Tuy Ninh Tiểu Xuyên cách Đạm Đài Huyết Trầm ít nhất cũng hàng vạn dặm nhưng với thực lực của cả hai lúc này, chút khoảng cách này chẳng là gì, hai người thậm chí có thể nhìn rõ cả lông mày của đối phương.
Chỉ nhìn đối phương một lát, cả Ninh Tiểu Xuyên và Đạm Đài Huyết Trầm cùng lao về phía nhau.
Giữa hai truyền nhân Diệt Thế Đạo nói cho cùng cũng vẫn phải có một trận chiến.
Giống như hai tảng thiên thạch lao vao nhau, sóng dao động mạnh mẽ phát ra từ nơi hai người họ lao vào nhau.
Hai đạo hư ảnh thần linh tỏa thần uy chắn phía trước Đạm Đài Huyết Trầm, Ninh Tiểu Xuyên cầm Ma Kiếm xuyên thẳng qua hai đạo hư ảnh đó.
Hư ảnh thần linh nổ tung như bong bóng.
Cuối cùng Ma Kiếm trong tay Ninh Tiểu Xuyên đâm tới người Đạm Đài Huyết Trầm.
Một quầng sáng đỏ rực phóng ra từ người Đạm Đài Huyết Trầm chặn Diệt Thế Ma Kiếm lại.
Mới giằng co trong giây lát sắc mặt Đạm Đài Huyết Trầm đã thay đổi.
Một luồng nang lượng cường đại từ Diệt Thế Ma Kiếm truyền tới khiến Đạm Đài Huyết Trầm bi đánh văng ra.
Ninh Tiểu Xuyên lướt đi, ngay lập tức chặn phía trước Đạm Đài Huyết Trầm, một kiếm chém xuống.
Đạm Đài Huyết Trầm giống như quả bóng da, lại bị Ninh Tiểu Xuyên chém bay về hướng khác.
Uỳnh uỳnh!
Thân ảnh Ninh Tiểu Xuyên giống như một lúc tách ra vài người, còn Đạm Đài Huyết Trầm giống như quả bóng trong chân hắn bị những thân ảnh kia đá tới đá lui.
Cuối cùng Đạm Đài Huyết Trầm rơi thẳng xuống đất, cả một tòa đại lục không người bị bị nàng ta va chạm mà mất đi một nửa.
Ninh Tiểu Xuyên tay cầm Diệt Thế Ma Kiếm đứng trên không trung, cúi xuống nhìn phía dưới với ánh mắt đầy nặng nề.
Hắn cảm nhận được lúc này Đạm Đài Huyết Trầm đã dung hợp hoàn toàn với Tinh Hồng Quỷ Thuyền, lại lao về phía hắn.
Tinh Hồng Quỷ Thuyền không hổ là một trong tam đại chí bảo của Diệt Thế Đạo, trong tình Chân Nhânảh này vẫn bảo vệ được Đạm Đài Huyết Trầm không chết.
Tuy vừa rồi chỉ là hai chiêu thăm dò nhưng Ninh Tiểu Xuyên biết rõ hôm nay hắn không thể nào giết được Đạm Đài Huyết Trầm.
- Ninh Tiểu Xuyên, tuy ngươi có sức mạnh lớn như vậy nhưng đó không phải của Diệt Thế Đạo nên sớm muộn gì nó cũng sẽ rời khỏi ngươi. Giờ ta không giết được ngươi, nhưng đến khi ngươi trở về như cũ vẫn không thể thoát được cái chết!
Cùng với một tiếng quát, Tinh Hồng Quỷ Thuyền từ dưới lòng đất lao lên.
Ninh Tiểu Xuyên chau mày, cũng quá lên:
- Ngươi cứ nghĩ cách thoát khỏi phong ấn của ta trước đi.
Khẽ khàng từng bước, Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện phía trước Tinh Hồng Quỷ Thuyền vừa lao từ dưới lòng đất lên.
Một luồng sáng phát ra từ trên người Ninh Tiểu Xuyên giống như tấm lưới bọc lấy Tinh Hồng Quỷ Thuyền.
Tấm lưới ánh sáng này càng ngày càng siết chặt, hơn nữa tia sáng cũng ngày một dày đặc.
Một lúc sau, trước mặt Ninh Tiểu Xuyên xuất hiện một thứ giống như cái kén. Đó chính là Tinh Hồng Quỷ Thuyền bị Ninh Tiểu Xuyên phong ấn, Đạm Đài Huyết Trầm cũng bị phong ấn bên trong.
Tuy bị phong ấn nhưng Đạm Đài Huyết Trầm vẫn cố giãy giụa, phong ấn bên ngoài không ngừng xuất hiện những vết nhô lên.
Rõ ràng Đạm Đài Huyết Trầm đang cố gắng điều khiển Tinh Hồng Quỷ Thuyền đâm vào phong ấn.
Nhìn cái kén ánh sáng không ngừng thay đổi hình dạng, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên càng ngày càng nặng nề.
Phong ấn như vậy căn bản không nhốt được Đạm Đài Huyết Trầm, sớm muộn gì nàng ta cũng phá được.
Nhưng giờ Ninh Tiểu Xuyên căn bản không biết nên xử lý Đạm Đài Huyết Trầm như thế nào mới ổn.
Không giết chết nàng ta được, phong ấn cũng không phong ấn nổi.
Đối mặt với một đối thủ như vậy có lẽ ai cũng phải đau đầu.
Ninh Tiểu Xuyên trầm ngâm một lúc cuối cùng lắc đầu cười khổ.
- Thực sự không được thì đành nghĩ cách trấn áp nàng ta ở Đại Diêm đã vậy.
Đạm Đài Huyết Trầm khác với những Thứ Thần của văn minh Thần Hà kia. Vì có Tinh Hồng Quỷ Thuyền nên Đạm Đài Huyết Trầm tới Đại Diêm không cần phải đi qua Nhân Thần Chi Môn.
Đó cũng là lý do Ninh Tiểu Xuyên không ném Đạm Đài Huyết Trầm về văn minh Thần Hà qua Nhân Thần Chi Môn.
Với Đạm Đài Huyết Trầm mà nói, Nhân Thần Chi Môn chẳng là gì cả.
Cho dù không có Nhân Thần Chi Môn, Đạm Đài Huyết Trầm cũng có thể đi qua hư không để tới Đại Diêm.
- Ninh Tiểu Xuyên, cao thủ văn minh Thần Hà đều bị ngươi giết rồi sao? Quả nhiên không hổ là huynh đệ của ta, thật không làm ta mất mặt.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang suy nghĩ xem làm thế nào thì một giọng nói lười nhác vang lên bên tai.
- Nhạc Minh Tùng!
Tuy không quay lại nhưng chỉ nghe cái ngữ khí là muốn đánh này là Ninh Tiểu Xuyên biết là ai.
Ninh Tiểu Xuyên quay lại, quả nhiên thấy Nhạc Minh Tùng trong bộ dạng nhếch nhác bay tới.
Thấy đúng là Nhạc Minh Tùng, thần sắc Ninh Tiểu Xuyên bỗng trở nên cổ quái.
Trước kia khi Tử Kim Hoàng Chủ đưa Thiên Đình đi thì Ninh Tiểu Xuyên đã thấy rõ Nhạc Minh Tùng cũng có mặt trong những thiên kiêu đó. Nhưng giờ Nhạc Minh Tùng lại xuất hiện ở đây.
Ngay từ khi quen Nhạc Minh Tùng, Ninh Tiểu Xuyên đã cảm thấy hắn rất cổ quái, đến giờ thì cảm giác đó càng thêm rõ rệt.
- Ngươi nhìn ta như thế là sao? Lẽ nào ta đẹp trai hơn rồi?
Thấy thần sắc cổ quái của Ninh Tiểu Xuyên, Nhạc Minh Tùng vội vàng lôi ra một cái gương, soi tới soi lui vài cái thần sắc mới giãn ra, lẩm bẩm:
- Quả nhiên lại đẹp trai hơn rồi.
Tên này vẫn như vậy!
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu bất lực.
Bộ dạng tự luyến quen thuộc này của Nhạc Minh Tùng lại khiến Ninh Tiểu Xuyên an tâm không ít.
Tuy Nhạc Minh Tùng nhìn có vẻ không đáng tin nhưng Ninh Tiểu Xuyên biết vào thời khắc quan trọng vẫn có thể tin được người này.
Ninh Tiểu Xuyên lắc lắc đầu, hỏi:
- Sao ngươi lại ở đây? Lúc trước ta đã thấy ngươi theo Tử Kim Hoàng Chủ cùng đi qua Nhân Thần Chi Môn vào Nguyên Giới rồi cơ mà.
- Cái gì? Ta theo Tử Kim Hoàng Chủ vào Nguyên Giới?
Động tác soi gương của Nhạc Minh Tùng bỗng sững lại, một lúc sau hắn lộ vẻ đau đớn:
- Thôi xong, ta bị lừa rồi, lừa hoàn toàn rồi.
- Bị lừa?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nhạc Minh Tùng đầy cổ quái.
Từ khi quen biết Nhạc Minh Tùng tới nay Ninh Tiểu Xuyên chỉ thấy Nhạc Minh Tùng đi lừa người khác. Trừ Ninh Tiểu Xuyên hắn ra thì thật hắn vẫn chưa thấy ai có thể lừa được Nhạc Minh Tùng.
- Đương nhiên là bị lừa. Một sư muội trong Thần Trữ Cung hôm nay đã truyền âm cho ta nói muốn hẹn hò với ta. Đương nhiên ta không nỡ để sư muội thất vong nên để lại một Khôi Lỗi thế thân ở Thần Trữ Cung, còn mình thì đi hẹn hò, kết quả bị cho leo cây.
Giờ xem ra chắc chắn là sư muội kia đã biết từ trước đệ tử Thần Trữ Cung hôm nay sẽ tới Nguyên Giới nên mới lừa ta. Nghe nói ở Nguyên Giới đâu đâu cũng là thông tinh kỳ dược, đi một bước là giẫm phải chí tôn thần khí. Ta nằm mơ cũng muốn tới Nguyên Giới mà, cơ hội lớn như vậy lại bị ta bỏ lỡ rồi!
Dường như thất vọng tràn trề, Nhạc Minh Tùng há mồm khóc rống lên.
Ninh Tiểu Xuyên mặt lạnh nhìn Nhạc Minh Tùng khóc.
Lời nói khoác đầy sơ hở đó cũng chỉ mỗi Nhạc Minh Tùng mới có thể tùy tiền dùng như vậy.
Nhìn Nhạc Minh Tùng một lúc, Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu nói:
- Đợi ta phong ấn Đạm Đài Huyết Trầm xong rồi sẽ quay lại tìm ngươi.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi định phong ấn thứ này ở Đại Diêm?
- Đúng vậy, dựa vào thần khí chi lực của Quy Khư ít nhất cũng phong ấn được Đạm Đài Huyết Trầm mười năm. Sau mười năm ta sẽ lại quyết chiến với Đạm Đài Huyết Trầm.
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu nói.
Đạm Đài Huyết Trầm có Tinh Hồng Quỷ Thuyền hộ thân, dường như không thể bị giết chết. Vì thế chỉ có một cách để đuổi nàng ta ra khỏi Đại DIêm chính là đích thân Ninh Tiểu Xuyên đánh bị nàng ta.
Tuy mười năm quá ngắn nhưng Ninh Tiểu Xuyên tự tin mười năm sau có thể đánh bại Đạm Đài Huyết Trầm.
- Ninh Tiểu Xuyên, luồng năng lượng trên người ngươi sao lại bất ổn như vậy? Giống như vẫn đang tiêu tán vậy. Chết, không phải nửa năm sau thì ngươi không có thực lực như bây giờ nữa đấy chứ?
Ninh Tiểu Xuyên gật đầu:
- Thực lực của ta hiện nay cùng lắm chỉ giữ thêm được một ngày.
Năng lượng trong cơ thể đang tiêu tán không phải bí mật gì nên Ninh Tiểu Xuyên cũng không giấu Nhạc Minh Tùng.
Nhạc Minh Tùng khựng lại một chút rồi lại há mồm khóc lớn:
- Chỉ một ngày. Chết toi, Ninh Tiểu Xuyên, ta lại bị ngươi lừa rồi. Ta đẹp trai thế này, nửa năm sau chắc chắn sẽ bị mỹ nữ mà ngươi phong ấn này sỉ nhục trăm lần. Không được, Ninh Tiểu Xuyên, ngươi phải phong ấn nàng ta xa một chút, tốt nhất là người bên trong mãi mãi không bao giờ giải ấn được.
Ninh Tiểu Xuyên vốn đã chuẩn bị rời đi nhưng nghe Nhạc Minh Tùng nói xong mắt hắn bỗng sáng lên, quay lại nhìn Nhạc Minh Tùng:
- Nhạc Minh Tùng, lẽ nào ngươi có cách gì hay để phong ấn nàng ta vĩnh viễn không thoát ra được?
- Không có, sao ta có được cách phong ấn người khác mãi mãi chứ.
Nhạc Minh Tùng quả quyết lắc đầu.
Nhưng sau khi lắc vài cái, Nhạc Minh Tùng ghé lại bên tai Ninh Tiểu Xuyên cười hề hề:
- Tuy ta không biết cách phong ấn nàng ta mãi mãi nhưng phong ấn vài vạn vài nghìn năm thì không thành vấn đề.
- Phong ấn vài vạn năm?
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Nhạc Minh Tùng tóe lửa:
- Còn không mau nói!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT