- Mộ cô nương, bình thường cường giả cấp Giới Vương cùng với Thánh địa cấp Giới Vương, tài sản có thể có bao nhiêu? Lâm Minh trong lòng không tự tin, hỏi Mộ Thiên Tuyết.
Mộ Thiên Tuyết nói: - Tài sản chia thành tài sản cố định và tiền mặt. Bất kể là cường giả Giới Vương cũng tốt, hay là Thánh địa Giới Vương cũng được, 99% tài phú đều là các loại tài sản cố định như trận pháp, cung điện, truyền tống trận, tu luyện địa... Tiền mặt sẽ không quá nhiều. Tiền cất nhiều cũng vô dụng, không bằng dùng để đổi tài nguyên, bồi dưỡng đệ tử. Năm đó, Thiên Vũ Thánh địa chúng ta cũng chỉ bảo trì vốn lưu động bốn năm ngàn tỉ mà thôi. Mà Thiên Vũ Thánh địa là Thánh địa cấp Giới Vương giới lớn, xem như là Thánh địa tương đối giàu có. Nếu là những Thánh địa Giới Vương bình thường như Thánh Võ Phủ, Song Cực Cung phỏng chừng vốn lưu động chỉ khoảng một, hai ngàn tỉ!
Lâm Minh gật gật đầu, số lượng này cũng rất là hợp lý. Xem ra lúc trước Thiên Vũ Thánh địa bị diệt, tài phú Mộ Thiên Tuyết lấy ra trong lúc vội vàng cũng chỉ khoảng 1/4, 1/5 - khoảng 1000 tỉ. Bị muội muội của Mộ Thiên Tuyết lấy đi hơn nửa, còn tồn lại trong Tinh La tiền trang không đủ 400 tỉ.
Mà Thánh địa Giới Vương bình thường, tài sản lưu động một, hai ngàn tỉ, nhưng vì hội đấu giá lần này bọn họ sẽ bán tháo một ít tài sản cố định đổi Tử Dương thạch. Tài sản chân chính của bọn họ khẳng định là trên mình!
Duy nhất đáng ăn mừng chính là, Thánh địa Giới Vương quá lớn, bọn họ không chỉ có một đệ tử đỉnh cao, cũng không chỉ tham gia một hội đấu giá, sẽ khiến cho tài chính phân tán. Đây chính là cơ hội của mình.
Khi Lâm Minh đang ước lượng tài phú của mình, giá cả đã tăng lên tới 3800 tỉ. Người ra giá bất ngờ là Thánh Nhạc Bình.
3800 tỉ tương đương với toàn bộ vốn lưu động của một Thánh địa Giới Vương cỡ trung thượng dưới tình huống bình thường. Mà một hơi tiêu hết, chỉ để mua một viên Đại Thiên Thế Giới Đan củng cố thế giới trong cơ thể, cho một thiên tài dùng một lần là không còn!
Có thể thấy được bồi dưỡng thiên tài tuyệt đỉnh đốt tiền cỡ nào!
- Tài phú tu võ tiêu hao vượt qua tưởng tượng vốn có của ta, chẳng trách tán tu không có khả năng xuất hiện thiên tài tuyệt đỉnh. Cũng chẳng trách cho dù Thánh địa cấp Giới Vương giới lớn tiêu hao thời gian mấy triệu năm cũng khó thể bồi dưỡng ra một Giới Vương thứ hai. Sẽ khiến cho rất nhiều Thánh địa Giới Vương bao gồm cả Long tộc thượng cổ, nối nghiệp không người!
Lâm Minh lẩm bẩm tự nói. Ngẫm lại Chân Võ Đại Thánh địa, một cái Tinh La tiền trang đã mở mấy triệu năm, cộng thêm không ít thương hội của viễn cổ đế đô cũng là sản nghiệp của Chân Võ Đại Thánh địa. Những sản nghiệp này rốt cuộc kiếm được bao nhiêu tài phú? Sợ là ngay cả chính Chân Võ Giới Vương cũng không đếm rõ!
Mà những tài phú này không có khả năng trữ lại, khẳng định ném vào dùng để bồi dưỡng hậu bối!
Nhưng mà đến tận nay mới thôi, Chân Võ đại thế giới còn chưa xuất hiện Giới Vương thứ hai! Chỉ là bồi dưỡng ra hơn 100 “Người kế thừa” Chân Võ Giới Vương. Bao gồm cả Thần Vực đệ nhất hội võ lần này, trong phần thưởng của Chân Võ Giới Vương cho đệ tử có lẽ hứa hẹn một danh ngạch “Người kế thừa”.
Những “Người kế thừa” này, mỗi một người muốn trưởng thành đều phải tiêu hao lượng lớn tài phú! Nhưng là khả năng tương lai bọn họ thành tựu Giới Vương cũng không phải rất cao!
Đương nhiên, bản thân Chân Võ Giới Vương còn đang ở tráng niên, sống thêm chục triệu năm không thành vấn đề, vẫn là có hy vọng bồi dưỡng ra Giới Vương trước khi mình chết.
Nếu thật sự có thể bồi dưỡng ra một Giới Vương, đừng nói nện vào mấy ngàn tỉ, cho dù nện vào mấy triệu tỉ, Chân Võ Giới Vương cũng sẽ không nhíu mày lấy một cái!
- Xem ra ba gia tộc Thần thú lớn: Phượng tộc thượng cổ, Kỳ Lân tộc, Đại Bằng tộc, nhiều năm qua đến nay không bồi dưỡng ra một Giới Vương không phải vì nguyên nhân khác mà là vì... Nghèo!
Lâm Minh hồi tưởng lại Hỏa Phần Thiên, Tiêu Đạo Cực của Phượng tộc thượng cổ kia đều là nhân vật tuyệt đỉnh, đá khắc vật tổ bọn họ dể lại khiến Lâm Minh có loại cảm giác thể hồ quán đính. Nhưng dù là nhân vật như vậy, thành tựu của đời này cũng chỉ dừng lại ở nửa bước Giới Vương, chung quy không thể lại tiến thêm một bước!
Lúc ấy Lâm Minh còn cảm thấy khó tin, hiện tại ngẫm lại, bọn họ hơn phân nửa là lúc bỏ phàm Cửu Vẫn, hóa thần chín biến cơ sở không được tốt. Không phải là bản thân bọn họ thiên phú không đủ mà thật sự là phượng tộc thượng cổ không cung ứng nổi!
Cơ sở lập tộc của phượng tộc thượng cổ là nắm giữ bí mật Cổ Phượng niết bàn, có biện pháp kiếm được máu Cổ Phượng. Nhưng là máu Cổ Phượng này chính tộc nhân của mình sử dụng đều không đủ, không có khả năng lấy ra đổi tài nguyên.
Về phần khoáng sản của phượng tộc thượng cổ, đáng giá nhất chính là một nơi bí cảnh Thần Thú, nhưng bí cảnh Thần Thú này là địa phương cho thiên tài tuyệt đỉnh thử cơ duyên. Luận năng lực sản xuất tài phú, còn không bằng Bí cảnh Hồng Hoang của Tiêu Dao Đảo.
Bốn gia tộc Thần thú lớn cũng chỉ có Long tộc thượng cổ bằng vào tài phú và tộc nhân, thời gian trăm triệu năm từng bồi dưỡng ra hai đời Giới Vương!
Nghĩ rõ những điểm này, Lâm Minh cảm khái không thôi. Thiên tài, nếu như bởi vì thiên phú không đủ mà không thể trưởng thành, đó chính là vấn đề của chính mình, không thể trách ai được!
Nhưng nếu như là Tiêu Đạo Cực, Hỏa Phần Thiên, bản thân thiên tư tuyệt đỉnh nhưng bởi vì tài nguyên không đủ mà cả đời không thể đột phá cảnh giới, đó chính là một loại bi ai.
Nghĩ đến toàn bộ Thần Vực, người bởi vì khuyết thiếu tài nguyên mà không thể thành tựu Giới Vương có không ít.
Nghĩ đến đây, tay của Lâm Minh không tự giác nắm chặt tay vịn. Bất kể như thế nào hắn cũng không muốn mình trở thành một trong số đó! Đại Thiên Thế Giới Đan, hắn nhất định phải giành được!
- 3900 tỉ! Còn có ai ra giá cao hơn không? Trên đài bán đấu giá, Hương Hương Công chúa hô lớn đầy cảm xúc, thanh âm của nàng hết sức giòn tan, dễ dàng truyền khắp toàn trường.
Chung Văn Thư ngồi trên ghế khach quý không ngừng điều chỉnh tư thế của mình. Giá cả 3900 tỉ vừa rồi chính là hắn hô lên. Đến lúc này, liên quan đến khoản tiền khổng lồ mấy ngàn tỉ, cho dù hắn bình thường cao ngạo cũng khó thể trấn định.
Đúng vào lúc này, Lâm Minh đứng dậy, giọng rõ ràng mà thong thả nói: - 5000 tỉ!
- Cái gì!?
Chung Văn Thư đột nhiên nhìn về phía Lâm Minh, cặp mắt như muốn phun ra lửa.
Thánh Võ Phủ tam kiệt Thánh Nhạc Bình, Thánh Thiên Hạo, Thánh Yên Nhiên cũng nhìn về phía Lâm Minh. Đến hiện tại mới thôi, đại đa số đệ tử Thánh địa Giới Vương đường xa chạy tới đều đã thu tay lại, người cạnh tranh còn lại chính là bốn phương thế lực: Lâm Minh, nữ nhân mũ rộng vành đỏ, Thánh Võ Phủ tam kiệt cùng với Chung Văn Thư!
- Một hơi nâng giá lên đến 5000 tỉ, tiểu tử này là tài lực hùng hậu, tình thế bắt buộc đối với Đại Thiên Thế Giới Đan? Lại hoặc là tổng tài sản của hắn chỉ có bằng ấy, một hơi tung ra để dọa người?
Chung Văn Thư tay trái dựa vào tay vịn, tay phải không ngừng nắm tay, lại buông ra, lòng bàn tay đã bắt đầu rịn mồ hôi.
5000 tỉ đã bắt đầu tới gần tổng số tài sản hắn có được!
Thế hệ trẻ tuổi của Song Cực Cung, đệ tử đỉnh cao cũng không chỉ một mình hắn mà là có bốn người. Bốn người này thiên phú đều xấp xỉ, mỗi người đều cần tài nguyên. Vào lúc không thể cam đoan mỗi người trong đó có hy vọng thật lớn thành tựu Giới Vương, Song Cực Cung cũng sẽ không không tiếc vốn gốc, bất chấp tỉ lệ đầu tư - thu vào để bồi dưỡng ai. Điều này không đáng!
Cho nên tuy rằng Song Cực Cung thông qua các loại con đường điều động lượng lớn tài phú, thậm chí ngay cả một ít trân quý cất giữ của Cung chủ đều đi cầm, nhưng tài phú Chung Văn Thư có thể điều động lại chỉ có 5000 tỉ. Cộng thêm tích lũy của chính hắn cùng với lượng lớn nợ mấy ngày nay gom góp cũng chỉ là 5500 tỉ.
Kỳ thật điều này nghĩa là, Song Cực Cung nguyên bản sẽ không duy trì đệ tử dưới trướng mình đi mua đồ vật xa xỉ như vậy. Nếu như mỗi một thiên tài, mỗi một bước trưởng thành đều dùng tài nguyên tốt nhất, Song Cực Cung cũng không tiêu hao nổi!
- 5500 tỉ! Chung Văn Thư cắn răng hô ra giá này, một hơi ném ra toàn bộ tài sản của mình.
Thời điểm này hắn đã không có biện pháp tăng giá từng chút một. Bởi vì nếu hắn tăng giá một hai chục triệu, người khác rất có thể ném ra cái giá vượt qua 5500 tỉ, trực tiếp khiến hắn không có biện pháp lên tiếng nữa. Chỉ có thể được ăn cả ngã về không, đánh liều một ván!
Sau khi hắn hô ra giá này liền nhìn chằm chằm vào Lâm Minh, trong mắt không chút che giấu sát ý dày đặc!
- Tiểu tử, không nên khinh người quá đáng! Nếu như ta không đoán sai, ngươi cũng không có hậu trường quá lợi hại. Ngươi có biết sau khi ngươi thắng được Đại Thiên Thế Giới Đan này sẽ có kết cục gì? Rất nhiều người sẽ giết ngươi! Ngươi sẽ chết không có chỗ chôn! Ngươi có mạng mua, không có mạng dùng! Cho dù dùng, về sau cũng không có mạng để sống!
Lâm Minh nguyên bản vừa định đứng lên hô giá, đột nhiên nghe thấy uy hiếp của Chung Văn Thư, cười lạnh một tiếng nói: - Thú vị! Hôm nay ta đã hấp dẫn đủ nhiều sự chú ý, cho dù hiện tại thu tay chẳng lẽ có thể thay đổi được gì? Hội trường mấy chục vạn người, con số lớn như vậy, người lòng có ác ý trong đó không biết có bao nhiêu. Như thế ta không bằng dứt khoát huênh hoang đến cùng, dùng Đại Thiên Thế Giới Đan toàn lực đề cao thực lực của mình, giành được một thành tích tốt ở đệ nhất hội võ. Đến lúc đó, còn người nào có thể muốn ta chết không có chỗ chôn sao?
- Ha ha ha ha! Ngươi nói cái gì? Ta không có nghe lầm chứ. Ngươi Mệnh Vẫn tầng chín mà thôi, không ngờ còn muốn có một chỗ đứng trên đệ nhất hội võ. Ngươi cho là ngươi là ai, thiếu niên Thiên Tôn sao? Nằm mơ giữa ban ngày, cười chết người!
Chung Văn Thư ngông cuồng cười to: - Hiện tại thu tay lại, ta còn có thể bảo hộ ngươi. Tiếp tục đấu giá, sau này ngươi sẽ sống không bằng chết!
Nghe xong lời của Chung Văn Thư, Lâm Minh nhìn về phía hắn ta như nhìn một thằng ngốc: - Lời não tàn như vậy, ta bằng này tuổi lần đầu tiên nghe nói. Ta cần tìm kiếm sự che chở của ngươi? Đưa thịt tới tận cửa sao?
Lâm Minh truyền âm đến đây, dứt khoát đứng dậy. Trong ánh mắt như giết người của Chung Văn Thư, hắn giơ ngọc giản lên, nói rành mạch: - 6000 tỉ!
Lời này vừa ra, toàn trường ồ lên!
6000 tỉ, quả thật điên rồi! Hội đấu giá như vậy, trường hợp cạnh tranh điên cuồng như thế khiến người cảm thấy kinh sợ! Thanh niên này rốt cuộc có lai lịch gì?
Giọng nói của Lâm Minh giống như một cái búa tạ gõ mạnh lên ngực Chung Văn Thư, trực tiếp khiến hắn lồng ngực nghẹn uất, tức giận gần như muốn hộc máu!
Hắn đã không còn nửa điểm cơ hội!
- Rất tốt! Rất tốt! Nếu đã như vậy, ngươi... chờ bị người vây giết đi!
Chung Văn Thư dùng thanh âm đe dọa Lâm Minh, kỳ thật cũng không tính là đe dọa, hắn nói là sự thật.
Lúc này, rất nhiều thế lực lớn đều đã chuẩn bị triển khai điều tra đối với thân phận của Lâm Minh. Nếu Lâm Minh không có bối cảnh, như vậy hắn không thể nghi ngờ sẽ trở thành cái đích cho mọi người nhắm vào. Đưa ra giá như vậy, quá chói mắt. Mà Lâm Minh lại không giống như nữ nhân mũ rộng vành đỏ, có một cao thủ gần tới Giới Vương bảo hộ.
- 6000 tỉ, còn có người ra giá cao hơn không? Giọng nói của Hương Hương Công chúa cũng trở nên kích động. Khoản tiền khổng lồ như vậy, một Thánh địa Giới Vương lấy ra đều thương cân động cốt! Không thể tin nổi, nó rồi lại ra từ tay một thanh niên không tên tuổi gì!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT