Tu La Thiên Đạo vô cùng to lớn, phức tạp khó lý giải, như mà đồ vật vẽ lên đó phù hợp với Tu La Thiên Đạo mới là tinh hoa của thần văn thuật.
Thần văn thuật hai bộ phận trước chỉ là khắc lên đồ vật, rất nhiều Thần Văn Sư chìm đắm trong đạo này mười vặn năm, trình độ khắc lên đồ vật đã đạt tới thập nhị giai..
Trong Thần Văn Sư công hội chỉ có mấy chục thần văn sư thập nhị giai.
Nhưng nhưng mà khắc phù lên đồ vật là thập nhị giai nhưng ở cấp bậc thần văn sư chỉ là thất phẩm, thậm chí còn chưa tới thất phẩm, truy cứu nguyên nhân cũng là bởi vì không hiểu Tu La Thiên Đạo, ở "Bước thứ ba" này không cách nào làm hoàn mỹ.
Không biết bao nhiêu thần văn đại sư cuối cùng cả đời đều nghiên cứu Tu La Thiên Đạo, đây là pháp tắc cơ bản vận chuyển của Tu La Lộ, mà Tu La Lộ lfa đại vũ trụ vị diện bên ngoài Tam Thập Tam Thiên, nếu như nói cấp bậc vị diện thì nó đặt song song với Tam Thập Tam Thiên!
Mà bằng vào pháp tắc sáng tạo đại vị diện như thế thì trình độ cường đại của nó có thể nghĩ.
Kỳ thật thất phẩm Thần Văn Sư đã là tồn tại phượng mao lân giác ở trong Tu La Lộ, có thể trở thành hội trưởng Thần Văn Sư công hội hoặc phó hội trưởng đã xem như nhân vạt nhất đẳng, những người này tụ vị cơ bản đều là Thiên Tôn.
Cũng chỉ có Thiên Tôn mới có thể bằng lực lượng cường đại mượn pháp tắc của Tu La Thiên Đạo, hơn nữa chỉ mượn mà thôi. Tuy Thiên Tôn cũng trải qua thiên kiếp, có thể đặt song song với Thiên Đạo nhưng mà chỉ giới hạn ở điểm rất nhỏ, cũng chính là Thiên Tôn sáng lập thần võ vô thượng, chỉ từ điểm này có thể thyas Thiên Tôn đạt tới độ cao rất cao trong Thiên Đạo.
Về phần tu vị không tới Thánh Chủ, tu luyện thần văn thuật chỉ dưới trăm năm muốn mượn pháp tắc Tu La Thiên Đạo là quá mức ép buộc, dù là Thanh Ảnh, Mộng Dao thiên chi kiều nữ thời điểm làm bước thứ ba của thần văn thuật nhị phẩm thì các nàng cũng phải cẩn thận từng chút một, thận trọng tới mức kỳ lạ. Mặc dù cẩn thận tất cả cũng có thể thất bại như chơi.
Tần Dật nhàn nhạt thấy rõ Thanh Ảnh vf Mộng Dao, khóe miệng của hắn cong lên, thần văn thuật bước thứ ba chính là điểm tự tin của hắn!
Bản chất của thần văn thuật chính là gia nhập phù văn của Tu La Thiên Đạo vào đồ vật.
Hoặc đổi biện pháp khác, nó hẳn là phù văn quy tắc do Tu La Thiên Đạo diễn sinh ra.
Tu La Lộ khắp nơi đều không rời khỏi phù văn, cho dù thần chi phù văn cũng tốt, nguyên khí phù văn cũng tốt, đây là phương thức thể hiện của pháp tắc Tu La Lộ.
Đơn thuần khắc phù văn thì Tần Thần Hư Thần Quốc cũng có thể so được với Thần Văn Sư công hội.
Nhưng mà hắn lý giải Tu La Thiên Đạo nhờ vào Chân Thần tọa trấn Thần Hư Thần Quốc cho nên vượt quaThần Văn Sư công hội!
Cũng chính vì điểm này Thần Hư Thần Quốc mới dám xưng cao thủ ở phương diện Thần Văn Sư. Không dưới Thần Văn Sư công hội.
Trên thực tế cũng đúng như thế, lão sư của Tần Dật lão thần văn thuật đã có thể so sánh với hội trưởng Thần Văn Sư công hội hiện tại, cũng có khi còn hơn.
Đây là tầm quan trọng của bước thứ ba.
Chính vì vốn liếng này nên Tần Dật đối với cái gọi là nhị phẩm Thần Văn Sư căn bản không nhìn vào mắt, khảo hạch chỉ chứng minh thần phận của hắn mà thôi.
- Bốn vị chuẩn bị tốt chưa...
Lão giả áo bào trắng hỏi thăm. Ánh mắt của hắn quét qua một vòng và Thanh Ảnh, Mộng Dao hai nữ kỳ thật vẫn có chút khẩn trương
Về phần Tần Dật thì khí định thần nhàn, đầu ngón tay của hắn cầm thần văn bút, nó không ngừng xoay tròn giữa ngón tay của Tần Dật, óng ánh như thủy tinh, đẹp mắt như hoa.
Đối mặt khảo hạch của nhị phẩm Thần Văn Sư thì Tần Dật rốt cục cũng cầm thần văn bút, đây là thần văn bút trân phẩm có giá trị liên thành.
Về phần thí sinh cuối cùng vị trí của hắn có chút nghiêng lệch, hắn chỉ yên lặng bày tài liệu ra, đang sắp xếp lại, điểm này làm cho lão giả áo trắng ngoài ý muốn, một nhân loại, tuổi còn trẻ đã có thể tham gia khảo hạch nhị phẩm Thần Văn Sư, thật sự là không tưởng tượng nổi.
Lúc này ánh mắt lão giả áo bào trắng nhìn qua Lâm Minh vài lần rồi không thèm để ý.
- Như vậy... Hiện tại ta tuyên bố, khảo hạch bắt đầu!
Thời giản khảo hạch nhị phẩm Thần Văn Sư vẫn là năm giờ như cũ.
Nhị phẩm thần văn phù vẽ tiêu hao thời gian dài hơn nhất phẩm thần văn phù, nhưng vẫn hạn định năm giờ chính là khiêu chiến lớn nhất cho người tham gia khảo hạch.
Ngay từ đầu khảo hạch thìThanh Ảnh, Mộng Dao cũng bắt đầu khẩn trương xử lý tài liệu, xem hai người chuẩn bị tài liệu thì đại khái có thể suy đoán ra các nàng có ý định chọn phù văn cải biến vật chất-- "Điểm kim thủ" .
Tác dụng của phù văn này chính là biến đá thành vàng, bản thân không có bất kỳ giá trị sử dụng nào, làm ra tới cũng là phế vật, nhưng nó cũng rất được các Thần Văn Sư tôn sùng, bởi vì "Sửa đá thành vàng" chỉ có thần văn thuật mới làm được, rời khỏi thần văn thuật thì Thiên Tôn cũng thúc thủ vô sách.
Đây là phù văn không có bao nhiêu giá trị, nhưng lại chứng minh mị lực của thần văn thuật và thần văn phù!
Mà về phần Thanh Ảnh cùng Mộng Dao chọn vẽ "Điểm kim thủ ", nguyên nhân chính là do nó trong nhị phẩm thần văn phù tương đối đơn giản, nắm chắc thành công cũng lớn một chút.
Về phần Tần Dật hắn lựa chọn "Dược đỉnh chi tâm ", đây là phù văn tác dụng lên đan dược, là thần văn phù có tác dụng tăng cao dược hiệu của đan dược thật lớn, độ khó trong nhị phẩm thần văn phù xem như trung đẳng.
Cuối cùng là Lâm Minh, hắn lựa chọn là "Dưỡng đan phù ", cũng là thần văn phù có tác dụng dưỡng đan dược, đặt nó cùng đan dược vừa luyện thành thì ân cần săn sóc một tháng, có thể khiến dược tính đan dược trở nên ôn hòa, dược lực dễ dàng hấp thu.
Dưỡng đan phù này tuy có cái tên quê mùa, nhưng mà hiệu quả dưỡng đan và độ khó đều cao hơn "Dược đỉnh chi tâm".
- Có ý tứ!
Nhìn thấy Lâm Minh lựa chọn thần văn phù có độ khó lớn như vậy, khóe miệng Tần Dật lúc này cong lên.
Bản thân hắn cho rằng mình chọn thần văn phù có độ khó lớn nhất rồi, những Thần Văn Sư học đồ khác tham gia khảo hạch nhị phẩm Thần Văn Sư dũng khí không đủ, chớ nói chi là dám chơi thần văn phù có độ khó lớn.
Nhưng hết lần này tới lần khác Lâm Minh dám chọn, hơn nữa Lâm Minh còn là nhân loại. - Tiểu tử này đúng là có bản lĩnh, nhưng không biết hắn lấy tự tin ở nơi nào, chẳng lẽ 'trang Bức' ở chỗ này sao?
Tần Dật nhìn qua Lâm Minh, trong ánh mắt mang theo một tia đăm chiêu, hắn muốn nhìn một chút Lâm Minh biểu hiện như thế nào, hắn có thể hoàn thành dưỡng đan phù này bao nhiêu.
Không riêng gì Tần Dật chú ý Lâm Minh, lão giả áo trắng cũng nhìn chằm chằm vào, cũng thập phần ngoài ý muốn, loại thần văn phù này rất nhiều nhất phẩm Thần Văn Sư thâm niên tới tham gia khảo hạch nhị phẩm Thần Văn Sư đều không dám lựa chọn, Lâm Minh một nhân loại lại không có danh tiếng gì, cũng không nhìn ra xuất thân lại dám lựa chọn như vậy.
Về phần Tiết lão đầu cùng Tô lão đầu đã sớm không biết nên nói cái gì cho phải, Lâm Minh không phải đồ ngốc, hắn không phải tới đây quấy rối, mà là thực sự thông qua khảo hạch Thần Văn Sư, hắn dám lựa chọn dưỡng thần đan, chẳng lẽ...
- Tô lão đầu, ngươi nói hắn thật sự vẽ ra dưỡng đan phù không?
- Không biết... Đừng hỏi ta, vốn là ta cho rằng tiểu tử này thiên phú thần văn thuật không bằng Thanh Ảnh, Mộng Dao, ít nhất khảo hạch nhất phẩm Thần Văn Sư không nhìn ra hắn có bao nhiêu bổn sự, nhưng mà từ cốt linh thì ta không dám đánh giá cái gì, đây căn bản là yêu nghiệt.
Đối với mọi người chú ý, Lâm Minh chưa từng để ý tới, hắn vẫn không nhanh không chậm từng bước xử lý tài liệu, động tác của hắn rất vững vàng, không có chút chỗ nào bắt bẻ được, thần văn bút trong tay của hắn vắt ngang nhưng không có chút rung động nào cả. Lâm Minh chọn dưỡng đan phù nguyên nhân chính là dưỡng đan phù có giá trị không nhỏi, vẽ ra thì có thể bán ra ngoài, hiện tại thân gia của Lâm Minh không còn bao nhiêu, nếu không kiếm tiền thì có thể mất sạch tiền.
Loại thần văn phủ như điểm kim thủ dùng tài liệu đắt đỏ làm ra, muốn bán thì không đáng một đồng, Lâm Minh dĩ nhiên sẽ không chọn nó rồi.
Nhị phẩm thần văn phù, phương diện xử lý tài liệu và vẽ phù văn thật nhỏ còn khó hơn nhất phẩm thần văn phù không ít, nhưng mà với Lâm Minh mà nói cũng không coi vào đâu.
âm Minh, Thanh Ảnh, Mộng Dao ba người lúc bắt đầu vẽ thì Tần Dật không có động thủ cái gì, hắn chắp tay quan sát tình huống của người khác, thực tế trọng điểm là quan sát Lâm Minh.
Nhìn thấy Lâm Minh thủ pháp vững vàng, Tần Dật ngược lại có chút ngoài ý muốn.
- Tiểu tử này trước đó vào thời điểm khảo hạch nhất phẩm Thần Văn Sư còn cho rằng trình độ của hắn không được tốt lắm, không nghĩ tới hắn còn có mấy phần bổn sự, chỉ nhìn tốc độ vẽ chậm rãi và vững vàng, so với ta còn có chênh lệch không nhỏ, hơn nữa muốn hoàn thành một tấm nhị phẩm thần văn phù thì khó khăn nhất là ‘ bước thứ ba ’, phương diện này ‘ điểm kim thủ ’ đơn giản hơn nhiều, thế nhưng mà ngươi hết lần này tới lần khác lựa chọn dưỡng đan phù có độ khó lớn nhất, ta đúng là muốn nhìn ‘ bước thứ ba ’ ngươi hoàn thành như thế nào, đương nhiên điều kiện tiên quyết nếu ngươi có thể kiên trì tới ‘ bước thứ ba ’...
Tần Dật mỉm cười, cũng động thủ.
Hắn muốn quan sát Lâm Minh hoàn thành "Bước thứ ba " thế nào, muốn trước khi Lâm Minh hoàn thành "Bước thứ ba" thì hắn phải làm xong thần văn phù, nếu không dùng trình độ của Tần Dật cũng không có khả năng vừa vẽ thần văn phù của mình vừa quan sát người khác được.
Tần Dật xem ra không thành vấn đề, tốc độ vẽ của hắn nhanh hơn Lâm Minh không ít.
Một loại tài liệu bay lên không trung, bị Tần Dật dùng linh hồn lực dẫn dắt phân giải ra sau đó dùng thần văn bút nhúng chất lỏng vẽ ra đủ loại đường vân sáng ngời, trong lúc nhất đẹp không sao tả xiết.
- Tần Dật thật lợi hại...
Có chấp sự tán thán, lão giả áo trắng gật đầu, nhị phẩm thần văn phù, Tần Dật vẫn vẽ như lưu thủy hành vân, như vậy xem ra Tần Dật vẽ chủ thể văn phù chủ không có chút vấn đề nào cả, độ khó nhất cũng chính là "Bước thứ ba" , xem Tần Dật dung hợp Tu La Lộ Thiên Đạo như thế nào.
- Thần Hư Thần Quốc ở bước ‘ bước thứ ba ’ cho tới bây giờ đều làm tốt hơn chúng ta, bởi vì bọn họ có quan hệ tới truyền thừa Tu La Thiên Đạo...
Đột nhiên lão giả áo trắng nhớ tới điểm gì đó và thở dài.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT