Hàn Lập thu hồi lại ánh mắt liền lập tức phát hiện ra được chỉ có hắn là có tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ, hơn nữa cũng đã có bộ dáng tiến gần đến đỉnh.
Cầu lão đầu này vừa tiến vào bên trong, không có chút khách khí quét mắt nhìn lướt qua đám người Trình sư huynh rồi dừng lại chỗ của Hàn Lập, Thần sắc không khỏi thay đổi một chút.
"Vị này là Hàn đạo hữu sao! Lão phu đã ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Nhưng mà đạo hữu không là Nguyên Anh Sơ kỳ hay sao chứ? Chẳng lẽ tu vi của Hàn đạo hữu tiến nhanh vậy sao, mới đó mà đã tiến cấp rồi" cầu lão giả mắt hiện ra một tia cổ quái, chậm rãi nói.
"Là Kim huynh sao. Thật làm là cho đạo hữu chê cười. Hàn mỗ trước đây không lâu mới vừa tiến cấp trung kỳ" Hàn Lập cũng liền đứng dậy chắp tay, Thần sắc như thường nói.
Lão vừa nghe nói lời này, trong lòng không khỏi trầm xuống.
"Ta mới vừa bế quan đi ra. Nghe người ta nói ngươi có rất nhiều thần thông kỳ lạ khó tin. Xem ra cũng có chút khuyếch đại, nhưng mà cũng không kém bao nhiêu" Cầu lão giả im lặng một chút, rồi mới lộ ra nét mặt cười khổ nói.
Hàn Lập trên miệng cũng chỉ cười cười, nhưng không chờ cho hắn nói thêm thì Trình sư huynh lại cười ha hả đứng lên.
"Kim đạo hữu, ngươi như thế nào lại cứ nhìn chằm chằm vào Hàn sư đệ vậy. Hay là chúng ta cùng ngồi xuống, mấy lão già chúng ta lâu rồi cũng không có nói chuyện với nhau đây" Lão giả họ Trình lại phi thường nhiệt tình nói.
"Trình sư huynh không cần phải lo lắng. Kim mỗ cũng không có ý gì chỉ là muốn nhìn kỹ một chút thôi. Trước khi tới đây Kim mỗ nghe nói rất nhiều về vị Hàn sư đệ đây, vì vậy làm cho ta có chút hiếu kỳ muốn đến gặp mặt" Kim lão quái cười lên ha hả nhưng trong lòng lại không cười chút nào cả.
"Có đúng vậy không? Hôm nay đã nhìn thấy Hàn sư đệ, Kim huynh chắc là cảm thấy thất vọng rồi" Lão giả họ Trình cười tủm tỉm nói.
"Hắc hắc! Đương nhiên không có thất vọng, ngược lại có chút ngoài suy nghĩ của Kim mỗ. Lạc Vân Tông có Hàn đạo hữu nói không chừng sau này chắc sẽ là nhất phi trùng thiên. Nhưng mà, ta nghe nói Hàn huynh trước đây cũng không phải là đệ tử đích truyền của quý tông mà có xuất thân từ Hoàng Phong cốc!" Kim lão quái hai mắt liếc nhìn lão giả họ Trình, cười lạnh nói.
"Trước đây Hàn sư đệ với Hoàng Phong cốc có chút liên quan, việc này có quan hệ gì chứ? Hiện tại chỉ biết Hàn sư đệ chính là một trong những Trưởng lão của lạc Vân Tông chúng ta là được" Lão giả họ Trình Bất động thanh sắc nói.
Kim lão vừa nghe nói lời này hai mắt trợn lên, còn tính nói thêm nữa thì lão giả họ Phùng đột nhiên lên tiếng ngắt lời và nói.
"Các vị đạo hữu, tạm thời dừng nói chuyện một chút. Bách xảo Viện chúng ta có một loại linh quả hương vị cũng tốt, thỉnh mời chư vị thử nhấm nháp qua một chút".
Nói xong, người này lập tức vỗ nhẹ hai tay.
Một nhóm nữ đệ tử trẻ tuổi sớm đã chờ đợi bên ngoài đã lâu, bê vào vài mâm đồ đựng linh quả đi vào, dâng lên.
Thấy vậy, đám người Kim lão quái và lão giả họ Trình đương nhiên phải nể mặt chủ nhân không nói nữa mà đều im lặng ngồi xuống.
"Đây là hỏa Lưu quả. chính là do một tên đệ tử của bổn viện từ một chỗ hoang dã tìm được. Cơm đầy nước ngọt, nếu như là người thế tục mà ăn vào sẽ làm cho mắt nhìn rõ hơn" Lão giả họ Phùng chờ các nữ đệ tử đem linh quả vào xong mới lên tiếng giới thiệu một chút.
Đám người của Hàn Lập thực sự chưa bao giờ nhìn qua, nên khi thấy loại linh quả này là liền thử nhấm nháp một chút.
Quả này dịu ngọt dị thường, ẩn chứa không ít thiên địa linh khí bên trong. Hàn Lập cảm thấy rất ngon nên liền ăn một hơi hết ba quả.
"Đúng rồi, lúc này đã tụ hội sao lại chưa thấy hỏa Long đạo hữu tới vậy. Mà vị đạo hữu này chắc hẳn là Minh Hĩnh đạo hữu của quý môn sao? Nghe nói pháp bảo của Hĩnh đạo hữu là loại phi thường hiếm có. Chỉ có thể sử dụng ngàn năm Hoàng Mộc mà luyện hóa thành, mà công pháp tu luyện cũng thuộc loại đỉnh bậc của mộc thuộc tính tên gọi là Bách Hoa Dương Xuân Quyết" Lão giả họ Đinh Liếc mắt một cái hướng tới thiếu phụ của Cổ Kiếm Môn, cười cười mở miệng dò hỏi.
"Không sai. Tiểu nữ tử chính là Minh Hĩnh. hỏa Long sư huynh nghe nói ở Vân Sơn phường thị có người rao bán ấu trứng của hỏa Anh thú, đều này nghe có chút cảm hứng. Từ mấy tháng đã không có ở trong tông phái. Còn Minh Hĩnh mặc dù đã tiến giai Nguyên Anh Kỳ cũng đã năm sáu mươi năm, nhưng cũng ít gặp mọi người. Lúc này đây có thể gặp các vị đạo hữu, mong rằng các vị không ngại khó chỉ điểm qua một chút" Vị thiếu phụ này mặc dù không tính là thiên hương quốc sắc nhưng mà nhất cử nhất động trong đó đều hàm chứa nét dịu dàng hào phóng, trên người thoang thoảng bay ra một cổ hương hoa mỗi khi cử động tay chân. Việc này làm cho người khác có cảm giác phát sinh ra hảo cảm.
Hàn Lập rất tinh tường cảm ứng được. Sau khi vị này nói xong, đôi mắt sáng chớp một cái, dường như đối với hắn có chút hứng thú.
Hàn Lập mặt mày lơ đểnh cau mày một cái, rồi lập tức Thần sắc trở lại bình thường.
Sau khi ăn quả xong. Mấy vị chấp chưởng của tam tông bắt đầu nói chuyện với nhau.
Hàn Lập mặc cho Ngân Lão, Lữ Lạc hai người nói chuyện với nhau, còn mình thì rất ít khi mở miệng chỉ lẳng lặng ngồi nghe mà thôi. Nếu như có nói đến hắn thì hắn cũng chỉ mỉm cười nhưng không nói gì cả.
Mặc dù là như vậy nhưng do danh tiếng của Hàn Lập quá lớn nên mấy lão quái của Bách Xảo Viện cùng với Cổ Kiếm Môn đều chú ý đến tất cả mọi cử động của Hàn Lập, dường như bọn họ muốn tìm hiểu cho ra người này sâu cạn thế nào.
Trong lúc mọi người trong phòng đang ngồi nói chuyện với nhau thì từ ngoài cửa hồng quang chớp động, sau khi quang hoa thu liễm, một vị trung niên tu sĩ thân vận tử bào xuất hiện ra.
Người trung niên này mày rậm, mắt to, khí thế lành lạnh.
Ngay khi người này xuất hiện ở chỗ cửa ra vào thì lập tức lão giả họ Phùng và họ Đinh cùng đứng dậy đón chào.
"Liệt hỏa sư huynh. Các vị đạo hữu của Lạc Vân Tông cùng với Cổ Kiếm Môn cũng đã tới. Chuyện xem lễ đã được chuẩn bị xong rồi chứ?"
"Ừm, mọi việc đã được an bài rồi. Chư vị đạo hữu xin mời đi vào xem lễ" Trung niên tu sĩ thuận miệng trả lời. Anh mắt hướng tới các vị tu sĩ nhìn lướt qua một cái.
Lúc này các vị tu sĩ khác cũng đều đứng dậy chào hỏi. Dù sao đây cũng là Đại trưởng lão của Bách xảo Viện, đương nhiên bọn họ không dám chậm trễ.
"Liệt hỏa huynh, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện, không biết Thiên Hỏa quyết của ngươi tăng tiến như thế nào. Sau khi xem lễ xong hai người chúng ta sẽ luận bàn một chút chứ" Dường như Kim lão quái cùng với người này có chút giao tình nên tự nhiên nói.
"Hừ! Còn hỏi nữa. Thiên Hỏa quyết của ta uy lực không nhỏ nhưng ngặt một nỗi ta lại thấp hơn ngươi một cảnh giới, nếu cùng ngươi luận bàn thì chỉ có thua thiệt mà thôi. Hay là ngươi tìm người khác thử đi" Liệt hỏa lão quái trở mình một cái xem thường nhưng không có tức giận nói.
Lúc này Trình sư huynh cũng đem Hàn Lập ra giới thiệu một chút, Liệt hỏa lão quái quả nhiên thấy Hàn Lập tiến cấp trung kỳ nhanh như vậy trong lòng có chút hoảng sợ, nên đối với Hàn Lập khách khí lạ thường.
Sau đó, vị Đại trưởng lão này của Bách Xảo Viện cũng không có nói gì thêm nữa. Rồi cùng mời mọi người đi tới xem nghi thức nhận chủ.
Những người khác tự nhiên cũng không có ý kiến gì, cả đoàn người từ trong sơn động đi tới một cái đài cao phía trên.
Lúc này ở khu vực gần đáy và cả trên vách núi cũng không thấy một bóng người. Còn ở phía trước trong cái lầu thật lớn có hơn một trăm tên đệ tử Trúc Cơ Kỳ chia ra thành các tổ đội đứng đây.
Còn phía trước thì có hơn mười vị Kết Đan Kỳ với vẻ mặt nghiêm tràng.
Còn phía trước những người này hơn mười trượng có một cái đỉnh.
Đường kính của đỉnh này khoảng một trượng bốn bên có điêu khắc các hoa văn hình ngọn lửa trông rất là thần bí. Càng kỳ dị hơn nữa là lúc này ở xung quanh nó không có vật gì cả nhưng quanh thân của nó thì quang mang hoàn toàn đỏ đậm. Chỉ cần đi tới gần vật đó chừng mười trượng liền bị cản trở lại.
Nhưng tất cả những việc này cũng không làm cho mọi người phải tập trung chú ý hơn là phía trước đỉnh có một gã nam đệ tử trẻ tuổi đang quỳ lạy.
Nam tử này tuổi không lớn lắm lại đang quỳ gối lên một cái bồ đoàn màu vàng, thấp giọng ngâm tụng cái gì đó. Nhưng do vị này cuối thấp người nên không thể nhìn rõ được mặt mũi.
Trong nháy mắt, đám người của Hàn Lập đã đi tới trước đám tu sĩ kia. Sau một phen xao động. Rồi có hơn mười tên đệ tử lập tức đi tới trước cung kính chào đón.
"Tham kiến sư thúc, tiền bối. Ngọc sư đệ đã tắm rửa tế bái hơn nữa canh giờ, chỉ một thời gian nữa thì đỉnh sẽ mở ra lúc đó sẽ tiến hành nghi thức" Sau khi làm lễ xong, lão giả họ Phó từ trong đám người Kết Đan Kỳ tu sĩ đi ra hướng tới đám người Hàn Lập cung kính nói.
"Tốt, ngươi hãy đi đi" Liệt hỏa lão quái gật gật đầu, rồi dẫn đám người Hàn Lập đi đến phía trước mọi người, rồi nhìn tới phía trước nơi có tên thanh niên kia đang tế bái.
"Liệt hỏa đạo hữu. Người này có phải là tên người không tới một trăm năm mà đã kết đan sao? Tư chất quả nhiên hơn người. Hôm nay lại có Càn Khôn Tháp thì xem như bổn mạng pháp bảo bồi luyện. Chỉ cần qua hai ba trăm nữa thì quý tông sẽ có thêm một vị tu sĩ Nguyên Anh kỳ xuất hiện rồi" cầu lão giả cẩn thận đánh giá tên đệ tử kia một chút liếc mắt một cái. Đột nhiên nói.
"Hắc hắc, người nào có thể Kết anh thành công thì cần có cơ duyên. Không phải tất cả ai có tư chất tốt thì có thể đều tiến tới Nguyên Anh Kỳ, nếu là so sánh với đệ tử linh căn tốt thì có hy vọng thêm một chút".
Cầu lão giả chỉ cười cười mà không nói gì cả. Còn những người khác cũng đều trầm mặc không nói và cũng không có nói chuyện với nhau.
Các đệ tử ở phía sau hôm nay không chỉ nhìn thấy bổn môn tổ sư mà còn nhìn thấy có nhiều tu sĩ Nguyên Anh Kỳ như vậy cho nên trong lòng mọi người lại càng thêm cẩn trọng, không dám có chút cử động gì. Trong nháy mắt, ngoại trừ tên đệ tử ờ phía trên kia đang thấp giọng ngâm xướng thì ngoài ra không còn có bất kỳ tiếng động nào cả.
Hàn Lập chú ý nghe một chút thì biết ngay đây là một thiên văn chương bái tế bình thường, cứ lập đi lập lại việc ngâm tụng mà cũng không có ý nghĩa đặt thù gì. Không biết mấy lão quái này đang muốn ma luyện tâm tính của tên đệ tử này hay đây chính là quy củ của nghi thức cổ quái của việc nhận chủ.
Lấy mấy lão quái vật này tu luyện tính thời gian là năm thì chỉ có nữa canh giờ thời gian ở đây thì cũng giống như là một cái chớp mắt mà thôi.
Trong lòng Hàn Lập đánh giá thấy thời gian không còn nhiều nữa. Nguyên bổn cái đỉnh nóng như lửa đang đứng vững vàng phía trước đột nhiên rung lên một cái, rồi sau đó một tiếng vang lên từ bên trong đỉnh, linh quang đại phóng.
Vùng xung quanh đỉnh nhiệt độ ngày càng cao lên, bằng mắt thường có thể nhìn thấy một vòng sóng nhiệt ửng đỏ lan ra bốn phía.
Đám người của Hàn Lập đứng ở phía trước khi luồng sóng nhiệt đánh tới rồi linh quanh chợt lóe lên sau đó không có gì thay đổi cả. Nhưng phía sau đám đệ tử Trúc Cơ Kỳ và Kết Đan Kỳ thì trên người ai cũng phải có một tầng bảo hộ nhấp nhoáng lên để ngăn cản Luồng nhiệt phong này.
Còn về phần tên đệ tử trẻ tuổi đang quỳ gối phía trước, trên người xuất hiện một cái quang trảo màu hồng quang, ngăn cản luồng sóng nhiệt. Luồng nhiệt phóng qua đi, thì mồ hôi trên người hắn liền xuất ra như nước. Tên đệ tử này thở ra một hơi rồi đứng dậy dùng ánh mắt sáng như lửa nhìn chăm chú tới cái đỉnh.
Đây là một gã diện mục thanh tú, mới nhìn dường như là khoảng hai mươi bảy, hai mươi tám tuổi. Mới có nhiêu tuổi mà đã kết đan thành công hỏi sao mấy vị trưởng lão của Bách Xảo Viện lại nguyện ý đem Càn Khôn Tháp bực này trọng bảo giao cho hắn.
Hàn Lập không khỏi đánh giá như vậy trong lòng.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT