- Thần Mộng tiền bối, năm đó vãn bối tham dự võ tuyển đánh chết một con quái vật tóc đỏ, nhìn thấy một ít cảnh tượng trong đầu của nó, nó dường như tới từ ‘ hồn giới ’?
Trong Thần Mộng giới, Lâm Minh đánh chết con quái vật tóc đỏ và hấp thu tinh thần bổn nguyên hình thức ban đầu của nó, cũng vì vậy mà đọc đến tóc đỏ quái trí nhớ biết được nó là bị Thần Mộng giới nhốt lại.
Lúc ấy Lâm Minh còn kỳ quái, hồn giới căn bản không phải bộ phận nào của Thần Vực cả.
- Đúng vậy, hồn giới chính là một trong tam thập tam thiên, mà ác mộng thú thuộc về Hồn tộc.
- Trong tam thập tam thiên có ba đại tộc số lượng nhiều nhất, nhân tộc, thánh tộc, Hồn Tộc. Ở trong đó Nhân tộc dùng hệ thống tu luyện tụ nguyên làm chủ, thánh tộc dùng tu luyện luyện thể làm chủ, Hồn Tộc thì chủ tu thần.
- Ba chủng tộc này tồn tại từ thật lâu rồi, mà năm tháng trôi qua mỗi chủng tộc đều từng có huy hoàng của mình, Nhân tộc cũng từng cường thịnh nhất thời, chiếm cứ một hai vực trong tam thập tam thiên, nhưng mà gần mười tỷ nưm qua Nhân tộc lại càng ngày càng yếu thế, hiện nay không ngừng bị hai tộc khác xơi tái, những thiên vực vốn bị nhân tộc chiếm thì tộc nhân ở đó hoặc là bị giết chóc, hoặc là biến thành đầy tớ, thậm chí khả năng hiện tại nhân loại còn có được chủ quyền thiên vực, nhưng mà không còn qua lại với Thần Vực, cho nên trận chiến ba mươi sáu ức năm trước liên quan tới tồn vong của chủng tộc, dù là Thiên tôn có mâu thuẫn với nhau thật nhiều, nhưng thời khắc chủng tộc tồn vong cũng nhao nhao buông thành kiến nhất trí đối ngoại.
Thần Mộng bình tĩnh nói ra lịch sử ba mươi sáu ức năm trước, Lâm Minh nghe xong cảm xúc phập phồng. Khó có thể tưởng tượng trận chiến năm đó bi tráng như thế, mà Phong Thần Thiên tôn với tư cách đứng đầu trận chiến đã trải qua ly kỳ gì?
- Thần Mộng tiền bối, vãn bối còn có câu hỏi, về Hỗn Nguyên Thiên tôn, vãn bối muốn biết mươi vạn năm trước đã xảy ra chuyện gì? Tại sao hắn đi vào Thiên Diễn đại lục?
Nếu như nói Hỗn Nguyên Thiên tôn và Lôi Phạt Thiên tôn kịch chiến là vì Ma Châu, Lâm Minh ngược lại có thể lý giải. Nhưng mà hắn không hiểu năm đó bọn họ lựa chọn Thiên Diễn đại lục đại chiến Đối với Thần Vực mà nói đây là vị diện hạ giới không có ý nghĩa.
Thần Mộng Thiên Tôn nói:
- Hỗn Nguyên chọn Thiên Diễn đại lục đó là vì bản thân Hỗn Nguyên chính là người hạ giới phi thăng, mà Thiên Diễn đại lục chính là cố hương của hắn.
- Cái gì?
Trong lòng Lâm Minh đột nhiên cả kinh. Hỗn Nguyên dĩ nhiên là người hạ giới phi thăng. Hơn nữa xuất từ Thiên Diễn đại lục!
- Chuyện của Hỗn Nguyên ta không hiểu rõ ràng, hắn tám trăm vạn năm trước từ hạ giới phi thăng lên, quật khởi như sao chổi. Tốc độ phát triển nhanh đến kinh người, sau khi hắn thành Thiên tôn thì biến thành một trong những Thiên tôn mạnh nhất của Thần Vự.
- Về sau hắn xoay chuyển luân hồi của Thiên Diễn đại lục, đây là bởi vì Hỗn Nguyên chưởng khống Hồng Mông chi khí, tu luyện tới cực hạn có thể trực tiếp mượn nhờ lực lượng vũ trụ tinh thể giúp Thiên Diễn đại lục cố hướng của Hỗn Nguyên sinh ra liên hệ kỳ diệu với Hỗn Nguyên Thiên tôn, mà Thiên Diễn tinh có tinh khí của Hỗn Nguyên dung hợp, làm cho sức chiến đấu của bản thân tăng lên thật nhiều.
- Thì ra là như vậy.
Trong lòng Lâm Minh tỉnh ngộ, Hồng Mông chi khí là trước khi thiên địa hình thành diễn biến thành vạn vật, là bổn nguyên vạn vật, trong vũ trụ tất cả tinh thể, cho dù là hằng tinh, hành tinh, tinh vân đều là Hồng Mông chi khí diễn biến mà thành, Hỗn Nguyên Thiên tôn tu luyện Hồng Mông pháp tắc tới cực hạn, mượn nhờ lực lượng tinh thể là hợp lý.
Lâm Minh suy đoán Hỗn Nguyên Thiên tôn có thể quật khởi nhanh như sao chổi rất có thể do Ma Châu, sau đó ma phương từ trong không gian hỗn loạn tiến vào trong Thiên Diễn đại lục, nói không chừng cũng là do Ma Châu cùng ma phương có lực hấp dẫn nào đó.
Như thế mới có chuyện Lâm Minh nhặt được ma phương, mới có Lâm Minh cùng Mộ Thiên Tuyết quen biết, mới có hắn quật khởi.
Nhất định đây là thời đại đại kiếp nạn nên quần hùng vùng lên, vô số linh bảo xuất thế, đây nhất định là thời đại vũ bão.
Nghĩ thông suốt điểm này Lâm Minh đang hoang mang cũng tiêu tán không ít, nhưng lúc này Lâm Minh có nghi vấn mới.
Lâm Minh lại nói:
- Thần Mộng tiền bối, vãn bối còn có một chuyện không rõ, năm đó Hỗn Nguyên Thiên tôn đã là Thiên tôn tuyệt đỉnh, ngài nói hắn thân ở Thiên Diễn đại lục, có Thiên Diễn tinh làm hậu thuẫn, thực lực càng mạnh hơn nữa, loại tình huống này vì sao còn có người cám công kích hắn? Người này dường như là Lôi Phạt Thiên tôn? Hắn cũng là Thiên tôn tuyệt đỉnh?
Thần Mộng nói:
- Ngươi nói những chuyện này ta cũng không rõ ràng lắm, về phàn Hỗn Nguyên biến mất bí ẩn rất nhiều, Lôi Phạt xác thực năm đó công kích Hỗn Nguyên Thiên tôn, nhưng mà chỉ là một trong đó mà thôi, luận thực lực Lôi Phạt tự nhiên không bằng Hỗn Nguyên, nhưng mà kết quả lại không như dự đoán, ta hoài nghi một trận chiến này còn có độc thủ sau màn tham dự, ví dụ như... Dị tộc Tam Thập Tam Thiên!
- Đây chỉ là phỏng đoán của ta, nhưng mà cho dù chúng có thực lực làm vậy cũng phải trả cái giá thê thảm, chuyện này chứng minh trên ngừi Hỗn Nguyên Thiên tôn có đồ vật khiến chúng dám trả giá lớn như vậy...
- Ta hiểu rồi.
Lâm Minh hít sâu một hơi, tâm tình có chút trầm trọng.
Tuy chuyện còn nhiều điểm không rõ ràng lắm, nhưng đã có thể đoán được đại khái, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra nguyên nhân làm dị tộc động thủ là vì Ma Châu.
Lâm Minh cảm thấy may mắn lúc mình giao thủ với Băng Mộng còn ngăn cản ma phương xúc động, bằng không hiện tại Lâm Minh chỉ có thể mang ma phương giao cho Thần Mộng, hắn căn bản không thể khống chế vì lo sợ mất mạng.
- Lâm Minh, ngươi có phải quyết định cùng ta quay về Thần Mộng Thiên Cung, ta cũng không có thời gian chỉ điểm ngươi, bởi vì sau khi quay về Băng Mộng sắp đột phá Thần Biến, ta và Băng Mộng cùng bế quan!
Băng Mộng với tư cách nguyên thần hóa thân của Thần Mộng, nàng mỗi lần đột phá với Thần Mộng mà nói là chuyện rất trọng yếu, liên quan tới ngày sau nàng có thành Chân Thần hay không, đối với chuyện này Thần Mộng tự nhiên sẽ toàn lực ứng phó.
- Vâng! Vãn bối không cần Thần Mộng tiền bối tự mình chỉ điểm, chỉ cần có Mộng Vũ ngọc giản là đủ.
- Ngươi là muốn tự học sao? Tự học Mộng Vũ... Phi thường khó, hơn nữa ngươi không có tinh thần bổn nguyên, khó càng thêm khó, ta không hy vọng ngươi đi đường quanh co, ta hỏi lại ngươi một lần cuối cùng, phải chăng đã quyết định?
- Vâng!
Lâm Minh không chút do dự nói ra, Băng Mộng than nhẹ một tiếng.
- Ngươi cố ý như thế, ta đây không nói thêm gì, cho ngươi ba ngày cáo biệt với thân nhân băng hữu, về sau đi thiên cung.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT