Trong hư vô phía trước có hơn mười quả cầu máu lớn nhỏ không đồng đều, vờn quanh lẫn nhau dường như muốn thu nạp. Hồng châm kia chợt lóe, dung nhập vào trong một huyết cầu.
Lập tức một cỗ khí tức máu tanh tràn ngập, quả cầu máu dung nhập hồng châm lập tức quỷ dị nhúc nhích nhanh chóng nuốt về mấy quả cầu máu bên cạnh.
- Huyết Tổ?!
Trong mắt Vương Lâm sát khí lóe lên, hắn không cần nghĩ ngợi vỗ túi trữ vật. Lập tức hồn núi đá bay ra, Vương Lâm cầm hồn núi đá nhấn về phía trước một cái.
Hồn núi đá gào thét bay ra, trước khi mười quả cầu máu sụp đổ hình thành một luồng sức mạnh dữ dội khiến cho quả cầu máu rung động hẳn lên. Chỉ có điều lực lượng của Hồn núi đá không đủ với quả cầu máu, quả cầu máu nhanh chóng dung hợp lẫn nhau.
Sau khi tung ra Hồn núi đá, Vương Lâm bước ra sau một bước, lấy Kiếm tiên từ trong túi trữ vật ra, nâng lên rồi nhanh chóng chém xuống một nhát.
Trảm La quyết giống như điện quang lóe lên. Dưới một kiếm này hai quả cầu máu vốn đang dung hợp với nhau bị mạnh mẽ ngăn chặn.
Vương Lâm không ngừng lại, lôi uy mạnh mẽ trong nguyên thần trong thời gian ngắn bạo phát từ trong cơ thể hình thành từng đạo sấm sét điên cuồng tấn công thẳng tới những quả cầu máu.
Dưới sự tấn công dữ dội, quả cầu máu lập tức run rẩy dữ dội, nguyên thần Huyết Tổ bên trong giãy dụa như là muốn thức tỉnh.
Hai tay Vương Lâm bấm pháp quyết, càng nhiều sấm sét từ trong nguyên thần điên cuồng lao ra. Giờ phút này hắn không chút nào giữ lại toàn bộ thi triển lực lượng sấm sét trên những quả cầu huyết.
Cùng lúc đó hắn lại nâng Kiếm tiên lên, lại chém xuống một nhát!
"Phịch" một tiếng, một quả cầu máu sụp đổ!
Một tiếng "hừ" thảm truyền đến từ trong hư vô. Những quả cầu máu còn lại trong nháy mắt dùng tốc độ cực nhanh điên cuồng ngưng tụ. Nguyên thần Huyết Tổ lập tức sẽ thức tỉnh.
Sát khí trong mắt Vương Lâm lóe lên dữ dội, hắn có một loại cảm giác một khi những quả cầu máu này ngưng tụ sợ là không còn có cơ hội giết Huyết Tổ này! Tay phải hắn điểm về trước một cái, miệng hét lớn:
- Định!
Định thân thuật trong nháy mắt thi triển ra. Nhưng nguyên thần Huyết Tổ trong quả cầu máu quả mức mạnh mẽ, với tu vi của Vương Lâm dùng Định thân thuật cũng không thể trói buộc.
Toàn thân tiên lực Vương Lâm điên cuồng vận chuyển, thậm chí ngay cả kinh mạch đều đau nhức. Bởi vì lúc trước nguyên thần hắn bị thương, một đường cũng không có thời gian tĩnh dưỡng, lúc này bị chịu tải, phun ra một ngụm máu tươi, dữ tợn quát to:
- Định cho ta!
Huyết cầu đang ngưng tụ bị Vương Lâm chịu tải thi triển chỉ ngừng lại khoảnh khắc. Trong nháy mắt này nhân quả Côn Cực Tiên bỗng nhiên xuất hiện, hung hăng vụt một cái.
Cùng lúc đó kiếm khí Lăng Thiên Hậu trong cơ thể Vương Lâm, một đạo kiếm khí cuối cùng nháy mắt lao ra từ trong cơ thể hắn thẳng đến quả cầu máu kia.
Nhân quả Côn Cực Tiên, kiếm khí Lăng Thiên Hậu, thêm vào vô số sấm sét trong nguyên thần Vương Lâm giờ phút này như ngưng tụ cùng nhau điên cuồng lao ra, nhảy vào trong quả cầu máu đang ngưng tụ, chỉ trong nháy mắt nguyên thần Huyết Tổ sắp thức tỉnh.
Sụp đổ!
Quả cầu máu dung hợp ngưng tụ lẫn nhau giờ phút này sụp đổ phân ra vô số giọt máu mang theo tiếng rít gào không cam lòng của Huyết Tổ. Trong khí sụp đổ nó chia làm hai phần, một phần quay lại cuốn lấy nguyên thần Huyết Tổ dùng tốc độ nhanh tới mức không thể tin bỏ thay. Một bộ phận kia cuốn lại xông tới Vương Lâm.
Đám giọt máu nhằm về phía Vương Lâm lập tức tràn ngập Vương Lâm, theo chân lông hắn chui vào trong cơ thể. Cảm giác đau nhức điên cuồng truyền đến, thân hình Vương Lâm chấn động lại phun ra một ngụm máu tươi, cả người dường như bị một cỗ lực mạnh mẽ va chạm, trực tiếp văng ra biến mất trong hư vô.
Kiếm tiên được Hứa Lập Quốc khống chế, cuốn một cái mang theo Hồn núi đá đuổi theo Vương Lâm.
Hứa Lập Quốc tuy là tính cách phản loạn nhưng lúc này rất hoang mang. Điều đầu tiên hắn nghĩ không phải là một mình bay đi, không phải tự do mà là đuổi theo Vương Lâm bị ném ra hư vô, vờn quanh bên người hắn, cùng hắn bay thẳng vào hư vô.
Vương Lâm hoàn toàn hôn mê, những giọt máu vào trong cơ thể hẳn kia, mỗi một cái bên trong đều ẩn chứa khổng lồ nguyên lực trời đất. Những nguyên lực này là vô số năm qua Huyết Tổ tu luyện mà có, cực kỳ quý báu.
Nhưng trong cơ thể Vương Lâm, những nguyên lực này chính là lưỡi kiếm sắc có thể lấy mạng. Nhưng chuyện trên đời có đôi khi cũng là có cơ duyên. Lão già lúc trước muốn lấy lôi thú, lão phun ra một hơi nhưng trong lúc vô ý lại phun rất nhiều. Luồng khí này thiêu đốt trong cơ thể Vương Lâm biến mất sau một khắc bùng nổ. Tới lúc đó, Vương Lâm có chịu được hay không, nhưng có khả năng rất lớn là không thể chịu đựng, cả nguyên thần đều sụp đổ.
Nhưng giờ phút này Huyết Tổ bị thương nặng bỏ chạy, lại càng muốn giết Vương Lâm cho nên phân ra một nửa huyết thân công kích, nhảy vào cơ thể Vương Lâm. Ý của hắn là muốn giết, nhưng trong lúc vô ý khiến cho Vương Lâm từ hồi tu đạo tới nay, có may mắn thấy được phương hướng tới gần bước thứ ba.
Một tiếng nổ "ầm" vang lên, thân hình Vương Lâm trong hư vô đánh vào trên một mảnh vỡ đại lục lơ lửng trong hư vô, không có dây xích lôi quang nối liền.
Ở Lôi chi Tiên giới, cũng không phải tất cả mảnh vỡ đều liền tiếp lẫn nhau, còn có một số mảnh vỡ quá mức nhỏ bé, trôi nổi trong hư vô.
Thân hình Vương Lâm đụng mạnh vào mảnh vỡ này xông tới chỗ sâu trong lòng mới ngừng lại được. Hắn hoàn toàn hôn mê, nhưng thân thể hắn đang nhanh chóng biến đổi. Trong cơ thể hắn tràn ngập nguyên lực trời đất khổng lồ, nguyên lực này đúng là từ hàng loạt giọt máu kia.
Ngay cả nguyên thần của hắn lúc này cũng xảy ra biến hóa kinh người, bị nguyên lực trời đất nồng đậm như vậy bao quanh, không ngờ bắt đầu hấp thu… Tu vi của hắn đang ở hướng tới cảnh giới Âm hư, thúc đẩy nhanh chóng.
Ở bên ngoài mảnh vỡ đại lục không lớn này, trong hư vô vốn không có tầng mây. Nhưng lúc này lại có tầng mây biến ảo ra, tầng mây này giống như đúc với tầng mây năm xưa Vương Lâm ở vùng đất Yêu Linh đối kháng thiên kiếp Vấn Đỉnh.
Lại nói Huyết Tổ, giờ phút này hắn bởi vì giọt máu dung hợp, nguyên thần thức tỉnh. Chẳng qua thân thể hắn không có thực chất mà là một mảnh mầu máu đỏ sậm.
Từ tu đạo tới nay hắn chưa bao giờ suy yếu như hiện tại. Loại suy yếu này thậm chí khiến cho hắn cảm nhận được một cỗ lạnh lẽo thật sâu.
Nỗi hận trong lòng hắn đối với Vương Lâm đã lên tới đỉnh. Hắn chưa từng bao giờ hận một người như vậy. Vương Lâm là người đầu tiên!
Trữ vật không gian sụp đổ khiến cho hắn không thể không thi triển Dong thần hóa huyết. Gặp được lão già thần bí kia, hắn tự nhận gặp xui bị lấy một nửa nguyên thần và huyết thân, trong cơ thể vô số nguyên lực bao nhiêu năm tu luyện khiến cho tu vi hắn hạ xuống thật nhiều. Nếu chỉ vậy cũng thôi, nhưng một vỗ cuối cùng của lão già kia khiến hắn lại trở về trạng thái nguyên thần bị lạc, cần một lần nữa chờ đợi giọt máu dung hợp. Ngoài ra, cái vỗ của lão già thần bí kia thậm chí còn ẩn chứa một luồng sức mạnh mãnh liệt, giống như một ai đó.
Ngay tại lúc dung hợp đến lúc thời khắc chốt, vào lúc lần thứ hai sắp sửa thức tỉnh thì Vương Lâm xuất hiện. Một đời Huyết Tổ luân phiên suy sụp. Cuối cùng hắn chỉ có thể chạy trốn. Giờ phút này hắn đã suy yếu tới cực điểm, trong nguyên thần hắn tràn ngập lửa giận.
- Vương Lâm! Lão phu không đội trời chung với ngươi!
Huyết Tổ điên cuồng rít gào, tràn lan trong hư vô. Hắn đã không còn lý trí, thay đổi bất kỳ ai, chạy qua nhiều chuyện như vậy cũng sẽ mất lý trí.
Nhất là cấm tầm lão già thần bí lưu lại trong nguyên thần lại khiến hắn gần như phát điên. Sau khi bay một lát, hắn xoay người thẳng tới phương hướng Vương Lâm biến mất.
- Lão phu thà rằng không chữa thương cũng phải giết ngươi!
Mảnh vỡ lục địa có Vương Lâm chậm rãi trôi nổi trong hư vô. Vương Lâm ở bên trong lúc này hai mắt nhắm nghiền, Kiếm tiên vờn xung quanh thân thể hắn. Hứa Lập Quốc bay ở bên cạnh, vẻ mặt đau khổ, thì thào lẩm bẩm:
- Theo lý thuyết ta nên đi mới phải… Nhưng là để sát tinh này ở đây cũng không được. Ôi! Hứa Lập Quốc ta là người trung thành, tuyệt không làm ra chuyện bỏ chủ mà đi… Lần này ta không trốn, như vậy sát tinh này nhất định sẽ càng thêm coi trọng, sau này chỗ tốt hẳn sẽ càng nhiều… Ha ha! Cũng là Hứa đại gia ngươi thông minh!
Hứa Lập Quốc đảo mắt, hạ quyết tâm.
"Hơn nữa sát tinh này chỉ là một phân thân… Mà bản tôn…" Nghĩ đến bản tôn, Hứa Lập Quốc toàn thân rùng mình một cái, nếu nói trên thế gian này còn có ai làm trong lòng hắn e ngại, chỉ có duy nhất bản tôn.
Trong Liên minh Tinh vực, trên một tinh cầu bỏ đi phát ra lôi quang. Ở một nơi sâu bên trong có một hang động đá vôi thiên nhiên. Trong động lôi quang càng đậm, lúc này ở đáy hang động một người ngồi khoanh chân.
Người này tóc đỏ như máu, toàn thân tràn ngập khí lạnh lẽo âm u. Ở mi tâm người này bốn điểm sáng chậm rãi xoay tròn, theo từng nhịp thổ nạp, từng đạo linh lực theo bốn phương tám hướng hấp thu tới dung nhập vào cơ thể hắn.
Bỗng nhiên, hắn mở hai mắt. Trong hai mắt này, ở bên trong sự bình tĩnh đáng sợ, lộ ra một tia sát khí khát máu.
- Huyết Tổ! Ngươi bức phân thân của Vương mỗ không thể không hôn mê. Việc này sao có thể bỏ qua!
Hắn đúng là bản tôn của Vương Lâm.
Bản tôn nắm chặt nắm tay, chậm rãi đứng lên. Hắn trầm lặng hồi lâu trực tiếp xông thẳng lên, trong tiếng nổ "ầm ầm" vang vọng, hắn trực tiếp lao ra khỏi nền đất, tất cả các lớp đất đá ở bên trên đều vỡ vụn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT