Tiểu Hồng lập tức hóa thành một đạo lưu quang màu đỏ, bay về phía Ninh Tiểu Xuyên, lúc còn cách Ninh Tiểu Xuyên mười mét thì đã hóa thành một đám mây đỏ thẫm.
Vụt...
Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng hợp thành một thể, trên người mặc Long Lân chiến giáp, trên lưng mọc Long dực, bay thẳng về phía Trấn Nhân tháp.
Sau khi hấp thu Thần lực trong thạch miếu, tu vi của Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng đều bước vào Thiên Nhân cảnh tầng thứ chín đỉnh phong, bây giờ bọn họ hợp thể, tất nhiên càng cường đại hơn, tốc độ nhanh như một tia ánh sáng.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên bay đến vị trí cách Huyết linh mười dặm thì hạ xuống, đình chỉ tiếp cận, lấy Chân Vũ Cung ra, kéo cung thành một đường cong như trăng tròn.
Một mũi Chân Vũ Tiễn màu vàng phá không bay đi, mang theo một đoàn Diệt Thế Ma Hỏa, đánh lên người Huyết linh.
Phành...
Huyết khí xung quanh thân thể Huyết linh bị đánh tan, thiếu chút nữa là bị Chân Vũ Tiễn kích thương.
Trong mắt hắn, tên nam tử nhân loại này chính là một kẻ không biết trời cao đất rộng, không ngờ dám chủ động khiêu khích hắn, xem ra đã cảm thấy chán sống rồi.
Nếu không phải hắn đang hấp thu oán linh chi khí từ trong Trấn Nhân tháp phát ra thì đã trấn sát toàn bộ tu sĩ trẻ tuổi của Nhân tộc rồi, há có thể cho phép bọn chúng chủ động khiêu khích mình?
- Chết!
Trong cổ họng Huyết linh phát ra một tiếng khàn khàn.
Cánh tay đầm đìa máu của nó đánh ra một đạo thủ ấn huyết sắc, trấn áp về phía Ninh Tiểu Xuyên cách ngoài mười dặm.
Nhìn thấy Huyết linh xuất thủ, Ninh Tiểu Xuyên liền không chút nghĩ ngợi, lập tức triển khai Long dực, bay lên trời, tránh thoát Huyết linh công kích.
Bởi vì Ninh Tiểu Xuyên và Huyết linh cách xa mười dặm, cho nên Ninh Tiểu Xuyên vẫn có đủ thời gian để đào tẩu.
- Không ngờ lại không đuổi theo.
Ninh Tiểu Xuyên chạy trốn hơn trăm dặm mới phát hiện Huyết linh không đuổi theo, vì vậy lập tức quay trở về.
Ầm...
Ninh Tiểu Xuyên lại bắn ra một mũi tên về phía Huyết linh, tiếp tục khiêu khích.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên liên tiếp khiêu khích bảy lần, cuối cùng Huyết linh cũng không nhịn được nữa, trong miệng phát ra một tiếng thét dài, hóa thành một đạo huyết quang, đánh về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Nhìn thấy Huyết linh xông lên, Ninh Tiểu Xuyên lập tức triển khai Long dực, đào tẩu với tốc độ cao nhất.
Huyết linh vừa mới rời khỏi Trấn Nhân tháp, hư không trên Trấn Nhân tháp lập tức nứt ra một đạo khe hở, Tuyết Linh Hư tựa như một vị tinh linh thánh khiết, từ trong hư không bước ra, cánh tay khẽ phất, liền thu Trấn Nhân tháp vào trong ống tay áo.
Sau khi lấy đi Trấn Nhân tháp, nàng lập tức quay trở về thạch miếu.
Lúc này, Tử Hàm Yên và Bảo Châu Địa Tạng đã mở truyền tống trận pháp, bức tượng đá cấp tốc xoay tròn, tản mát Thần quang chói mắt.
- Tiểu Xuyên còn chưa trở về, các ngươi cứ đi trước đi, ta ở đây chờ hắn.
Tử Hàm Yên đứng tại lối ra vào của thạch miếu, nhìn đám huyết vân trên bầu trời với vẻ đầy lo lắng, trong lòng không yên, cho nên mới dự định ở lại chờ Ninh Tiểu Xuyên.
Bảo Châu Địa Tạng tất nhiên cũng nhìn ra được quan hệ giữa Tử Hàm Yên và Ninh Tiểu Xuyên không phải bình thường, trong lòng há có thể không ảm thấy ghen tuông? Thế nhưng, cho tới bây giờ, nàng vẫn áp chế tình cảm trong lòng, không biểu lộ ra ngoài.
Tử Hàm Yên có thể ở lại chờ Ninh Tiểu Xuyên, tại sao nàng lại không thể?
Bảo Châu Địa Tạng niết Phật châu trong tay, sau lưng tản mát Phật quang màu vàng chói mắt, thoáng nhìn qua Tử Hàm Yên, nói:
- Tử cô nương, ngươi hãy cùng Thiên Đế Thần Nữ rời đi trước! Các ngươi có chuyện quan trọng hơn phải làm, có thể ngăn cản được Thiên Mộng Yêu Hoàng tàn sát Nhân tộc hay không, phải trông cậy vào các ngươi rồi. Ở đây cứ giao cho ta, ta sẽ ở lại tiếp ứng Ninh Tiểu Xuyên.
Tuyết Linh Hư thoáng nhìn qua Bảo Châu Địa Tạng và Tử Hàm Yên, trong lòng thầm nghĩ:
- Ninh Tiểu Xuyên có thể chủ động nắm giữ được phương tâm của hai vị thiên chi kiêu nữ, chẳng lẽ hắn có mị lực lớn như vậy sao?
Tử Hàm Yên và Cửu Thiên Thánh Nữ, bất kể người nào cũng đều là mỹ nhân thế gian hiếm có, hơn nữa còn có thiên tư đỉnh cấp, nam tử khác được một người trong số đó ưu ái cũng đã đủ khiến vô số người trong thiên hạ ghen ghét và hâm mộ rồi.
Các nàng đều ưu tú và xinh đẹp, không biết Ninh Tiểu Xuyên sẽ lựa chọn như thế nào?
- Tử sư muội, ngươi và ta hãy rời khỏi nơi này trước, ở đây cứ giao cho Cửu Thiên Thánh Nữ đi!
Tuyết Linh Hư thoáng nhìn qua Bảo Châu Địa Tạng, liền bắt lấy cánh tay Tử Hàm Yên, mang theo nàng tiến vào trận pháp. Một lát sau, hai người bọn họ liền biến mất, không thấy đâu nữa.
Nhìn thấy Tử Hàm Yên rời đi, Bảo Châu Địa Tạng ngược lại thở phào một hơi, tựa như vừa tống tiễn được một đại địch.
Sau khi Ninh Tiểu Xuyên thi triển Thần Long Tật Tốc, tốc độ liền nhanh đến kinh người, thậm chí vượt qua một vài Chân Nhân yếu kém, thế nhưng tốc độ của Huyết linh lại càng nhanh hơn, chỉ trong thoáng chốc đã đuổi kịp hắn, một chỉ điểm tới sau lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cảm thấy bản thân như bị khóa chặt, toàn thân không thể nhúc nhích, chỉ có thể trơ mắt nhìn ngón tay của Huyết linh đâm về phía mình.
Không có biện pháp, chênh lệch giữa hai bên thật sự quá xa.
Tuyết Linh Hư đạt tới Chân Nhân Cảnh, vậy mà vẫn không thể tiếp được một chiêu của Huyết linh, huống chi bây giờ Ninh Tiểu Xuyên còn chưa đạt tới Chân Nhân Cảnh.
Ninh Tiểu Xuyên chủ động muốn dẫn dụ Huyết linh rời đi, thực ra cũng không ôm hi vọng có thể chạy thoát.
Thế nhưng, trong lòng hắn lại không cam tâm chết đi như vậy, không đến thời khắc cuối cùng thì hắn tuyệt đối không từ bỏ.
- Hỏa Giao Vương!
Vòng càn khôn trên cổ tay của Ninh Tiểu Xuyên lóe lên, phóng ra một đầu Hỏa Giao Vương dài mấy trăm mét.
Bảy viên Huyền thạch thiên phẩm trên bụng Hỏa Giao Vương đồng loạt sáng lên, tản mát hào quang chói mắt, mang theo khí thế vô cùng cường đại, trùng kích về phía Huyết linh.
Sau khi lực lượng Hỏa Giao Vương kích phát ra, có thể sánh ngang với tu sĩ Chân Nhân Cảnh tầng thứ ba, giống như một dải sơn lĩnh đỏ thẫm, ngăn cản trước người Ninh Tiểu Xuyên, chặn đứng công kích của Huyết linh.
Phành...
Cánh tay Huyết linh vung lên, trực tiếp chặt đứt Hỏa Giao Vương thành hai đoạn, sau đó lại chém ra hai trảo, xé Hỏa Giao Vương thành mảnh nhỏ.
Ninh Tiểu Xuyên thừa cơ chạy đến thạch miếu, nhìn thoáng qua phía sau, chỉ thấy tàn thể của Hỏa Giao Vương từ trên trời rơi xuống, trong lòng tiếc nuối không thôi, đây là Huyền Thạch Nhân Ngẫu tam phẩm, giá trị liên thành, không ngờ lại bị Huyết linh xé thành mảnh vụn.
Quá biến thái rồi.
Hỏa Giao Vương tu vi Chân Nhân Cảnh tầng thứ ba, không ngờ ở trước mặt hắn, lại không hề có năng lực phản kháng gì.
- Ninh Tiểu Xuyên, đi mau!
Bảo Châu Địa Tạng mở truyền tống cổ trận ra, kéo Ninh Tiểu Xuyên chuẩn bị đào thoát.
Bỗng nhiên, trong không khí vang lên tiếng xé gió sắc bén, Huyết linh đuổi giết vào trong thạch miếu, một chưởng đánh về phía lưng Ninh Tiểu Xuyên.
Lực lượng của Huyết linh khủng bố như thế nào? Ngay cả thân hình của Hỏa Giao Vương cũng bị một chưởng chém đứt, huống chi là Ninh Tiểu Xuyên?
Đúng lúc này, thân ảnh Bảo Châu Địa Tạng lóe lên, đưa tay ôm lấy cổ Ninh Tiểu Xuyên, dán sát lên lưng hắn.
- Không!
Ninh Tiểu Xuyên biết Bảo Châu Địa Tạng muốn làm gì, lập tức hét lớn, muốn ngăn cản nàng nhưng đã không kịp nữa.
Huyết linh đánh một chưởng lên lưng Bảo Châu Địa Tạng, mang theo lực lượng bài sơn đảo hải, mặc dù đã bị Bảo Châu Địa Tạng ngăn cản, thế nhưng Ninh Tiểu Xuyên vẫn cảm thấy một luồng lực lượng cường đại đánh lên lưng, chấn động đến mức cột sống của hắn như muốn gãy rời, miệng thổ máu tươi.
Ngay cả với thể chất và tu vi của hắn cũng bị kích thương, có thể đoán được, Bảo Châu Địa Tạng bị trúng công kích trực tiếp đã phải chịu đựng công kích mạnh như thế nào?
Vụt...
Luồng lực lượng xung kích cường đại đánh bay Ninh Tiểu Xuyên và Bảo Châu Địa Tạng ra ngoài, rơi vào trong truyền tống cổ trận, biến mất trong thần quang màu tím.
Lúc Ninh Tiểu Xuyên từ trong Thần quang đi ra thì hắn đã ở trong tòa thạch miếu lúc đầu tiến vào.
Hắn lập tức đỡ Bảo Châu Địa Tạng từ trên lưng xuống, kiểm tra thương thế của nàng.
Hai mắt Bảo Châu Địa Tạng nhắm chặt, sắc mặt thập phần tái nhợt, khóe môi còn vương tơ máu.
Thế nhưng, nàng vẫn còn hô hấp, chưa chết.
Ninh Tiểu Xuyên liền lấy ra một viên Tam Chuyển Hoàn Dương đan cho nàng phục dụng, một lát sau, Bảo Châu Địa Tạng từ từ tỉnh lại, hàng lông mi khẽ rung rung, đôi mắt như nước nhìn Ninh Tiểu Xuyên chăm chú.
Cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên cũng thở phào một hơi, đưa tay vuốt ve khuôn mặt trắng nõn của nàng, nói:
- Tại sao lại ngốc nghếch như vậy?
Bảo Châu Địa Tạng khẽ nhếch môi, lộ ra nụ cười mê người, nói:
- Có thể khiến ngươi động tâm với ta, dù trả giá như thế nào cũng đáng.
- Ngươi có biết vừa rồi thiếu chút nữa ngươi đã mất mạng hay không?
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên có chút cay đắng.
- Ta có một cái bùa hộ mệnh do Chí Tôn luyện chế…
Bảo Châu Địa Tạng lật tay một cái, lộ ra một đám ngọc phấn, khẽ nói:
- Đáng tiếc, cái bùa hộ mệnh này đã hoàn toàn vỡ nát, Ninh Tiểu Xuyên, về sau phải nhờ ngươi bảo hộ ta rồi!
Ninh Tiểu Xuyên nhìn nàng một cái thật sâu, quan sát dung nhan mỹ lệ động lòng người của nàng, trong lòng sinh ra một loại tư vị không nói nên lời.
Vụt...
Thần quang trong thạch miếu lại lóe sáng.
Ninh Tiểu Xuyên biến sắc, hô lên:
- Không ổn, Huyết linh kia thông qua truyền tống cổ trận đuổi tới rồi.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức ôm lấy Bảo Châu Địa Tạng, hai chân đạp thất thải quang hoa, lao ra khỏi thạch miếu, bay về phía khu vực bên ngoài Quy Hư.
Ầm ầm ầm...
Ninh Tiểu Xuyên vừa mới lao ra khỏi thạch miếu, tòa thạch miếu liền nổ tung, hóa thành từng khối đá vụng, một đoàn tà vụ đỏ như máu từ trong thạch miếu lao ra, đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên cấp tốc chạy trong khu thứ chín của Quy Hư, rất nhanh đã tới biên giới Quy Hư, thế nhưng, đoàn tà vụ đỏ thẫm kia vẫn đuổi theo, bay đến đỉnh đầu của hắn.
Trong đoàn tà vụ này, có một kiện chiến bào huyết sắc phiêu động, phát ra thanh âm khiến người ta sởn hết cả gai ốc.
Bảo Châu Địa Tạng nằm trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, vẫn thập phần bình tĩnh, trên dung nhan tuyệt lệ lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, hôm nay e rằng chúng ta không thể trốn thoát rồi, trước khi chết, ta muốn biết ngươi có nguyện ý song tu với ta hay không?
Ninh Tiểu Xuyên cắn chặt răng, nhìn đoàn huyết vụ trên đỉnh đầu, lại nhìn Bảo Châu Địa Tạng, nói:
- Ta nguyện ý!
- Xem ra hôm nay thực sự chạy trời không khỏi nắng rồi.
Lúc này, Ninh Tiểu Xuyên cũng không có biện pháp nào khác, Huyết linh thật sự quá cường đại, căn bản không phải là thứ mà bọn họ lúc này có thể chống lại.
- Tiểu tử nhân loại, bổn Hậu xem lần này ngươi còn có thể trốn được đi đâu?
Một thanh âm nữ tử lạnh băng vang lên, truyền vào trong tai Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lập tức dừng bước, ngẩng đầu nhìn lên.
Thạch Cơ Yêu Hậu từ trên trời bay tới, dáng ngươi thon gầy, đồi ngực cao ngất, đôi chân thẳng tắp, mái tóc dài màu trắng bay phất phới, tựa như một vị nữ vương băng sơn hạ xuống trước mặt Ninh Tiểu Xuyên.
Gặp lại Thạch Cơ Yêu Hậu, Ninh Tiểu Xuyên không chỉ không sợ, ngược lại còn mừng rỡ, lập tức chạy tới.
Thạch Cơ Yêu Hậu thấy Ninh Tiểu Xuyên không ngờ vội vàng chạy về phía mình, trong lòng có chút nghi hoặc, tên tiểu tử nhân loại này có lá gan cũng không nhỏ, chẳng lẽ muốn giao thủ với bổn Hậu?
Ý nghĩ này vừa sinh ra, Thạch Cơ Yêu Hậu liền trông thấy trên đỉnh đầu Ninh Tiểu Xuyên có một đám tà vân đỏ như máu, lập tức hiểu ra mục đích mà Ninh Tiểu Xuyên xông về phía mình.
Xem ra hắn đã chọc phải hung vật nào đó trong Quy Hư, muốn mượn tay bổn Hậu để đối phó với hung vật đó rồi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT