Trong đống phế tích đó là Na Kỳ đã bị Hỗn Nguyên chi môn nện không còn hình người leo ra.
Na Kỳ lúc này toàn thân gai xương đã đoạn cả, hai tay, ngực cũng chẳng còn giáp xương, xương tay lộ ra ngoài, một nửa cánh bị chém đứt nằm trên đất.
Bè ngoài như thế nhưng trong thân thể của hắn càng rối tinh rối mù, kinh mạch không biết vỡ vụn bao nhiêu, nội tạng, cốt cách, mạch máu cũng nghiền nát chẳng ra bộ dáng.
-Đế tử bị đánh bại!
- Đế Tử Na Kỳ được xưng đệ nhất nhân cùng giai của Thánh tộc, tương lai sẽ đạp vào Chân Thần chi lộ, bây giờ bại trong tay nhân tộc.
Trận này chiến đấu cơ hồ tất cả võ giả Thánh tộc đang xem đều rung động, cũng bất ngờ một thần thoại bị đánh phá, một thần thoại khác ra đời.
Lâm Minh cường đại lưu lại ấn tượng sâu sắc cho bọn họ.
Về phần võ giả Nhân tộc, nhất là tuổi trẻ tuấn kiệt, nắm chặt nắm đấm và biểu hiện trên mặt cực kỳ hưng phấn, đã nhịn không được muốn hoan hô.
Lâm Minh thắng!
Nhân tộc hội võ đệ nhị chiến thắng Thánh tộc đệ nhất hội võ!
Na Kỳ ngửa đầu nhìn qua Lâm Minh, tóc tai bù xù giống như dã thú, hai mắt hung quang lập loè, sát ý không giảm.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng.
- Còn không nhận thua? Ta đánh cho ngươi tâm phục khẩu phục.
Lâm Minh nói xong và lao về phía thiên tài Thánh tộc lần nữa, biểu hiện hung hăng càn quấy tới cực điểm, tương lai tám chín phần mười sẽ thành địch nhân của mình, Lâm Minh đương nhiên không có lòng nhân từ rồi, hắn không nhận thua vậy đánh cho tàn phế, nếu như lưu lại di chứng gì đó mới là tốt nhất.
Đúng vào lúc này một tiếng quát vang lên.
- Dừng tay!
XÍU...UU!!
Một đạo hắc mang lập loè giống như mũi tên lao thẳng về phía Lâm!
Trong lòng Lâm Minh cả kinh vội vàng dùng Hỗn Nguyên chi môn ngăn cản!
Chỉ nghe tiếng nổ lớn vang lên, dư âm còn lại tán ra chung quanh, Lâm Minh bị không có bị công kích này đánh trúng, ngược lại là một lão giả áo xanh đứng trước mặt Lâm Minh, dùng một đạo chân nguyên ngăn cản công kích.
Hô --
Hắc mang nghiền nát, hóa thành cương nguyên tinh khiết.
Lâm Minh đứng sau lưng lão giả áo xám, nhìn thấy hào quang nghiền nát thì trong nội tâm nhảy dựng, đạo hào quang này tuy không lấy mạng của hắn. Nhưng tuyệt đối sẽ làm cho hắn đầy bụi đất, thậm chí khí huyết toàn thân quay cuồng, đã bị thương không nhẹ.
- Cảm ơn tiền bối xuất thủ cứu giúp.
Lâm Minh còn không biết tên lão lão giả áo xám này, đối phương là đại năng nhân tộc xem cuộc chiến ở Hôi Huyết Sơn này. Tu vị chính là nửa bước Thiên tôn.
- Không ngại.
Lão giả khoát khoát tay, đạm mạc nói ra.
- Bảo hộ tuấn kiệt của tộc ta cũng là chức trách của chúng ta, lão hủ là đệ tử thứ bảy của Thông Thiên Thần Chủ, Lâm thiếu hiệp, hữu lễ.
Luận bối phận Lâm Minh kém đệ tử Thông Thiên Thần Chủ không biết bao nhiêu bối phận, tu vị và thực lực sai biệt cũng khó có thể tính toán. Nhưng mà lão giả áo xám này là nhân vật tôn quý hơn Đại Giới Giới Vương, tuyệt đối là cao tầng trong nhân tộc. Nhưng vì thiên phú của Lâm Minh cho nên lão giả áo xám cứu giúp vãn bối, ngược lại ẩn ẩn mang theo cảm giác xã giao ngang hàng.
Thời điểm này hư không mơ hồ, bên phía Thánh tộc có nam tử mặc áo choàng đen hiện ra, cương nguyên vừa rồi là hắn đánh ra, hắn cũng không phải là muốn giết chết Lâm Minh, chỉ muốn Lâm Minh ăn đau khổ.
Nhìn thấy nam tử áo choàng đen này, sắc mặt lão giả áo xám trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Mới vừa rồi là ngươi ra tay?
Nam tử áo đen hừ lạnh một tiếng, nói:
- Thì thế nào? Đệ tử tộc ta bị thương hắn còn muốn ra tay, đây là muốn lấy mạng của Na Kỳ sao?
Nam tử áo đen đối chọi gay gắt, tu vị của hắn Lâm Minh nhìn không thấu, nhưng nghĩ đến cũng chẳng kém lão giả áo xám này, nếu không sẽ không có thái độ cứng rắn như thế.
- Tuổi còn nhỏ mà ngoan độc như vậy, thực lực ngươi không tệ, nhưng có thể thắng Na Kỳ cũng là cậy vào ngoại vật, Na Kỳ có hại chịu thiệt mà thôi, dựa vào ngoại vật tính toán là bổn sự gì?
Nam tử áo đen là nhắm vào Hỗn Nguyên chi môn, trong mắt hắn nếu Lâm Minh không phải vào thời khắc mấu chốt lấy Hỗn Nguyên chi môn ra, hóa giải công kích của Na Kỳ thì Lâm Minh phải trọng thương thổ huyết.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Thua chính là thua, thắng chính là thắng, tố chất tâm lý Thánh tộc yếu ót vậy sao? Mới thắng một hồi mà các ngươi đã hung hăng càn quấy, thua một hồi các ngươi không nhận thua?
- Hắc hắc, ngươi ngược lại giáo huấn bổn tọa rồi, bổn tọa chẳng muốn tranh luận với ngươi, cho ngươi đắc ý thời gian ngắn đi, dù sao ngươi tự chui đầu vào rọ, tuổi thọ cũng chỉ trăm năm, trăm năm sau ngươi và Tạo Hóa thánh tử đánh một trận là chết không chỗ chôn, nói không chừng ngươi căn bản không sống tới khi đó.
Hắn nói xong phất tay lên, mang theo Na Kỳ biến mất tại chỗ.
Trong lúc nhất thời trong chiến trường chỉ còn lại Lâm Minh cùng lão giả áo xám.
Võ giả Thánh tộc ở đây đều cảm giác thập phần thất bại, có cảm giác bị nhân loại áp chế.
Trước kia Thánh tộc thắng lợi rất nhiều tràng, nhưng mà công lại còn không trọng yếu bằng Lâm Minh cùng Na Kỳ đấu nhau.
Bởi vì đây là quyết đấu đỉnh phong, biểu hiện thực lực thiên tài mạnh nhất Nhân tộc cùng Thánh tộc, Thánh tộc thua, mặc kệ là nguyên nhân gì đều ẩn ẩn chứng minh thiên tài đời này của Thánh tộc không bằng nhân tộc.
Huống chi trong nhân tộc còn có Băng Mộng vô cùng thần bí chưa xuất hiện, Băng Mộng là đệ nhất hội võ Thần Vực, nàng ít nhất cũng có thực lực gần Lâm Minh.
Hiện tại chiến đấu của thiên tài hai tộc đã phân ra mạnh yếu rồi.
Mấy vạn võ giả tại hoan hô. Cũng có rất nhiều người lấy ngọc giản siêu cấp truyền âm hưng phấn mang tin tức truyền ra ngoài, càng có người đã sớm dùng chiến tranh trận bàn ghi chép từ đầu tới cuối.
Tin tức này truyền đi nhất định sẽ làm tuấn kiệt trong nhân tộc và các lão giả ảnh hưởng tích cực.
Hiện tại Nhân tộc thật sự quá khát vọng một hồi thắng lợi triệt để, đến đánh ra tin tưởng và sĩ khí.
Chỉ trong thời gian ngắn tin tức Lâm Minh chiến thắng Đế Tử Na Kỳ đã truyền khắp Thần Vực.
Lúc này trong hư không Thần Vực, một chiếc linh hạm như u linh có thanh niên cao lớn ngồi ở trên ghế. Tay cầm một ly rượu đỏ, đang phẩm rượu và quan sát tràng cảnh chiến đấu bên dưới bằng trận bàn, những cảnh tượng này chính là ghi chép Lâm Minh cùng Na Kỳ chiến đấu lại.
- Thánh tử điện hạ, Lâm Minh là uy hiếp!
Bên người Tạo Hóa thánh tử có nữ nhân da thịt trắng bóng rót nửa chén rượu cho Tạo Hóa thánh tử, trên đùi của nàng có dao găm, mặc giáp da ngắn nhỏ tôn lên nét hoàn mỹ của nàng, trong đàm phán Phổ Đà sơn thì đây là nữ tử bên cạnh Tạo Hóa thánh tử.
- Uy hiếp? Hắc hắc, nếu như cho hắn thời gian ngàn năm đúng là trưởng thành một nhân vật, đáng tiếc hắn không có thời gian này. Không cần để ý tới hắn, cho hắn nhảy vài ngày đi, trong mắt ta trận chiến đấu này chỉ là tiểu hài tử chơi đùa mà thôi, trừ một đám náo một hồi căn bản không có ý nghĩa gì! Ta sớm đã biết rõ bọn chúng đấu võ nhưng căn bản chẳng muốn chú ý, nếu không ta sẽ tự mình đi xem rồi.
Tạo Hóa thánh tử xùy cười, nữ tử xinh đẹp có chút kinh ngạc, Nhân tộc cùng Thánh tộc thiên tài cùng thế hệ đánh nhau, quan hệ tới vinh dự cảu hai tộc, rõ ràng bị Tạo Hóa thánh tử nói thành trò chơi trẻ con? Đúng là quá mức, dù sao Lâm Minh cùng Na Kỳ tương lai lớn lên sẽ trưởng thành thành Chân Thần, mà một trận chiến này chưa hẳn là không quan hệ tới bước phát triển tương lai của họ. Nếu như có thể chiến thắng thì tích lũy tin tưởng tương lai càng có lợi.
Tạo Hóa thánh tử nhìn ra suy nghĩ của nữ tử này, nói:
- Tương lai của bọn chúng tiềm lực vô hạn, đáng tiếc Nhân tộc cùng Thánh tộc đang chiến tranh, đợi không được tới khi chúng lớn lên, chúng ta không cần để ý tới chúng nữa, ta cũng không rảnh đi để ý tới, tương lai sẽ bộc phát là liên lụy đến hưng suy của Thánh tộc chúng ta, liên lụy đến tồn vong của Nhân tộc, há có thể vì hai Thần Biến kỳ, Thánh Biến Kỳ tiểu bối đánh một hồi là ảnh hưởng? Đi, đi với ta tới Yêu tộc một chuyến!
- Yêu tộc?
Xinh đẹp nữ tử nao nao, nói:
- Yêu tộc gì?
Ấn tượng của nàng là Yêu tộc có hai đại chi, một chi là nhân tộc Thần Vực Yêu tộc, một chi khác là Thánh tộc Thánh La thiên yêu tộc.
Tạo Hóa thánh tử liếm môi, cười nói:
- Đương nhiên là Thần Vực Yêu tộc, theo ta được biết trong Thần Vực Yêu tộc chẳng có quan hệ tốt với nhân tộc, hắc hắc, địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu, không phải sao? Ta với tư cách là Thánh hoàng tương lai, ta phải chú ý là đại thế thánh chiến, mà không phải hai tiểu bối chiến đấu.
Tạo Hóa thánh tử nói xong, chỉa chỉa chiến tranh trận bàn, nói:
- Loại vật này cho ta xem một chút cũng bỏ đi, không cần biểu hiện thất kinh, không có gì lớn cả, hiểu chưa?
Giọng của Tạo Hóa thánh tử mang theo khí thế thượng vị giả, nữ tử xinh đẹp giọng nói ngừng lại, chậm rãi gật đầu, nói ra:
- Vâng, thánh tử điện hạ, ta biết rõ...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT