- Ha ha… Vạn Âm Tiên Hậu, ngươi cho rằng bổn tọa mắt mờ rồi sao? Ngay cả Thần Long ấu thú cũng không nhận ra? Còn thể chất tiểu cô nương kia cũng tương đối kinh người, linh khí trong cơ thể phi thường nồng đậm, chỉ sợ cũng là một đầu Linh chủng trời sinh a!
- Hai tiểu sinh linh này đối với bổn tọa mà nói, quả thật có thể so với hai gốc Thông linh Kỳ dược! Sau khi ăn chúng, nói không chừng có thể trợ giúp bổn tọa cô đọng ra Yêu thể, đạt tới Thiên Nhân Cảnh! Hai tiểu sinh linh này đối với Tiên Hậu mà nói chỉ là hai đầu Sủng vật, nhưng mà đối với bổn tọa thì lại rất có công dụng! Hay là Tiên Hậu tặng chúng cho bổn tọa a?
Trên mặt Bạch Ly Lão tổ mang theo dáng tươi cười lành lạnh.
Nhiếp Lan Tâm cất tiếng cười mỉa mai:
- Ngươi cảm thấy có khả năng sao?
- Tiên Hậu đừng vội vã cự tuyệt! Bổn tọa có thể xuất ra bảo vật tương ứng để trao đổi! Chỉ cần Tiên Hậu có thể đem hai tiểu sinh linh này chuyển nhượng cho bổn tọa, toàn bộ bảo vật trong Đại hoang Nam Cương, Tiên Hậu muốn bao nhiêu, liền cầm bấy nhiêu!
Bạch Ly Lão tổ nói.
Nhiếp Lan Tâm cười lạnh nói:
- Vậy nếu như ta muốn mạng của ngươi thì sao?
Sắc mặt Bạch Ly Lão tổ thoáng trầm xuống, nói:
- Vì hai đầu tiểu sinh linh này mà đắc tội với bổn tọa, đối với Tiên Hậu mà nói, chỉ sợ không có chỗ tốt gì a? Huống hồ, nếu như bổn tọa đoán không sai, Tiên Hậu đã bị thương không nhẹ a?
Nhiếp Lan Tâm nói:
- Ngươi không phải cũng đã bị Đạo Môn Cửu Tử đả thương sao? Bằng không ngươi như thế nào lại xám xịt trốn về Nam Cương dưỡng thương như vậy?
Bạch Ly Lão tổ lập tức nổi giận, nói:
- Nếu không phải lúc trước ta cùng Đại Kim Bằng Vương đấu pháp bị thương trước, làm sao có thể thua trong tay mấy tiểu bối Đạo Môn Cửu Tử kia? Bất quá, Đại Kim Bằng Vương cũng đã bị thương, mang theo thương thế đi tham gia Thiên Nhân Luận Đạo, tám chín phần sẽ táng thân trong Thiên Cung a!
Nhiếp Lan Tâm nói:
- Nhiều lời vô ích! Nếu như ngươi trả hai tiểu sinh linh kia lại cho ta, ta lập tức ly khai Nam Cương! Nếu như ngươi không trả lại, chỉ sợ tinh huyết Huyền thú Cửu giai trên người ngươi, cũng sẽ trở thành bảo dược để ta trùng kích Thiên Nhân Cảnh!
- Ha ha… Nếu Tiên Hậu hôm nay nhất định muốn đấu pháp, như vậy bổn tọa tự nhiên sẽ phụng bồi đến cùng!
Thần Long ấu thú cùng Linh chủng trời sinh đều là sinh linh có thể ngộ nhưng không thể cầu, tương lai nhất định sẽ trở thành bá chủ trong thiên địa. Hiện tại, chúng vẫn đang còn trong thời kỳ ấu niên, tu vi chưa cao, cho nên Bạch Ly Lão tổ mới có thể bắt được chúng.
Cái này đối với Bạch Ly Lão tổ mà nói, tuyệt đối là thiên đại cơ duyên, tự nhiên không có khả năng trả lại Tiểu Hồng cùng Tiểu Linh Nhi.
Cánh tay Bạch Ly Lão tổ nhẹ nhàng run lên, liền đem Tiểu Hồng cùng Tiểu Linh Nhi thu vào trong một cái túi Càn Khôn màu tím.
Chỉ một thoáng, khí thế trên người Nhiếp Lan Tâm cùng Bạch Ly Lão tổ đã bắt đầu dâng lên, lực lượng Võ hồn phá thể mà ra, biến thành càng ngày càng khổng lồ, khiến cho đám chim bay cá nhảy trong dãy núi non trùng điệp kia đều thấp thỏm lo âu, cảm giác được nguy hiểm không gì sánh được, nhao nhao chạy khỏi phiến núi rừng này.
Một người một thú cơ hồ đồng thời ra tay!
Ầm ầm!
Tốc độ của bọn họ đều nhanh đến cực điểm, chỉ có thể nhìn thấy hai đạo bóng dáng chớp lóe, huyền khí thiên địa trở nên hỗn loạn, mỗi một đạo lực lượng phóng xuất ra, đều sẽ tạo thành lực phá hoại khủng bố.
Ầm...
Một cái trảo ấn của Bạch Ly Lão tổ rơi xuống, đem dòng sông Đại hoang rộng lớn cả trăm thước phía dưới chặt đứt làm đôi.
Bờ sông bị đánh nát, từng gốc từng gốc đại thụ cổ xưa bị nhổ tận gốc, xuất hiện một đạo vết nứt dài vài trăm thước, vô số nước sông đều chảy ngược vào đó.
Nhiếp Lan Tâm đánh ra một đạo chưởng ấn khổng lồ dài chừng hơn năm mươi thước, Bạch Ly Lão tổ hóa thành một đạo lưu quang bạch sắc, từ trong khe hở bay ra.
Chưởng ấn khổng lồ đánh hụt, đụng vào một ngọn núi cao mấy trăm thước cách đó không xa.
Ngọn núi chấn động mãnh liệt một trận, sau đó phát ra một thanh âm nặng nề, cuối cùng, cả tòa sơn nhạc đều sụp đổ xuống.
Một người một thú này mặc dù đều thân mang trọng thương, nhưng mà lực phá hoại bạo phát ra vẫn như trước tương đối đáng sợ. Các Võ Tôn khác nếu như đứng giữa chiến trường của bọn hắn, sẽ trong nháy mắt bị đánh tan thành thịt vụn.
Bạch Ly Lão tổ ngưng tụ ra thần thông, trong miệng phun ra một đạo điện quang tử sắc, hình dạng giống như là một thanh phi kiếm.
Tốc độ của điện quang quả thật quá nhanh, cơ hồ nhìn không thấy bóng dáng thanh phi kiếm, chỉ có thể nhìn thấy một đạo thiểm điện chém tới, mang theo lực lượng kiếm khí thế như chẻ tre chém xuống.
Nhiếp Lan Tâm một lần nữa lấy ra đàn cổ, phiêu phù ở trước người, bị một cỗ khí lưu hồng sắc nâng lên.
Mười đầu ngón tay như ngọc nhanh chóng lướt trên dây đàn, mỗi khi ngón tay ấn xuống, liền có một đạo quang mang hình tròn lan tràn ra, hơn một ngàn đạo sóng âm bộc phát, ngưng tụ thành một tầng bình chướng sóng âm cao tới trăm thước.
Quả thật giống như một bức tường ánh sáng hồng sắc khổng lồ!
Phốc!
Đạo phi kiếm tử sắc kia đánh lên trên bình chướng sóng âm, tầng bình chướng lập tức lõm một chút.
Tầng bình chướng sóng âm phát ra thanh âm bùm bùm, bộ dáng tựa hồ không thể ngăn ngăn nổi thanh phi kiếm, bất cứ lúc nào cũng có thể bị nghiền nát.
- Tử Điện Kiếm Tâm!
Nhiếp Lan Tâm nhìn chằm chằm đạo tử mang kia, trong lòng giật mình, lập tức dựng thẳng thanh đàn cổ lên, mười ngón tay ngọc đều đặt lên dây đàn, mười tầng quang tráo từ trên dây đàn bay ra, ngưng tụ thành mười khỏa quang cầu cực lớn, bao phủ nàng ở chính giữa.
Mười khỏa quang cầu ngưng tụ cùng một chỗ, hóa thành một cái nguyên khí tráo sóng âm, đem phi kiếm tử sắc ngăn cản ở bên ngoài.
Tử Điện Kiếm Tâm mà Bạch Ly Lão tổ tu luyện ra tương đối đáng sợ, thu thập lôi điện tử khí trong thiên địa, lại sử dụng phương pháp đặc thù hấp thu vào trong cơ thể, luyện thành Kiếm hồn. Lại đem Kiếm hồn luyện hóa vào trong cơ thể, hóa thành Kiếm Tâm cứng rắn vô cùng.
Phương thức tu luyện Tử Điện Kiếm Tâm là thuộc về một đạo Kiếm tu, bất quá chỉ có Huyền thú Cao giai mới có thể tu luyện thành công, bởi vì chỉ có Huyền thạch trong cơ thể Huyền thú mới có thể chứa đựng Kiếm Tâm.
Võ giả nhân loại nếu như cưỡng ép tu luyện Kiếm Tâm, kết cục cuối cùng nhất định là bạo thể mà vong.
Cũng có một ít Võ giả thể chất đặc thù, có thể ngưng tụ ra Huyền thạch trong cơ thể. Võ giả có được loại thể chất này, cũng có thể tu luyện Kiếm Tâm, ví dụ như Huyền Thạch Linh Thể.
Đương nhiên, Võ giả có được thể chất đặc thù dù sao cũng quá ít, trong mười ức người cũng chưa chắc đã có được một người, tự nhiên có thể trực tiếp bỏ qua.
Cũng may là Bạch Ly Lão tổ còn chưa có tu luyện Kiếm Tâm đến đại thành, bằng không mà nói, dưới Thiên Nhân Cảnh căn bản không có bất luận kẻ nào có thể chống đỡ được một kích Kiếm Tâm của hắn.
Thanh đàn cổ trong tay Nhiếp Lan Tâm, chính là chí bảo Tiên Nữ Cầm của Thiên Âm Tông, là một kiện Huyền khí Cửu phẩm.
Nàng đã kích phát ra toàn bộ lực lượng của kiện Huyền khí Cửu phẩm này, mới có thể ngăn cản lại Tử Điện Kiếm Tâm.
Mỗi một sợi dây đàn trên Tiên Nữ Cầm đều biến thành trầm trọng không gì sánh được, giống như là chín dãy sơn mạch vắt ngang trên cây đàn. Nếu như tu vi không đủ cường đại, chỉ sẽ bị dây đàn phản chấn trọng thương, thậm chí mất luôn tính mạng.
Ánh mắt Nhiếp Lan Tâm ngưng tụ, trong cơ thể tuôn ra nguyên khí vô tận, toàn bộ đều đổ vào trong Tiên Nữ Cầm.
Hào quang Tiên Nữ Cầm phát ra càng ngày càng sáng ngời, trên dây đàn chợt xuất hiện hư ảnh một nàng nữ tử dáng người uyển chuyển xinh đẹp, trong tay cầm theo một thanh Tiên kiếm màu trắng, một kiếm hướng về phía Bạch Ly Lão tổ đâm tới.
Đây chính là uy lực chân chính của Huyền khí Cửu phẩm! Cỗ lực lượng khủng bố kia khiến cho Bạch Ly Lão tổ cũng phải cảm thấy kinh hãi, vội vàng thúc giục Tử Điện Kiếm Tâm đến mức tận cùng, mạnh mẽ công kích qua.
Ầm...
Hai loại kiếm khí bất đồng va chạm với nhau, khiến cho Nhiếp Lan Tâm cùng Bạch Ly Lão tổ đồng thời đều bay ra ngoài.
Vai phải Nhiếp Lan Tâm bị một đạo tử điện đâm thủng, lưu lại một lỗ máu cỡ đầu ngón tay, khiến cho áo bào hồng sắc trên người thấm ướt một mảng lớn.
Bạch Ly Lão tổ càng thảm hại hơn. Trên đầu, ngực, bụng, chân… tổng cộng bị kiếm khí đâm ra tám cái lỗ máu. May mắn nó chính là Huyền thú Cửu giai, thân thể cường đại, sinh mệnh lực mạnh mẽ. Nếu như đổi lại một Võ giả nhân loại cùng cảnh giới, bị thương nghiêm trọng như vậy, cho dù không chết cũng phải trọng thương.
- Vạn Âm Tiên Hậu, chỉ là hai đầu tiểu sinh linh mà thôi, ngươi không ngờ lại vận dụng tới Huyền khí Cửu phẩm! Chẳng lẽ ngươi không sợ thọ nguyên bị tiêu hao sao? Ngươi cùng ta đều đã đạt tới cảnh giới này, cần phải minh bạch tầm quan trọng của thọ nguyên! Nếu như thọ nguyên tiêu hao quá nhiều, căn bản không thể nào tu luyện đến Thiên Nhân Cảnh!
Bạch Ly Lão tổ cắn chặt hàm răng, trên thân chớp động bạch quang, miệng vết thương máu chảy đầm đìa liền bắt đầu chậm rãi khép lại.
Nhiếp Lan Tâm thản nhiên nói:
- Cái này không cần ngươi quan tâm tới! Nếu ngươi không giao ra hai tiểu sinh linh kia, ngươi tuyệt đối sẽ chết rất khó coi!
Bạch Ly Lão tổ tự nhiên cũng có một kiện Huyền khí Cửu phẩm, nhưng không tới thời điểm vạn bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn vận dụng kiện sát khí này.
Uy lực Huyền khí Cửu phẩm quả thật quá lớn, mặc dù tu vi bọn hắn đã đạt tới trình độ này, nhưng nếu hoàn toàn khởi động lực lượng Huyền khí Cửu phẩm, vẫn như trước sẽ tiêu hao thọ nguyên.
Chỉ là, thọ nguyên mà bọn hắn tiêu hao, so với các Võ Tôn khác thì ít hơn một chút.
Chỉ khi nào tu vi đạt tới Thiên Nhân Cảnh, mới có thể đem toàn bộ lực lượng Huyền khí Cửu phẩm hoàn toàn kích phát ra, hơn nữa cũng sẽ không tiêu hao thọ nguyên của mình.
- Vậy thì xem ngươi có thể hao tổn đến lúc nào!
Trong thanh âm Bạch Ly Lão tổ mang theo vài phần ngoan độc, thét dài một tiếng. Cơ thể phát ra thanh âm xương cốt cùng cơ bắp va chạm, cơ thể biến thành càng ngày càng khổng lồ, rất nhanh đã biến thành bản thể Huyền thú Bạch Ly, thân hình cao chừng hơn ba trăm thước.
Một người một thú một lần nữa bắt đầu chiến đấu, cũng không có ý tứ thỏa hiệp.
Huyền khí Cửu phẩm cùng bản thể Huyền thú Bạch Ly chiến đấu, các Huyền thú trong phạm vi mấy trăm dặm đều bị dọa kinh hoảng, bắt đầu hướng về phía biên giới Nam Cương bỏ chạy. Có vài Huyền thú thì phóng vào sâu bên trong Đại hoang lẩn trốn, không dám ở lại mảnh địa vực này nữa.
o0o
Cách nơi này ba ngàn dặm…
Ninh Tiểu Xuyên cùng Ngọc Ngưng Sanh thối lui ra khỏi sơn cốc kia, cũng không có xông vào.
- Nhiếp Lan Tâm đã dùng Cấm chế phong bế cổ động, nói rõ trong sơn động thật sự có đồ vật khiến cho nàng cảm thấy sợ hãi! Nếu như chúng ta tùy tiện xông vào, chưa chắc đã là chuyện tốt!
Ánh mắt Ninh Tiểu Xuyên nhìn về phía đám sương trắng trong sơn cốc, thần sắc ngưng trọng nói.
Trong mắt Ngọc Ngưng Sanh mang theo một tia thất lạc nhàn nhạt, nói:
- Tiếp theo chúng ta cũng không cần tiếp tục tìm kiếm Kỳ dược nữa! Nam Cương quả thật quá lớn, chờ đến lúc chúng ta tìm được Kỳ dược, chỉ sợ thế cục Đế quốc Ngọc Lam lại đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất rồi!
- Thừa dịp Thiên Nhân Luận Đạo của bốn đại cường giả còn chưa kết thúc, ngươi cần phải thống lĩnh các cường giả của Kiếm Các Hầu Phủ, thành lập một thế lực kiên cố thuộc về chính mình! Đến lúc đó, cho dù Ngọc Lam Đại Đế hoặc là Kiếm Thánh thủ thắng trong luận đạo, muốn đối phó Kiếm Các Hầu Phủ, cũng không phải một chuyện dễ dàng! Ở lại Nam Cương giúp ta tìm kiếm Kỳ dược, chỉ là lãng phí thời gian quý giá của ngươi mà thôi!
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:
- Thiên Nhân Luận Đạo không nhanh chấm dứt như vậy đâu! Trong lịch sử, lần Thiên Nhân Luận Đạo ngắn nhất cũng phải giằng co suốt thời gian một năm trời! Mà Thiên Nhân Luận Đạo lần trước, càng phải luận đạo trọn vẹn bảy năm mới phân ra thắng bại. Chỉ cần Thiên Nhân Luận Đạo còn chưa chấm dứt, chiến đấu giữa Triều đình cùng tất cả đại tông môn, chỉ sợ sẽ rất khó phân ra thắng bại! Cho dù phân ra thắng bại, song phương đều nhất định sẽ nguyên khí đại thương!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT