- Kỳ thực cách nói như vậy cũng là một ít tâm đắc mà bổn đế căn cứ vào kinh nghiệm của bản thân mà đúc kết ra. Đột phá tấm Lưu Ly bia thứ tư, có thời gian ban thưởng một tháng. Đột phá tấm Lưu Ly bia thứ năm có được ba tháng. Có nhiều thời gian như vậy, hoàn toàn có thể dùng để tu luyện, dùng để đề thăng chính mình. Sau đó đợi khi chuẩn bị sung túc, lại đi khiêu chiến tấm Lưu Ly bia kế tiếp, lợi dụng tất cả mọi thứ trong Lưu Ly vương tháp. Nếu như đột phá một tấm Lưu Ly bia mà lại tiếp tục đi khiêu chiến tấm Lưu Ly bia tiếp theo, tuy rằng nhìn qua khí thế mạnh mẽ, thế nhưng thật ra không có lợi một chút nào. Dù sao một khi khiêu chiến thất bại sẽ trực tiếp bị đẩy ra. Như vậy những thời gian được thưởng trước đó cũng triệt để biến mất.

- Ý huynh là mỗi một lần khi sắp tới thời hạn lại đi khiêu chiến tấm Lưu Ly bia tiếp theo? Lợi dụng thời gian một cách tốt nhất sao?

Niêm Hoa đại đế như có chút suy nghĩ, hỏi.

- Trên lý luận là như vậy. Nhưng cụ thể thao tác thế nào phải nhìn vào tình huống thực tế. Nếu như sau khi tu luyện cảm thấy mình tăng lên rất lớn, thậm chí có linh cảm, như vậy tiếp tục khiêu chiến Lưu Ly bia, sớm một chút cũng không có gì là không thể.

Năm đó Khổng Tước đại đế đột phá tới tấm Lưu Ly bia thứ bảy cũng là bởi vì không nắm giữ tốt tiết tấu cho nên cuối cùng chỉ kém một tia.

Trên thực tế dùng thiên phú và tiềm lực của hắn, hoàn toàn c ó hi vọng vọt tới tấm Lưu Ly bia thứ tám. Đáng tiếc cơ hội chỉ có một lần.

Bỏ qua cũng vĩnh viễn không còn. Đây cũng là tiếc nuối suốt đời của Khổng Tước đại đế.

Hiển nhiên hắn không hy vọng Giang Trần dẫm vào vết xe đổ của mình. Không nên gấp gáp cầu thành, mà trước tiên nên lợi dụng thời gian một cách tốt nhất.

Khiêu chiến Lưu Ly bia, thời gian không cần gấp gáp.

huống chi lần này Lưu Ly vương tháp mở ra, trực tiếp mở ra ba bí cảnh. Mà Giang Trần lại thuộc thiên tài khu thứ nhất trong Thiếu chủ bảng. Không chịu bất kỳ hạn chế nào, có thể tự do qua lại giữa các bí cảnh.

Hắn hoàn toàn kết hợp với ưu tế bản thân, lợi dụng thời gian và ưu thế không gian, có thể lợi dụng và tranh thủ lợi ích lớn nhất cho bản thân.

Nhưng mà chuyện xảy ra sau đó ngay lập tức khiến cho hắn dở khóc dở cười.

Bởi vì Giang Trần tiếp tục khiêu chiến, sau khi rời khỏi tấm Lưu Ly bia thứ tư, hắn trực tiếp đi tới trước tấm Lưu Ly bia thứ năm, nhanh chóng khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ năm.

Cảnh này, này khiến cho Khổng Tước đại đế thực sự dở khóc dở cười. Bên này hắn vừa mới nói tới tiết tấu, bên kia Giang Trần trực tiếp khiêu chiến tấm Lưu Ly bia thứ năm.

Tuy rằng tấm Lưu Ly bia này không nhất định có thể làm khó được Giang Trần, nhưng mà loại xúc động này khiến cho Khổng Tước đại đế có chút lo lắng. Hắn lo lắng liên tục thắng lợi sẽ khiến cho người trẻ tuổi mất đi lý trí. Sẽ khiến cho tự tin của người trẻ tuổi bành trướng. Bởi như vậy, đến tấm Lưu Ly bia thứ bảy, có lẽ sẽ gặp phải lực cản vô cùng lớn.

Thiên tài tiến vào bí cảnh truyền thừa của Lưu Ly vương tháp cũng biết, giữa hai tấm Lưu Ly bia thứ sáu và thứ bảy là một cái rãnh trời vô cùng lớn.

Bất luận một tấm Lưu Ly bia nào trong hai tấm, muốn đột phá đều không dễ dàng.

Cơ hồ đại bộ phận thiên tài cuối cùng đều dừng lại ở hai tấm Lưu Ly bia này.

có thể đột phá tới tấm Lưu Ly bia thứ tám, tuyệt đối là thiên tài đỉnh cấp năm ngàn năm có một. Về phần đột phá tới tấm Lưu Ly bia thứ chín, một vạn năm gần đây chưa từng xuất hiện qua.

Về phần chuyện trước đó, ghi chép của Lưu Ly vương thành cũng rất mơ hồ, căn bản không có ghi chép nào cả.

- Đạo huynh, Thiếu chủ mà ngươi lập thoạt nhìn có chút ý tứ a.

Trấn Nhạc đại đế cười nói, hắn vẫn tương đối bội phục Khổng Tước đại đế.

Không những bội phục thực lực và uy vọng của Khổng Tước đại đế, cũng bội phục ánh mắt nhìn người của Khổng Tước đại đế. Không nói đâu xa, chỉ bằng Chân thiếu chủ này, trong Lưu Ly vương thành có bảy đại đế, có ai có thể đào móc ra một thiên tài dị loại như vậy cơ chứ?

Đan võ song tuyệt, chỉ bằng điểm này đã có thể khinh thường những thiên tài khác rồi.

Không nói tới võ đạo, chiến tích trên phương diện đan đạo, dù cho người này còn trẻ tuổi, thế nhưng cũng đã chứng minh mình ở phương diện này.

Có một ít thiên tài vì những chuyện như thế này mà sinh ra. Chân thiếu chủ này khiến cho Trấn Nhạc đại đế có cảm giác như vậy. Giống như trận chiến đan đạo với Đan Hỏa thành vậy, đều là cảnh tượng lớn.

Thái Uyên các và Thái Uyên lâu tranh chấp cũng không kém hơn.

Thi đấu võ tháp, cũng là một lần.

Hiện tại tiến vào Lưu Ly vương tháp, tìm hiểu chín tấm Lưu Ly bia, càng là cảnh tượng lớn hơn.

Trấn Nhạc đại đế cảm thấy, Chân thiếu chủ này có lẽ trong chuyến tiến vào Lưu Ly vương tháp này sẽ đại phóng quang mang. Hoặc có lẽ bây giờ trong lòng rất nhiều đại đế còn không muốn thừa nhận.

Thế nhưng Trấn Nhạc đại đế nhìn thấy loại khí thế này, nhìn thấy một thế hệ tuyệt trần, lúc này ý nghĩ đầu tiên trong đầu hắn chính là như vậy.

Độ khó của tấm Lưu Ly bia thứ năm này tăng lên rất nhiều. Hơn nữa thời hạn tìm hiểu tấm Lưu Ly bia thứ năm lại tăng lên hai mươi ngày.

Nội dung của tấm Lưu Ly bia này cũng là một đoạn hình ảnh thực chiến. Yêu cầu của tấm lưu ly bia thứ năm này là tìm hiểu ra tinh hoa của vũ kỹ song phương, thông qua thần thức mà diễn luyện ra.

Nói trắng ra chính là muốn từ trong thực chiến học trộm vũ kỹ.

Nói thật, độ khó vô cùng lớn. Vũ kỹ cường đại, trừ chiêu số ra, còn có tâm pháp, chiêu số ngươi có thể nhìn thấy, thế nhưng nếu như không có tâm pháp, muốn học được tinh túy và tinh hoa, độ khó rất lớn. Phải có ngộ tính cường đại, lực lĩnh ngộ kinh người, két hợp với chiêu số thực chiến này, không ngừng diễn luyện, chậm rãi tổng kết ra.

Ở phương diện này mặc dù Giang Trần có ưu thế, thế nhưng vũ kỹ mà hai người này sử dụng cũng không phải là vũ kỹ mà Giang Trần quen thuộc, cho nên ưu thế của Giang Trần cũng không quá lớn.

Trong trí nhớ không có vũ kỹ như vậy, vậy thì hắn cũng chỉ có thể thông qua nội tình cường đại và nhận thức võ đạo để diễn luyện, tìm hiểu mà thôi.

Đương nhiên cho dù trong trí nhớ không có hai bộ vũ kỹ này, ưu thế của hắn vẫn có. Bởi vì ánh mắt võ đạo kiếp trước của hắn tuyệt đối không phải người bình thường có thể so sánh được.

Giang Trần đắm chìm trong hình ảnh thực chiến, không có truyền thụ tâm pháp, chỉ bằng chiêu số vũ kỹ diễn luyện ra vũ kỹ kỳ thực là khiêu chiến cực lớn.

Hiển nhiên không có thể nào nhẹ nhàng thông quan như vậy.

Cũng may Giang Trần không có nóng nảy, hai mươi ngày này, có thể dư giả để cho hắn lĩnh ngộ và suy diễn.

Sau năm ba ngày, mấy thiên tài cao cấp trước tấm Lưu Ly bia thứ năm mới lục tục hoàn thành lĩnh ngộ, không chút do dự gia nhập vào trong đội ngũ trước tấm Lưu Ly bia thứ năm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play