- Ngươi nói nhận sai rồi?
Đại trưởng lão nhìn về phía Vu Hữu Minh.

Vừa rồi Vu Hữu Minh đem hoài nghi của mình nói cho đại trưởng lão, hắn sợ Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên nhận sai người.

Vu Hữu Minh nói:
- Ta không phải hoài nghi nhân phẩm của hai sư muội, chuyện lớn như vậy bọn họ cũng không dám nói lung tung. Nói ra cũng không có bất kỳ chỗ tốt đối với các nàng. Ta chỉ sợ vạn nhất, là Phượng tộc thượng cổ có người trùng têm với phu quân của bọn họ thì sao? Lúc trước ta từng tra, Phượng tộc thượng cổ cũng có 100 tỉ tộc nhân, trong 100 tỉ có người tên Lâm Minh, tìm ra mấy ngàn cũng không hiếm lạ...

- Chuyện này...
Đại trưởng lão tròn mắt. Lại nói tiếp, thật sự có khả năng này. Trên thực tế lúc trước hắn cũng bởi vì thuộc về Phượng tộc thượng cổ và miêu tả của Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên tương xứng, tuổi cũng chỉ chênh một hai tuổi, mới tự cho rằng Lâm Minh trên Phong Thần Bảng là phu quân của hai nàng. (Một số thiên tài ngẫu nhiên tiến vào kết giới thời gian, làm cho tuổi thực tế nhiều hơn dự đoán một hai tuổi cũng là chuyện bình thường).

Sau lại, xếp hạng của Lâm Minh băng vọt, thậm chí một lần vọt lên tới thứ nhất đại thế giới, đại trưởng lão toàn thân đắm chìm trong khiếp sợ, thế cho nên đã quên suy xét đến khả năng Vu Hữu Minh nói.

Đại trưởng lão nói:
- Quả thật có khả năng trùng tên... Nhưng là cũng có khả năng chính là hắn. Dựa theo cách nói của hai nữ đệ tử này, phu quân của bọn họ ở hạ giới đã biểu hiện hết sức ưu tú...

Đại trưởng lão nói như vậy, chính mình cũng cảm thấy lý do thoái thác có vẻ không ổn. Hạ giới biểu hiện ưu tú là có thể giành được thứ nhất đại thế giới sao?

Vu Hữu Minh nói:
- Hạ giới ưu tú, ý nghĩa không lớn. Ta tự mình tham gia đệ nhất hội võ, vô cùng hiểu biết người ở vòng cuối lọt vào vòng sau khủng bố cỡ nào. Huống chi Lâm Minh kia còn từng giành được thứ nhất đại thế giới. Nói thật, ta cũng không quá tin tưởng. Một người phi thăng hạ giới gần như có thể bị xưng là nguyên trụ dân, có thể đạt tới độ cao như vậy. Nếu như chúng ta đi tìm người mạnh gọi là Lâm Minh kia, kết quả phát hiện ra sai người, vậy thì xấu hổ.

Vu Hữu Minh nói ra lo lắng của mình.

Nghĩ đến bọn họ cho thiên tài tuyệt đỉnh kia làm ra hai người vợ không hiểu ra sao, hơn nữa còn vượt vực tỉ dặm không gian đi nhận thân. Sắc mặt đại trưởng lão trong nháy mắt có chút khó coi.

Đó sẽ là trường hợp xấu hổ cỡ nào?

Nếu Lâm Minh kia tính tình không tốt hoặc là vợ chính thức của hắn cũng có mặt, vậy càng khó thể xong việc.

- Còn nữa... Đại đa số thiên tài, một lòng theo đuổi đỉnh của võ đạo, bọn họ đối với nữ nhân thậm chí đối với thân tình đều chưa chắc coi trọng. Có rất nhiều người phi thăng, vừa đến Thần Vực, liên hệ của bọn họ đối với gia đình thành lập ở hạ giới liền phai nhạt.

Vu Hữu Minh chậm rãi nói. Cũng không phải nói võ giả bạc bẽo, mà là rất nhiều thiên tài tuyệt đỉnh, tương lai cho dù chỉ là thành tựu Thánh Chủ, có thể có mấy triệu thậm chí hơn chục triệu năm tuổi thọ. Thời gian dài dòng như vậy, vợ, người thân của bọn họ đã sớm chết. Trong sinh mệnh dài dòng của bọn họ, chỉ chiếm một chút xíu thời gian rất nhỏ. Hơn nữa gia đình thành lập ở hạ giới lại càng sớm đã trải qua thay đổi không biết lớn cỡ nào!

Tỷ như Nam Cương Vu Thần năm đó, ở Thần Vực qua mấy vạn năm, bởi vì muốn bế tử quan, vì giải quyết mọi vướng bận, chấp niệm và tâm ma trong lòng mới trở về nhìn lại thần quốc năm xưa mình thành lập. Nhưng khi đó, thần quốc đã diệt vong! Nam Cương Vu Thần đành phải để lại 72 Vu Thần Tháp, tận khả năng để lại cho hậu nhân một tia cơ duyên, mượn đó để giải quyết vướng bận.

Vu Hữu Minh nói ra lo lắng thứ hai của bản thân, đại trưởng lão nhíu mày. Hắn nghĩ nghĩ, vẫn nói:
- Bất kể nói thế nào, đi xem đã. Trước thăm dò rõ tình huống, ngoài ra ngươi đi nói với hai người bọn họ, để bọn họ chuẩn bị tâm lý thật tốt. Một khi xuất hiện ngoài ý muốn, không nên đi chọc cho người mạnh kia không vui... Thôi, vẫn là để ta đi nói.

- Dạ.

Vu Hữu Minh gật gật đầu.

Đại trưởng lão lập tức liền tìm đến Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên, đem phán đoán và lo lắng của mình nói uyển chuyển một lần.

Tuy rằng giọng điệu hắn vòng vo uyển chuyển, nhưng Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên làm sao có thể không nghe hiểu. Hai nàng lập tức cũng trong lòng không nắm chắc.

Bọn họ cũng không lo lắng Lâm Minh sẽ phai nhạt cảm tình, chỉ là có chút lo lắng “Lâm Minh” trên Phong Thần Bảng cũng không phải là phu quân của họ.

Cho dù họ đối với Lâm Minh lòng tin mười phần, nhưng thành tựu thứ nhất đại thế giới vẫn là quá khoa trương!

Bọn họ mấy ngày này đối với phân chia cấp bậc thế lực lớn của Thần Vực cũng có chút hiểu biết.

Năm đó, Lâm Minh cũng chỉ là được cao tầng của một phân cung Phượng tộc thượng cổ đón đi, mà lực lượng trung tâm của Phượng tộc thượng cổ ở tổng bộ. 72 phân cung chọn riêng ra một cái, cũng chính là tương đương tông môn bát phẩm đỉnh cấp, xấp xỉ Tiêu Dao Đảo. Khoảng cách Thánh địa cũng chỉ kém một chút xíu.

Cho dù là Lâm Minh có thể trở thành đệ tử ưu tú nhất trong phân cung kia, cách thứ nhất đại thế giới cũng kém quá xa.

Bình thường thứ nhất đại thế giới đều phải thiên tài thứ nhất của Thánh địa Giới Vương giới lớn mới được.

Hai nàng khó tránh khỏi có điều lo lắng, lòng tin không đủ.

Đại trưởng lão an ủi:
- Mục cô nương, Tần cô nương. Lão hủ nói những điều này không phải hoài nghi các ngươi, chỉ là hy vọng các ngươi có chuẩn bị tâm lý. Cho dù là tình huống không như chúng ta tưởng tượng, chúng ta cũng sẽ dẫn các ngươi đi Mục Nguyệt tinh.

Tuy rằng hy vọng không lớn, nhưng là đại trưởng lão vẫn muốn cùng hai nàng làm tốt quan hệ. Ân tình ở loại thời điểm này trọng yếu hơn nhiều so với dệt hoa trên gấm - sau khi xác định thân phận của Lâm Minh.

- Vậy... Cảm ơn đại trưởng lão.
Mục Thiên Vũ miễn cưỡng cười, tâm sự trùng trùng nói.

Nếu Lâm Minh trên Phong Thần Bảng không phải phu quân của bọn họ, bọn họ lần này đi Mục Nguyệt tinh lại sẽ bỏ lỡ cùng Lâm Minh...

***

Thời gian trôi qua cực nhanh, một tháng, hai tháng...

Linh hạm chỗ Lâm Minh ngồi một mực phi hành, không ngừng xuyên qua hư không.

Mục đích Mục Nguyệt tinh của bọn họ, ở trong một tiểu thế giới độc lập. Tiểu thế giới này là một trong vô cùng nhiều tiểu thế giới trong khe hở đại thế giới Thần Vực. Đường kính của nó chỉ có một phần trăm triệu Chân Võ đại thế giới.

Trong lúc lữ hành, Lâm Minh trừ mới đầu gặp Long Nha một lần ra, thời gian còn lại đều một mực khổ tu.

Hắn đang cảm thụ hồi tưởng lại lĩnh ngộ pháp tắc đạt được trong nháy mắt cắn nuốt hình thức ban đầu căn nguyên tinh thần ở Thần Mộng giới.

Lâm Minh hiện tại muốn tìm hiểu pháp tắc đều không cần ngọc giản pháp tắc nữa. Nnhư ngọc giản ý cảnh trân quý cất giữ trong Phượng tộc thượng cổ, trợ giúp đối với Lâm Minh cũng không phải là rất lớn. Thậm chí ngay cả đá khắc vật tổ, bia đá cực đạo mà nhân vật như Hỏa Phần Thiên, Tiêu Đạo Cực để lại đối với Lâm Minh mà nói cũng không có giá trị quá lớn.

Bởi vì thân thể của chính Lâm Minh chính là một đá khắc vật tổ tốt nhất.

Trong máu thịt, xương cốt, nội tạng bao gồm linh hồn của hắn đều khắc vô số phù văn pháp tắc!

Những phù văn pháp tắc này đều là khi Lâm Minh vượt Cửu Cửu Mệnh Vẫn, từ trong mây thiên kiếp hấp thu tới.

Loại cơ duyên lớn trải qua chín tầng thiên kiếp, Cửu Cửu Mệnh Vẫn này, truyền nhân Thiên Tôn cũng không có. Lâm Minh là bởi vì dưới rất nhiều cơ duyên xảo hợp như Ma Phương,... mới được trải qua, có thể nói là duy nhất ở Thần Vực!

Có những pháp tắc này, Lâm Minh chỉ cần bế quan chăm chỉ tìm hiểu là được. Hơn nữa bởi vì những pháp tắc này đã dung hợp máu thịt của mình trước thời hạn, khi lĩnh ngộ làm ít công to.

Cộng thêm những pháp tắc này đều là nguyên khí trời đất tự nhiên hình thành, hoàn toàn không tồn tại sai lầm và cực hạn, chỉ cần lĩnh ngộ được đều là tinh túy. Bởi vậy tìm hiểu pháp tắc bản thân tốt hơn rất nhiều so với tìm hiểu đá khắc vật tổ người khác để lại.

Hơn hai tháng ngắn ngủi, bởi vì Lâm Minh ở trong không gian Thần Mộng, cường độ linh hồn được đề cao rất lớn, lại đạt được một tia căn nguyên tinh thần hình thức ban đầu, hiện tại tốc độ hắn lĩnh ngộ pháp tắc đã vô cùng khủng bố. Chỉ luận riêng ngộ tính, Lâm Minh cũng tuyệt đối là trình độ thiên tài đỉnh cao Thần Vực!

- Pháp tắc hệ hỏa... ý cảnh tầng thứ năm. Đây chính là ý cảnh tầng thứ năm của pháp tắc hệ hỏa sao...

Ý cảnh Ngũ Hành, ý cảnh tầng thứ bốn không một ngoại lệ đều là hóa hình, khiến cho nguyên khí ngũ hành có linh tính, một luồng sức mạnh nguyên khí tương đương mấy luồng trong quá khứ.

Mà ý cảnh tầng thứ năm là một lằn ranh. Bốn tầng đầu đều là cơ sở, mà tầng thứ năm độ khó đột nhiên gia tăng, rất khó lĩnh ngộ. Lâm Minh hiện tại rốt cục chạm đến.

Lâm Minh đột nhiên mở mắt, trong con ngươi đen nhánh đột nhiên lóe lên một ngọn lửa. Không phải ảo giác mà là ngọn lửa chân chính.

Pháp tắc hệ hỏa ý cảnh tầng thứ năm – hư hỏa!

Lửa không chỉ có ngọn lửa chân thật thiêu đốt trong thế giới thật, còn có lửa giận, lửa ghen tị, lửa lòng... Những ngọn lửa này chính là hư hỏa.

Hư hỏa một khi cháy lên, hết sức khủng bố. Võ giả vận dụng ý cảnh Hỏa, nếu như vận dụng sức mạnh hư hỏa của bản thân dung nhập vào trong thực hỏa, là có thể hư thật kết hợp khiến lực sát thương tăng vọt lên một tầng.

Người bị pháp tắc hư hỏa đánh trúng, cảm xúc của hắn đều sẽ bị ảnh hưởng. Nếu lúc này tâm chí hắn không ổn, nếu như nổi giận như vậy uy lực sẽ càng thêm lớn mạnh, khó có thể chịu đựng. Cuối cùng ngọn lửa từ trong cơ thể hắn phát ra, đem linh hồn của hắn đều thiêu đốt sạch.

- Hư thật kết hợp, cảnh giới hư hỏa!

Lâm Minh lẩm bẩm, Phượng Huyết Thương trong tay có linh tính nhảy ra. Khoảnh khắc đó thân thể hắn dấy lên ngọn lửa hừng hực, màu sắc của nó là màu tím.

Đây là ngọn lửa từ chỗ sâu trong lòng hắn phát ra, trong ánh mắt của hắn cũng có ngọn lửa đang thiêu đốt.

Lâm Minh đột nhiên đâm ra một thương, ngọn lửa toàn thân toàn bộ rót lên trên Phượng Huyết Thương. Toàn bộ Phượng Huyết Thương hiện ra hai màu đỏ tím.

Màu đỏ là thực hỏa, màu tím là hư hỏa!

Hư thật kết hợp, một thương giản dị tự nhiên không sinh ra bất kỳ dao động không gian, cũng không sinh ra nguyên khí bùng nổ mãnh liệt, nhìn qua thậm chí không hề bắt mắt. Nhưng mà Lâm Minh lại biết, một thương này nếu đâm lên thân người, người tâm tính tu vi không đủ sẽ bị thực hỏa thiêu thân, đồng thời hư hỏa trong cơ thể cũng sẽ đột nhiên bùng nổ. Cuối cùng trong ngoài hô ứng, trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

- Chiêu thức tốt!

Giọng nói Mộ Thiên Tuyết vang lên trong đầu Lâm Minh. Những ngày này Mộ Thiên Tuyết cũng đang tìm hiểu pháp tắc, nàng tìm hiểu chính là mảnh xương tàn khuyết Lâm Minh mua từ viễn cổ đế đô kia, nàng từ đó tìm hiểu được không ít thứ có giá trị.

- Một chiêu này, xuất kỳ bất ý, rất khó phòng bị. Hơi không cẩn thận là sẽ bị thiệt.
Mộ Thiên Tuyết nói.

Lâm Minh gật gật đầu. Những năm gần đây hắn tự nghĩ ra không ít chiêu thức, nhưng theo cảnh giới của hắn không ngừng tăng lên, chiêu thức trong quá khứ bởi vì kỹ xảo không đủ, dần dần không dùng nữa.

Một chiêu vừa rồi là chiêu thức tự nghĩ ra sau khi hắn lần đầu tiên lĩnh ngộ pháp tắc tầng thứ năm ý cảnh Ngũ Hành, dấu hiệu cho một bắt đầu mới.

Lâm Minh lẩm bẩm:
- Nếu là chiêu thức do pháp tắc hư hỏa diễn sinh ra, vậy gọi nó là Hóa Hư đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play