̣n không ngớt. (1)
Kỳ thực Thượng Quan Viêm Khanh biết rõ tông chủ không thể nào chém giết Thượng Quan Viêm Khanh hắn. Dù sao hắn đi sứ Lưu Ly vương thành, trước khi lên đường còn nhận được sự dặn dò của tông chủ.
- Tông chủ, chỉ đơn giản có bảy chữ - kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt.
Thượng Quan Viêm Khanh lời ít mà ý nhiều.
- Nói thế nào?
Hạo Thiên đại đế hỏi.
- Chân thiếu chủ kia chỉ có thể là bằng hữu không thể là địch. Nếu như là địch, Cửu Dương Thiên Tông ta cho dù có cơ nghiệp vạn năm, tất sẽ bị hủy hoại trong chốc lát. Nếu như là bằng hữu, Cửu Dương Thiên Tông cho dù không chiếm được quá nhiều chỗ tốt, thế nhưng cũng không vì vậy mà xuất hiện tình trạng căn cơ dao động.
Lời nói của Thượng Quan Viêm Khanh làm cho những người có mặt ở hiện trường xôn xao.
Không ít người cảm thấy, Thượng Quan Viêm Khanh này nói chuyện quá giật mình.
Nói tới thiếu chủ Lưu Ly vương thành kia tuy rằng có chút bổn sự, nhưng mà cuối cùng cũng là người trẻ tuổi, có thể nói một cách khoa trương như vậy hay sao?
Vu Cống Thái thượng trưởng lão cười lạnh nói:
- Thượng Quan Viêm Khanh, ngươi cứ tiếp tục nói lời vô nghĩa đi, ta nhìn xem ngươi có thể kéo dài tới khi nào nữa.
Thượng Quan Viêm Khanh nghiêm túc nói:
- Chư vị, ta biết rõ trong các ngươi có đại đa số người không cho là đúng. Bởi vì phần lớn thời gian các ngươi ở trong tông môn, đối với thế cục bên ngoài không hiểu quá nhiều, hoặc là nói các ngươi căn bản không có tâm tư cởi mở, vẫn còn giữ mộng đẹp của tông môn nhất phẩm, tê liệt với thế cục bên ngoài. Những Tuần sát sử như chúng ta xưa nay chạy tới chạy lui bên ngoài, bôn ba khắp nơi. Không dám nói làm bao nhiêu cống hiến vì tông môn, thế nhưng nếu nói tới kiến thức, độ mẫn cảm với thế cục, nhất định là viễn siêu các vị. Nói như vậy chắc hẳn chư vị không phản đối đó chứ?
- Lần Long Hổ Phong Vân hội này Thượng Quan Viêm Khanh ta chứng kiến từ đầu tới đuôi. Ta chỉ có thể nói, nếu như các ngươi tham dự lúc đó, trình độ rung động của các ngươi tuyệt đối còn vượt qua ta. Chân thiếu chủ này tu vi võ đạo tuyệt đối là tồn tại siêu quần trong đám người trẻ tuổi, điều này cũng thôi đi. Đáng sợ nhất không phải là thiên phú võ đạo của CHân thiếu chủ, mà là nội tình đan đạo của hắn, còn có khí chất thượng vị giả trên người hắn nữa. Người này giống như trời sinh có thể khống chế đại cục. Còn có thể dẫn dắt đại cục, làm cho cường giả các nơi đều đi theo tiết tấu vận chuyển của hắn.
- Giới tán tu, Vô Song đại đế chính là một trong sáu cự đầu của giới tán tu, Hòe Sơn nhị tiêu, hung nhân nổi tiếng trong giới tán tu hiện tại cũng trở thành tùy tùng thiếp thân của Chân thiếu chủ. Tỉnh Trung đại đế, một trong sáu cự đầu của giới tán tu, địa vị so với Vô Song đại đế còn cao hơn một chút, trong sáng ngoài tối cũng bợ đít kẻ này. Không có một chút khoa trương nào nếu như nói, một khi Lưu Ly vương thành thực sự khai chiến với Cửu Dương Thiên Tông,, vậy Chân thiếu chủ tuyệt đối có thể mời tới được Tỉnh Trung đại đế. Còn có Hỏa Viêm đại đế, Nhược Y đại đế, đủ toàn bộ sáu cự đầu trong giới tán tu này.
- Thử hỏi một câu, nội tình của Cửu Dương Thiên Tông chúng ta cho dù sâu hơn, so với Lưu Ly vương thành thì thế nào?
- Điều đáng sợ nhất không phải là nội tình của Lưu Ly vương thành, mà là Chân thiếu chủ này, sau lưng của hắn có cường giả Vạn Uyên đảo trong truyền thuyết. Lần Long Hổ Phong Vân hội kia, cường giả Vạn Uyên đảo vừa mới xuất hiện, cơ hồ tất cả cường giả Đế cảnh ở trước mặt người ta giống như tiểu hài tử ba tuổi, kính cẩn nghe lời giống như trẻ nhỏ vậy.
- Cho dù cường giả Vạn Uyên đảo không tham dự, Chân thiếu chủ kia có Tùng Hạc đan, Đế Lăng đan, hai loại đan dược thần kỳ siêu việt cương vực nhân loại như vậy thì có thể thu mua được bao nhiêu người có thể bán mạng cho hắn chứ? Chỉ cần hắn nói một câu, vô số cự đầu của giới tán tu tuyệt đối vui vẻ bán mạng cho hắn. Chỉ cầu một khỏa Tùng Hạc đan, Đế Lăng đan. Thử hỏi một câu, nếu như trên mười đại đế tán tu liên thủ, cùng với Lưu Ly vương thành chinh phạt Cửu Dương Thiên Tông, chúng ta lấy gì đối kháng với Lưu Ly vương thành?
Thượng Quan Viêm Khanh đem sự tàn khốc của vấn đề này nói cho tất cả mọi người.
Những cao tầng Thượng Quan Viêm Khanh trước đó còn thầm chê trách, lúc này không ít người sắc mặt tái nhợt, có chút đứng ngồi không yên.
Nghe Thượng Quan Viêm Khanh phân tích từng chút một, lúc này bọn họ mới phát hiện ra người trẻ tuổi mà bọn họ không quan tâm kia thực sự đã cường đại tới mức Cửu Dương Thiên Tông cũng phải ngưỡng mộ.
Không nói tới cái khác, cường giả thần bí của Vạn Uyên đảo vừa mới xuất hiện, cả Cửu Dương Thiên Tông có ai có thể đối kháng cơ chứ?
Ngẫm lại chuyện này cũng đủ để làm cho lòng người run sợ.
- Thượng Quan đạo hữu, Chân thiếu chủ kia thực sự khoa trương như vậy sao?
Có người bán tín bán nghi nói.
- Khoa trương sao? Theo lời ta bất quá đã lược đi rất nhiều. Chân thiếu chủ chính thức so với trong lời ta nói còn khoa trương hơn gấp bội. Đan Cực đại đế của Đan Hỏa thành lợi hại không? Lúc trước muốn thừa dịp Lưu Ly vương thành loạn cục muốn đục nước béo cò, trên đại hội chư hầu còn không phải bị Chân thiếu chủ trực tiếp dọa cho chạy trốn hay sao?
- Tu La đại đế, nhân vật số hai Lưu Ly vương thành muốn tạ phản, nghe nói đã bị Chân thiếu chủ bí mật chém giết.
- Khổng Tước đại đế là nhân vật số má trong Lưu Ly vương thành, có ảnh hưởng cực lớn tới Lưu Ly vương thành. Sau khi hắn mất tích, tất cả mọi người đều cảm thấy Lưu Ly vương thành sẽ loạn. Kết quả thì sao chứ? Chân thiếu chủ chỉ dùng thời gian mấy tháng, đã quản lý Lưu Ly vương thành ngay ngắn, chẳng những không có loạn, mà ngược lại còn càng phồn vinh, mạn hẽm. Lưu Ly vương thành hiện tại, luận lực ảnh hưởng có lẽ còn không bằng Đan Hỏa thành, thế nhưng luận tiềm lực tuyệt đối đã vượt qua Đan Hỏa thành.
Thần Lôi Thái thượng trưởng lão giận dữ:
- Vượt Đan Hỏa thành? Đan Hỏa thành ở giới đan dược chiếm tám thành lợi ích. Lưu Ly vương thành siêu việt Đan Hỏa thành? Ngươi xác định mình không nói mơ đó chứ?
- Ngoài tám phần? Cho dù ngoài chín thành thì thế nào?
Thượng Quan Viêm Khanh nở nụ cười khinh thường:
- Có Chân thiếu chủ, thị trưởng đan dược này sớm muộn gì cũng được xóa bỏ, vẽ lại. Thần Lôi trưởng lão, ta thấy lão nhân gia ngài bế quan dài, đối với thế cục ngoại giới đã theo không kịp rồi.
Thượng Quan Viêm Khanh cực kỳ không khách khí nói.
Lời này của Thượng Quan Viêm Khanh thiếu chút nữa khiến cho Thần Lôi Thái thượng trưởng lão kia thổ huyết.
Vu Cống Thái thượng trưởng lão nói:
- Một tiểu tử miệng còn hôi sữa, có thể sống tới Đế cảnh hay không còn khó nói, phong quang nhất thời thì tính sao chứ? Đan Cực đại đế là nhân vật bực nào? Sẽ để cho hắn thuận lợi phát triển sao?
- Đúng vậy, Đan Hỏa thành sẽ thống khoái để cho hắn ta lần nữa vẽ lại hay sao? Thượng Quan Viêm Khanh, nói cho cùng có phải ngươi nhận chỗ tốt của tiểu tử kia hay không? Tại sao lại nâng chí khí người khác?
Thần Lôi Thái thượng trưởng lão vẫn tiếp tục chụp mũ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT