Đối phó với vị Phi thiếu gia kia, Ninh Tiểu Xuyên đã nghĩ tới hai cách.
Cách đầu tiên đơn giản nhất là nhờ Tuế Hàn Vũ ra tay, trực tiếp tiêu diệt đối phương. Nếu thực lực Tuế Hàn Vũ hồi phục, vị Phi thiếu gia kia có nghịch thiên thế nào cũng khó lòng thoát khỏi cái chết.
Nhưng giờ cách này đã không thực hiện được rồi.
Vì thế Ninh Tiểu Xuyên đành phải chọn cách thứ hai, hắn đích thân lộ diện sống chết với Phi thiếu gia.
- Tiểu Xuyên, ngươi định một mình đối mặt với Phi thiếu gia?
Ngọc Ngưng Sênh lo lắng hỏi.
Giờ vị Phi thiếu gia kia đã trở thành tảng đá lớn trong lòng tất cả những người dân Đại Diêm. Vừa rồi Ngọc Ngưng Sênh lo Ninh Tiểu Xuyên sẽ một mình đi đối phó với Phi thiếu gia nên mới đuổi theo xem tình hình.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
- Đúng vậy, cường giả ở trình độ đó. Nếu cứ để mặc hắn vào Đại Diêm thì cho dù cuối cùng tiêu diệt được hắn thì chỉ e Đại Diêm cũng bị hủy diệt một nửa. Vì thế muốn đối phó với hắn thì phải ở ngoài Đại Diêm.
- Nhưng mà…
Ngọc Ngưng Sênh lắc đầu, nàng không nói hết nhưng ý tứ đã quá rõ ràng, chính là sợ Ninh Tiểu Xuyên không phải đối thủ của hắn.
Tuế Hàn Vũ nhìn Ninh Tiểu Xuyên tò mò hỏi:
- Nhục thân của ngươi hiện nay dường như có cổ quái. Nhưng nếu ngươi định dựa vào nhục thân này đối kháng với hắn thì vẫn chỉ có đường chết. Muốn đập vỡ một tảng đá rất khó nhưng muốn nhấc nó lên thì không mất nhiều sức. Chắc ngươi hiểu đạo lý này.
- Ta biết.
Ninh Tiểu Xuyên lộ tiếu ý:
- Nhưng ta không nói lần này sẽ lấy cứng chọi cứng với hắn. Có rất nhiều cách để đối phó với một người chứ không nhất định phải xung đột chính diện. Lần này bế quan ta lĩnh ngộ được một bản lĩnh rất đặc biệt. Mong sư phụ chỉ giáo.
Ninh Tiểu Xuyên đứng dậy, bước ra khoảng đất trống phía sau.
Sau hai bước Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên biến thành y hệt Nhiếp Thập Tam.
Ngọc Ngưng Sênh và Tuế Hàn Vũ sắc mặt đại biến, nhìn Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu.
Vì tuy Ninh Tiểu Xuyên đã thay đổi hình dạng nhưng khí tức vẫn không đổi, bất cứ ai quen hắn đều có thể nhận ra ngay.
Nhưng rồi ngay sau đó họ lập tức chấn kinh.
Vì Ninh Tiểu Xuyên lúc này đã biến thành Nhiếp Thập Tam, sau khi cười một cái, khí tức cũng giống hệt với Nhiếp Thập Tam. Ngọc Ngưng Sênh và Tuế Hàn Vũ có kiểm tra thế nào cũng không phát hiện ra sơ hở.
Nếu không phải tận mắt chứng kiến Ninh Tiểu Xuyên biến hình thì có lẽ Ngọc Ngưng Sênh hai người họ đã nghĩ người kia là Nhiếp Thập Tam chứ không phải Ninh Tiểu Xuyên.
Thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, khí tức bắt đầu thay đổi.
Nhiếp Thập Tam, lão hầu gia, Thanh Đế, Diêm Tuyền Lão Tổ, thậm chí cả Ngọc Ngưng Sênh và Tuế Hàn Vũ.
Cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên quay lại hình dạng ban đầu, quay lại chỗ ngồi trước mặt Tuế Hàn Vũ:
- Sư phụ thấy thế nào? Ta ngụy trang thành Nhiếp Thập Tam, tạm thời tiếp cận Phi thiếu gia thăm dò chắc không vấn đề gì chứ?
Ngọc Ngưng Sênh nhìn Ninh Tiểu Xuyên trầm mặc.
Năng lực của Ninh Tiểu Xuyên lúc này đã vượt qua sự tưởng tượng của nàng nên nàng không biết nên khuyên hắn thế nào.
Tuế Hàn Vũ nhìn Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Cũng là cách hay. Một người có mạnh thế nào cũng sẽ có sơ hở. Tìm được nó, giết hắn sẽ dễ dàng hơn nhiều. Ninh Tiểu Xuyên, nếu ngươi rời khỏi Đại Diêm tìm Phi thiếu gia thì đưa ta cùng đi.
- Sư phụ muốn đi cùng ta?
Ninh Tiểu Xuyên giật mình, gần như ngay lập tức lắc đầu:
- Không được, lần này ta đi một mình, không đem theo ai hết.
Đùa à, lần này Ninh Tiểu Xuyên coi như đi mạo hiểm, nếu đem theo người khác đúng là dẫn vào hang cọp.
Hơn nữa theo những gì Ninh Tiểu Xuyên biết cho đến lúc này thì Phi thiếu gia vốn là tên biến thái, bất luận nam nữ hắn đều không từ chối. Nếu Tuế Hàn Vũ rơi vào tay hắn thì Ninh Tiểu Xuyên không có khả năng cứu người đâu.
- Ngươi không đồng ý cũng không sao. Ngươi đi rồi ta sẽ tự tới đó.
Tuế Hàn Vũ lắc đầu, thần sắc kiên định, nói.
Thấy Tuế Hàn Vũ như vậy, Ninh Tiểu Xuyên bất lực nói:
- Sư phụ, tại sao lại nhất định phải đi cùng ta? Sư phụ phải biết rõ độ nguy hiểm của chuyến đi này mới phải.
- Ta nhất định phải đi cùng ngươi. Lý do? Có hai.
Tuế Hàn Vũ gật đầu:
- Thứ nhất, ta muốn xem sau khi sư phụ hủy diệt Chân Lý Thiên Quốc, ngoại giới thành thế nào. Thứ hai ta có thể nhận thấy lần này hành động cùng ngươi là đại cơ duyên của ta. Chỉ cần ta nắm được cơ duyên lần này, thực lực có lẽ hồi phục được một phần. Nhưng nếu ta cứ ở lại đây thì gần như không có cơ hội hồi phục.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Tuế Hàn Vũ, hắn chỉ thấy sự kiên quyết của Tuế Hàn Vũ.
Tính toán một lúc Ninh Tiểu Xuyên mới nói:
- Nếu sư phụ nhất định muốn đi cùng ta thì cũng được, nhưng chỉ cần rời khỏi Đại Diêm, mọi việc phải nghe theo ta sắp xếp. Như vậy được chứ?
- Được!
Tuế Hàn Vũ trả lời dứt khoát.
Ngọc Ngưng Sênh nãy giờ không nói gì, không kìm được lên tiếng:
- Ninh Tiểu Xuyên, ta cũng muốn đi.
Ninh Tiểu Xuyên có chút đau đầu nhìn sang Ngọc Ngưng Sênh:
- Nàng lại sao nữa?
Ngọc Ngưng Sênh mím môi:
- Không có gì, chỉ là không yên tâm ngươi đi một mình.
- Ngưng Sênh, nàng đừng gây rối nữa. Giờ Đại Diêm cần nàng tọa trấn. Hơn nữa tốt nhất đừng cho gia gia biết bọn ta đi để họ khỏi lo lắng…. Được rồi, chúng ta xuất phát luôn đây. Để lâu quá sợ là Phi thiếu gia sẽ biết Nhiếp Thập Tam đã chết.
Ninh Tiểu Xuyên dặn dò Ngọc Ngưng Sênh vài câu, căn bản không cho cho nàng phản bác rồi bế Tuế Hàn Vũ bay lên trời.
Tuế Hàn Vũ lúc này thân thể suy nhược, gần như toàn thân dựa vào ngực Ninh Tiểu Xuyên, được hắn bảo vệ trong lòng.
Nằm trong lòng Ninh Tiểu Xuyên, Tuế Hàn Vũ nói:
- Ninh Tiểu Xuyên, lẽ nào ngươi không nhận ra vị tiểu tình nhân đó của ngươi sợ cô nam quả nữ chúng ta đi ra ngoài cùng nhau sẽ có chuyện xảy ra?
Hắn không thể ngờ Tuế Hàn Vũ trước nay luôn trầm tĩnh già dặn lại nói những lời này.
Lắc đầu bất lực, Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Sư phụ đừng đùa nữa, chúng ta sắp rời khỏi Đại Diêm, sư phụ sẵn sàng nhé!
Phụt!
Ninh Tiểu Xuyên ôm Tuế Hàn Vũ, lao ra từ trong bức vách Đại Diêm.
Nhìn các tiểu thế giới chi chít bên ngoài, Tuế Hàn Vũ bị thu hút bởi chúng, không nói chuyện với Ninh Tiểu Xuyên nữa.
Ninh Tiểu Xuyên xác định phương hướng xong bay đi.
Lúc này giữa không gian của các tiểu thế giới không có chút trở ngại nào nên tốc độ di chuyển của Ninh Tiểu Xuyên rất nhanh.
Chỉ là mới bay được một lúc Tuế Hàn Vũ đột nhiên nói:
- Dừng lại đã, đổi hướng, tới đó trước.
Ninh Tiểu Xuyên dừng lại, đổi theo hướng của Tuế Hàn Vũ chỉ.
Sau đó Tuế Hàn Vũ cho Ninh Tiểu Xuyên mấy chục cái tọa độ bảo hắn tới đó, nhưng chỉ dừng tại đó một lúc là Tuế Hàn Vũ lại bảo Ninh Tiểu Xuyên đi chỗ khác.
Nếu không phải biết tính cách của vị sư phụ mỹ nữ này thì có lẽ Ninh Tiểu Xuyên đã nghi ngờ liệu có phải nàng ta cố tình hành hạ hắn không.
Hơn nửa ngày trời bị lãng phí vào việc tìm tọa độ, cuối cùng Ninh Tiểu Xuyên không kìm được nói:
- Sư phụ, chúng ta không thể lãng phí thời gian nữa. Chưa biết chừng Phi thiếu gia đang tới Đại Diêm rồi. Bất luận thế nào cũng không được để hắn tiếp cận Đại Diêm.
- Sắp được rồi. Ngươi tới chỗ này đi.
Tuế Hàn Vũ dường như vẫn không cảm thấy gì, lại cho Ninh Tiểu Xuyên một tọa độ khác.
Ninh Tiểu Xuyên bất lực, lướt đi, vừa đứng tại chỗ tọa độ đó thì cả người sững lại.
Trước mặt hắn lúc này ngoài các tiểu thế giới trùng trùng điệp điệp còn thấp thoáng thấy một dải bậc thang khổng lồ, điểm khởi đầu là những tiểu thế giới kia, kéo dài vô tận không thấy điểm tận cùng.
Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, khi nhìn lại thì trước mắt chẳng còn bậc thang nào nữa, chỉ có sự tĩnh lặng vô tận.
Tổ sư Diệt Thế Đạo một kiếm chém đôi Chân Lý Thiên Quốc. Năng lượng mà Chân Lý Thiên Quốc phát nổ gần như hủy diệt toàn bộ vũ trụ, khiến vùng trung tâm trời đất này biến thành vùng đất hoang vu, chỉ ở vùng ven mới còn sót lại những tiểu thế giới như Đại Diêm.
Hiện giờ thế giới chủ yếu là những tiểu thế giới tụ lại với nhau
Còn những bát phẩm văn minh trước kia thì dường như đã hoàn toàn biến mất.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn không gian hoang tàn trước mặt, đột nhiên thấy khó hiểu.
Ngay cả tiểu thế giới như Đại Diêm cũng có thể chống đỡ lại cơn bão không gian do Chân Lý Thiên Quốc phát nổ tạo ra vậy tại sao bát phẩm văn minh cường hãn như vậy lại không thể?
Lẽ nào có bí mật gì sao?
Ninh Tiểu Xuyên cúi nhìn Tuế Hàn Vũ.
Giờ coi như hắn đã hiểu, Tuế Hàn Vũ lòng vòng lâu như vậy là vì đã nhìn thấy bí mật ẩn giấu.
- Sư phụ đã thấy điều gì?
Ninh Tiểu Xuyên tò mò hỏi.
Tuế Hàn Vũ khẽ nhướn môi:
- Diệt Thế chính là cứu thế. Chúng ta không thể sánh được với vị sư tổ ngay cả chấp niệm của bản thân cũng phá hủy. Thôi, chúng ta đi tiếp đi.
- Ạch.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, hắn chẳng hiểu Tuế Hàn Vũ rốt cuộc đang cảm thán điều gì.
Nhưng rõ ràng Tuế Hàn Vũ lúc này không có ý định nói tiếp, Ninh Tiểu Xuyên cũng không hỏi nhiều nữa, ôm chặt lấy Tuế Hàn Vũ rồi tiếp tục di chuyển.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT