"Vì sao không nói cho tôi?" Hạ Thanh cắn răng, chặt chẽ nhìn chằm chằm Nolan, "Một việc lớn như vậy vì sao anh không nói, còn để cho cô ấy tiếp tục ở lại chống khủng bố, ở lại bên người chúng ta, anh đang suy nghĩ gì vậy hả?"

“Một quân cờ lớn như vậy của Vương bài ở bên cạnh chúng ta, nếu làm như vậy thì thật lãng phí, chẳng phải là đáng tiếc sao? Thất Thất tiếp tục lưu lại ở bên cạnh chúng ta, cũng có lợi, giảm đi rất nhiều tình báo cơ mật, tránh cho tiết lộ, tôi cũng có thể tương kế tựu kế, để Thất Thất truyền lại tình báo giả, che mờ tầm mắt của bọn họ."

"Thất Thất lấy không được tin tình báo thật, người của Vương bài bên kia tự nhiên cũng sẽ hoài nghi cô ấy, nếu là phản bội tốt hơn, chống khủng bố có thể hoàn toàn đem Thất Thất thu nạp, Thất Thất ngoại trừ là một danh gián điệp, còn là một danh trợ thủ đắc lực, tại sao tôi lại phải buông tha cô ấy, tôi phải biến cô ấy trở thành người của mình."

Hạ Thanh thực sự hoang mang đến cực điểm, trong lòng Nolan sớm đã có dự định, vậy mà có thể ẩn giấu được tốt như vậy. Làm cho cô bị lừa lâu như vậy, thảo nào có một lần, tất cả tư liệu các cô lấy được đều là tình báo giả.

Thất Thất dự đoán cũng truyền tin tình báo cho Vương Bài, bộ phận tin tức của vương bài bị một trận bát nháo, dự đoán bọn họ sẽ hoài nghi Thất Thất cố ý truyền tin tức giả, kế phản gián đích thực là kì diệu, chỉ là tín nhiệm của cô ở tổ chức sẽ bị xem thường.

Cố Thất Thất cố nhiên truyền lại một hồi tin tức giả, vương bài cũng có một ít tổn thất, lại không ảnh hưởng đại cục.

Cô là một người cẩn thận, nếu phát hiện không thích hợp, cũng sẽ không để vương bài hành động thiếu suy nghĩ. Qua nhiều năm như vậy, cô đã quen thuộc với Cố Thất Thất là một người cẩn thận, cho nên cuối cùng cũng không tạo ra hậu quả gì nghiêm trọng lắm.

"Nolan, chuyện công tư anh phân được rõ ràng như vậy?" Hạ Thanh đã bình tĩnh trở lại, nhìn về phía Nolan, "Một bên cùng Lục Trăn yêu nhau, hiểu nhau, một bên lại tính kế với thân nhân của anh ấy, Lục Trăn có biết chuyện này hay không?"

Nolan không đổi sắc mặt, "Xanh, Lục Trăn là Lục Trăn, Vương bài là Vương bài, không thể đánh đồng, có lẽ cô sẽ nói, Lục Trăn là một người lãnh đạo Vương bài, tôi ở cùng một chỗ với cậu ấy, tại sao có thể xem nhẹ Vương bài, nhưng cô cũng đừng quên, tôi là một sĩ quan Mỹ, tôi có việc chính mình cần làm, tôi có trách nhiệm cùng sứ mệnh của chính mình."

"Tôi sẽ không vì chuyện Lục Trăn là người yêu của mình mà cho phép Thất Thất vẫn đem tin tình báo truyền về, với tôi việc này sẽ tạo thành thương tổn cho quốc gia."

"Đây là hai việc khác nhau, cô biết không?"

"Đã là người gián điệp được vương bài phái tới sẽ phải chuẩn bị tốt tinh thần nếu bị phát hiện, bị phản gián. Nếu như không có Lục Trăn, tôi sẽ làm không làm việc như vậy, có lẽ tôi đã giết Thất Thất."

"Tôi chưa bao giờ đem chuyện Vương bài và chuyện của Lục Trăn nhập làm một. Ở trong mắt tôi, cậu ấy là người yêu từ nhỏ của tôi, thân phận của cậu ấy không liên quan tới tôi. Trong công việc không thể nhập nhằng giữa 2 việc đó được. Nếu là dây dưa không rõ thì chúng tôi làm sao sống với nhau cả một đời được chứ."

Hạ Thanh mím môi, cười khổ nói, "Anh nói thật dễ nghe, nhưng cuối cùng cũng là tránh đối mặt với vương bài mà chuyển sang bộ đội đặc chủng."

"Đúng vậy, cuối cùng tôi cũng có một chút thỏa hiệp, nhưng chuyển sang công tác bên phía bộ đội đặc chủng vẫn là tâm nguyện của tôi, nói một cách thẳng thừng, vẫn phải cùng Vương bài chơi trò trốn tìm, không bằng đến bộ đội đặc chủng, chân chân chính chính chống khủng bố."

...

Hạ Thanh trầm mặc, nhìn mắt Nolan, "Anh không hận Thất Thất sao?"

"Tôi không hận bất kì ai cả." Nolan nói. Trừ Hạ Phong, anh không hận quá bất luận kẻ nào, bây giờ Hạ Phong đã chết, tự nhiên anh cũng sẽ không hận bất luận kẻ nào, "Thất Thất cố nhiên lừa gạt chúng ta, nhưng đây cũng là chuyện cô ấy phải làm."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play