Hàn Lập nhìn chăm chú trong chốc lát, chợt đuôi lông mày hắn nhảy dựng lên, phốc một tiếng, bỗng một ngọn ngân sắc hỏa diễm bùng lên trên đầu ngón tay của hắn, ngân sắc hỏa diễm liền bao lấy luồng lục khí nhỏ này.
Nhưng mặc cho ngân diễm cuồn cuộn thiêu đốt như thế nào đi chăng nữa thì lục khí vẫn nằm bất động ở trên đầu ngón tay của hắn mà không hề có chút biến đổi nào, tựa như nó đang tỏ vẻ không hề để tâm tới việc này.
Khuôn mặt Hàn Lập khẽ biến, ngón tay hắn nhoáng lên một cái, ngân sắc hỏa diễm cũng tản đi rồi biến mất, tiếp đó hắn lại khẽ búng ngón tay một cái, luồng lục khí liền biến thành một đạo lục mang bắn ra xa, sau đó lóe một cái đã xuyên thủng qua quang mạc trên vách tường, tựa như không gì mà nó không phá được.
Hàn Lập thấy vậy thì hơi ngẩn người.
Vừa rồi chẳng qua hắn mới chỉ khẽ vẩy đám lục khí vô danh này ra ngoài mà thôi nhưng chỉ hơi dùng một chút pháp lực mà nó đã có uy năng đáng sợ đến vậy.
Đang lúc hắn còn đang hết sức kinh ngạc thì đột nhiên trước người bỗng xuất hiện dao động, một tiếng xé gió lớn vang lên, đạo lục mang kia bỗng quỷ dị xuất hiện trong hư không rồi bắn thẳng về phía Hàn Lập.
Hàn Lập đương nhiên bị giật mình, nhưng động tác của hắn không hề có chút do dự, một bàn tay của hắn bỗng bừng sáng kim quang rồi chộp tới phụ cận bắt lấy lục mang vào trong lòng bàn tay.
Một khắc sau đó, sắc mặt hắn lại trở nên hết sức khó coi bởi khi xòe tay ra thì trong lòng bàn tay của hắn lại hoàn toàn trống rỗng.
Đám lục mang kia hoàn toàn không coi sự mạnh mẽ của nhục thân hắn vào đâu mà chui thẳng vào trong lòng ban tay hắn như không hề gặp phải trở ngại gì.
Thần niệm Hàn Lập khẽ động, hắn lập tức nội thị xem phía trong thân thể một chút.
Kết quả hắn phát hiện luồng lục khí kia đã đàng hoàng lưu lại trong đan điền của hắn mà không hề có dị động nào khác nữa.
Chân mày Hàn Lập cau lại, dẫn pháp lực tập trung vào bàn tay, một cỗ chân nguyên khổng lồ khẽ quần lấy lục khí rồi lại tiếp tục bức nó ra ngoài thân thể một lần nữa.
Lần này, khi lục khí vừa mới rời xa khỏi thân thể chừng vài thước đã thấy nó bắn trở lại y như trước đó.
Chân nguyên chi lực bao vây lấy nó thậm chí không thể ngăn cản được nó một chút nào!
Hàn Lập phát lạnh trong lòng, kim quang phía ngoài cơ thể bừng sáng, linh quang hộ thể trong chớp mắt ngưng tụ thành một tầng quang mạc kim sắc, đồng thời lam mang trong hai mắt bùng lên, hắn chăm chú nhìn không rời mắt về phía lục mang đang bắn về phía hắn kia.
Một tiếng 'phốc' khẽ vang lên, kim quang hộ thể thoáng cái đã bị lục mang vượt qua như không hề tồn tại, một luồng lục khí đã quỷ dị xuất hiện ở trong đan điền của hắn.
Thấy kết quả này, Hàn Lập thật sự có vài phần hoảng sợ.
Khoảng thời gian sau đó, bất kể hắn vận dụng thủ đoạn hay thần thông nào đi chăng nữa cũng không thể tách rời khỏi lục khí chứ chưa nói gì tới tiêu diệt hay luyện hóa nó. Điểm lục khí này cứ như là đã coi thân thể của hắn là chỗ ở của nó, bất kể bị ép ra ngoài thân thể hay là dùng loại cấm chế nào phong ấn nó đi nữa thì trong nháy mắt nó cũng sẽ phá không biến mất mà một lần nữa trở về trong thân thể của hắn cứ như là giòi đã ăn vào xương vậy!
Khi Hàn Lập vận dụng bảo vật như Tử Ngôn Đỉnh mà cũng không tài nào vây khốn luồng lục khí quỷ dị này thì sắc mặt hắn cũng trở nên khó coi! Mặc dù hiện giờ hắn không nhìn ra được sợi lục khí kia có nguy hại gì cho thân thể hắn hay không nhưng sao hắn lại bằng lòng để cho một dị vật như thế sờ sờ tồn tại trong cơ thể của hắn được.
Thứ này lần nào cũng có thể quay trở về mà không hề sai sót, mặc cho hắn tránh né thế nào cũng không thoát khỏi nó được, xem ra hẳn là nó đã tỏa định thần hồn ấn ký rồi mới đúng. Nếu quả thực đã như vậy thì hắn cũng chỉ có thể nếm thử một phương pháp cuối cùng.
Thần sắc Hàn Lập ngưng trọng suy nghĩ một hồi rồi hai tay bấm niệm pháp quyết bắt đầu niệm chú. Đồng thời khi tiếng niệm chú vang lên thì pháp tướng ba đầu sáu tay trước đó lơ lửng ở phía sau người hắn cũng bừng sáng kim quang rồi như biến thành thực thể, tiếp đó lại lơ lửng trong không trung.
Hàn Lập khẽ quát một tiếng, một bàn tay hắn vỗ nhanh như chớp vào thiên linh cái.
Một tiếng trầm đục vang lên, từ thiên linh cái của hắn có một đoàn hắc quang bắn ra, tiếp đó cũng lóe lên rồi chui vào trong kim thân mất hút. Ở bên trong hắc quang mơ hồ có một anh nhi cả người đen nhánh, đó chính là đệ nhị ma anh của Hàn Lập.
Mà lúc này, một ngón tay của Hàn Lập khẽ điểm về phía kim thân trong không trung, cũng thúc giục chân nguyên bên trong cơ thể.
Một lần nữa lục mang lại kêu vang rồi bắn ra, cũng loáng cái đã chui vào trong kim thân rồi tiến vào bên trong thể nội của đệ nhị ma anh, đồng dạng nằm yên vị ở đan điền. Lần này, cỗ lục khí này cũng đã ngoan ngoãn nằm yên ở nơi này mà không có dấu hiệu quay trở lại cơ thể của Hàn Lập nữa rồi.
Hàn Lập thấy vậy thì thở phào một hơi, thần sắc của hắn rốt cuộc cũng trở nên nhẹ nhõm hơn một chút.
Có điều hắn cũng vẫn chưa dừng tay mà lại tiếp tục lấy cả mười ngón tay liên tục đánh ra từng đạo pháp quyết về phía kim thân.
Ma anh đang nương náu bên tron kim thân thoạt nhìn như đang lẳng lặng ngồi khoanh chân bất động nhưng ma khí bên trong cơ thể lại đang quay cuồng rồi huyễn hóa ra từng đạo phù lục màu đen bao bọc lấy luồng lục khí kia, trong nháy mắt đã hình thành một viên tinh cầu màu đen phong ấn lấy lục khí ở bên trong. Sau đó kim thân bỗng dưng vỡ vụn ra rồi biến mất, đệ nhị ma anh trực tiếp hiện ra.
Thần sắc ma anh bình tĩnh chập hai tay lại, tinh cầu màu đen kia hiện ra không một tiếng động bị nó ôm lấy, sau đó nó rơi từ trên không trung xuống rồi hóa thành một đoàn hắc quang chui vào trong thân thể của Hàn Lập.
Hàn Lập xem qua tình hình của đệ nhị ma anh, sau khi biết nó không có việc gì cũng thật sự an tâm. Mặc dù nhất thời không có cách nào khu trục triệt để được lục khí kia nhưng để nó dưới sự theo dõi của đệ nhị ma anh hẳn là không có gì đáng ngại, chỉ cần sau này hắn tìm được phương pháp loại bỏ hoặc luyện hóa thì có thể giải quyết luôn một lần cho xong. Có điều trong thời gian tới lại không thể tùy tiện vận dụng ma anh để tránh lục khí sinh ra dị biến gì khác.
Tâm niệm Hàn Lập xoay chuyển, ánh mắt hắn một lần nữa lại chuyển xuống quang đoàn đang bị kim văn bao bọc kia. Vừa rồi hắn mới hấp thu một bộ phận của nó, còn chưa được đến một phần mười nhưng có vẻ như chân nguyên đã tăng tới bảy, tám năm khổ tu rồi, nếu như có thể chuyển toàn bộ quang đoàn này thành chân nguyên có thể tiết kiệm cho hắn hơn trăm năm tu luyện. Hiệu quả kinh người như thế đương nhiên hắn không thể nào bỏ qua được.
Sau khi Hàn Lập trầm ngâm một chút thì khẽ vung tay áo lên, từ trong đó có một đoàn kim quang bay ra, đó là một cái bình cổ cổ nhỏ lấp lánh ánh kim. Sau khi nó dốc ngược xuống thì từ miệng bình phun ra một cỗ ngũ sắc quang hà bao lấy quang đoàn màu xám trắng rồi hút nó vào trong. Cuối cùng cái bình lại khẽ run lên rồi bị Hàn Lập cẩn thận thu vào trong tay áo.
Trong lòng hắn đã có quyết định, mặc dù lai lịch của tinh châu này vô cùng kỳ lạ nhưng sau này phải tích cực tìm kiếm nó ở trong Ma giới nhiều hơn, nếu có thể tìm được số lượng đủ lớn, đồng thời cũng giải quyết xong hậu hoạn từ lục khí quỷ dị kia thì nói không chừng tu vi của hắn có thể đạt đến cảnh giới Hợp Thể hậu kỳ đại viên mãn, đây chính là một bước lên trời rồi. Nếu nói như vậy, đây thật sự là cơ duyên trời ban rồi.
Hàn Lập hưng phấn nghĩ bụng, một lần nữa hắn khoát tay nhặt lên tinh châu đã phun ra hôi bạch quang đoàn, đưa thần niệm vào rà soát bên trong thì thấy rỗng tuếch, cỗ năng lượng quỷ dị kia đã hoàn toàn tiết ra hết sạch.
Sau khi chần chờ một chút, hắn vẫn thu tinh châu cùng với mảnh Dị Ma Kim bị chia làm hai nửa vào trong trữ vật trạc, nói không chừng hắn còn có cơ hội tìm được xuất xứ thực sự của quang đoàn màu xám trắng từ những thứ này nữa thì sao.
Nhưng hôi bạch quang đoàn cho dù có hiệu quả nghịch thiên cho phép chuyển trực tiếp nó thành chân nguyên nhưng có thể thực sự áp dụng nó có lẽ ngoại trừ những người tu luyện công pháp đặc thù như Phạm Thánh Chân Ma Công ra thì những người khác cho dù có thể tìm được cũng không dùng được. Công pháp khác cho phép đồng thời chuyển hóa hai loại năng lượng linh ma của thiên địa ngay cả ở Ma giới có có đi chăng nữa như tuyệt đối là vô cùng ít ỏi. Đừng nói là những kẻ tu luyện kỳ công như vậy có thể có được linh mục thần thông như Hàn Lập để phát hiện sự tồn tại của tinh châu, lại còn có cơ duyên xảo hợp mà có được một chút cảm ứng huyền diệu đối với thần thức, để từ đó cảm ứng được cỗ năng lượng ẩn chứa trong tinh châu này.
Đối với thu hoạch hôm nay Hàn Lập vô cùng hài lòng, sau khi kiểm tra xong hết tất cả, hắn bắt đầu nhắm mắt đả tọa nghỉ ngơi dưỡng sức. Hắn chuẩn bị để mấy ngày sau đó nhất định phải đi xem qua hết tất cả các cửa hàng trong Huyết Nha Thành một lượt, một mặt xem có thu hoạch ở phương diện khác hay không, hai là để xem trong những dị ma kim khác có thể tìm được những thứ như tinh châu này hay không.
Một đêm vô sự! Sáng sớm ngày hôm sau, Hàn Lập mang thần sắc bình tĩnh đi ra khỏi nơi ở, bắt đầu đi dọc theo những con đường của Huyết Nha Thành, tới từng cửa hàng một chậm rãi xem xét.
Tòa Huyết Nha Thành này cho dù không thể nào so sánh với thành trì trong suy nghĩ của Nhân tộc nhưng số lượng cửa hàng cũng đạt tới mấy ngàn. Hắn mất tới gần hai ngày mới đảo qua được non nửa số cửa hàng của nó, trong số đó cũng có không ít thu hoạch ngoài ý muốn, mà cũng tìm được một ít Dị Ma Kim nhưng không hề có tung tích của những thứ tương tự như tinh châu cũng như cỗ năng lượng quỷ dị ẩn chứa bên trong nó. Bên trong những Dị Ma Kim khác mà hắn tìm được căn bản không tìm thấy viên tinh châu thứ hai, mà viên tinh châu ban đầu kia cũng không biết vì sao lại xuất hiện ở bên trong Dị Ma Kim nữa.
Đối với việc này Hàn Lập cũng không mấy nản lòng! Bởi dù sao những thứ cho phép trực tiếp tăng tiến tu vi chân nguyên như thế này nguyên bản cũng cần phải có chút cơ duyên lớn mới có được. Nếu thật sự để hắn dễ dàng tìm được quá nhiều ở trong thành thì trái lại lại khiến hắn có hơi khó tin.
Nhưng chuyện có liên quan đến việc thành này sắp cử hành một buổi đấu giá thì Hàn Lập lại rất dễ dàng dò la được rõ ràng. Lần đấu giá này vốn dĩ là Huyết Nha Thành cứ nửa năm lại cử hành một lần, mà lần nào cũng đều có rất nhiều Ma tộc cao giai dừng chân hoặc qua đường ở nơi này đưa ra rất nhiều vật phẩm trân quý để đấu giá, trân phẩm cũng từng xuất hiện không ít. Đặc biệt là những người có nhiều thu hoạch ở thảo nguyên cũng thường đem đấu giá luôn một số tài liệu ma thú vô dụng ở Huyết Nha Thành sau đó đổi thành đan dược và ma khí hữu dụng rồi một lần nữa lại tiến vào trong thảo nguyên tiếp tục bắt giết các loại ma thú, nhờ đó mà tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Còn lần đấu giá này là do thú triều bộc phát ngoài ý muốn khiến số lượng Ma tộc cao giai tràn vào trong thành vượt xa lúc bình thường, điều này dẫn đến những vật được đưa ra đấu giá bất kể là về chất lượng hay số lượng cũng vượt trội hơn hẳn nhiều lần đấu giá trước kia, nghe nói thậm chí sẽ xuất hiện vài kiện Thông Thiên Ma Khí cùng vài loại tài liệu với bảo vật chỉ có thể thấy trong truyền thuyết mà thôi.
Hàn Lập đương nhiên cũng cảm thấy có chút hứng thú đối với việc này, hắn cũng chuẩn bị đến thời điểm đó sẽ tham gia lần đấu giá này. Một mặt hắn muốn xem xem ở trong buổi đấu giá đó có thể có thứ mà hắn muốn hay không, mặt khác hắn chuẩn bị đưa những thứ ma khí vô dụng trong tay mình đi đấu giá hết để đổi về một số ma thạch. Mặc dù những thứ ma thạch này căn bản vô dụng đối với việc tu luyện của hắn nhưng nếu hắn dự định ở lại Ma giới mười mấy năm thậm chí là mấy mươi năm thì việc phải đổi lấy ma thạch đương nhiên là chuyện cần phải làm.
Buổi đấu giá dự định sẽ tổ chức sau ba ngày kể từ khi hắn biết được tin tức, bởi vậy sau khi hắn xem qua hết bảy tám phần các cửa hàng ở trong thành thì cũng vừa lúc buổi đấu giá bắt đầu được tổ chức, địa điểm là ở trong một cung điện khổng lồ ở một góc của Huyết Nha Thành.
Sau khi Hàn Lập tìm một kiện áo choàng có khả năng che giấu hình dáng, cũng hơi biến đổi khí tức trên người thì tùy tiện giao cho vệ sĩ Ma tộc canh cửa mấy khối ma thạch rồi đi theo đông đảo Ma tộc khác tiến vào trong phòng đấu giá.
Toàn bộ phòng đấu giá có hình tròn, hơn nữa những bậc thang từ cao xuống thấp tạo thành hình cái phễu có vẻ thô kệch vô cùng! Ở trong sân, ngoại trừ từng cái ghế băng hình tròn màu xanh ra thì cũng chỉ có một thạch đài vuông vắn đen thui ở giữa trung tâm, ở trên vách tường bốn phía đều có chạm khắc đồ án một số quái thú không biết tên.
Mặc dù thoạt nhìn sân này không nhỏ nhưng mới chỉ qua thời gian một khắc đồng hồ đã bị vô số Ma tộc cao giai ngồi chen chúc nhau, ít nhất cũng phải đến ba, bốn ngàn người.
Ở trong số những tên Ma tộc cao giai này có không ít tên cũng mang cùng một loại áo choàng như của Hàn Lập hoặc trực tiếp dùng ma khí cuồn cuộn để che đi mặt mũi vốn có của mình. Điều này khiến cho Hàn Lập ở trong đám này cũng không thể nhìn rõ được chút nào.
Lại qua một lúc, khi khắp cả sân cơ hồ không còn một chỗ trống nào nữa thì có một tiếng ho nhẹ truyền đến. Từ bên dưới cung điện có một cánh cửa nhỏ mở ra, có một bóng người từ đó bước ra rồi chậm rãi đi về phía thạch đài vuông vắn ở trung tâm.
Trên sân vốn có đang có tiếng rì rầm tức thì trở nên yên lặng như tờ!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT