Lạc Ly nghe đến đây, động lòng, năm ấy hắn đã cảm nhận được tiếp dẫn thành có gì đó không đúng, cho nên nhanh chóng rời khỏi nơi này, sau đó bị cao thủ Vân An tông truy sát, trốn qua được một kiếp.

Lạc Ly hỏi: “Cái gì mà Tâm ma khí vận na di đại trận?”

Thái Uy nói: “Vốn thành tiếp dẫn này, chính là Tiên Đế Dư Tắc thành mà ra, tông môn yếu nhất trung môn hạ môn tiên giới, phụ trách tiếp dẫn thành.

Tiếp dẫn vô số tu sĩ hạ giới vô môn vô phái, sau đó phân phối vào các trung môn, hạ môn, bổ sung lực lượng cho trung môn, hạ môn ở tiên giới.

Nhưng mà, sau khi Tiên Đế quy ẩn phi thăng, tạo hóa chi chủ thời đại, đám hỗn đản kia, phát minh ra Tâm ma khí vận na di đại trận này, sau này chúng ta phi thăng, chỉ cần để lại ấn kí ở tiếp dãn thàn, bọn họ liền đem khí vận chúng ta cùng đệ tử bọn họ nối với nhau.

Như vậy, chúng ta tấn thăng cảnh giới Đại Thừa rồi, Đại Thừa tam kiếp đệ nhất kiếp tâm ma kiếp, chỉ cần độ kiếp, bọn họ chính là chuyển di khí vận, đem kiếp nạn của đệ tử hậu bối của bọn họ chuyển sang cho chúng ta, chúng ta vượt qua kiếp nạn này, bọn họ cũng nhờ thế mà qua cửa, chúng ta kế thừa tâm ma của đệ tử bọn họ, cũng trọng độ kiếp nạn này!

Tâm ma kiếp này, tối thị vô hình, trong cả đời ngươi, đến lúc này mới bộc phát, rất nhiều ân oán, tâm ma trọng hiện. Đại Thừa tam kiếp, lưỡng kiếp còn lại đều có phương pháp phụ trợ, thông qua duy nhất kiếp nạn này, đều dựa vào chính mình.

Cho nên bọn họ lấy pháp này, lợi dụng chúng ta độ kiếp, hỗ trợ đời sau của bọn họ, thông qua kiếp nạn này, cả đời này của ta độ kiếp thay người ta đến ba mươi bảy lần, hận, hận, hận!

Sau đó ta gặp được Thái Dương Thần cung Chung Li Tử và Tạo Hóa tông Thiên Chiếu lão nhân.

Bọn họ đều phi thăng sau ta, nhưng bọn họ may mắn, Tạo Hóa tông, Thái Dương Thần Cốc đều là thượng môn ở tiên giới.

Hai người bọn họ đều được tông môn bảo vệ, nhanh chóng lên Đăng Tiên, nể tình quá khứ từng có giao tình, ra tay giúp ta, cuối cùng áp chế Cửu Lê tông, tiêu trừ khí vận ấn kí của ta, ta mới nhận được tân sinh!

Nhưng mà, ta đã phí mất tám ngàn năm, dù nhẹ nhàng vượt qua Tâm Ma kiếp, nhưng mà Thốn Phàm kiếp lại vì thế mà không vượt qua được!”

Lạc Ly nhịn không được hỏi: “Thái Uy đạo hữu, Thốn Phàm kiếp là sao?”

Thái Uy nói: “Người tiên khác nhau, cho nên lúc Đại Thừa, phải rút đi phàm thai, trọng tố tiên thân.

Đến lúc này ngươi sẽ từ cảnh giới Đại Thừa, dần dần tu vi bị rút lại, lui về trạng thái phàm nhân, cuối cùng chết đi.

Thân tử chi hậu, phàm nhân toàn hiệu, chí thử trọng hoạch nhân sinh, hóa sinh tiên thân, từng bước từng bước trở về cảnh giới Đại Thừa, tiến nhập Đại Thừa hậu kỳ, cuối cùng vượt qua cửu thiên lôi kiếp, phi thăng đăng tiên!”

Lạc Ly gật đầu, nói: “Rút đi phàm thai, trọng tố tiên thân.

Bây giờ phương pháp tu luyện chín mươi chín tiên thân của ta, có liên quan gì đến cái này không?”

Thái Uy nói: “Không thể ngờ được ngươi lại có khí vận lớn như vậy, đến tiên giới lại có được phương pháp tu luyện chín mươi chín tiên thân!

Ta tìm kiếm bảy ngàn năm, cửu tử nhất sinh, cuối cùng mới có được Kim tiên thể tiên thân tu luyện pháp!

Tiên thân này không hẳn là tiên thân, ngươi lại dựa theo phương pháp tu luyện tiên thân, trong huyết nhục kia cũng chứa đựng huyết mạch của phàm nhân.

Chỉ có trải qua Thốn Phàm kiếp, mới thực sự sinh ra tiên khí, tấn thăng tiên nhân.

Có phương pháp tu luyện tiên thân này, bây giờ ngươi bắt đầu tu luyện, Thốn Phàm chi thì, trọng tố tiên thân, sẽ rất dễ dàng chú thành tiên thân, giảm đi thời gian Thốn Phàm kì.

Thật ra Thốn Phàm kiếp, chính là kiếp tốt nhất trong ba kiếp, chỉ cần ngươi giữ tâm trí bình tĩnh là có thể Thốn Phàm thành công.

Chỉ là trong quá trình Thốn Phàm, tu vi của ngươi suy giảm, không thể thụ thương, như vậy là có thể vượt qua, nhưng mà ta năm ấy, chỉ là người cô đơn, ba mươi năm Thốn Phàm, Thốn Phàm về đến cảnh giới Quy Nguyên, lại bị cường địch tập kích, thụ thương, không vượt qua được kiếp nạn này!

Một khi Thốn Phàm bị thương, độ kiếp thất bại, đến lúc này cả đời không còn tiến triển gì nữa, ta hoàn toàn lạnh lùng, vì thế gia nhập đến Nhất Tâm tông này, sống nốt đời tàn!”

Lạc Ly gật đầu, đến lúc này đã biết Thái Uy đến tiên giới được một đời.

Thái Uy lại uống một ngụm Hồn Kiệt Thái Nhạc thiên linh kia, như nói đến chỗ cao hứng, nhưng mà Lạc Ly biết, hắn đã là hồi quang phản chiếu, tiên khí kia đã hoàn toàn ăn sạch thân hắn, cái chết ở ngay trước mắt!

Hắn nhìn Lạc Ly, nói: “Đồng hương tiễn đưa, cũng coi như có duyên!”

Lạc Ly nói: “Thái Uy đạo hữu, ngươi một đường bình an, có tâm nguyện gì thì cứ nói cho ta biết, có thể làm ta nhất định sẽ làm!”

Thái Uy lắc đầu, nói: “Cửu Lê tông kia đẩy ta một vố, nhưng mà ta đã báo thù, tiêu diệt ba mươi bảy thiên tài ngoại viên của tông môn bọn họ, cả đời ta, không còn gì hối hận nữa!

Nếu ngươi có thể làm được, sau này ngươi có thể thành công vo cùng, sẽ không cần Linh Thổ Hồng Hoang giới tiếp dẫn làm gì, hại hậu nhân phi thăng đến!

Đa tạ đạo hữu tiễn đưa, cái này cho ngươi!”

Nói xong, hắn đưa qua một trúc giản, nói: “Trong đó có những tâm đắc trong quá trình tu luyên của ta, có kinh ghiệm vượt qua Đại Thừa tâm kiếp, ha ha, Linh Thổ Hồng Hoang giới này, sợ là rốt cuộc không có ai có kinh nghiệm này bằng ta!

Còn cả Canh Kim tiên thể ta thu thập được, vốn xem như là lễ tạ cho người dọn xác cho ta, giờ cho ngươi!”

Nhưng mà Lạc Ly căn bản không hề để ý, tiên thân mà hắn có được đều vô cùng cường đại, Canh Kim tiên thể này, chẳng qua cũng chỉ vậy mà thôi.

Tịch dương ngả về tây, ánh mặt trời hoàng hôn chậm rãi chiếu vào trong cửa sổ, xuyên qua cửa sổ lưu li, dần dần ảm đạm, thái dương đã có một nửa chìm vào rặng núi, đây là ánh mặt trời cuối cùng.

Dưới ánh mặt trời này, Thái Uy mở to mắt, gắt gao nhìn mặt trời xuống núi, hận không thể nuốt thái dương này vào, cuối cùng hắn thở dài một tiếng, chậm rãi nói:

“Nhân sinh khổ đoản, tuế nguyệt như ca, đương niên giai nhân, nại hà kiều biên, bất lai bất khứ, bất tử bất sinh, vạn niên nhất mộng, chung vu mộng tỉnh.

Hạo hạo Âm Dương di, niên mệnh như triêu lộ. Nhân sinh hốt như kí, thọ vô kim thạch cố”.

Sau đó Thái Uy ngoẹo đầu, chết!

Lạc Ly thở dài một tiếng, ở bên cạnh người hắn niệm hướng sinh chú, tiễn đưa hắn:

“Trần quy trần, thổ quy thổ, sinh chung tương tử, linh chung tương diệt, vạn vật chung tương tiêu vong, tại huy hoàng, bất quá nhất bồi hoàng thổ, nhất phủng thanh hôi! Nhân sinh bách niên, như nhược nhất mộng, khởi hữu vĩnh hằng bất diệt giả, tịch dương mạt thế, kinh phố khả văn, bất quá quang âm nhất sát...”

Ở trong chú ngữ này, Thái Uy nhất điểm Chân linh, rơi vào trong tiên giới chi tự nhiên.

Rất lâu, Lạc Ly kết thúc tụng kinh, nói: “Thái Uy đạo hữu, tương giao một hồi, chúng ta đưa tiễn hắn đi!”

Rất nhiều đệ tử lập tức đáp: “Vâng!”

Mua quan tài, thu liệm thi thể, đưa vào mộ Nhất Tâm tông, siêu cúng bái hành lễ, Lạc Ly tiễn đưa Thái Uy.

---------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play