Trong một sơn cốc khổng lồ ở Chư Yêu Thiên Vực trên Huyền Minh Đại Lục, vô số sinh linh yêu tộc tướng mạo méo mó xấu xí vây quanh ba nữa tử, không ngừng tấn công họ.

Ba nữ tử này chính là Tuyết Linh Hư, Tiểu Linh Nhi và Tử Hàn Yên.

Từ khi mấy người Tuyết Linh Hư vào Huyền Minh Đại Lục đến giờ đã giết rất nhiều sinh linh văn minh Thần Hà, long tộc, yêu tộc, ma tộc đều có kẻ chết dưới tay họ.

Vốn dĩ ba người Tuyết Linh Hư tới đây để lịch luyện nhưng không ngờ tình cờ lại phát hiện ra một âm mưu của sinh linh văn minh Thần Hà.

Chúng định khống chế tất cả yêu thú Đại Diêm để giúp chúng xâm chiếm Đại Diêm. Vì thế lúc này ba người Tuyết Linh Hư mới bị yêu thú bao vây.

- Đạo Diệt!

Tuyết Linh Hư tay nắm chắc trường kiếm, cả cơ thể phát bạch quang, rồi trường kiếm bỗng biến mất, không một ai thấy thanh kiếm đó đã đi đâu.

- Ha ha, có phải chúng biết không đánh lại được bọn ta nên mới từ bó kháng cự?

Một con cự lang lông đỏ nói.

Nó tên là Xích Diệm Thiên Lang, cấp Yêu Hoàng, tu vi Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín, là kẻ mạnh nhất đám yêu thú tại đây, giờ tình nguyện biến thành bản thể đối phó với mấy người Tuyết Linh Hư.

Xích Diệm Thiên Lang toàn thân mọc đầy lông đỏ rực, đôi mắt xanh lục nhìn chăm chăm ba người Tuyết Linh Hư, từ mõm không ngừng chảy dãi, trên gương mặt sói dài ngoằng kia lại có nét mặt vô cùng dâm đãng.

Sói vốn dâm, giờ thấy ba người Tuyết Linh Hư đã động dâm niệm, chỉ hận không thể ngay lập tức đè ba người họ ra “tận hưởng”.

Ba người Tiểu Linh Nhi đều có dung mạo khuynh nước khuynh thành. Cho dù là võ giả nhân tộc cũng không chống đỡ được sức hấp dẫn của họ, huống hồ là một con sói?

- Hừ!

Tuyết Linh Hư hừ lạnh, nàng khẽ đưa tay lên, ngón tay chỉ xuống mặt đất đang đứng.

Ngay sau đó, cả không gian chấn động, vô số thanh trường kiếm giống hệt như thanh trường kiếm trong tay Tuyết Linh Hư đột nhiên từ hư không phía trên Tuyết Linh Hư bay ra. Mỗi thanh kiếm đều cắm chuẩn xác lên người một sinh linh yêu tộc.

Vào khoảnh khắc nhìn thấy trường kiếm, đám sinh linh kia thực ra rất muốn bỏ chạy, nhưng chúng lại phát hiện không gian xung quanh như bị cấm cố, chúng căn bản không thể động đậy được. Hơn nữa dường như tốc độ suy nghĩ cũng chậm hơn vài phần. Đến khi nghĩ ra làm cách nào phá vỡ không gian cấm cố thì trường kiếm đã cắm lên người rồi.

Phập!

Phập!

Tất cả chỉ xảy ra trong chớp mắt. Không phải sinh linh yêu tộc bị chậm mà là vào khoảnh khắc đó Tuyết Linh Hư đã dùng sức mạnh của Hỗn Độn Tâm Cung, dùng không gian chi lực cấm cố hết toàn bộ không gian trong phạm vi trăm dặm rồi mới dùng thời gian chi lực khiến hành động của sinh linh yêu tộc chậm lại.

Như vậy, sinh linh yêu tộc còn chưa hiểu ra chuyện gì thì đã bị giết rồi.

- Tuyết tỷ tỷ lợi hại thật!

Tiểu Linh Nhi ở bên cạnh nói.

Thật ra nếu luận chiến lực có lẽ Tiểu Linh Nhi là mạnh nhất. Giờ tu vi của nàng đã là Tạo Hóa Cảnh tầng thứ hai, Ninh Tiểu Xuyên cũng không phải đối thủ. Nhưng nàng lại không nahãn tâm giết hết sinh linh yêu tộc nên mới không ra tay.

- Chúng ta mau rời khỏi đây thôi!

Tuyết Linh Hư nói rồi cùng Tiểu Linh Nhi, Tử Hàn Yên rời đi.

Khoảng nửa canh giờ sau Ninh Tiểu Xuyên theo chỉ dẫn của Trấn Nhân Tháp tới nơi ba người Tuyết Linh Hư vừa đứng.

Xác yêu thú vẫn bị cố định, tất cả vẫn giữ động tác trước khi cái chết đến. Cho dù đã chết nhưng vẫn không đổ ra đất.

Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng kinh ngạc nhìn cảnh tượng đó, rõ ràng ở đây vừa xảy ra một trận chiến quy mô lớn.

Ninh Tiểu Xuyên quan sát kỹ lưỡng, thấy trên đỉnh đầu mỗi con yêu thú đều có vết thương rất nhỏ. Giống như bị một thứ lưỡi rất sắc xuyên qua rồi nhanh chóng rút ra, không nhĩn kỹ thì thật sự không thể thấy được.

Hơn nữa tốc độ chảy máu của những cái xác này cũng rất chậm, mười nhịp thở chỉ chảy ra một giọt.

Đến lúc này, sơn cốc đáng lẽ đã máu chảy thành xông thì chỉ vương vãi vài giọt máu thật khiến người ta thấy kỳ lạ

- Xem ra vừa rồi là mấy người Tuyết Linh Hư chiến đấu ở đây. Tuyết Linh Hư dùng sức mạnh không gian của Hỗn Độn Tâm Cung cấm cố không gian ở đây không cho yêu thú bỏ trốn, rồi lại dùng thời gian chi lực khiến thời gian trôi chậm lại nên máu của chúng mới chảy chậm như vậy sau khi chết.

Ninh Tiểu Xuyên suy nghĩ một chút nhanh chóng có được lời giải thích.

Tuyết Linh Hư khống chế sức mạnh của Hỗn Độn Tâm Cung rất dễ dàng, có lẽ tu vi Tuyết Linh Hư đã là Tạo Hóa Cảnh ròi. Cho dù chưa tới cũng chỉ còn cách một đoạn rất ngắn nữa thôi.

Vậy chúng ta mau đi tìm họ. Dấu tích ở đây rõ ràng mới chỉ kết thúc.

Tiểu Hồng nói xong liền cùng Ninh Tiểu Xuyên đi tìm ba người Tuyết Linh Hư, chỉ cần tìm được chưa biết chừng Ninh Tiểu Xuyên có thể đột phá Tạo Hóa Cảnh.

Tuyết Linh Hư dùng không gian chi lực đưa Tiểu Linh Nhi và Tử Hàn Yên di chuyển bằng những bước nhảy không gian, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đã đi được vài vạn dặm. Cho dù Ninh Tiểu Xuyên dùng thần long tật tốc cũng khó lòng đuổi kịp.

Thi triển bước nhảy không gian ngay cả võ giả Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín cũng không làm được. Trừ phi võ giả đó có bảo vật chuyên dùng nhảy vọt không gian, nếu không, chỉ có Tạo Hóa Cảnh mới đưa người đó đi được.

Nhưng với Tuyết Linh Hư có Hỗn Độn Tâm Cung thì không phải chuyện gì khó. Ai có Hỗn Độn Tâm Cung, khi vừa ra đời đã có sức mạnh không gian và thời gian. Khi tu vi tnăg dần, khả năng lĩnh ngộ thời gian, không gian của họ chắc chắn hơn hẳn người cùng đẳng cấp.

Tuyết Linh Hư hiện nay chưa đột phá Tạo Hóa Cảnh, nàng ta cũng cần nửa quyển trên của Thiên Địa Kinh – Địa Kinh của Ninh Tiểu Xuyên.

Tuyết Linh Hư vốn định vào Diệt Thế Ma Hỏa lịch luyện một chuyến rời về Thiên Đình tìm Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng bất ngờ phát hiện ra một âm mưu của sinh linh văn minh Thần Hà, nên nàng định phá vỡ âm mưu này rồi trở về.

Đến một khu rừng mưa, Tuyết Linh Hư, Tiểu Linh Nhi và Tử Hàn Yên dừng lại.

Nơi đây đâu đâu cũng là những ngọn cây khổng lồ rậm rạp. Đường kính của thân cây phải tới mười mét, vài chục người giang tay ôm cũng không hết chu vi của nó.

Trong khu rừng mưa này có rất nhiều khe suối nhỏ, nước suối trong vắt không biết chảy ra từ đâu, chảy về đâu. Tiếng suối róc rách khiến tâm trạng người ta thoải mái, chốc chốc lại có cá nhỏ nhảy lên khỏi mặt nuóc.

- Chúng ta ở đây tu luyện đi!

Tuyết Linh Hư nói.

- Ừm.

Tiểu Linh Nhi và Tử Hàn Yên đều gật đầu rồi ba người cùng lấy Hồn Dược Đan lúc trước Ninh Tiểu Xuyên đưa, uống rồi bắt đầu tu luyện.

Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng đi theo tín hiệu của Trấn Nhân Tháp đuổi theo Tuyết Linh Hư nhưng phát hiện càng đuổi theo càng xa, có vẻ như không thể đuổi theo nổi.

- Xem ra Tuyết Linh Hư đã đưa Tiểu Linh Nhi và Tử Hàn Yên nhảy vọt không gian rồi. Nếu không dùng tốc độ nhanh nhất thì vẫn có thể đuổi kịp.

Ninh Tiểu Xuyên cho Tiểu Hồng biết tình hình mà Trấn Nhân Tháp thu thập được rồi hai người không nói lời nào, lập tức th triển thần long tật tốc đuổi theo.

Để mấy người Tuyết Linh Hư không di chuyển nữa, Ninh Tiểu Xuyên kích phát khí tức của Trấn Nhân Tháp ra rồi dùng toàn lực khuếch tán khí tức của Trấn Nhân Tháp. Khiến cho yêu thú trong phạm vi vài vạn dặm cũng có tể cảm nhận được sức mạnh cường đại. Yêu thú Vạn Cổ Cảnh tầng thứ năm đổ xuống khiến luồng năng lượng dọa cho không dám động đậy, tất cả đều quỳ xuống đất.

Ngay cả yêu thú Vạn Cổ Cảnh tầng thứ bảy cũng run râtr, căng thẳng nhìn trời. Cho đến khi luồng sức mạnh này tan đi, không một yêu thú nào biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

Cách đó vài trăm vạn dặm, Tuyết Linh Hư đã trong trạng thái tu luyện dường như cảm nhận được điều gì, lấy ra nửa ngọn nhân tháp thì thyá nó đang phát sáng, càng lâu thì độ sáng càng tăng.

Điều đó có ngĩa là người cầm nửa ngọn Trấn Nhân Tháp còn lại đang tiến lại gần nàng.

- Xem ra hắn đã lên tới Vạn Cổ Cảnh tầng thứ chín đỉnh phong rồi. Như vậy cũng tốt, Đại Diêm lại tăng một thêm chiến lực cường đại.

Tuyết Linh Hư nói xong lại nhắm mặt lại tiếp tục tu luyện.

Ninh Tiểu Xuyên vừa cầm Trấn Nhân Tháp vừa dò đường.

Hắn phát hiện sau khi kích phát khí tức của Trấn Nhân Tháp thì mấy người Tuyết Linh Hư quả nhiên dừng di chuyển, đã dừng tại một chỗ đợi bọn Ninh Tiểu Xuyên, Tiểu Hồng tới.

Mấy người Tuyết Linh Hư và trạng thái tu luyện. Huyền khí trong trời đất đều bị nàng ta hút vào cơ thể, chuyển thành sức mạnh tự thân của hắn. Trong vòng một trăm dặm xuất hiện một cái xoát không gian. Ba người Tuyết Linh Hư đều yên lặng ngối đó, không bị bất cứ điều gì làm phiền, rất nhanh hồi phục được năng lượng đã tiêu hao.

Khoảng nửa canh giờ sau Ninh Tiểu Xuyên và Tiểu Hồng cuối cùng cũng tới nơi bọn Tuyết Linh Hư tu luyện. Nhưng họ vẫn tu luyện nên Ninh Tiểu Xuyên không muốn làm phiền, lấy mấy viên Hồn Dược Đan hồi phục thể lực.

Một khắc sau Tuyết Linh Hư dừng tu luyện, mở đôi mắt nhiếp tâm đoạt phách, hơi ngẩng lên nhìn Ninh Tiểu Xuyên.

- Ngươi cũng sắp xung kích Tạo Hóa Cảnh rồi?

Tuyết Linh Hư hỏi.

- Đúng vậy!

Ninh Tiểu Xuyên gật đầu, cũng không nói gì nhiều. Hắn biết Tuyết Linh Hư nhất định sẽ giao Thiên Kinh cho hắn.

Thiên Kinh và Địa Kinh đến lúc hợp nhất rồi.

- Ta vừa hay cũng cần đột phá, nhưng muốn kết hợp chúng lại thì chỉ có một cách là nối liền với Thiên Địa, thông hiểu hư không chi hồn. Nói đơn giản là cần linh hồn chúng ta song tu.

Tuyết Linh Hư bình thản nói.

Lời của Tuyết Linh Hư khiến Ninh Tiểu Xuyên khựng người.

- Song tu?

Mắt Tiểu Hồng sáng trưng, ngẩng lên nhìn Tuyết Linh Hư.

- Linh hồn song tu?

Ninh Tiểu Xuyên ngạc nhiên. Vốn tưởng tu luyện Thiên Kinh là việc đơn giản, nhưng nghe Tuyết Linh Hư nói thì dường như không phải...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play