Tiếng nói như sóng truyền khắp tu chân tinh của Thần Tông, càng lúc càng lớn, cuối cùng ầm ầm chấn động cả thiên địa.
 
Vương Lâm nhìn đám tu sĩ trước mắt, thần sắc bình tĩnh. Từ một khắc sau khi hắn trở về, Vương Lâm đã biết mình nếu đã đạt được truyền thừa của chủ nhân phong giới thì nhất định sẽ được tiếp tục truyền tới đời sau.
 
Nhất là khi hắn cảm nhận được vinh quang của Vân Hải tinh vực, giờ phút này liền trầm mặc, hướng về phía mọi người ôm quyền. Linh Động Thượng Nhân và Chu Cẩn trở lại phía sau Vương Lâm, nhìn bóng lưng hắn. Thần sắc Chu Cẩn lúc này rất phức tạp, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ. Hắn không ngờ nổi thân phận Vương Lâm này trong giới nội lại tôn quý như thế.
 
- Phong Tôn.
 
Linh Động Thượng Nhân là người có tư tưởng đơn giản nhất. Hắn là người Vương Lâm dựa vào thực lực bản thân luyện hóa, đã trở thành thâm căn cố đế, thần sắc bình tĩnh nhìn về phía trước.
 
- Chu Đức ở Triệu Hà tinh vực tham kiến Phong Tôn.
 
Lão già mặc hắc y cười khổ hướng về phía Vương Lâm vái một cái.
 
- Vân Phong Tử ở Triệu Hà tinh vực tham kiến Phong Tôn. Việc đắc tội trước đây chỉ là hiểu nhầm, xin Phong Tôn chớ để ý.
 
Nam tử kia cũng cười khổ ôm quyền nói.
 
- Lão phu Hồng Sam Tử năm đó có ước định với chủ nhân phong giới, hôm nay ngươi giết gã nô bộc kia, thể hiện uy thế của Vân Hải tinh vực, xứng đáng là chủ nhân phong giới đời tiếp theo. Nhưng lúc này giới ngoại sắp xâm lấn, lấy lực lượng của giới nội chúng ta rất khó chống cự, nhưng không thể không đánh. Bên cạnh ngươi có hai tu sĩ bước thứ ba, hơn nữa tu vi của bản thân ngươi cũng không kém. Nhưng như thế còn không đủ. Ngươi vốn là chủ nhân phong giới, nên chuẩn bị tốt, cùng lão phu, cùng cả giới nội chuẩn bị chết trận.
 
Ánh mắt Hồng Sam Tử như điện, nhìn về phía Vương Lâm, trên người lộ ra một luồng uy áp có thể so với Lam Mộng Đạo Tôn.
 
Vương Lâm trầm mặc chỉ trong chốc lát rồi gật đầu.
 
- Lão phu Nam Vân Tử, xin nói tiếp. Ngươi cũng là tu sĩ Côn Hư. Lão phu lúc trước nghe Hồng Sam Tử truyền âm, ngươi đã từng đi giới ngoại. Thực lực giới ngoại lúc này như thế nào?
 
Lão già hư ảo đến từ Thi Âm Tông chậm rãi mở miệng.
 
Thời gian chậm rãi trôi qua. Tu sĩ bên trong Thần Tông dần dần tản đi, cả Vân Hải tinh vực lại một lần nữa chìm đắm trong không khí khẩn trương chuẩn bị cho chiến tranh.
 
Hồng Sam Tử cùng với Nam Vân Tử sau khi nghe Vương Lâm nói lại mọi chuyện thì đều trở nên trầm mặc, ánh mắt lộ vẻ lo lắng. Sự mạnh mẽ của giới ngoại còn hơn sự dự đoán của bọn họ vài phần.
 
- Vây khốn hai thái cổ ngủ tôn, còn có Đại Hoang Thượng Nhân. Việc này ngươi đã lập công lớn rồi. Nếu không thì trận chiến này sợ rằng càng gian nan hơn nữa.
 
Hồng Sam Tử thở dài.
 
- U Minh thú này có hơi khác biệt so với trí nhớ của lão phu. Cơn lốc màu vàng bị nó nuốt kia, hy vọng ngươi nên quan sát một chút. Cái chuông màu vàng đó hiển nhiên là do viễn cổ tiên vực đưa tới để chuẩn bị cho chiến tranh nhưng bị Thủy Đạo Tử hủy diệt đi. Còn chuyện mà Lỗ Phu Tử nói về Thất Thải Giới lần trước, việc đó cũng cần lập tức xử lý. Thất Thải Giới ở Liên Minh Tinh Vực thì ngươi đã chủ động yêu cầu, vậy thì thôi đi. Những nơi khác thì đám người lão phu sẽ liên hợp thần thức để tìm kiếm cẩn thận, phá hủy toàn bộ.
 
Thần sắc Nam Vân Tử trầm trọng, chậm rãi mở miệng.
 
- Về phần Thái A La, phong ấn của ngươi tạm thời chỉ có thể giải khai một nửa, đợi tới khi cuộc chiến với giới ngoại chấm dứt mới có thể giải một nửa còn lại.
 
Ánh mắt Hồng Sam Tử rơi lên người Thái A La để chân trần.
 
Thái A La nhướng mày, trầm mặc một lát rồi gật đầu.
 
Vương Lâm hướng về phía mọi người ôm quyền, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Mộc Băng Mi đang ngồi trong thiên địa hư ảo, thu hồi ánh mắt, mang theo U Minh thú và hai người Linh Động Thượng Nhân, Chu Cẩn cáo từ rời đi.
 
Vừa cất bước, ở trong Thần Tông này, Vương Lâm không hề dừng lại, xoay người từng bước bước đi. Nhưng trong tích tắc khi hắn rời đi, một đạo thần niệm được hắn truyền ra phủ khắp thiên địa.
 
- Thần Tông là do chủ nhân phong giới sáng lập ra. Ta chính là chủ nhân phong giới đời này, lệnh cho người của Thần Tông nghe theo mệnh lệnh của Mộc Băng Mi, cho Mộc Băng Mi trở thành tông chủ của Thần Tông.
 
Tu sĩ Quy Nguyên Tông dung nhập Thần Tông.
 
- Xin tuân theo chỉ ý của chủ nhân phong giới.
 
Tất cả tu sĩ Thần Tông đồng loạt nói.
 
Bên trong Vân Hải tinh vực, sương mù tản đi dần dần lại hiện ra một lần nữa nhưng không còn dày đặc như trong dĩ vãng, không thể che lấp lấn át được tinh không. Cơn sóng gợn màu vàng kia tràn qua đã khiến cho Phong Giới Đại Trận vốn ẩn dấu giờ hiện ra.
 
Trận pháp này hiện lên rõ ràng trong mắt của tu sĩ trong tinh không.
 
Thân thể Vương Lâm xuất hiện trong tinh không, yên lặng đi về phía trước. Giết Thủy Đạo Tử xong, chuyện quan trọng nhất trong lòng hắn lúc này là hắn phải về nhà.
 
Nhìn về phương hướng quê hương, vẻ mặt Vương Lâm chậm rãi trở nên nhu hòa. Dù là La Thiên Tinh Vực, Vân Hải tinh vực cũng không chính thức là quê hương hắn. Chỉ có một nơi đó chính là Côn Hư tinh vực.
 
- Thanh Thủy sư huynh. Năm đó ta không có thực lực đi cứu ngươi, hôm nay ta tới rồi đây.
 
Vương Lâm tiến về phía trước, đi thẳng tới Côn Hư tinh vực.
 
Nhưng đúng vào lúc này, cả Vân Hải tinh vực đột nhiên xuất hiện biến cố kinh thiên.
 
Bên ngoài Phong Giới Đại Trận, mấy bộ tộc còn lại của Nguyệt Phệ tộc thuộc Thái cổ Tinh Thần đều có những đạo kiếm quang gào thét, phá vỡ hư không, dùng tốc độ cực nhanh lao vào trong Phệ Nguyệt tộc.
 
Kiếm quang kia chưa tới gần thì đã có những tiếng nổ ầm ầm vang lên, khiến cho tộc nhân của cả mấy bộ lạc cả Phệ Nguyệt tộc này đều nghe thấy cả.
 
Trong khi bọn họ ngẩng đầu lên, kiếm quang kia chợt lóe lên, tuôn ra ánh sáng vạn trượng, bao phủ tám phương. Một giọng nói già nua chậm rãi vang lên khắp thiên địa.
 
Trưởng Tôn hội ban chiếu cho Phệ Nguyệt tộc, dùng toàn bộ lực lượng của tộc đánh vào vào phía đông của Phong Giới Đại Trận.
 
Tất cả tu sĩ của Phệ Nguyệt tộc nghe vậy tâm thần đều chấn động, sau thời gian trầm mặc ngắn ngủi liền gầm lên một tiếng kinh thiên, toàn tộc bắt đầu khởi động. Bọn họ đã đợi ngày này từ rất lâu rồi.
 
Thái Cổ Tinh Thần. Hồn Thiên tộc. Tinh vực của tộc này trong tích tắc cũng có kiếm quang gào thét lao tới, giọng nói già nua lại vang lên.
 
- Chiếu của Trưởng Tôn hội, Hồn Thiên tộc tập hợp người đánh trận đầu tiên nhập giới.
 
- Chiếu của Trưởng Tôn hội, Thái Tịnh tộc bày trận, đánh trận đầu tiên nhập giới.
 
- Chiếu của Trưởng Tôn hội, lực lượng còn lại của Hỏa Phệ tộc, bày trận ở phía đông, chuẩn bị cho trận chiến đầu tiên nhập giới.
 
- Chiếu của Trưởng Tôn hội, Long Ma tộc bài trận ở phía đông, chuẩn bị cho trận chiến đầu tiên nhập giới.
 
Đồng thời vào lúc này, hơn mười bộ tộc Thái cổ Tinh Thần đều nhận được chiếu lệnh của Trưởng Tôn hội, đồng loạt ra quân.
 
- Lão phu là phó hội trưởng Trưởng Tôn hội - Đông Địch Tử, chủ trì trận chiến nhập giới đầu tiên.
 
- Lão phu Nam Chiếu Thượng Nhân, cùng Đông Địch Tử chủ trì trận chiến nhập giới đầu tiên này.
 
- Vân Lạc đại ti của Trưởng Tôn hội vì đại chiến.
 
Ba tiếng nói cuối cùng này vang vọng trong Thái cổ Tinh Thần, rơi vào trong tai một một người dân Thái cổ Tinh Thần khiến cho bọn họ trong phút chốc tràn ngập chiến ý.
 
- Giết thẳng và giới nội, giết hết tất cả sinh linh còn sống, một tấc cây có cũng không để lại. Khiến cho những con kiến hôi trong giới nội biết uy nghiêm thiên đạo thái cổ của chúng ta, khiến cho tu sĩ hôi thối trong giới nội biết ý chí của thái cổ chúng ta.
 
- Tu sĩ hôi thối trong giới nội cực kỳ hung tàn, là thứ dân cư không thể giáo hóa được. Dân cư thái cổ tinh thần chúng ta phải dùng giết chóc để điểm hóa, để khiến chúng hiểu ra chân đạo.
 
- Giết vào giới nội.
 
- Giết sạch đám tu sĩ hôi thối kia.
 
- Cướp đi tất cả bảo vật, sau cuộc chiến này pháp bảo đan dược lô đỉnh đều thuộc về người cướp được.
 
- Mở lại Thái cổ Tinh Thần bảng, lưu danh muôn thủa. Một ngàn người đứng đầu có thể có được cơ duyên từ viễn cổ tiên vực, một trăm người đứng đầu có thể trở thành đệ tử của tiên phi, mười người đứng đầu có thể nắm quyền một giới.
 
Ba người đứng đầu nếu là tu sĩ bước thứ ba liền ban cho mười phần đạo linh tam phẩm. Nếu không phải bước thứ ba thì sẽ được trở thành đệ tử của chưởng tôn.
 
Người đứng đầu trong cuộc chiến cuối cùng tại Thái cổ Tinh Thần bảng sẽ được trở thành đạo lữ song tu với tiên phi. Từ nay về sau chính là tiên tôn.
 
Từng đạo thần niệm điên cuồng quanh quẩn trong Thái cổ Tinh Thần, hoàn toàn kích thích chiến ý tàn nhẫn của cả Thái cổ Tinh Thần. Những tiếng gầm thét từ các bộ lạc truyền ra, hòa hợp làm một, chấn động cả Thái cổ Tinh Thần.
 
Đối với các bộ lạc trong Thái cổ Tinh Thần, chiến tranh chỉ vì một lý do, đó là đoạt.
 
Cướp đoạt hết thảy những vật mà bọn chúng muốn, cướp đoạt hết thảy nữ tu lô đỉnh, đoạt. Đoạt. Đoạt.
 
- Đám tu sĩ hôi thối giới nội có một người tên gọi Vương Lâm. Người này dùng thủ đoạn hèn hạ giết toàn Thiểm Lôi tộc, diệt một bộ phận Phệ Nguyệt tộc, lại tàn sát vô số dân cư giới ngoại ta.
 
Sau khi Thái cổ Tinh Thần bảng mở ra, đồng thời mở ra Tất sát bảng của giới ngoại. Người này tạm thời nằm trên bảng, ai có thể giết hắn được coi là đã giết được một vạn tu sĩ giới nội.
 
- Giết giết giết giết.
 
Tiếng hô tràn ngập giới ngoại. Bên ngoài khu vực phía đông Phong Giới Đại Trận, mười ba bộ tộc đánh trận đầu tiên đã tập hợp. Gần chín vạn tu sĩ dày đặc, liếc mắt đã thấy vô số con người. Đám tu sĩ này hai mắt lộ vẻ hưng phấn, lộ vẻ tàn nhẫn khát máu, nhìn chằm chằm vào Phong Giới Đại Trận, chỉ chờ đại trận mở ra sẽ nhảy vọt vào.
 
Trên mi tâm của mỗi người đều có ấn ký, dưới sát khí tàn nhẫn này, một luồng khí tức quỷ dị không người nào phát hiện tràn ngập nơi này. Dưới khí tức này, nhiệt huyết chín vạn tu sĩ sôi trào, dần dần trở lên điên cuồng.
 
Bọn họ giống như những con mãnh thú đói khát lâu ngày, giờ phút này muốn cắn nuốt mọi vật.
 
Tại một tiệc rượu trong tinh không xa xa có bốn người đang phiêu phù. Người tổ chức là một lão già mặc hắc bào, hai mắt hơi hé mở, mơ hồ lóe lên. Ấn ký ở mi tâm của hắn là một con rắn màu đen.
 
Đông Địch Tử.
 
Dù không phải là một trong ngũ tôn nhưng tu vi của người này cũng đã đạt tới Không Huyền sơ kỳ.
 
Bên cạnh hắn là một người thanh niên. Hình dáng người này rất thanh tú nhưng đôi mắt lại dài nhỏ, nheo lại trông như hai cái khe, lộ ra hàn quang dày đặc.
 
Bên ngoài thân thể hắn còn có một tầng sương mù dày đặc, khiến cho người này thoạt nhìn rất quỷ dị. Ấn ký ở mi tâm của hắn là một đám sương mù màu đen đang quay cuồng.
 
Nam Chiếu Thượng Nhân. Trong Thái cổ Tinh Thần, dù không có được tu vi như Đại Hoang Thượng Nhân, mới chỉ là Không Linh sơ kỳ nhưng độc công của hắn lại nổi danh ngang với Đại Hoang Thượng Nhân.
 
Hai người bên cạnh là lão tổ Hỏa Tước tộc sắc mặt cực kỳ âm trầm. Hắn nhìn chằm chằm vào Phong Giới Đại Trận, đôi mắt lộ sát khí điên cuồng.
 
Ở phía trước ba người còn có một nữ tử mặc vân sa(l). Nữ tử này cúi đầu, mái tóc mượt mà rủ xuống. Người này chính là Vân Lạc đại ti. Lúc này đôi tay nàng đang nhanh chóng bắt quyết, dường như đang tính toán điều gì, đôi mắt lộ vẻ lo lắng.
 
(1): Áo diệt bằng nhiễu.
 
- Lần này phải cảm tạ Vân Lạc đại ti đã tính ra giới nội đã tìm được Thất Thải Giới mà chưởng tôn đã bố trí. Nhưng những con kiến hôi trong giới nội sao có thể biết được chi tiết bố cục của chưởng tôn đại nhân được chứ.
 
Khóe miệng Đông Địch Tử lộ nụ cười lạnh.
 
- Mục đích cuộc chiến này không phải để giết người mà là để bố trí truyền tống trận. Điểm này xin các hạ nhớ kỹ. Mặt khác, Vương Lâm kia cũng phải nhanh chóng giết chết, tuyệt không để hắn trốn thoát.
 
Vân Lạc đại ti ngước lên, lộ ra cái cổ tuyệt mỹ, chậm rãi mở miệng.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play