Đối mặt với người khác, dù Kiếm Thần mỉm cười nhưng đó chỉ là nụ cười công thức, chỉ riêng đối mặt với Lạc Ly, nụ cười của nàng mới là nụ cười chân chính.

Vừa rồi Lạc Ly cùng Từ Vân thần thức nhất chiến, nàng cũng nhìn ra ý của Huyền Từ đại sư.

Lạc Ly bắt đầu giải thích, nói rõ nguyên nhân, nghe Lạc Ly nói xong, Kiếm Thần nhíu mày nói:

“Chuyện này thật phiền! Người trong thiên hạ, chỉ có ba người ta không thể nào thấy rõ!

Một là ngươi, một chính là Huyền Từ!”

Còn có một người, Kiếm Thần không nói!

“Huyền Tử này, thật sự rất mạnh, hắn tu luyện Lục thần quyết, đã qua nhất nhân phân lục (một người phân sáu), mỗi một phân thân đều có mười hai tuyệt kĩ của Lạn Đà tự.

Có thể nói, hắn là người thứ ba từ trước tới nay trong Lạn Đà tự, chỉ thấp hơn Đại Ma Tổ Sư, Cưu Ma Trí đại sư.

Ta đánh một trận với hắn, cũng không dám nói ai thắng ai bại!

Hành động lần này, hắn sẽ không làm cái gì, ít nhất chuyến đi Đại Phạm lần này, hắn cũng không ra tay, nhưng mà vạn tộc hạo kiếp kết thúc, hắn nhất định sẽ ra tay đối phó ngươi!”

Lạc Ly mỉm cười nói: “Ta không sợ, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, hắn muốn đến, vậy đến đây đi!”

Kiếm Thần gật đầu, nói: “Đúng, tu tiên chúng ta, phải làm như thế!

Bình thường nói chuyện có thể khiêm nhường một chút nhưng mà khi có chuyện, món lợi trước mắt, tuyệt đối sẽ không nhường!”

Sau đó Kiếm Thần lại đi mấy bước, đột nhiên nói:

“Ngươi, ngươi nhiều lần giúp ta, nếu đối địch với hắn, có thể gọi ta, ta, ta giúp ngươi…”

Mấy chữ cuối cùng, những lời bày tỏ, mỏng manh khó nói, nhưng mà Lạc Ly nghe trong lòng, mừng rỡ như điên!

Ba người tiến vào miệng núi lửa, thuận theo miệng núi lửa, đi xuống phía dưới.

Dưới miệng núi lửa kia, nham thạch sôi trào, thỉnh thoảng nổi lên bọt khí, bọt khí kia nổi trên nham thạch nổ tung, trong nháy mắt vô số hỏa nhiệt bốc ra ngoài.

Hổ Thiện dẫn vào, là người đầu tiên xâm nhập vào nham tương, Lạc Ly đi theo sau đó, tiến vào trong nham tương, liền cảm giác chỉ là nóng bên ngoài, dưới địa hỏa tiên thân, nham tương tự động mở ra, nhường đường cho Lạc Ly.

Kiếm Thần đi cuối cùng, ở trên người nàng, kiếm ý thoáng hiện, chém tan tất cả, ba người ở trong nham thạch này, không ngừng trầm xuống.

Lạc Ly cảm giác trầm xuống khoảng mười dặm, nham thạch kia càng lúc càng nóng, nhưng cái này với Lạc Ly mà nói cũng chỉ như về nhà, vô cùng thoải mái, không chút ảnh hưởng gì.

Hổ Thiện dẫn dường, không ngừng trầm xuống mà ngược với phương hướng chảy xuôi của nham thạch, xuống phía dưới.

Vòng qua vòng lại, luẩn quẩn vô số vòng, đột nhiên không gian phía trước lạnh đi, ba người rời khỏi dòng chảy nham thạch, xuất hiện trong một động quật rộng lớn trong lòng đất.

Động quật này lớn khoảng mười dặm, Hổ Thiện nói: “Tốt rồi, đến rồi, thông đạo ở ngay phía trước!”

Hắn bay thẳng lên chính giữa đỉnh động quật này, Lạc Ly đi theo sau.

Đến đỉnh nơi này, Hổ Thiện nói: “Xuyên qua nơi này, chính là Đại Phạm thần giới, nhưng mà che chắn giữa lưỡng giới này rất mạnh mẽ, lần trước ta thông qua đều nhờ cơ duyên xảo hợp, lần này chỉ có thể dốc hết sức.”

Nói xong, ở trên người Hổ Thiện xuất hiện một sức mạnh kỳ dị, sức mạnh này thực ra lúc trước Lạc Ly cũng từng thấy qua nhưng mà không hề để ý tới.

Từ trước tới giờ, Lạc Ly vãn nghĩ sư phụ mình tu luyện thủy tuyệt đạo thuật, ai ngờ gặp được Huyền Từ đại sư, Lạc Ly mới biết được sư phụ tu luyện Vũ trụ cửu thái gì gì đó.

Lạc Ly biết Tiên thiên ngũ thái, nhưng mà Vũ trụ cửu thái này rốt cuộc là cái gì, thật sự lại không biết.

Trước kia ở trước mặt Lạc Ly, Hổ Thiện đã từng sử dụng sức mạnh này nhưng mà Lạc Ly đều không để ý, hôm nay xem như là lần đầu tiên Lạc Ly chú ý tới sức mạnh khác nhau của sư phụ.

Sức mạnh này thực ra cũng không quá cường đại. Chỉ có một tia, nhưng mà lại vô cùng huyền diệu. Hổ Thiện Chân một chỉ va chạm, nhất thời giống như phá tan cái gì đó cha chắn thế giới, biến mất không thấy.

Lạc Ly thở ra một hơi dài, cũng đi tới chỗ sư phụ đã biến mất, ở bả vai hắn, Tiểu Hồng xuất hiện, xông qua che chắn đó, chỉ kêu một tiếng!

Một tiếng chim sẻ kêu!

Vách tường kia nhất thời lóe lên. Thông đạo che chắn không ổn định, sau đó Lạc Ly nhẹ nhàng va chạm, trong nháy mắt không gian biến hóa!

Tiểu Hồng này chính là dùng ấn kí của Đại Phạm thần chủ luyện hóa, hóa thành viêm thần, có thể nói cùng Đại Phạm Thần chủ có mối liên hệ vô cùng chặt chẽ, cho nên nó kêu một tiếng này, che chắn Đại Phạm thần giới bên kia lập tức hỗn loạn, màng chắn bị phá hoại, Lạc Ly thoải mái thông qua.

Không gian truyền tống này, cực kì bất ổn, lắc lắc lư lư, nhất thời Lạc Ly lóe lên. Xuất hiện trong một thế giới kì dị.

Thế giới này, nhìn qua, vượt xa nham thạch trong lòng đất vừa rồi, nơi này còn nóng hơn chỗ đó gấp bội!

Cả thế giới, thật giống như ở trên thái dương, trên mặt đất, bầu trời đều đang bốc cháy. Chân đạp trên mặt đất không có chút cảm giác thực chất, thật giống như đạp trên nham thạch. Thỉnh thoảng từng ngọn lửa lại dâng lên mặt đất.

Trên thế giới này, vô số hỏa diễm thiêu đốt, Lạc Ly nhìn lại, nhất thời nhận ra, hỏa diễm này.

Liệt phong nộ viêm! Thánh quang minh ngục hỏa! Ám diệt ma ngục viêm! Đệ diệt thế tịnh ngục viêm...

Hỏa diễm khó mà xuất hiện ở ngoại giới, thiên địa linh hỏa này lại có ở khắp thế giới này!

Ở phía sau Lạc Ly, trong nháy mắt, Kiếm Thần xuất hiện, ở trên người Kiếm Thần, kiếm quang lóe ra, nàng lấy kiếm của mình, phá tan bình phong thời không, đến thế giới này.

Kiếm Thần đến đây, nhìn về phía bốn phương, sau đó nói: “Ta ghét thế giới này!”

Lạc Ly lại thở ra một hơi dài nói: “Ta thích nơi này, cảm giác thật ấm áp.”

Không xa, Hổ Thiện xuất hiện, nhìn về phía hai người bọn họ, nói:

“Không thể tưởng được năm ấy rời đi, thế giới này đã tiến hóa đến trình độ này rồi!”

Sau đó hẳn chỉ về phía xa, nói: “Đại Phạm thần giới, tổng cộng phân thành tám mươi mốt địa vực thế giới, tám mươi mốt địa vực thế giới này, hình thành tứ trọng thiên.”

Cái này Lạc Ly cùng Kiếm Thần cũng không biết, bọn họ dỏng tai lắng nghe.

Hổ Thiện tiếp tục nói: “Đệ nhất trọng thiên, là Tinh Hỏa Liệu Nguyên thiên, thế giới hỏa diễm kia cũng không chiếm địa vị thống trị, chỉ là vừa mới có hỏa diễm dâng lên, đại biểu hỏa chi sơ thủy.

Đệ nhị trong thiên, là liệt hỏa đốt đằng thiên, Tinh Hỏa Liệu Nguyên thế giới kia, từng hút bốc cháy, hỏa diễm đang lan rộng, cả thế giới, giống như một ngọn lửa bốc cháy, đem tất cả nguyên tố trong vũ trụ hấp dẫn đến thế giới của mình, sau đó thiêu đốt bọn chúng.

Thiêu đốt tất cả, hấp thu tất cả, cắn nuốt tất cả, luyện hóa tất cả!

Đệ tam trọng thiên, vi viêm diễm cực trí thiên, cả thế giới, hỏa diễm đạt tới mức cao nhất, bốc lên tới mức lớn nhất, là lúc thế lửa vượng nhất!

Sau Hỏa diễm nhất cực trí, bắt đầu dập tắt!

Đệ tứ trọng thiên, vi hôi tẫn tàng viêm thiên, hỏa diễm cả thế giới này bị dập tắt, mặt đất toàn tro bụi, toàn bộ tất cả đều bị đốt sạch, nhưng mà trong tro bụi đó, vì chứa rất nhiều cao ôn hỏa chúng, chỉ cần hơi động vào thì sẽ là tro tàn bùng cháy”.

---------------

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play