- Hi hi, Ninh Tiểu Xuyên, thế nào hả? Ta đã nói rồi, thần linh trong Địa Ngục không dễ hàng phục vậy đâu. Họ đã ở được trong môi trường như Địa Ngục nghìn vạn năm, khó có thể tưởng tượng được sức mạnh ý chí của họ, không dễ dao động đâu.
Trong bóng tối, Ninh Tiểu Xuyên tay dắt tay Thanh Cơ, bên tai còn vang lên tiếng lầm bầm của nàng ta.
Vừa rồi hắn không thuyết phục được Diêm Tuyền Lão Tổ đầu hàng nên giờ Thanh Cơ cứ nói suốt.
Ninh Tiểu Xuyên vừa đi vừa nói:
- Ý chí của họ đúng là rất mạnh, nhưng sơ hở cũng vô cùng rõ ràng. Giống như Lăng Tiêu Thánh Điện, ý muốn phục thù của họ rất mạnh, như vậy, nếu ta có thể cho họ rời khỏi Địa Ngục thì sao họ có thể không đồng ý với điều kiện của ta?
Thanh Cơ ngạc nhiên:
- Nhưng vừa rồi không phải hắn đã từ chối điều kiện chiêu hàng của ngươi rồi đó sao?
- Từ chối? Sao ta không thấy vậy nhỉ?
Ninh Tiểu Xuyên cười.
- Vừa rồi Diêm Tuyền Lão Tổ chỉ không trực tiếp đồng ý với điều kiện của ta mà thôi, chứ không nói rõ là từ chối ta.
- Ngươi có ý gì?
Thanh Cơ càng thấy khó hiểu.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Rất đơn giản, Diêm Tuyền Lão Tổ chỉ muốn ta chứng minh ta có khả năng chinh phục hắn. Chỉ cần ta thể hiện thực lực khiến hắn hài lòng là hắn sẽ dẫn cả Diêm Tuyền Bộ đầu hàng ta. Vì thế chỉ cần ta chinh phục được bộ tộc khác trong Địa Ngục là Diêm Tuyền Lão Tổ sẽ đứng về phía ta.
- Nhưng vừa rồi Diêm Tuyền Lão Tổ không hề nói vậy.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu:
- Việc này mà nói rõ ràng thì chẳng có gì thú vị. Hơn nữa dù gì Diêm Tuyền Lão Tổ cũng là một vị thần linh, lại là người được Diêm Tuyền Bộ sùng bái. Nếu trước mặt tất cả đồng ý đầu hàng ta thì sẽ ảnh hưởng rất lớn tới uy tín của hắn ở Diêm Tuyền Bộ. Vì thế hai người bọn ta đều hiểu ý đối phương nhưng không ai nói ra.
- Hai lão hồ ly giảo hoạt!
Thanh Cơ bĩu môi, rồi đột nhiên nói:
- Ủa, ngươi đang đi tới Thanh Đế Bộ sao?
- Ha ha, cuối cùng ngươi cũng nhận ra. Ta còn tưởng ngươi quên phương hướng trong Địa Ngục rồi chứ.
Ninh Tiểu Xuyên cười lớn, tăng tốc, gần như chỉ chớp mắt đã xuất hiện phía trên một tòa thành trì bằng xương cốt còn to hơn vài lần so với Diêm Tuyền Bộ.
Thanh Cơ còn định nói gì đó nhưng giờ thấy tòa thành dưới chân, nàng vô cùng hưng phấn xen lẫn căng thẳng.
- Thanh Đế Bộ đúng là Thanh Đế Bộ. Ninh Tiểu Xuyên, ngươi mau thả ta ra, ta muốn tìm mẫu thân.
- Không cần. Họ tới rồi.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nhìin xuống Thanh Đế Bộ.
Uỳnh!
Cảm nhận được sự tồn tại của Ninh Tiểu Xuyên, có đến hơn hai chục thân ảnh từ trong thành trì Thanh Đế Bộ bay ra.
- Kẻ nào? Dám vô lễ ở Thanh Đế Bộ bọn ta?
Cùng một tiếng quát lớn, hơn hai mươi Thứ Thần Thanh Đế Bộ đứng trước mặt Ninh Tiểu Xuyên và Thanh Cơ.
Sau khi nhìn Ninh Tiểu Xuyên một lúc, những Thứ Thần kia lập tức chuyển sang Thanh Cơ.
- Ngươi…ngươi là?
Thấy Thanh Cơ, những người này đều sững lai, không dám khẳng định thân phận của Thanh Cơ.
Thanh Cơ vội nói:
- Đại Tế Tư, ta là Thanh Cơ đây. Mẫu thân của ta đâu? Ta muốn gặp người.
- Thanh Cơ.
Những Thứ Thần tà nhân này đều giật mình, cuối cùng cũng xác định thân phận của Thanh Cơ.
Nhưng họ vẫn có chút khó hiểu. Người được Thanh Cơ gọi là Đại Tế Tư bước ra, nhìn nàng nói:
- Ngươi thật sự là Thanh Cơ? Không thể nào? Sao ngươi lại có thân thể huyết nhục. Mà khí tức lại giống với kẻ đứng cạnh ngươi như vậy? Lẽ nào hắn đã dùng tà thuật gì khống chế ngươi?
Đại Tế Tư nói khiến Thanh Cơ kinh ngạc há hốc mồm. Mãi lâu sai mới nói:
- Thanh Cơ, không phải nói gì hết. Hôm nay dù ngươi có nói gì thì họ cũng không tin đâu. Vẫn là cách cũ, ta gọi Thanh Đế ra rồi nói.
Thần linh của Thanh Đế Bộ được gọi là Thanh Đế.
Ninh Tiểu Xuyên vừa dứt lời, trong tiếng nói dường như mang ma lực, xuyên qua Thanh Đế Thành, chui vào một tảng băng ở trung tâm Thanh Đế Thành.
Tảng băng này lạnh đến mức bất cứ sinh mệnh nào tới gần cũng bị đóng băng. Nhưng ở chính giữa tảng băng là một người trung niên nhắm mắt bị đóng băng bên trong.
Ngay khi tiếng của Ninh Tiểu Xuyên vọng tới, tảng băng đột nhiên rung chuyển, người bên trong dường như lập tức tỉnh lại.
Uỳnh!
Không đợi người bên trong tảng băng tỉnh lại, trong bức Sĩ Nữ Đồ treo bên cạnh tảng băng bước ra một trung niên nữ tử mặc y phục cung đình, chầm chậm bước ra.
- Công tử, người không cần lo lắng, ta ra ngoài xử lý.
Dịu dàng an ủi nam tử trong tảng băng xong, nữ tử giận dữ quay đi, lao ra khỏi Thanh Đế Thành.
- Mẫu thân.
Khi nữ tử mặc trang phục cung đình kia xuất hiện, Thanh Cơ hưng phấn lao tới.
Nữ tử kia chính là mẫu thân của ThanH Cơ, vị thần trong trấn bộ thần khí của Thanh Đế Bộ.
Nhưng giờ ba cũng đã ngưng kết được nhục thân nên cũng không hoàn toàn là khí linh nữa.
- Thanh Cơ.
Thấy con gái mình, nộ khí của nữ tử kia tiêu biến một nửa, mừng rỡ nói.
Lần đó bà phái mấy người Thanh Cơ đi trợ giúp các bộ tộc trong Địa Ngục chỉ để giúp tà nhân trong Địa Ngục sớm được rời khỏi đây.
Chỉ là bà không ngờ mấy cô con gái của mình, những người khác đều về chỉ Thanh Cơ là mất tích.
Tuy bà là khí linh hóa thần nhưng cũng có tình cảm như con người. Vì Thanh Cơ mà bà đã thương tâm không biết bao lâu. Giờ gặp lại Thanh Cơ coi như đã yên tâm.
Ôm Thanh Cơ trong lòng, nữ tử kia nói nhỏ với nàng vài câu rồi phát hiện được sự bất thường của Thanh Cơ, sắc mặt trở nên khó coi.
Hiện giờ tuy Thanh Cơ có nhục thân nhưng nhục thân lại rất không phù hợp với linh tính, có thể nổ tung bất cứ lúc nào. Nếu nhục thân nổ tung thì Thanh Cơ chết là chắc chắn.
- Kẻ nào đã hại con gái ta?
Nữ tử kia đầy một bụng hỏa khí, gườm gườm nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Khí tức của Ninh Tiểu Xuyên và Thanh Cơ gần như giống hệt nhau đã cho thấy người hại Thanh Cơ chính là hắn.
Cộng với việc Ninh Tiểu Xuyên suýt nữa đã đánh thức Thanh Đế. Nghĩ tới đó, nữ tử kia càng phần nộ, không nói không rằng, lập tức vung tay:
- Bắt tiểu tử này lại cho ta!
Địa vị của nữ tử kia không tầm thường, giờ bà nói một câu, các Thứ Thần xung quanh lập tức ra tay.
Thấy thế Thanh Cơ biến sắc:
- Mẫu thân, đừng…
- Không sao, đợi ta bắt được tên tiểu tử này sẽ nghĩ cách chữa trị cho con.
Nữ tử kia cúi đầu khẽ an ủi Thanh Cơ.
Nhưng còn chưa nói hết thì bên tai đã nghe thấy:
- Phu nhân, ý của Thanh Cơ thật ra định nói các ngươi không phải đối thủ của ta.
- Cái gì?
Nữ tử kia thần sắc đại biến, vội ngẩng lên.
Giờ bà mới phát hiện tất cả Thứ Thần Thanh Đế Bộ đều đã rơi xuống. Còn kẻ đáng ghét hại con gái bà lại đang nheo mắt cười đứng trước mặt.
Cảnh tượng đó không khiến bà khuất phục mà còn khiến nộ khí càng bùng mạnh:
- Được lắm. Chẳng trách dám diễu võ giương oai ở Thanh Đế Bộ, thì ra cũng có chút bản lĩnh.
Hừ lạnh một tiếng, mẫu thân Thanh Cơ giang tay, một vài thân ảnh thị nữ tay cầm trường kiếm xuất hiện, cùng lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.
- Yếu quá, quá yếu! Dựa vào khí linh chi thân mà dùng thần khí thì không phát huy nổi một nửa uy lực của thần khí.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, tay trái giơ ra tóm về phía mẫu thân Thanh Cơ như đại bàng bắt gà con.
Những thị nữ mà mẫu thân Thanh Cơ tung ra không chạm nổi tới ngón tay Ninh Tiểu Xuyên đã tan thành tro bụi.
Trong ánh mắt kinh hãi của mẫu thân Thanh Cơ, Ninh Tiểu Xuyên đã tóm được bà trong tay.
Lúc này bà ta chỉ còn bé như ngón tay của Ninh Tiểu Xuyên, bị Ninh Tiểu Xuyên cầm trong tay, sắc mặt đầy sự chấn kinh.
Thanh Cơ lúc này lo lắng tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên:
- Ninh Tiểu Xuyên, đừng làm hại mẫu thân ta!
- Yên tâm, người ta muốn gặp không phải mẫu thân của ngươi.