Lão già áo đen kia lại càng nhe răng cười, từng bước bước đến, triển khai thần thông! Còn có tông chủ của Vô Cực Tông kia trong mắt cũng lóe lên sát khí vọt tới.
Sáu đại tu sĩ, sáu trưởng lão đại thần thông, sáu cao thủ Thiên Nhân Đệ Nhất Suy , giờ phút này đồng thời phát động tấn công, nhìn bộ dáng tựa hồ như phải giết chết Vương Lâm.
- Hắn nói đại trưởng lão của Thần Tông Thủy Đạo Tử giết hắn mà không được, thật là hoang đường đến cực điểm. Nếu người này đắc tội với Thần Tông, đã trốn thoát được, nhưng lại đến trêu chọc Vô Cực Tông ta, chúng ta hãy bắt hắn giao cho Thần Tông, chắc chắn sẽ có được tặng phẩm.
Lão già áo đên kia khi tới gần lập tức quát.
Sáu đạo khí tức kinh thiên động địa, đây là sự vây công của sáu đại tu sĩ thần thông Thiên Nhân Đệ Nhất Suy , chỉ có đạt tới Thiên Nhân Đệ Nhị Suy mới có thể phản kích được sự vây công này, còn những người khác sẽ chết chắc không còn nghi ngờ gì.
Vương Lâm trong mắt lóe lên hàn quang, toàn thân có hàng ngàn hàng vạn kiếm khí gào thét, dưới sự tấn công của sáu trưởng lão Vô Cực Tông, lập tức phát ra tiếng vang ầm ầm!
Giờ phút này, giống như toàn bộ đất trời sụp đổ, mặt đất chấn động kịch liệt, đỉnh núi dưới chân Vương Lâm sụp đổ trong phạm vi lớn, rất nhiều sức mạnh Cổ Thần chảy vào trong cơ thể hắn.
Cùng lúc đó, mơ hồ có một uy áp không cách nào hình dung được từ bên trong đỉnh núi không ngừng tràn ngập, dường như có một vật chí bảo đang thức tỉnh, muốn lao ra khỏi đỉnh núi này.
Vương Lâm giơ tay phải lên, đang định thi triển thần thông đột nhiên hắn biến sắc, tay phải thuận thế túm vào hư không một cái, lập tức ở phía trước người cái khe trữ vật lóe lên, một ngọc bội từ bên trong biến ảo hiện ra, rơi vào trong lòng bàn tay Vương Lâm.
Ngọc bội này chính là vật giữ mệnh hồn của Lý Thiến Mai, lúc này đã không còn ấm áp, bên trên đột nhiên có một vết nứt, trong tiếng tách tách kéo dài ra nửa tấc.
Ngọc bội này khi Vương Lâm thức tỉnh lúc trước đã nứt ra, giờ phút này vết nứt lại càng lớn hơn nữa.
Vết nứt trên ngọc bội mệnh hồn cho thấy lúc này Lý Thiến Mai đang gặp nguy cơ sinh tử, nếu như ngọc bội này hoàn toàn vỡ làm đôi, thì có nghĩa là Lý Thiến Mai đã chết.
Lão bà áo trắng ở bên cạnh hắn ngay khi nhìn thấy ngọc bội kia xuất hiện vết nứt nửa tấc, thần sắc nổi lên kịch liệt, ánh mắt lộ ra vẻ bi ai.
Vương Lâm kinh ngạc nhìn ngọc bội, sự đau đớn trong lòng hắn theo vết nứt trên ngọc bội càng ngày càng kịch liệt, đối với Vương Lâm mà nói giống như là mười năm dài đằng đẵng. Cho đến một lát sau, vết nứt kia mới ngừng lan ra, mệnh hồn của Lý Thiến Mai trên đó vẫn chưa tiêu tan, nhưng đã cực kỳ suy yếu.
Hai mắt Vương Lâm tràn ngập huyết quang, một luồng khí tức kinh thiên động địa từ trên người hắn bùng phát ra, đột nhiên hình thành một cơn gió lốc nối liền đất trời. Trong tiếng nổ ầm ầm trên mi tâm Vương Lâm bỗng nhiên tinh điểm thứ năm biến ảo hiện ra, ngay khi tinh điểm thứ năm xuất hiện, tinh điểm thứ sáu liền xuất hiện.
Nhưng lúc này Vương Lâm không hề vui sướng mà vô cùng lo lắng, thời gian Lý Thiến Mai đã không còn nhiều, hắn không có thời gian để lãng phí trong Vô Cực Tông này, giờ phút này bất luận kẻ nào đứng trước mặt ngăn cản hắn cũng đều không được.
Hàng ngàn vạn kiếm khí ầm ầm chấn động khắp bốn phía, chỉ thấy sáu trưởng lão của Vô Cực Tông kia phá vỡ hết thảy lao thẳng đến Vương Lâm. Từng người trong bọn họ thần thông tràn ngập toàn thân, xuất thủ ẩn chứa thiên địa quy tắc, uy lực kinh thiên.
- Các ngươi muốn chết sao!
Chân phải của Vương Lâm hung hăng đạp xuống ngọn núi bên dưới một cái, sức mạnh Cổ Thần cùng với tu vi của hắn hoàn toàn dung hợp, hóa thành một sức mạnh không thể tưởng tượng được. Cả ngọn núi ầm vang, từng vết nứt từ bên dưới chân hắn điên cuồng lan ra, chỉ thấy ngọn núi này trong thời gian ngắn hoàn toàn sụp đổ.
Ngọn núi sụp đổ, sơn môn của Vô Cực Tông sụp đổ, còn có một lượng lớn bụi đất tràn ngập, vả ngọn núi giờ phút này tan vỡ, rất nhiều đá vụn vỡ tung, hình thành một cơn gió lốc!
Vương Lâm vốn không muốn như vậy, hắn không có ý định phá hủy sơn môn của Vô Cực Tông, cho nên mới lấy phương thức ôn hòa chỉ hấp thụ lấy khí tức của Cổ Thần, chỉ muốn lấy đi pháp khí Cổ Thần trong đó, muốn giữ cho ngọn núi này gần như hoàn chỉnh giữ lại sơn môn cho Vô Cực Tông.
Nhưng lúc này, hắn không thể không hủy diệt ngọn núi này để lấy đi vật đó.
Ngay khi ngọn núi này sụp đổ, khí tức Cổ Thần điên cuồng lao ra, tràn ngập đất trời, thẳng đến thân thể của Vương Lâm. Thân thể hắn lúc này bỗng nhiên truyền ra tiếng ầm ầm, còn hơn cả tiếng sấm nổ!
Trên mi tâm của hắn, sáu tinh điểm Cổ Thần nhanh chóng xoay tròn, theo sức mạnh vô tận của Cổ Thần dung nhập vào, tinh điểm thứ bảy đã hiện hình.
Tuy vẫn chưa hoàn toàn ngưng tụ nhưng đã có một vòng xoáy!
Ngay trong khoảnh khắc này, cả người Vương Lâm nhảy lên, tay phải hướng về phía ngọn núi sụp đổ hung hăng tung một trảo, chỉ thấy thiên địa biến sắc, một luồng khí tức mạnh mẽ tột cùng không cách nào hình dung được từ trong ngọn núi sụp đổ bất chợt lao ra.
Đây là một đạo hồng quang, một đạo hồng quang đỏ như máu! Bên trong đạo hồng quang này có một thanh huyết kiếm to bằng lòng bàn tay. Thanh huyết kiếm này chính là do máu tạo thành, trên đó có máu lưu chuyển, tản mát ra sắc đỏ tràn ngập đất trời.
Lại có tiếng kêu vang lên, bên trong tiếng kêu này ẩn chứa một sự hưng phấn, một sự vui mừng xen lẫn sợ hãi khi bị đè nén vô số năm rốt cuộc cũng đã được lao ra. Trong thời gian ngắn, đạo huyết quang này rơi vào tay phải Vương Lâm, ngay khi Vương Lâm chạm tới huyết kiếm này, một cảm giác như máu mủ tình thâm bất chợt dâng lên, giống như huyết kiếm này vốn thuộc về hắn, vốn là vật của hắn.
Cầm thanh huyết kiếm, khi ngàn vạn đạo kiếm khí suy yếu, ngay khi sáu người của Vô Cực Tông xông tới, sức mạnh Cổ Thần trên toàn thân Vương Lâm chảy vào huyết kiếm, thanh huyết kiếm kia ngay lập tức lóe lên huyết quang chói mắt, hướng về bốn phía tung một trảm.
Tiếng động ầm ầm trong khoảnh khắc này vang lên động trời.
Không thể hình dung được phong thái của một nhát kiếm này. Một kiếm này có thể phá khai đất trời, có thể xuyên thấu trời cao, có thể làm khiếp sợ hàng vạn sinh linh. Ngay khi chém xuống, lão già áo đen trưởng lão của Vô Cực Tông ở gần Vương Lâm nhất ánh mắt lộ ra vẻ hoảng sợ, thân thể hắn bị huyết kiếm chém tới, trong tiếng kêu thảm thiết thân thể hóa thành một đám máu tươi, nguyên thần giãy giụa lui về phía sau, thần sắc tràn đầy vẻ sợ hãi.
Ở bên cạnh hắn còn có một trưởng lão khác của Vô Cực Tông thân thể ầm ầm sụp đổ.
Còn lại bốn người, toàn bộ đều phun máu tươi, điên cuồng lui về phía sau, thân thể bị huyết quang xuyên thấu, toát ra từng đám khói màu đỏ, thân thể bọn họ cấp tốc héo rũ, đột nhiên trong nháy mắt, dường như chỉ còn da bọc xương.
- Kiếm gì vậy!
- Đây là bảo vật gì!
- Người này rốt cuộc là có tu vi gì!
Một kiếm! Sáu đại tu sĩ thần thông Thiên Nhân Đệ Nhất Suy có hai người sụp đổ thân thể, còn lại toàn bộ bị thương. Đây là do Vương Lâm không muốn giết người, nếu không nguyên thần hai người thân thể bị sụp đổ kia hoàn toàn không thể chạy thoát.
Một kiếm này đã hoàn toàn trấn áp mọi người, làm cho tâm thần của bọn họ như dâng lên sóng lớn.
Thân thể của Vương Lâm nhoáng lên một cái, vọt qua bên người lão già áo đen đang trợn mắt há hốc mồm bay thẳng lên trời, sáu người của Vô Cực Tông hoàn toàn không dám ngăn cản.
- Lữ mỗ sẽ còn quay lại, nếu Quy Nguyên Tông có một chút tổn thương, Lữ mỗ sẽ xóa tên Vô Cực Tông của các ngươi ra khỏi Vân Hải! Sáu người các ngươi sẽ toàn bộ tiêu tan.
Vương Lâm ở giữa tinh không, quay đầu lại lạnh lùng nhìn thoáng qua sáu người. Sư khách khí, thành khẩn, hứa hẹn của hắn đều vô dụng, trong tu chân giới, chỉ lấy sức mạnh để quyết định tất cả!
Một kiếm, một câu nói, so với tất cả những lời hứa của hắn còn mạnh hơn gấp hàng vạn lần!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT