tới gần Ám Long thương mười trượng. Ma khí đáng sợ hóa thành quỷ ảnh, không ngừng đánh giết Lâm Minh.

Lâm Minh sớm có chuẩn bị, hắn dựa theo trí nhớ của Hắc Long Tà Linh đi theo lộ tuyến cổ quái, hắn đi mỗi bước đều là sinh lộ trong đại trận. Cùng lúc đó hai tay Lâm Minh không ngừng đánh ấn quyết ra, che đậy ma khí ở chung quanh.

Lâm Minh cách Ám Long thương càng ngày càng gần, hắn có thể cảm ứng được khí tức đáng sợ trong Ám Long thương tỏa ra.

Đây là trường thương đã mất đi thương linh. Nhưng mà dù vậy, sự khủng bố của nó vẫn khiến tâm thần người ta rung động.

Nhớ năm đó, cây thương này uống no máu của các cường giả.

Những tồn tại này là anh kiệt của thế gian, thái cổ dị chủng, bọn họ có thiên tài tuyệt thế, có Thiên Tôn Chân Thần, có thái cổ Thần thú, còn có rất nhiều chủng tộc thái cổ đã bị diệt sạch.

Thần thể, dị thể, thần huyết... Các loại thể chất thần kỳ, thiên phú khủng bố của các thời đại khác nhau trong mười tỷ năm qua.

Khi đó nhân loại, Hồn Tộc, Thánh tộc còn quá nhỏ yếu, thái cổ chủng tộc hoành hành trong Tam Thập Tam Thiên, chủng tộc khác nhau không ngừng chinh chiến, hào kiệt xuất hiện lớp lớp!

Cây thương này nhuốm máu tươi của cường giả như thế, lại trải qua mười tỷ năm tích lũy, cuối cùng bằng vào thiên địa nguyên khí nồng đậm trong thí luyện cuối cùng và pháp tắc Tam Thập Tam Thiên tẩm bổ, lại dùng nhiều khí huyết của thí luyện giả tẩm bổ, phẩm chất của cây thương này càng trở nên khủng bố.

Chỉ là không biết, khí linh của Ám Long thương đã đi nơi nào?

Nó đi theo tùy tùng chủ nhân Tu La Lộ rời đi?

Hoặc nói trải qua thời gian dài như vậy, nó đã tiêu tán rồi?

Trong nội tâm Lâm Minh sinh ra đủ loại ý niệm trong đầu, không hề nghi ngờ nếu như khí linh của Ám Long thương vẫn còn, như vậy cây thương này sẽ tăng uy năng lên rất nhiều lần.

Xác thực mà nói, Ám Long thương có khí linh cũng không phải là một vũ khí đơn thuần, nó hoàn toàn có thể không thuận theo người sử dụng, tự mình tác chiến.

Mà nó từng đi theo chủ nhân Tu La Lộ, ít nhất đã từng bị chủ nhân Tu La Lộ hoặc là phân thân của hắn sử dụng qua khí linh Ám Long thương, chỉ sợ cũng thông hiểu Tu La Thiên Đạo, hơn nữa tu vị của nó vô cùng đáng sợ, sợ răng có thể đạt tới cảnh giới Thiên Tôn rồi!

Cũng nói đúng hơn, Ám Long thương có khí linh, Thiên Tôn cũng không phải là đối thủ của nó.

Lâm Minh đi rất chậm, hắn dùng nửa canh giờ đi tới trước mặt Ám Long thương. Trường thương cổ xưa trải qua vô số tuế nguyệt tẩy lễ, thân thương không còn sáng bóng nữa, chỉ có ngưng tụ một ít đường vân, ẩn ẩn có pha tạp một ít gỉ đen, có lẽ là máu tươi nhiễm vào thân thương, lại trải qua thời gian tuế nguyệt đã lâu đông cứng lại.

- Dấu vết này...

Lâm Minh hơi kinh hãi, theo đạo lý mà nói, sau khi thần binh nhiễm máu tươi, căn bản không có khả năng lưu lại dấu vết, huống chi còn trải qua mười tỷ năm qua, cho dù là dấu vết máu tươi nào cũng biến thành tro bụi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play